Edit: Lạc Yên
"Đã lâu không gặp, Lăng Sầm." Oaks bước qua ôm chầm Lăng Sầm.
Lăng Sầm hơi nhướng mày, cậu không quá quen với việc tiếp xúc thân mật với người khác. Cũng không tiện từ chối sự nhiệt tình của Oaks đành cười cười vỗ vỗ vai Oaks. "Đã lâu không gặp."
"Cậu xem mũi mới của tôi đi, thấy thế nào?" Oaks nghiêng mặt qua trái, qua phải cho Lăng Sầm nhìn.
"Rất đẹp, nhìn qua còn tinh xảo hơn lúc trước." Lăng Sầm cười đáp.
Oaks vừa lòng, đắc ý khoe: "Tôi phải mời chuyên gia từ Liên Bang Ike chỉnh cho tôi đó."
Người đại diện của Oaks đứng một bên trưng ra biểu cảm "cạn con mẹ nó lời" với nghệ sĩ nhà mình, hơi lườm hắn một cái. Oaks đành thu lại vẻ nhiệt tình thái quá, tỏ ra lịch thiệp hơn, mỉm cười nói: "Tôi đi chỉnh trang trước, lát nữa lại tám sau."
"Được." Lăng Sầm cũng mỉm cười đáp lại.
Cuộc họp báo tuyên truyền cho [Khởi nguyên] sắp bắt đầu, Lăng Sầm cũng cần thay đồ và trang điểm.
"Lăng Sầm." Đạo diễn Langston thần thanh khí sảng đến sau hội trường tìm hai diễn viên chính, vừa thấy Lăng Sầm vui vẻ gọi cậu một tiếng.
"Chào đạo diễn." Lăng Sầm vội đáp.
Langston phất tay bảo cậu không cần để ý đến ông, cứ tiếp tục trang điểm. Ông tự nhiên kéo ghế dựa ngồi ở khoảng giữa hai người nói: "Sau phần giới thiệu về bộ phim, sẽ đến phần giao lưu với diễn viên, tôi muốn hỏi một chút, các cậu có chủ đề nào muốn tránh, tôi sẽ nói trước với MC." Để tránh gây khó xử cho diễn viên.
"Vấn đề nào tôi cũng chấp hết." Oaks phóng khoáng đáp, lại bị người đại diện lườm, mới rụt rè bổ sung: "À, nếu được thì đừng đề cập đến cái mũi của tôi."
Vì sự cố với cái mũi này mà đoàn phim phải ngừng quay, đây đúng là sự cố vô cùng hi hữu, người trong nghề bàn tán cũng thôi đi, nếu để fan của hắn biết chắc sẽ thoát fan hết mất.
"À, được." Langston nhìn vẻ mặt hơi nhăn nhó của Oaks cười cười, ghi chú lại, quay sang hỏi Lăng Sầm: "Còn cậu thì sao?"
Lăng Sầm hơi suy tư đáp: "Tôi cũng không có gì đặc biệt... Ừm, nhưng tốt nhất đừng nói đến bé con của tôi, bé còn quá nhỏ."
Lăng Sầm không muốn bé con của mình lộ diện trước công chúng. Lúc trước phòng làm việc nhận được rất nhiều lời mời làm đại ngôn sữa bột và các sản phẩm sơ sinh khác nhưng toàn bộ đều bị cậu từ chối. Có một tạp chí nổi tiếng từng đưa ra giá 20 triệu để chụp ảnh cậu và Hoa Hồng Nhỏ làm ảnh bìa của năm, một con số nghe mà cậu còn tưởng phía tạp chí bị điên, nhưng cậu vẫn uyển chuyển từ chối. Cậu yêu tiền nhưng sẽ không kiếm tiền bằng phương thức này.
Langston nghiêm túc gật đầu: "Được, cậu cứ yên tâm." Lại xác nhận: "Nếu nhắc đến Lục thượng tướng thì sao? Có thể không?"
Lăng Sầm nổi tiếng bao che chồng, Lục thượng tướng đưa cho cậu vài món quà nhỏ cũng phải giả vờ "lơ đãng" khoe ra trên Tinh Võng nên hẳn là sẽ đồng ý đúng không?
Quả nhiên Lăng Sầm sảng khoái đồng ý: "Đương nhiên có thể."
Không còn vấn đề gì, Langston đứng lên đi tìm MC để thảo luận chương trình.
Buổi họp báo bắt đầu bằng một đoạn phim được chiếu trên màn hình thực tế ảo siêu bự trên sân khấu.
Kai ngự trên sóng to gió lớn giữa biển rộng mênh mông đang không ngừng bành trướng và phá hủy, bên dưới mai táng vô số sinh mệnh, cười lạnh đầy cảm thông: "Hừ, nhân loại... tự cho mình thông minh."
Sau lưng hắn là toàn bộ cư dân của biển sâu lần lượt xuất hiện, trên mặt mang theo đủ loại cười nhạo, có vui vẻ, có trào phúng, có khinh thường cũng có thương xót.
Yuri mờ mịt nhìn, đội thám hiểm tuyệt vọng, trên đất liền nhân loại bàng hoàng bất lực đón nhận tử vong. Đây không phải là một bộ điện ảnh về anh hùng kinh điển mà là một hồi tàn sát, là một cuộc tranh đấu giữa các nền văn minh đưa đến sự thay đổi to lớn trong dòng lịch sử, khi mà con người cao ngạo không biết tự lượng sức muốn viết nên một trang sử mới để rồi hoàn toàn bị vùi dập, biến mất trong dòng chảy thời gian.
Một đạo diễn giỏi có thể hấp dẫn người xem bằng những cảnh tượng ngoạn mục, nội dung đặc biệt. Nhưng một đạo diễn tài năng chính là bất kể là dạng đề tài gì, đều có thể dựa vào quay chụp hoàn hảo bắt được diễn kỹ đặc sắc của diễn viên, cắt ghép biên tập tinh chuẩn cho ra được những cảnh phim động lòng người, khơi gợi cảm xúc người xem, không nói đạo lý nhưng người xem có thể tự nhận ra được chân lý. Langston chính là người xuất sắc trong số này.
"Tuyệt vời! Sau đây sẽ là phần đặt câu hỏi. Các bạn truyền thông thân mến, tôi tin chắc mọi người đã chuẩn bị tốt những câu hỏi dành cho đoàn phim, chúng tôi đã đưa tất cả câu hỏi vào trong chiếc hộp này, giờ chúng ta sẽ xem câu hỏi của đơn vị nào được trả lời đầu tiên?" MC tủm tỉm cười sau đó đút tay vào hộp hình trụ, rút ra một vấn đề...
Lăng Sầm rất quen thuộc với những trường hợp như thế này, vẫn luôn treo một nụ cười tiêu chuẩn ngồi trên ghế sô pha, đến câu hỏi của mình thì dí dỏm trả lời, khi hỏi người khác thì ngoan ngoãn ôm gối ngồi một bên, thoải mái tự nhiên như ở nhà.
Sau khi hỏi qua một loạt các câu hỏi về bộ phim, bắt đầu hỏi về một số vấn đề riêng tư hơn, phần chính được mọi người chờ mong, Lăng Sầm lập tức bị điểm danh.
"Lăng Sầm, đây là câu hỏi dành cho bạn." MC quay sang cười rất tươi với Lăng Sầm.
"Ồ... Cuối cùng anh cũng nhớ đến tôi rồi này. Tôi cũng đâu thể nào ngồi đây rồi mà còn từ chối không trả lời đúng không, thế nên anh hỏi đi thôi, đừng để mọi người đợi thêm nữa..." Lăng Sầm vờ tỏ vẻ bối rối sợ sệt, sau đó trưng ra một bộ nghiêm trang đáp.
Nhóm diễn viên và người trong đoàn phim bị hành động pha trò của Lăng Sầm chọc cười. Tính cách Oaks rộng rãi, lại còn tình cảm chung hoạn nạn khi gặp sự cố quay phim ở trường quay, tự thấy quan hệ với Lăng Sầm thân thiết hơn người khác nên càng cười đến nghiêng ngả.
"Ừm... Câu hỏi của vị truyền thông này là, khi cậu quay [Khởi nguyên], hẳn là mới sinh con không lâu, vì sao cậu không ở nhà nghỉ ngơi, chăm sóc con lại nhận đi quay phim? Hơn nữa..." MC hơi ngừng, cười hỏi: "Sao dáng người cậu có thể khôi phục nhanh như vậy, có phải có bí quyết đặc biệt gì, liệu có thể chia sẻ với mọi người hay không?"
Lăng Sầm theo thói quen xoay nhẹ nhẫn cưới trên ngón tay, cười đáp: "Nào có bí quyết gì đặc biệt đâu. Tôi cũng chỉ ăn, ngủ, luyện tập như mọi người. Còn nếu nhất định phải nói có gì đặc biệt thì đó chính là tiên sinh của tôi chăm sóc tôi rất kỹ, đây cũng là lý do tại sao tôi có thể trong thời gian ngắn lựa chọn quay lại làm việc." Lăng Sầm nhún vai, tỏ vẻ đương nhiên nói tiếp: "Tôi chỉ vất vả mỗi lúc mang thai, còn sau khi sinh bé con, mọi việc chăm sóc bé đều do một tay tiên sinh của tôi lo liệu, vì vậy tôi có thể ăn đủ bữa, ngủ đủ giấc và có thời gian luyện tập thể hình. Nghỉ ngơi tốt, luyện tập đều đặn, tôi sao có thể không khôi phục nhanh, nếu không đã phụ công sức của chồng tôi. Mà mọi người biết đấy sau khi mọi thứ khôi phục, anh ấy lại ủng hộ tôi quay trở lại làm việc, nên tự nhiên tôi sẽ tiếp tục công việc của mình thôi."
Thái độ của cậu chính là mọi chuyện chỉ đơn giản thế đấy, đầy đắc ý, nhưng chịu thôi, vì tất cả đều là lời thật lòng. Tuy Lục Kiêu đúng là một người nghiêm khắc, ban đầu cũng rất cứng nhắc nhưng trong vai trò làm chồng, làm cha anh luôn tận lực làm tốt nhất có thể, luôn cố gắng hoàn thiện bản thân từng ngày. Anh là một Alpha có thể khiến Omega của mình sau khi sinh con chưa từng phải trải qua mệt mỏi cả về cảm xúc lẫn thân thể. Rất nhiều Omega sau khi vất vả mang thai sinh con, lại phải vất vả chăm sóc con cái khiến họ nhanh chóng trở nên già nua, còn cậu hoàn toàn không phải trải qua loại phiền não này. Con cái chưa bao giờ trở thành áp lực của cậu.
Lăng Sầm cười càng thêm ngọt ngào, dịu giọng nói tiếp: "[Khởi nguyên] là một bộ điện ảnh đặc sắc, khi đọc kịch bản tôi đã vô cùng yêu thích, cũng nghĩ bản thân nhất định không thể bỏ qua. Tiên sinh của tôi sau khi cùng tôi đọc kịch bản, cũng rất tán đồng. Thật sự rất vinh hạnh khi được đạo diễn Langston chấp nhận, cũng rất vinh hạnh được hợp tác cùng đoàn làm phim ưu tú trong mấy tháng quay phim." Lăng Sầm lần nữa kéo đề tài về bộ phim rồi mới tươi cười kết thúc.
MC rút câu hỏi tiếp theo, nhìn lướt qua, lại cười cười nói: "Lăng Sầm, vẫn là câu hỏi dành cho cậu."
Nếu không phải rút thăm ngay trước mắt, Lăng Sầm đã nghĩ tổ chương trình muốn chơi mình, bất đắc dĩ cười cười, nghiêm chỉnh nói: "Tôi vẫn luôn chuẩn bị sẵn sàng đây."
MC cười nói: "Đừng khẩn trương, chỉ là một vấn đề rất đơn giản, nhưng có lẽ mọi người đều tò mò muốn biết. Sau khi cậu công bố tin kết hôn, lúc tham dự bất cứ chương trình gì đều mang nhẫn cưới, chắc chắn cậu rất yêu thích chiếc nhẫn này, cậu có thể cho mọi người biết nhẫn cưới của cậu là nhãn hiệu nào hoặc nếu thiết kế riêng có thể nói tên của nhà thiết kế không?"
Mọi người thật sự ồ lên khi nghe câu hỏi, không biết đơn vị truyền thông nào lại hỏi một câu hỏi chuẩn xác như vậy, mấy chục đơn vị truyền thông đều điều chỉnh máy quay đặc tả nhẫn cưới trên ngón áp út của Lăng Sầm. Lăng Sầm theo bản năng lại xoay xoay nhẫn cưới.
Kỳ thật dùng từ "yêu thích" cũng không đủ để diễn tả vì từ khi Lăng Sầm chính thức công bố tin tức kết hôn với Lục thượng tướng, bất kể là ở trường hợp công khai hay bị chụp lén, trên ngón áp út của cậu vẫn luôn là chiếc nhẫn này. Chỉ khi quay phim, hóa thân thành nhân vật khác cậu mới tháo ra. Chiếc nhẫn này gần như có thể trở thành dấu hiệu để nhận biết Lăng Sầm.
Cho nên đối với xuất xứ của một chiếc nhẫn có thể khiến Lăng Sầm yêu thích không rời như vậy, thật khiến mọi người hết sức tò mò. Đánh hơi được đây có thể là một đề tài tốn bút mực, giới truyền thông dần im lặng lắng nghe câu trả lời của Lăng Sầm.
Lăng Sầm khẽ nhíu nhẹ mi. Vấn đề này hình như trước đây Hailey đã từng lo lắng, giá trị của chiếc nhẫn không tương xứng với thân phận, địa vị hay hình tượng của cậu trong giới. Cũng may, đại ngôn về trang sức cậu chỉ nhận một thương hiệu vòng cổ châu báu lâu đời, trong hợp đồng cũng không quy định cậu không được mang trang sức của thương hiệu khác, hiện giờ có nói ra nhãn hiệu của chiếc nhẫn này cũng không vi phạm hợp đồng, sẽ không đụng đến vấn đề pháp luật.
Lăng Sầm còn đang đắn đo thì Oaks đã săn sóc giúp cậu câu giờ.
"Tôi cũng tò mò lắm đó. Mà tôi có một chuyện thú vị liên quan đến vấn đề này, mọi người có muốn nghe không?"
Oaks cũng là một diễn viên chính, mọi người nghe cậu nói liền biết là chuyện hậu trường khi quay phim lập tức hào hứng: "Muốn... muốn, mau kể đi."
Oaks vừa cười vừa kể: "Bối cảnh của [Khởi nguyên] là ở dưới đáy biển, trang phục trong phim đều có hiệu ứng đặc biệt, nhất là quốc vương nhân ngư như Lăng Sầm, mỗi lần hóa trang và mặc trang phục người cá là tốn hai đến ba giờ, tẩy trang cũng rất tốn thời gian. Sau đó, mỗi lần vừa kết thúc quay phim, ngay khi nhân viên bắt đầu vây quanh giúp Lăng Sầm tẩy trang, cậu ấy đều dáo dác tìm và hô to với trợ lý "Hailey, nhẫn của anh đâu, em giữ kỹ chứ, đưa lại cho anh đi."" Oaks không hỗ là diễn viên phái diễn xuất, bắt chước bộ dáng và âm thanh của Lăng Sầm gần y như đúc.
Dưới đài mọi người ầm ầm cười vang.
Lăng Sầm còn đang ngồi bên cạnh suy nghĩ có thể công bố nhãn hiệu nhẫn hay không cũng bị Oaks làm cho bật cười. Cậu mới không có bộ dáng ngốc nghếch như Oaks đâu.
Oaks vẫn tiếp tục khoa tay múa chân biểu diễn: "Trợ lý của Lăng Sầm là một cô nương Beta chỉ cao có tầm này", Oaks đưa tay ngang cổ, "Thật sự là rất nhỏ xinh." Nghĩ tới Hailey bé xinh Oaks cũng buồn cười, cười hai tiếng mới giả bộ dạng vất vả chen qua đám người của Hailey "Cô bé trợ lý, bất kể đang đứng ở đâu cũng sẽ vội vã vừa la to vừa chen đến bên cạnh Lăng Sầm "Em đang giữ đây, em đưa anh ngay.""
Bên dưới lại lần nữa bị biểu diễn thái quá của Oaks chọc cười, tiếng cười gần như bao phủ cả buổi họp báo.
Oaks ra vẻ bất đắc dĩ nhún vai: "Cho nên đừng nói là bên ngoài, ngay ở đoàn phim, chiếc nhẫn này cũng là vật bất ly thân của Lăng Sầm. Quay phim với cậu ấy mấy tháng, tôi cũng chưa nhìn ra nhãn hiệu của chiếc nhẫn này."
Lăng Sầm nghe Oaks nói cũng giật mình. Chuyện Oaks kể nghe có vẻ khoa trương nhưng lại đúng là tình hình thực tế. Chiếc nhẫn cưới này đối với cậu vô cùng quan trọng, không liên quan đến giá trị cao thấp, khi nhận được chiếc nhẫn này cậu vô cùng hạnh phúc, không hề để ý đến giá trị, chỉ vì là của chồng mình đưa, hiện tại cậu có gì phải ngượng ngùng giấu giếm.
MC thấy Lăng Sầm có vẻ chần chờ muốn lảng tránh vấn đề này, định nương theo câu chuyện của Oaks lái sang vấn đề khác, chuẩn bị rút câu hỏi tiếp theo lại thấy Lăng Sầm nghiêng đầu cười với Oaks: "Đâu phải tôi không cho cậu xem, là tại cậu không hỏi mà." Nói rồi chậm rãi tháo chiếc nhẫn trên tay ra khỏi ngón tay thon dài tinh tế.
Lăng Sầm cầm nhẫn bằng ngón trỏ và ngón cái đưa cho Oaks: "Đây, thỏa mãn tò mò của cậu."
Oaks cẩn thận nhận lấy, hơi nhíu mày nhìn phía bên trong chiếc nhẫn, chậm rãi đọc lên nhãn hiệu: "Vaal... Đây là..."
Không thể trách kiến thức của Oaks hạn hẹp vì kết quả thật sự khác xa tưởng tượng của mọi người, ngay cả cánh truyền thông bên dưới cũng mờ mịt, đây là thương hiệu cao cấp nào, hoặc nhà thiết kế trang sức nổi tiếng nào, sao tên nghe có vẻ quen nhưng lại không thể nhớ ra.
Vài giây sau, MC mới giật mình hỏi: "Là Vaal của Calvel? Nhãn hiệu đưa ra rất nhiều thiết kế thực dụng dành cho giới trẻ." Đặc biệt là nhóm người trẻ có thu nhập không quá cao, sẽ lựa chọn nhẫn đôi của thương hiệu này làm nhẫn cưới.
"Đúng rồi." Lăng Sầm nhận lại nhẫn từ trong tay Oaks, lại đưa cho MC để hắn giơ lên cho máy quay chính quay rõ nhãn hiệu bên trong chiếc nhẫn.
MC dù đã biết kết quả vẫn mờ mịt, đến khi quay rõ toàn bộ đường nét, kiểu dáng chiếc nhẫn, trả nhẫn lại để Lăng Sầm đeo lên tay, MC mới bừng tỉnh hỏi Lăng Sầm: "Thầy Lăng, có thể chia sẻ lý do cậu chọn nhãn hiệu này làm nhẫn cưới không?"
Nhãn hiệu này không có gì không tốt, nếu xét về tính thực dụng thì giá cả thực sự tiện nghi, kiểu dáng trang nhã. Nhưng tất cả những ưu điểm này lại không có điểm nào phù hợp với con người Lăng Sầm. Dù cậu chỉ ngồi yên đó, không cần làm gì, cậu vẫn thích hợp với những thiết kế xa hoa nhất, trang sức càng sang quý lại càng phù hợp.
Một người như vậy sao có thể chấp nhận một chiếc nhẫn cưới thế này. Vị MC tự ngẫm lại, đừng nói là mỹ nhân của liên bang như Lăng Sầm, chỉ cần người yêu của hắn dám dùng một chiếc nhẫn Vaal cầu hôn hắn, chắc chắn sẽ bị hắn đánh thành đầu heo. Nếu vì lý do tài chính không quá dư dả cũng có thể tạm chấp nhận về mặt tình cảm, nhưng Lục thượng tướng đâu có vẻ gì là một người thiếu tinh tệ. Nghe nói thời gian trước còn chạy siêu xe thể thao bản giới hạn đi làm kia kìa.
MC từ chối hiểu vấn đề này, cánh truyền thông bên dưới cũng trăm sự nghĩ không thông chờ Lăng Sầm giải đáp.
"Ừm... cũng không có lý do đặc biệt gì." Lăng Sầm nhẹ nhàng nhún vai, nhớ lại hồi ức hạnh phúc, trên miệng lại tràn ra ý cười sung sướng, khẽ nói: "Lúc đó chúng tôi mới bắt đầu yêu đương, lần đầu tiên hẹn hò, cùng đi ra ngoài xem phim điện ảnh, là cái lần chúng tôi chơi thuyền bên hồ Tình Nhân đó. Khi chúng tôi vùa xem phim xong, xuống lầu có đi ngang qua quầy trưng bày của Vaal, tiên sinh của tôi đã chọn cặp nhẫn này và hỏi tôi có thích không?" Lăng Sầm miệng cười nhưng khóe mắt lại hơi phiếm hồng.
Tiểu kịch trường:
Lục lão đại: Đúng vậy, chính là nhẫn đôi của Vaal...
Liên Bang Alpha: Chỉ như vậy? Chỉ là một chiếc nhẫn của Vaal đã có thể khiến Lăng Sầm nam thần vui vẻ? Unbelievable!!!
Nhẫn đôi Vaal cháy hàng.