Trọng Sinh Chi Lê Hân

Chương 75: Thẳng thắn (Thượng)




Chuyện Lê Hân xuất hiện ở Úy Trì gia yến thoạt nhìn chỉ chuyện phù dung sớm nở tối tàn (nổi bật nhất thời) không có gì quan trọng, yến hội vừa kết thúc liền không còn ai nhắc tới. Nhưng chuyện này giống như một con bướm đập cánh ở Nam Phi, Bắc Mỹ lại nổi lên dông bão…

Kỳ nghỉ Tân niên vừa qua đi, không tới nửa ngày trên dưới Tập đoàn Uý Trì đều biết vị cổ đông mới mà bọn họ chưa tưng gặp mặt, Lê Hân – Tiểu thiếu gia của Lê Thị cùng Chủ tịch Úy Trì Diễm của bọn họ có quan hệ mờ ám.

Không chỉ vậy, một nhân viên có đường dây bí mật còn tiết lộ, Chủ tịch Úy Trì Diễm đuổi Liễu tiểu thư và Liễu phu nhân ra khỏi buổi tiệc vì dám đắc tội với tiểu tình nhân của y, mà Liễu tiểu thư chính là người có khả năng trở thành thiếu phu nhân Úy Trì gia!

Việc này vừa truyền đi, các cô gái trong tập đoàn từng mơ mộng được gả cho Úy Trì Diễm liền cảm thấy bất an, âm thầm thở dài, vị “phu nhân Chủ tịch” tương lại này không chỉ có quyền lực to lớn trong tay, mà xem ra cũng không phải dễ ở chung…

Mãi đến sau này Lê Hân mới dở khóc dở cười biết được, cậu tránh được việc bị người khác bêu trếu là “trai bao”, “trai gọi” nhưng lại bị gán cái danh “ác độc” lên người.

Nhưng những chuyện này đều là chuyện của sau này. Bữa tiệc hôm qua kết thúc, hôm nay chính là 30 Tết.

Úy Trì Diễm đã sớm tỉnh dậy, nhìn ngắm ôm hương nhuyễn ngọc vẫn còn say ngủ trong lòng.

Chóp mũi ngửi được đều là mùi hương mê người từ thiếu niên, cánh tay y ôm lấy vòng eo mềm mại. Mắt y vừa mở ra liền thấy chiếc cổ duyên dáng, độ cong hoàn mỹ kéo dài đến tận trong cổ áo ngủ, giống như Kimono của người Nhật, nghiêm trang lại lộ ra một vùng da trắng tuyết mê hoặc tâm trí người khác.

Cấm dục đã lâu, lại vào sáng sớm y chỉ cần nhìn cổ của bảo bối thì cả người đều  phát nhiệt. Hít sâu mấy hơi, Chủ tịch Úy Trì Diễm cuối cùng rón rén thả Lê Hân ra, lặng lẽ xuống giường vào phòng tắm.

Âm thanh đóng cửa vừa vang lên, người vốn đang ngủ say trên giường liền mở to hai mắt, trên mặt lại đỏ bừng lên.

Thời điểm hơi thở của Úy Trì Diễm áp lên cổ cậu, bản năng tự bảo vệ đã đánh thức Lê Hân.

Thời gian gần đây Úy Trì Diễm phản ứng như vậy ngày càng nhiều, nghiêm trọng nhất là vào buổi sáng. Mỗi lần như vậy, tâm tình Lê Hân cũng rất phức tạp.

Kiếp trước khi vừa mới tới Úy Trì gia, Úy Trì Hi chỉ biết người cha nuôi của cậu mỗi tuần sẽ có ba, bốn buổi tối không ngủ ở nhà. Lớn hơn một chút, cậu đã biết nguyên nhân việc này. Báo chí lá cải thỉnh thoảng cũng đưa tin Chủ tịch Uý Trì cùng ngôi sao hay người mẫu đang nổi nào đó tới khách sạn qua đêm. Sau khi Úy Trì Hi tiếp quản Tập đoàn Uý Trì thời gian cậu tiếp xúc với người cha nuôi càng ngày càng nhiều hơn, cậu đã tận mắt nhìn thấy người tình của Úy Trì Diễm.

Một chàng trai trẻ xinh đẹp, sáng sớm liền bước ra từ khách sạn, khóe mắt đuôi mày đều mang xuân ý. Mà cậu khi đó đang ngồi ở khu ghế chờ của khách sạn chờ Úy Trì Diễm xuất hiện – có một cuộc họp rất quan trong, Úy Trì Diễm muốn cậu cùng tới Los Angeles cùng tham gia.

Nhưng ai mà ngờ được, đường đường là Chủ tịch của Tập đoàn Úy Trì  lại lưu lạc tới mức phải vào nhà vệ sinh giải quyết nhu cầu như hôm nay?

(Ồ hố ồ hố là Chủ tịch của Tập đoàn Úy Trì =)))))))))))))))))))))

Lê Hân nghĩ, nếu bản thân cậu không phải là người trong cuộc, chắc cũng ngạc nhiên tới rớt cằm xuống đất, rồi sau đó ngửa mặt lên trời cười dài ba tiếng.

“Dậy rồi?” trong lúc miên man suy nghĩ, Úy Trì Diễm đã tắm rửa xong đi ra. Thấy Lê Hân nằm ngơ ngác nhìn trần nhà, nhịn không được cúi đầu muốn hôn lên đôi môi đang mím chặt của cậu.

Mặt Lê Hân  nóng lên, nghiêng đầu muốn tránh đi, nhưng không ngờ nụ hôm lại thuận thế mà rơi lên dái tai cậu

“Nha…”  một tiếng thở nhẹ, Lê Hân  không kiềm được khẽ run lên, mà giây tiếp theo cậu lập tức cảm nhận được nguy hiểm.

Nhưng mà lúc này cậu có cảnh giác cũng không kịp nữa rồi, một tiếng rên khẽ như là mồi lửa, đốt lên dục hỏa chưa hoàn toàn bị nước lạnh dập tắc của Úy Trì Diễm.

Hai tay cậu bị y kéo lên giữa chặt trên đỉnh đầu, ngay sau đó Lê Hân liền cảm thấy bản thân không thở nổi nữa.

Đôi môi bị chiếm lấy, ngay cả khớp hàm cũng bị cạy ra, y như hóa thành dã thú thưởng thức mỹ vị nhân gian, kịch liệt công thành chiếm đất, một khe hở cũng không bỏ qua.

Đầu lưỡi bị khẽ cắn khiến Lê Hân không còn sức lực, hai tay đang giãy giụa kịch liệt cũng không nhúc nhích nổi, hai mắt dần dần chảy ra nước mắt mong manh, lông mi ướt đẫm. Thỉnh thoảng lại khẽ rên như chất xúc tác khiến y càng thêm điên cuồng.

Úy Trì Diễm đã nhịn rất lâu, rất lâu rồi.

Kỳ thực bằng vào khả năng của y, cũng không mất tự chủ được. Nhưng sự xuất hiện của Liễu Yên ngày hôm qua khiến y nhớ lại một buổi tiệc trước đây, người này cũng khẽ rên rỉ, kết quả lúc này chính là không thể vãn hồi.

Khi đó, Tiểu Hi uống xong ly rượu Liễu Yên bỏ thuốc đã mơ mơ màng màng, mà nữ nhân ác độc đó không những bỏ thuốc mê mà còn bỏ thêm cả thuốc kích thích.

Thiếu niên trên giường vô thức cởi quần áo, Úy Trì Diễm lúc này đã có những tình cảm không nên có với con nuôi của mình, biết Tiểu Hi ngày mai tỉnh lại sẽ không nhớ chút gì về tối nay, Úy Trì Diễm thú tính đại phát ăn sạch con trai mình.

Ngoại trừ Úy Trì Diễm, không một ai biết tối hôm đó rốt cuộc đã xảy ra những chuyện gì, ngày hôm sau Úy Trì Hi tỉnh lại cả người đau nhức cũng nghĩ rằng là do tác dụng của thuốc.

Úy Trì Diễm vốn định đợi Úy Trì Giản hoàn thành huấn luyện sẽ đem sự thật này nói ra, y đoán với tính cách dịu dàng của Tiểu Hi tuyệt đối sẽ không giận y lâu được, sau đó y sẽ bù đấp lại hết thảy cho cậu.

Chỉ là y đoán sai Úy Trì Hi, không nghĩ tới kết cục lại là như thế.

Chuyện cũ khiến Úy Trì Diễm lấy lại được lý trí, chờ y ngừng lại thì thiếu niên trên giường đôi môi đã sưng đỏ, quần áo xốc xếch, thở hổn hển như quyến rũ y tiếp tục yêu thương cậu.

Chỉ là sự đau lòng ngăn cản hành động của y.

Lê Hân hô hấp dần dần đều lại cũng ý thức được chuyện gì vừa mới xảy ra, Lê Hân  xấu hổ và giận dữ đến mức muốn giết chết người đàn ông này!

Song khi cậu đưa tay muốn đầy người đàn ông này ra khỏi người mình, y lại cúi người ôm chặt lấy cậu.

“Chiết tiệt! Buông ra!” Lê Hân giận dữ muốn nghiêng người tránh đi, bên tai lại nghe thấy một câu khiến cậu như đóng đinh tại chỗ.

Úy Trì Diễm chôm đầu vào cổ của thiếu niên, một lát sau nói: “Tiểu Hi, thật xin lỗi…”