Edit: Bông
Đến bệnh viện, mẹ Cao cùng mẹ Hạ không trực tiếp đi tìm Hà Đại Tráng mà dẫn Hạ Dư Huy đi kiểm tra một lượt, may là ngoại trừ vết thương trên mặt thì mọi thứ đều ổn.
Sau khi gọi điện cho chủ nhiệm lớp thì ba người cũng tìm được phòng bệnh của Hà Đại Tráng, bên trong có cả bà và mẹ của Hà Đại Tráng.
Tay Hà Đại Tráng tay bị băng bó, nằm trên giường ngủ ngon lành.
Hai nhà gặp mặt đều nhìn nhau không thuận mắt, bà Hà vừa nhìn thấy mẹ Hạ liền khóc lóc nói: "Cháu trai ngoan của bà! Mọi người mau nhìn mà xem tay nó bị cắn thành thế kia rồi! Sao trên đời lại có đứa trẻ độc ác như vậy! Thương thay cho cháu tôi..."
Hốc mắt mẹ Hạ cũng lập tức đỏ lên, ôm Hạ Dư Huy khóc lóc: "Dương Dương nhà tôi từ nhỏ đã nghe lời, đến cả con kiến cũng không nỡ giết.
Ở trường học bị bắt nạt cũng không dám nói với ai, lần này bị người ta cưỡi trên người đánh cho sưng mặt, Dương Dương thiện lương như thế, nếu không phải bị người ta ức hiếp quá mức, sao dám ra tay với ai! Dương Dương không biết đã bị bắt nạt bao nhiêu lần rồi...Chị Linh ơi...em đau lòng quá..."
Bà Hà trong lòng cũng có chút chột dạ, cháu trai mình là cái dạng gì bà đương nhiên biết, trộm nhìn khuôn mặt Hạ Dư Huy bị đánh đến sưng vù.
Mẹ Cao cũng khóc theo: "Dương Dương nhà chúng ta chưa đủ tháng đã ra đời, ở trong rương giữ nhiệt gần một tháng mới khỏe lên chút.
Từ nhỏ đến lớn sức khỏe của nó đều không tốt, người trong nhà chỉ hận không thể nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.
Cũng may trời cao vẫn có mắt, phù hộ cho Dương Dương khỏe mạnh lớn lên, từ nhỏ đã hiểu chuyện, kính già yêu trẻ, hàng xóm láng giềng không có ai không khen.
Thành tích vẫn luôn rất tốt, ở trường học chưa bao giờ gây chuyện, đối với bạn học rất hòa hợp, các giáo viên cũng thích vô cùng.
Ngày thường chỉ có người khác bắt nạt nó, trước nay chưa từng thấy nó bắt nạt ai bao giờ.
Trời ơi là trời! Dương Dương đáng thương của dì...."
Bà Hà và mẹ Hà đều ngậm miệng không nói lời nào, nhưng nhìn con ( cháu) trai mình bị thế này, trong lòng vẫn có chút không phục.
Mẹ Hà nói: "Tôi biết chuyện này là con trai tôi không đúng.
Nhưng con các người cũng không thể ra tay độc ác như vậy! Xem xem nó cắn con trai tôi thành cái dạng gì rồi?"
Mẹ Cao không vui, nhìn mẹ Hà nói: "Con trai chúng tôi bị đánh chả nhẽ không được phản kháng? Chả nhẽ nó phải để im cho con trai cô cưỡi trên người nó rồi đánh nó? Nếu không phải do con trai cô ra tay trước thì sao bị như bây giờ."
Mẹ Hạ không còn gì để nói, con thỏ nóng nảy cũng biết cắn người, đạo lý này cô vẫn hiểu.
Mẹ Hạ thấy sự tình cũng không sai biệt lắm liền mở miệng nói: "Chuyện này chúng tôi không định xin lỗi vì chúng tôi cảm thấy Dương Dương không hề làm sai.
Nhưng rốt cuộc vẫn là do con trai tôi làm con trai cô bị thương, tiền thuốc men cùng phí trị liệu sẽ do chúng tôi trả." Nói xong cũng không đợi mẹ Hà xen miệng, quay về phía chủ nhiệm lớp nãy giờ vẫn im lặng đứng bên cạnh nói: "Thầy Lý, chúng tôi cũng cần một lời giải thích, vừa rồi chúng tôi đã đến chỗ bác sĩ, mặt của Dương Dương yêu cầu phải điều trị thật tốt.
Còn có chuyện này có thể sẽ để lại bóng ma tâm lý cho bé.
Chúng tôi yêu cầu được nhận một lời xin lỗi.
Trước, xin phép cáo từ!"
Mẹ Hạ nói xong liền cùng mẹ Cao ra về, để lại mẹ Hà trợn mắt há mồm ở phía sau, đang nằm viện là con trai cô mà còn phải đi xin lỗi người ta? Nằm mơ!!!
< Cập nhật truyện nhanh nhất tại Wattpad: UyenUyen3008 >.