Trọng Sinh Chi Tái Giá Mạt Lộ Thượng Tướng

Chương 173




Edit: Lạc Yên

Lăng Sầm nhìn bình luận trên diễn đàn, "Bọn họ đều kêu anh thành "thầy"... về mặt tình trường...", cậu bật cười, lập tức trêu Lục Kiêu: "Lục tiên sinh, em không ngờ anh lại lợi hại vậy nha."

Lục Kiêu cũng lắc đầu cười, "bậc thầy tình trường" là cái danh hiệu quái dị gì thế này, anh tự thấy mình đảm đương không nổi. Chính mình tự hiểu lấy mình, vốn dĩ anh có thể ở chung hài hòa với Lăng Sầm, đâu phải do anh có thủ đoạn cao siêu mà là do giữa hai người phần thì có tình cảm lẫn nhau, phần vì đối xử với nhau tương đối thẳng thắn lại còn suy nghĩ vì nhau. Ví dụ như khi anh vô ý có đắc tội Lăng Sầm, Lăng Sầm sẽ nói cho anh biết điều cậu không hài lòng, và khi anh nhìn nhận vấn đề, xin lỗi hay "bị trừng phạt", nhiều lắm là năm phút sau Lăng Sầm sẽ tha thứ cho anh. Không nói đến thực sự thấu hiểu nhau nhưng ít nhất sẽ hạn chế những hiểu lầm không đáng có.

"Được rồi, anh mau thay đồ đi làm đi, phó quan của anh đã chờ anh ở trong sân rồi kìa." Lăng Sầm vừa cười vừa hôn má anh dỗ dành.

"Ừm..." Lục Kiêu ậm ừ đáp một tiếng, hơi ngừng lại hỏi: "Hôm nay em có đi đâu không?" Dạo này cuộc sống của Lăng Sầm chỉ có ở nhà chơi với Hoa Hồng Nhỏ, lên thực đơn và nấu nướng một vài món ăn đơn giản cho bữa tối của bọn họ, đứng ở cửa đón anh tan làm, thật sự gần như chỉ xoay quanh anh và con. Lăng Sầm cũng nên có hoạt động của riêng mình. Lục Kiêu hơi nhíu mày, đầu ngón tay gõ nhẹ lên tay vịn xe lăn. Có lẽ, anh nên nhờ mẹ đưa Lăng Sầm đi đến một số nơi nàng thường đến thư giãn.

"Dạ có." Lăng Sầm cười nói: "[Khởi nguyên] sẽ mở họp báo, em đã đồng ý với đạo diễn sẽ tham gia các hoạt động tuyên truyền của phim, có lẽ sẽ đi vài nơi và tham gia một vài tuyên truyền..." Thật ra gần đây cũng có một hạng mục đã thông qua kha khá quan hệ tìm đến cậu, lại năm lần bảy lượt liên hệ mời cậu tham gia, là một bộ phim truyền hình nhiều kỳ. Lăng Sầm xem xét thấy đoàn đội làm phim cũng tương đối ổn áp, thiết kế cũng không tệ, thù lao lại cao. Hấp dẫn nhất chính là bộ phim này lấy cảnh và quay ở Đế Tinh, từ Lục trạch đi chỉ tốn nửa giờ. Nếu cậu tham gia, chỉ cần không quay cảnh đêm, mỗi ngày đều có thể về nhà.

Lăng Sầm đắn đo tới đắn đo lui, lại thở dài một tiếng bởi vì đây là một bộ phim truyền hình. Đã rất lâu cậu không đóng phim truyền hình, hay phải nói là gần đây để thiết lập hình tượng mới cậu chỉ tham gia phim điện ảnh, nếu lần này quay phim truyền hình không biết fan sẽ đánh giá thế nào, không biết có kéo tụt chất lượng fan hay không. Chưa kể cách quay phim điện ảnh và truyền hình là hoàn toàn khác nhau, nếu hiệu quả không tốt rất dễ bị fan đè ra chửi.

Bất quá, để cân bằng giữa công việc và gia đình thì đây là một cơ hội không tồi, công việc vẫn có thể thực hiện lại vẫn có thời gian dành cho gia đình.

"Em băn khoăn điều gì?" Lục Kiêu gật gật đầu nghe Lăng Sầm sắp xếp công việc, mày đang nhíu cũng giãn ra. Anh thích nhìn bạn đời chuyên chú vì sự nghiệp riêng.

"Em đang suy xét cho dự án công việc tiếp theo... Chờ sắp xếp xong em sẽ nói cho anh biết." Lăng Sầm cười cười.

Lục Kiêu gật đầu, không để bụng Lăng Sầm qua loa có lệ vì anh biết chắc chắn cậu sẽ nói rõ với anh khi cậu đã có quyết định chính thức. Anh thay quần áo, dịch người sang xe lăn chuẩn bị đi làm.

Lăng Sầm đẩy Lục Kiêu xuống lầu, Hoa Hồng Nhỏ vừa thấy hai người đã lộc cộc chạy tới, củng qua củng lại cẳng chân Lăng Sầm.

"Bảo bối, lát nữa ba ba ôm con được không nè?" Lăng Sầm phân tâm, có lệ dỗ dành Hoa Hồng Nhỏ. Nếu cậu quá mức "chú ý" Hoa Hồng Nhỏ sẽ khiến Lục Kiêu không zui, nên cậu phải quan tâm chồng mình trước đã.

"Ngao ô!" Hoa Hồng Nhỏ phiền muộn nhỏ giọng kêu một tiếng, ngoan ngoãn chạy đi, nhảy lên sô pha, trốn sau một chiếc gối tựa, chỉ lộ ra đôi mắt tròn xoa xanh thẫm, lại nhỏ giọng kêu ô ô.

Đại ý là ba ba nói rồi thì phải nhanh nhanh đến chơi với bổn đại vương, bổn đại vương ở đây chờ đó nha.

"Hừm!" Lục Kiêu khẽ hừ mũi khinh thường một cái, trên khuôn mặt nghiêm túc lộ ra chút đắc ý. Tiểu tử, trước khi Lăng Sầm là ba ba của con, đã là vợ của cha rồi nhé.

Lăng Sầm nghe không hiểu tiếng sói tru của Hoa Hồng Nhỏ, mà dù có biết thì cậu cũng đặt quan tâm trên người Lục Kiêu.

"Chờ một chút." Lục Kiêu dịch người sang xe huyền phù, Lăng Sầm giúp anh cất xe lăn xong vội chạy chậm lại. Ellen ngồi ở vị trí điều khiển không rõ chuyện gì cũng tò mò liếc mắt nhìn.

"Chồng đi làm nhé, cố lên! Yêu anh!" Cửa xe chưa đóng, Lăng Sầm vươn nửa người, mềm nhẹ hôn Lục Kiêu, trong mắt là ý cười chứa đầy sùng bái đối với Alpha của mình.

Lục Kiêu vỗ về sau gáy cậu, cười nói: "Ừm, em chơi với con đi, hôm nay ta không tăng ca, sẽ sớm về với em." Lục Kiêu trầm giọng ôn hòa đáp lại, trong lòng thì đắc ý bay lên tận trời.

"Dạ." Lăng Sầm ngoan ngoãn đáp.

Thấy ánh mắt Ellen len lén nhìn mình qua kính chiếu hậu, Lăng Sầm liền gật đầu chào hắn: "Chào Ellen, buổi sáng tốt lành." Giọng điệu tương đối ôn hòa lịch thiệp đúng mực nhưng có chút lạnh nhạt xa cách.

Ellen bị điểm danh, thông qua kính chiếu hậu nhìn Lăng Sầm, hơi thất thần, rầu rĩ đáp: "Buổi sáng tốt lành..."

Nhìn dung nhan mộc mạc không trang điểm, trên người chỉ mặc một bộ quần áo hưu nhàn ở nhà cũng không thể giảm đi được tính công kích của nhan sắc mỹ diễm. Chỉ một ý cười nhợt nhạt ôn nhu dành cho người yêu của nam thần cũng muốn khiến người khác say mê.

Nhớ đến cuộc thảo luận trên diễn đàn tối qua, Ellen cảm thấy ánh mắt của mình vẫn tốt chán, chọn thần tượng chỉ có chuẩn. Ngày trước mọi người hay nói nam thần sẽ là người phó.ng đãng thế này và thế kia, giờ mới sáng mắt ra người ta chuyên tình biết bao nhiêu. Biết bao người ngồi hối hận chậm một bước không chọn một Omega tốt như nam thần, để cho Lục thượng tướng cướp được người, để giờ một cái liếc mắt của nam thần cũng không đoạt được.

Ellen vẫn tiếp tục vừa nghĩ linh tinh vừa nhìn tương tác của chồng chồng thượng tướng. Lăng Sầm nghe Lục Kiêu nói ngoan ngoãn đáp lời, lui về phía sau, giúp anh đóng cửa xe, lại lui về hành lang, một làn gió nhẹ thổi quả, m.ơn trớn vầng trán làm vài sợi tóc đen bay bay. Cậu đứng trên hành lang mỉm cười dõi mắt theo xe. Dù đã làm fan chân ái nhiều năm, bộ dáng ôn nhu trong sinh hoạt thường nhật của Lăng Sầm hắn chỉ thấy qua vài lần, toàn là thời điểm ở bên cạnh thượng tướng. Nam thần vẫn là nam thần, vẫn rất đẹp nhưng nét đẹp khi này rất khác với trên phim ảnh, hắn không biết diễn tả làm sao, có lẽ là chân thật và gần gũi hơn chăng?

Lăng Sầm nhìn theo cho đến khi xe huyền phù khuất sau cổng Lục trạch.

"Thượng tướng Naga của quân đoàn Đệ nhị đã đưa tư liệu qua chưa?" Lục Kiêu hỏi Ellen, anh cần nhanh chóng ưu tiên xử lý chuyện này.

Ellen lập tức ngừng suy nghĩ linh tinh, khôi phục trạng thái làm việc: "Phó quan của ngài ấy đã gửi cho tôi, tôi đã đặt ở văn phòng ngài."

Hắn không nên mơ mộng Omega của người khác nữa, nên tập trung sự nghiệp và tìm một Omega của riêng mình, không cần xinh đẹp như Lăng Sầm nam thần, hắn chỉ mong có một nửa tình yêu của nam thần dành cho Lục thượng tướng là hắn đã thỏa mãn lắm rồi.

"Bảo bối, hôm nay con muốn chơi cái gì?" Lăng Sầm quay vào nhà, tới bên cạnh Hoa Hồng Nhỏ: "Lại tiếp tục chơi vượt chướng ngại vật giống hôm qua được không?"

"Ngao ô!" Cuối cùng cũng đã đuổi được cha Alpha, bé sói đắc ý giương cánh đi một vòng quanh phòng khách tuần tra lãnh địa. Nghe tiếng ba ba liền kêu lên một tiếng đáp lại.

Lăng Sầm nghe không hiểu tiếng sói, khi có Lục Kiêu ở nhà cậu thấy hình như anh cũng chỉ phiên dịch lung tung, còn một người nữa có thể hiểu là Lục lão tướng quân thì Lăng Sầm lại ngại ba chồng quá trầm mặc ít lời, không dám dò hỏi, thế là chỉ có thể tự mình đoán ý, cùng Hoa Hồng Nhỏ giao lưu.

"Đi nào, chúng ta cùng đi vào phòng trò chơi nào." Lăng Sầm cười nói. Hoa Hồng Nhỏ kích động giang hai cánh, bay lên lao vào ngực Lăng Sầm.

Lăng Sầm cố sức đón lấy bé con càng ngày càng nặng trĩu, bật cười ôm bé lên phòng trò chơi được Lục lão phu nhân thiết kế riêng cho Hoa Hồng Nhỏ.

Lục Kiêu từng dỗ cậu, anh thích Hoa Hồng Nhỏ vì Hoa Hồng Nhỏ do cậu sinh ra, anh yêu ai yêu cả đường đi. Nhưng cậu nhìn ra được, Lục Kiêu thật ra rất sủng nịnh, yêu thương và đặt nhiều kỳ vọng ở Hoa Hồng Nhỏ.

Tuy rằng thỉnh thoảng nổi cơn ấu trĩ sẽ tranh đoạt chú ý của cậu với Hoa Hồng Nhỏ nhưng ở thời khắc mấu chốt chắc chắn anh sẽ vì bé con của hai người sẵn sàng trả giá không chút do dự. Lục Kiêu là một người cha tốt.

Còn cậu thì không giống vậy. Quan tâm của cậu gần như toàn bộ là dành cho Lục Kiêu, dù cậu có tình thương ba con với Hoa Hồng Nhỏ thì tình cảm đó hoàn toàn không bì được với tình yêu cậu dành cho Lục Kiêu. Tình cảm không phải là thứ có thể nói rõ ràng hay muốn là có thể chi phối. Lăng Sầm thở dài, chung quy cậu vẫn là con của Lăng Bình, trong bản tính vẫn là ích kỷ, máu lạnh. Hy vọng Hoa Hồng Nhỏ có thể chấp nhận một ba ba như cậu.

Lăng Sầm ôn nhu xoa xoa lông xù của bé sói. Bé sói thoải mái đến nheo mắt, phát ra âm thanh grừ grừ trong cổ họng.

Đến phòng trò chơi, Lăng Sầm thả bé vào, đang cùng bé chơi đùa thì đầu cuối reo vang, cậu nhìn thoáng qua rồi thương lượng với bé con: "Bảo bối, ba ba đặt con lên lồng vượt chướng ngại vật và chờ con ở cửa ra nhé?"

"Ngao ô!" Hoa Hồng Nhỏ hào hứng đáp lại, cũng không cần Lăng Sầm bế, bé tự xòe cánh bay lên lối vào.

Lăng Sầm cười cổ vũ bé rồi chậm rãi đi về cửa ra ở cuối phòng, nhấn nhận đầu cuối.

"Hailey..."

"Lăng ca, anh đang ở đâu vậy?" Xung quanh Lăng Sầm là ảo cảnh giả lập đồng cỏ, còn có một số thiết bị cầu treo, nhà cửa cành cây, còn vọng lại âm thanh dã thú. Bản thân Lăng Sầm thì tùy tiện mặc một bộ đồ hưu nhàn nhạt màu, còn tùy tiện ngồi xổm trên một bậc thang, không hề để ý hình tượng, trên mặt vươn nét cười hạnh phúc.

"Ở nhà, đang chơi cùng bé con." Lăng Sầm không quá quan tâm đáp: "Không phải hẹn trước buổi chiều em đến đón anh hả?"

"Đúng rồi, em gọi điện nhắc anh nè." Hailey cười. Không phải là Lăng ca ở nhà lâu quá, cô sợ Lăng ca quên mất phải ra ngoài đi làm mới gọi điện nhắc nhở.

"À." Lăng Sầm cười đáp, cậu ở nhà chứ đâu có mất trí, Hailey quá lo rồi. Hơi ngập ngừng, cậu nói tiếp: "Hailey, anh muốn bàn với em một chuyện. Anh có nhận được lời mời của bên HTB. Bọn họ dự định quay một bộ phim truyền hình nhiều kỳ, một năm một kỳ, kỳ đầu tiên dự tính 12 tập, thù lao không tồi."

"Ngao ô!" Âm thanh sói tru của Hoa Hồng Nhỏ từ xa truyền tới, mang theo ý hỏi.

Lăng Sầm hợp hai tay bên miệng, cao giọng nói: "Ba ba ở đây, bảo bối con cứ từ từ, đừng gấp."

"Ngao ô!" Hoa Hồng Nhỏ yên tâm, vui vẻ đáp lại.

Lúc này Lăng Sầm mới lại đặt chú ý lên cuộc nói chuyện với Hailey: "Em thấy thế nào?"

Sắc mặt Hailey không quá tốt, thản nhiên thừa nhận: "Lăng ca, lời mời này lúc trước em đã nhận được, sau khi phòng làm việc chúng ta đánh giá đã quyết định bỏ qua, tuy thời gian đóng phim tương đối tự do, thù lao không tồi..." Hailey trù trừ, "Nhưng chúng ta không nhận phim truyền hình. Cũng không phù hợp với lộ tuyến xây dựng hình tượng của anh." Hình tượng lựa chọn hiện tại là đi con đường cao cấp.

Hoa Hồng Nhỏ chạy tới điểm cuối, trong miệng ngậm theo một khối gỗ xếp hình, hưng phấn vọt vào lòng Lăng Sầm như một quả đạn pháo. Lăng Sầm tiếp được bé nhưng gần như ngã ngửa về sau, khó khăn lắm mới kiềm lại được. Bé sói càng ngày càng nặng, sức lực cũng càng ngày càng lớn nhưng hoàn toàn không tự ý thức.

"Ngao ô!" Cái này tặng ba ba. Bé sói manh manh nghiêng đầu nhìn Lăng Sầm, nhả khối gỗ trong miệng cho cậu, sau đó đắc ý vẫy đuôi cầu khen ngợi.

Lăng Sầm bật cười vì sự đáng yêu này. Lục Kiêu và cả cha chồng đều đảm bảo sói sẽ không vẫy đuôi nhưng Hoa Hồng Nhỏ vui vẻ đều sẽ vẫy đuôi, đuôi to xù xù lông tung xõa như một cái quạt.

"Cái này cho ba ba hả? Bảo bối!" Lăng Sầm chỉ vào miếng gỗ còn dính nước miếng hỏi bé.

"Ngao ô!" Bé sói biết ba ba hiểu ý mình, kêu một tiếng muốn trèo lên li.ếm mặt cậu.

"Con giỏi hơn cha của con nhiều..." Lăng Sầm nhặt khối gỗ cảm thán, còn nhỏ đã biết lấy lòng Omega. Cậu cầm khối gỗ trong tay, tuy dính nước miếng có hơi ghê nhưng đây là tấm lòng của bé con, trên đó còn có bảy, tám dấu răng tạo thành hoa văn kỳ lạ, rất có giá trị kỷ niệm.

Lăng Sầm ôm bé con trong lòng ngực, vỗ về da lông bóng mượt của bé sói. Hoa Hồng Nhỏ thoái mái giang rộng hai cánh, Lăng Sầm hiểu ý, chậm rãi giúp bé xoa gốc cánh. Bé sói được ba ba âu yếm gãi đúng chỗ ngứa hạnh phúc đến xõa tung.

"Nhận bộ phim này đi, chúng ta cứ quay kỳ đầu trước xem hiệu quả thế nào rồi lại thương lượng, em thấy sao?" Lăng Sầm ngẩng đầu nói chuyện với Hailey đang bị Hoa Hồng Nhỏ đáng yêu làm cho chết mê chết mệt.

Hailey hoàn hồn, trầm ngâm suy nghĩ một lát gật đầu: "Em thấy tạm ổn." Phòng làm việc là của Lăng Sầm, cô và đoàn đội có thể đưa ra ý kiến đánh giá dựa trên cân nhắc phán đoán lợi ích. Nhưng quyết định cuối cùng nhận hay không nhận, gia nhập đoàn phim hay từ chối là ở Lăng Sầm.

Lăng Sầm mỉm cười, tạm biệt Hailey, cúp máy.

Gần đây cậu mới phát hiện rất nhiều sự kiện đã diễn ra hoàn toàn khác kiếp trước. Có lẽ quỹ đạo cuộc sống của cậu và Lục Kiêu đã hoàn toàn thay đổi, thậm chí ảnh hưởng cả những người xung quanh.

Lấy một ví dụ cho dễ hình dung. Theo như ký ức kiếp trước của cậu, ban đầu trong giới có tin đồn Trần Thành có bồ nhí, hai ngày trước sẽ bị phóng viên chụp được cảnh giường chiếu, lộ tin tức ngoại tình, tạo thành một scandal siêu to khổng lồ không ai không biết, từ đó bị "giang cư mận" lên án, tẩy chay dần mai danh ẩn tích trong giới. Nhưng hiện tại giới giải trí sóng yên biển lặng. Lăng Sầm khá là tò mò nên có đi hỏi thăm, trong giới hoàn toàn không có tin tức gì, ai cũng nói Trần Thành là một người chồng thương vợ, một người cha thương con, một Beta tiêu chuẩn hết lòng chăm lo gia đình.

Cậu và Trần Thành tiếp xúc không nhiều, lần gần nhất là trong game show cậu bị Trần Lị và Đỗ Nhược hợp tác muốn làm tổn hại danh tiếng. Lần đó Trần Thành không hùa theo khiến cậu ít nhiều cảm kích hắn. Không rõ có phải từ lần đó mà phát sinh thay đổi, xảy ra hiệu ứng bươm bướm trong truyền thuyết hay không nhưng đến hiện tại Trần Thành không dính đến scandal ngoại tình dẫn đến thân bại danh liệt.

Cả dự án phim truyền hình này, kiếp trước cậu chưa từng nghe thấy chút thông tin nào, càng không nói sẽ nhận được lời mời tham gia diễn xuất, không biết có xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn không.

Còn có thay đổi lớn nhất là Hoa Hồng Nhỏ...

Bất quá tựu chung lại mọi chuyện đều đang phát triển theo chiều hướng tốt. Tình trạng Lục Kiêu tốt hơn kiếp trước rất nhiều, tính cách sáng sủa hơn, gần như khôi phục như trước khi bị thương, không còn tự ti hay trầm cảm, thậm chí đôi khi còn biết nói đùa nữa.

Lăng Sầm cúi đầu nâng bé sói lông xù lên, vùi mặt hôn lên dấu hiệu cỏ ba lá trước trán bé.

Lục Kiêu nói đúng, thú hình Hoa Hồng Nhỏ thế nào thì cậu cũng sẽ yêu thích.

"Ngao ô!" Hoa Hồng Nhỏ được hôn sướng đến kêu ngao ngao, ba ba hôn bé rồi, bé bày ra một bộ dáng kiêu ngạo của Alpha dũng mãnh.

Lăng Sầm bật cười nhìn tiếp tục cùng bé con chơi đùa.

Tiểu kịch trường:

Lục lão đại: Hôn tạm biệt người yêu đi làm.

Ellen: Thượng tướng... lần sau ngài có thể tự lái xe đi làm không?