Trọng Sinh Chi Tái Giá Mạt Lộ Thượng Tướng

Chương 199




Edit: Lạc Yên

Đầu cuối lập lòe, Lục Kiêu nhanh chóng nhận cuộc gọi, tự động kết nối mã hóa thành cuộc gọi bảo mật: “Xảy ra chuyện gì?” Chân mày Lục Kiêu cau chặt lại.

“Không có, mọi chuyện vẫn ổn.” Phía đối diện là Holland dáng vẻ có hơi tiều tụy, người đầy bụi đất, đầu tóc lộn xộn, dưới mắt là hai quần thâm nhưng đôi mắt xanh vẫn tỉnh táo, ánh mắt cứng cỏi, sắc bén, “Tôi muốn phái một tiểu đội xuống phía dưới điều tra, tôi có thể mượn Ellen dẫn đội không?”

“Ban đầu là phó quan của tôi dẫn đội, nhưng cậu ấy bị cảm nhiễm độc tố trùng tộc, hiện tại đang hôn mê ở phòng y tế.” Holland đổi vị trí đứng, tránh đường cho một quân nhân đang vội vã chạy ngang, sau lưng hắn các quân nhân khác cũng đang nhốn nháo một cách có trật tự, hắn tìm một khu vực yên tĩnh hơn, tiếp tục cùng Lục Kiêu thảo luận.

Lục Kiêu im lặng suy nghĩ, Ellen là phó quan của anh đã nhiều năm, là tâm phúc của anh, cho dù là khi anh bị thương chuyển thành văn chức ở quân bộ, đối phương cũng từ bỏ tiền đồ vô hạn, trở lại làm phó quan của anh, cũng là một văn chức… Loại công việc có độ nguy hiểm cao như vậy, anh thật không muốn để Ellen tham gia.

“Tôi thật sự không có lựa chọn khác… Nhân thủ hiện tại tương đối thiếu.” Giọng điệu Holland có chút bất đắc dĩ. Khi Lục Kiêu mới bị thương quay về chữa trị, theo an bài của Lục Kiêu, Ellen đã chuyển sang gia nhập quân đoàn của Holland, làm việc ở đó đến tận khi Lục Kiêu quay về quân bộ cậu mới lựa chọn lần nữa làm phó quan cho Lục Kiêu. Trong suốt thời gian đó, Ellen đã quen thuộc với các cấp dưới bên quân đoàn của Holland, cũng thể hiện đầy đủ năng lực bản thân. Hiện giờ, để Ellen trực tiếp dẫn đội lên chiến trường, đội ngũ vẫn đều sẽ tin phục, không tốn thời gian thích nghi.

Hơn nữa Lục Kiêu là tổng chỉ huy tuyến hai, Ellen làm phó quan của Lục Kiêu, để an bài tất cả công tác hậu cần, đối với địa hình tinh cầu, cậu cũng là một trong những người nắm rõ nhất.

“Được, thời gian khảo sát kéo dài bao lâu?” Lục Kiêu cân nhắc rồi gật đầu đồng ý.

“Chuẩn 3 giờ.” Holland vui mừng vừa đi lên phi thuyền vừa đáp lại. Ngay khi cửa khoang đóng lại, phi thuyền cất cánh tạo thành dòng khí áp phát ra âm thanh gầm gú, Holland gào to một tiếng cố át tạp âm: “Sẽ không có việc gì.”

Thông tin liên lạc kết thúc.

Lục Kiêu nhìn đầu cuối, im lặng một lát cất đi. Anh mở ra công năng huyền phù của xe lăn, cùng hai Alpha đi phía sau, bắt đầu tuần tra trang bị, vũ khí chiến đấu và tình hình phòng ngự công sự.

Đây là công việc mỗi ngày Lục Kiêu đều tự mình làm, không kiểm tra một lần tất cả pháo hạt, đảm bảo hoạt động hoàn hảo, Lục Kiêu không thể nào đi vào giấc ngủ. Nhưng đêm nay, chú định là một đêm không ngủ.

9g45, giờ đổi ca, tất cả quân nhân trực ca ngày đổi thành nhóm trực đêm. Dù là ban đêm, Lục Kiêu vẫn để 35 – 40% quân nhân thức tỉnh canh gác. Chỉ cần một tiếng còi báo động, sẽ lập tức có đến một nửa quân doanh sẵn sàng chiến đấu.

Đêm nay, tuần tra vẫn tiến hành bình thường, toàn bộ doanh trại như một dụng cụ tinh vi, mỗi quân nhân là một chi tiết, đâu vào đấy vận chuyển. Nhưng Lục Kiêu vẫn không thể nào ngủ được.

Trời đêm trong trẻo màu tím, đầy sao sáng lấp lánh cùng hai mặt trăng tròn trịa, thanh lãnh. Đây chính là kỳ quan độc đáo của tinh cầu này. Chỉ là, nơi này hoang vắng, lại xảy ra chiến sự liên miên, cảnh sắc mỹ diệu nhường này, chỉ có quân nhân bọn họ có thể nhìn thấy, lại cũng chẳng có ai có tâm trạng thưởng thức.

Lục Kiêu đúng là hoàn toàn không có tâm tình thưởng thức cảnh đẹp. Anh vẫn đang xem xét lại số liệu ngày hôm qua, quân đoàn bên anh đưa những cư dân địa phương cuối cùng ở tinh cầu này di tản. So sánh số lượng người di tản cùng số lượng đang ký, xác định toàn bộ bình dân đã di tản an toàn, Lục Kiêu tháo đầu cuối cá nhân đặt sang một bên, bình tĩnh đợi tin tức bên phía Holland.

Đã sắp đến thời hạn 3 giờ, mặc kệ kết quả thế nào, cái gì nên biết sẽ biết.

“Hết thảy thuận lợi.” Nghe được câu đầu tiên của Holland khi nhận cuộc gọi, tâm của Lục Kiêu cũng xem như đặt xuống. Anh bình tĩnh truy vấn:

“Có phát hiện chỗ nào bất đồng không?”

Holland nhíu mày rất sâu, tỏ rõ sự chán ghét: “Phát hiện, nơi này có một tổ trùng được một nhóm Trùng lính trông coi, bên trong ước chừng có mấy vạn trứng trùng.” Nói rồi hắn gửi cho Lục Kiêu một số hình chụp, “Cậu xem, đây là tư liệu đội điều tra thu được.”

Một mảng rậm rạp trứng trùng trắng nõn, nếu chồng lên nhau chắc chắn có thể xếp thành một ngọn núi, một ngọn núi trắng nhởn như xương trắng. Nếu toàn bộ số trứng này nở ra, số lượng trùng tộc này có thể bằng toàn bộ Trùng tộc đang chiến đấu cùng bọn họ. Xem ra lần này họ đã phát hiện được một huyệt đạo vô cùng quan trọng của Trùng tộc.

Này cũng giải thích vì sao đám trùng tộc thủ vững trên mặt đất mà không tiến hành công kích nhân loại trên không trung. Đám trứng trùng này vỏ ngoài đã trở nên cứng rắn, ước chừng nội trong một tuần sẽ phá xác mà ra. Lấy tốc độ sinh trưởng của trùng tộc, chỉ cần có đủ thức ăn, 3 ngày sau khi phá xác đã có thể trưởng thành.

“Sáng mai tôi sẽ an bài nhân thủ dùng H8 xử lý hết đám trứng trùng này.” Holland mang một biểu tình đầy vẻ ghê tởm thái quá, lời nói thì lại nghiêm túc và có phần khoái chí.

Lục Kiêu phóng đại hình ảnh, nhìn kỹ một lượt, gật đầu. H8 là phương án quân bộ thống nhất dùng để xử lý trường hợp như này. Holland nói không sai, đây chính là một tổ trùng lính, một tổ siêu lớn chứng tỏ trùng tộc đã dừng lại sinh sản ở vị trí này một thời gian dài. Dưới tình huống thông thường, Trùng tộc sẽ không dừng lại quá lâu ở một nơi. Có lẽ do quân đoàn của Holland đóng quân tại đây, chặn mất đường rời đi, nên trùng tộc chỉ có thể tạo tổ và đẻ trứng. Đây xem ra là một cách giải thích hợp lý.

“Ellen đâu?” Lục Kiêu nghe các sắp xếp tiếp theo của Holland xong mới hỏi. Ellen chắc chắn là không có việc gì, nếu không biểu tình của Holland cũng không nhẹ nhàng thoải mái như vậy.

“Hắn không sao, chỉ có chút thương nhẹ, xây xát một ít ngoài da, cũng không biết hắn thế nào mà lại bị thương, hiện tại hắn đang trị liệu ở phòng y tế.” Holland cười nói: “Cậu yên tâm đi, hắn trước kia cũng từng là cấp dưới của tôi, tôi sao có thể không lo lắng cho hắn. Chờ hắn trị liệu xong, tôi nghĩ chắc chỉ khoảng 20 phút nữa thôi, tôi lập tức trả người về cho cậu.”

“Ừm…” Lục Kiêu rốt cuộc hoàn toàn yên tâm, lại nói: “Kế hoạch H8 phải tiến hành thật nhanh, cố gắng đảm bảo an toàn.” Bọn họ muốn âm thầm xử lý toàn bộ trứng trùng, không thể khiến toàn bộ trùng lính trên tinh cầu này phát hiện, nếu không có khả năng ‘chó cùng rứt dậu’, rơi vào khổ chiến tiêu hao binh lực thì việc phát hiện tổ trùng sẽ không còn ý nghĩa.

“Tôi biết rồi, cậu yên tâm đi, chỉ cần không có Q, đối phó trùng lính bình thường không có gì khó.” Trí lực của đám này tương đối thấp. Holland vui vẻ đáp, ra vẻ tùy tiện nhưng thật ra trong đầu hắn cũng đã tiếp thu dặn dò của bạn tốt, xoay nhanh vài phương pháp phòng bị.

Lục Kiêu gật đầu. Anh biết cái thói thích ra vẻ của Holland nhưng bản thân con người cậu ấy tương đối cẩn thận, khác thái độ tùy tiện bên ngoài. Mà chuyện này tính ra xác thật không tính quá nguy hiểm.

Q là tên gọi tắt bọn họ đặt cho nữ hoàng trùng tộc, mỗi lần chỉ có một con, trừ khi con này tử vong, nếu không sẽ không có con thứ 2 tồn tại. Phía quân bộ cũng đã thông báo, bên khu vực bọn họ phụ trách không có Q. Theo tình hình chiến sự, Q ở chiến trường chính, nơi quân đoàn Đệ Tứ phụ trách. Do bên đó có Q nên đang lâm vào khổ chiến, mỗi ngày đều báo về chỉ số thương vong tương đối cao, khiến cho lão tướng quân phụ trách quân đoàn đệ Tứ luôn ở trong trạng thái nóng nảy như trái đạn pháo sắp nổ.

“Được.” Holland đáp lại một quân nhân đến báo cáo. Sau đó quay đầu cười toe với Lục Kiêu:

“Miệng vết thương của Ellen đã chữa trị xong, hoàn hảo như chưa từng bị thương, giờ tôi cho người đưa cậu ấy về.” Trả lại cho cậu một phó quan hoàn chỉnh.

“Tốt.” Lục Kiêu cũng mỉm cười đáp lại. Tuy rằng chiến sự khẩn trương nhưng họ có thể sát cánh cùng bạn tốt, kề vai chiến đấu, đảm bảo khu vực bọn họ phụ trách không bị hao tổn, tiêu diệt sạch đám trùng tộc dám xâm chiếm.

Vì an toàn, Holland đưa mẫu vật trứng trùng đội điều tra thu thập đi phân tích, xác định chính xác thời gian đám trứng nở, còn đúng một tuần. Hắn cũng liên hệ thượng tướng Nash, yêu cầu đưa thêm viện binh của quân đoàn đệ nhất đến, ước định 3 ngày sau sẽ phát động tiêu diệt tổ trứng trùng, nhất định phải một lần là thành công ngay.

Thượng tướng Nash cũng đã gửi lại thư xác nhận, thống nhất phương án tác chiến lần này.

—————————————————————————

Ở đế tinh, sau giờ trưa, Lục lão phu nhân bưng một khay điểm tâm nhỏ, nhẹ nhàng gõ cửa phòng Lăng Sầm. Giờ này chắc Lăng Sầm còn chưa ngủ trưa, hiện tại hẳn là đang rảnh rỗi.

“Mẹ.” Lăng Sầm ăn mặc chỉnh tề, bước ra mở cửa. Cậu vốn tưởng người giúp việc, ai ngờ mở cửa lại thấy mẹ chồng, không khỏi hơi giật mình.

“Mẹ vào được không?” Lục lão phu nhân cười hỏi.

“Dạ, đương nhiên, mẹ vào đi.” Lăng Sầm lễ phép nghiêng người mời nàng vào.

“Ồ, phòng ốc con bài trí thực không tồi.” Lục lão phu nhân bưng điểm tâm vào, nhỏ giọng cảm thán.

Sau khi Lục Kiêu kết hôn, nàng chưa từng chú tâm quan sát phòng của anh. Trong ký ức của nàng vẫn là căn phòng Lục Kiêu nhốt mình sau khi bị thương. Một căn phòng tăm tối, với màn treo dày nặng khiến cho không khí bên trong bí bách, áp lực, gợi lên mùi vị hủ bại như gỗ mục, hoàn toàn không có sức sống. Nào đâu có giống hiện tại.

Lục lão phu nhân dạo quanh một vòng, vừa quan sát vừa gật gù. Trừ bỏ thời gian Lăng Sầm đóng phim, mỗi khi cậu ở nhà đều tự tay bố trí, thay đổi sắp xếp, bày biện trong phòng. Xem ra tâm sức cậu bỏ ra không ít.

Toàn bộ gian phòng không có một hạt bụi, sáng sủa, gọn gàng ngăn nắp, lại thoang thoảng hương hoa cỏ tự nhiên. Màn cửa, khăn trải bàn màu sắc nhã nhặn tạo cảm giác nhẹ nhàng, khoan khoái. Trên bàn, trên kệ… đều có nhưng bình hoa, bên trong được cắm rất nhiều hoa tươi đang nở rộ rực rỡ.

“Dạ vâng… có người máy giúp con dọn dẹp.” Lăng Sầm mỉm cười đáp.

Lục lão phu nhân cười nhẹ, sau khi quan sát một lượt thì ngồi xuống ghế sô pha, đặt điểm tâm lên bàn trà, “Lại đây ăn chút đi con, gần đây con ăn ít quá.”

“Dạ.” Lăng Sầm ngồi xuống ghế sô pha đơn bên cạnh, cầm điểm tâm ăn. Điểm tâm được nhà bếp làm rất có tâm, nhân bánh chua chua ngọt ngọt vừa miệng, khiến Lăng Sầm cũng có chút khẩu vị.

“Thân thể con không thoải mái, mấy việc dọn dẹp nhà cửa này con đừng làm, để người máy hoặc các cô giúp việc làm cho. Con phải chú ý nghỉ ngơi.” Lục lão phu nhân quan tâm nói.

Bình thường khi nàng rảnh rỗi, lại hứng thú dâng trào cũng sẽ tự tay sắp xếp, dọn dẹp phòng ngủ của nàng và lão Lục. Do đó nàng cũng biết làm việc nhà có bao nhiêu vất vả. Lăng Sầm đang mang thai, không nên vất vả như vậy, nên nghỉ ngơi nhiều hơn.

Lăng Sầm ăn xong một miếng điểm tâm, xoa xoa bụng nhỏ một cái rồi lập tức buông tay, có hơi ngượng ngùng cười nói: “Con cảm thấy rất nhanh Lục Kiêu sẽ có thể trở về… Con muốn giữ cho phòng ốc giống như trước khi ảnh đi.”

Trong cuộc gọi video lần trước, Lục Kiêu đã dặn cậu đừng kiểm tra phân hóa ABO của bé con, để dành lại chút bất ngờ. Bù lại trước khi Điềm Điềm sinh ra, anh hứa nhất định sẽ trở về.

Lăng Sầm rũ mắt, hàng mi dày đen nhánh che lại biểu tình nhu hòa trong đáy mắt, khóe môi cũng treo một nụ cười dịu dàng.

“Con ăn thêm miếng nữa đi.” Lục lão phu nhân nhắc nhở.

“Dạ…” Điểm tâm đúng là không gây ngán, Lăng Sầm nghe lời lại ăn thêm một miếng.

Lục lão phu nhân nhìn Lăng Sầm thản nhiên ngồi bên cạnh, như hams ter từng miếng nhỏ từ tốn ăn điểm tâm, trong lòng có chút cảm thán. Khi nàng còn trẻ, mỗi lần Lục lão tướng quân xuất chinh, nàng đều vô cùng kháng cự, trong lòng phiền muộn, cả ngày mặt ủ mày chau, lo lắng không yên suốt thời gian dài. Hoàn toàn tương phản với Lăng Sầm. Lăng Sầm bình thản tiếp thu, dù đang mang thai cũng không oán trách Lục Kiêu, nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ. Lần oán giận duy nhất nàng nghe được, mà cũng không được tính là oán giận, chính là hôm Lục Kiêu rời đi, Lăng Sầm cảm thán cứ hễ cậu mang thai Lục Kiêu lại ra chiến trường, liệu có phải do cậu không, quá trùng hợp.

“Lục Nhạc đâu?” Lục lão phu nhân thuận miệng hỏi. Mấy ngày nay không biết Lục Nhạc đã hiểu được cái gì, mỗi ngày đều ở cùng Lăng Sầm, ngoài trừ lúc được người giúp việc cho ăn và ngủ, bé đều sẽ như một viên đạn pháo nhỏ lao đi tìm ba ba của bé.

À không, hiện tại đã là một viên đạn pháo lớn. Lục lão phu nhân nghĩ vậy không nhịn được bật cười. Hình thú của cháu nội nàng hiện nay đã thắng rất nhiều Alpha cùng tuổi. Nàng cũng cảm thấy Lục Nhạc ở bên cạnh Lăng Sầm rất ngoan, rất tri kỷ.

“Bé ở trong phòng ngủ.” Lăng Sầm đáp rồi lớn giọng gọi vọng vào: “Bảo bối, bà nội tìm con nè.”

Hoa Hồng Nhỏ suốt ngày quanh quẩn bên cạnh cậu không chịu rời đi nên Lăng Sầm đã nhờ người giúp việc chuẩn bị một khoang giường giành riêng cho bé con, đặt bên cạnh giường lớn của cậu và Lục Kiêu.

Hoa Hồng Nhỏ đã sớm nghe được tiếng của bà nội, cũng chuẩn bị chạy ra, chỉ là chưa có sự cho phép của ba ba, hiện giờ ba ba đã gọi, bé nhanh như chớp chạy ra khiến Lục lão phu nhân giật cả mình.

Ánh mặt trời loang lổ điểm bóng nắng lên da lông bé sói, còn có một đốm nắng nghịch ngợm dừng ngay chóp mũi bé con. Bé con nhìn thấy bà nội, vui vẻ vừa chạy vừa nhe răng, hình như là bé đang cười.

Trong một thoáng đó Lục lão phu nhân như có ảo giác nhìn thấy Lục Kiêu khi còn bé, thật sự quá giống, tuy diện mạo và màu lông không tương đồng nhưng dáng người cùng tư thái, cơ hồ giống Lục Kiêu y như đúc.

Hoa Hồng Nhỏ đầu tiên là dừng lại bên cạnh Lăng Sầm, cọ cọ ba ba một chút, lại được ba ba vuốt vuốt lông mới vừa lòng run run hai tai, sau đó mới đi tới trước mặt Lục lão phu nhân, nằm bẹp xuống thảm.

“Lăng Sầm… Lục Nhạc cũng sắp được một tuổi rồi phải không?” Lục lão phu nhân hỏi.

“Dạ đúng, nhưng bé con còn chưa chịu nói…” Lăng Sầm hơi lo lắng nhíu mày, cậu nghe nói, bé con nhà khác tuổi này đã có thể nói chuyện, tệ lắm cũng nói được vài từ đơn. Mà cũng có thể, thời gian Hoa Hồng Nhỏ duy trì thú hình quá lâu, nên chậm nói hơn người khác.

“Con không cần nóng vội.” Lục lão phu nhân lắc đầu cười, “Các bé con nhà chúng ta đều như vậy, Lục Kiêu cũng đến một tuổi rưỡi mới bắt đầu nói chuyện, bé con chậm nói, chắc giống cha. Mẹ chỉ muốn hỏi con có định đưa bé con đi kiểm tra cấp độ tinh thần lực cùng cấp độ thể năng không?”

Lăng Sầm sửng sốt lắc đầu, hỏi ngược lại: “Cái này không phải cần đủ 1 tuổi mới có thể làm sao?” Lục Nhạc vẫn chưa đủ tuổi đâu.

Chính phủ Liên Bang có chính sách miễn phí kiểm tra hai hạng mục này cho trẻ đủ 1 tuổi, đồng thời cũng sẽ tiến hành xét nghiệm gen, xem trẻ có khả năng mắc một số ít các rối loạn gen của thời đại tinh tế này hay không?

Thường thì cường độ tinh thần lực đo được về cơ bản sẽ cố định, dù bé con lớn lên cũng rất khó tăng thêm, nhưng cấp độ thể năng có thể thay đổi khi Alpha tăng cường huấn luyện thể năng.

“Hiện tại đã có thể làm, có thời gian chúng ta đưa bé con cùng đi kiểm tra một chút.” Lục lão phu nhân trầm ngâm đáp. Kém một chút thời gian cũng không ảnh hưởng kết quả, ngày trước Lục Kiêu làm sớm cả tháng.

“Dạ vâng… Nhưng là, kiểm tra sẽ không gây thương tổn gì cho bé con chứ?” Lăng Sầm hơi lo lắng hỏi.

Nghe nói đến mình, Hoa Hồng Nhỏ nhảy lên sô pha, thân mình bé sói nằm cạnh Lục lão phu nhân, đầu lại gác lên tay vịn ghế sô pha của Lăng Sầm. Một đôi mắt lam trong trẻo, giống y như mắt Lục Kiêu, chăm chú nhìn Lăng Sầm.

“Sẽ không đâu… Cháu của dì Anna cũng kiểm tra tầm thời gian này. Kỹ thuật hiện tại đã hoàn chỉnh, rất an toàn.” Lục lão phu nhân cười nói, lại giảng giải cho Lăng Sầm về một số dụng cụ chuyên dùng để kiểm tra.

Lăng Sầm nghe nàng giảng giải mới yên lòng, gật đầu đồng ý.

———————————————————————————–

Ba ngày sau, thượng tướng Nash dẫn theo quân chi viện tinh nhuệ đến hội họp cùng Holland. Hai người hoạch định kế hoạch tác chiến để cho quân lính đổ bộ xuống mặt đất, tiến hành tiêu diệt ổ cùng trứng trùng, hi vọng một lần có thể quét sạch.

Lục Kiêu vẫn lãnh đạo tuyến hai, tọa trấn phía sau, tạm thời tiếp nhận luôn quyền chỉ huy đội ngũ tuyến hai của thượng tướng Nash.

Hành trình bắt đầu, lần này nhiệm vụ quan trọng bậc nhất, Holland đích thân dẫn đội. Lục Kiêu chuyên chú nhìn màn hình thực tế ảo từ camera trên người Holland thu lại. Đội quân đã ở lối vào tổ trùng. Trong video, tiếng hít thở của Holland truyền đến rõ ràng. Một nhóm lớn quân nhân tinh nhuệ im lặng như tờ nhanh chóng tiến vào bên trong.

Holland làm một thủ thế, đội ngũ phía sau lập tức dừng lại tại chỗ, bắt đầu bật hình thức ẩn hình, lấy ra dụng cụ phát tín hiệu mang theo trên người, chuẩn bị bắt đầu bố trí trong tổ trùng. Sau khi hoàn tất, thượng tướng Nash sẽ ở không trung tiến hành phóng đầu đạn mục tiêu, chính xác tinh chuẩn tấn công hủy diệt toàn bộ nơi này.

Tiểu kịch trường:

Lục lão đại: Xử lý mọi chuyện xong, có thể nhanh nhanh về nhà.

Lạc Yên: Thấy mọi người cm suy đoán nhiều thứ, nhưng đây là chuyện sủng ngọt mà, không phải chuyện ngược văn nên sao có thể có gì xảy ra chứ. Qua mình mới đi chơi Phan Thiết về, hơi đuối nên nay mới đăng chương mới được.