Đánh giá: 8.2/10 từ 82 lượt
Thể loại : đam mỹ, phụ tử, ấm áp, có chút hài, HE.
Edit: Linh
Beta : Mymy, Linh
Khi đang đấu tranh để giành lại tài sản của mình thì Dư Lãng lại chết đi.
Dư Lãng khi trọng sinh chỉ có một mục tiêu —— thay lão cha nhà y quản tốt cái thắt lưng( nửa người dưới), tiêu diệt hết một đống em trai chết dẫm nhà y từ khi chúng còn trong trứng.
Đây là câu chuyện viết về một tiểu thụ có chút luyến phụ, sau khi sống lại thì huấn luyện người cha lăng nhăng của mình thành một kẻ tuyệt đối nghe lời con trai. Câu chuyện kể về chuyện tiểu thụ đáng thương bị lão công ăn sạch.
~~~~~~~
Dư Hải Thiên: Thỏ nhỏ ngoan nha.
Dư Lãng (giữ cửa than thở) : Con thực sự rất là nhớ nhung mấy đứa em trai nhiều như đội bóng của con rồi đó.
~~~~~~~
Dư Lãng quả thực là một tên phá gia, nhưng y lại chưa bao giờ thừa nhận chuyện này.
Y có hai người yêu nhất, mẹ y và người đàn ông y yêu.
Y có ba người hận nhất, ba y , em trai y , mẹ kế của y .
Trọng sinh một lần, Dư Lãng rốt cục thừa nhận y là đồ phá hoại ,
có mắt không tròng còn chưa đủ được coi là đồ phá hoại sao?
________
Nội dung câu chuyện: Trọng sinh thành kẻ tiểu tam
Điểm mấu chốt:
Nhân vật chính: Dư Lãng, Dư Hải Thiên
Phối hợp diễn: Dư Huy, An Huệ Lan, Dung Nhị, Dung Đại
Nội dung khác: ngụy phụ tử
( biên tập đánh giá)
Dư Lãng là người thừa kế hợp pháp của Dư gia nhưng bởi vì người cha Dư Hải Thiên trời sinh phong lưu, lại có người mẹ là An Huệ Lan chơi trò ly miêu tráo thái tử khiến cho y cuối cùng lại chết trong quá trình đấu tranh giành tài sản của gia tộc.
Sống lại trở về khi bản thân mới có năm tuổi, Dư Lãng vì không muốn dẫm lên vết xe đổ, quyết định thay lão cha của mình quản tốt cái thắt lưng, cố gắng tránh cho mấy đứa em trai cùng cha khác mẹ sinh ra.
Tình cảm của Dư Hải Thiên đối với con trai của mình cũng theo thân thế của Dư Lãng oanh liệt lộ rõ mà trở thành khó nói…
Đây là một tiểu thụ có chút luyến phụ, sau khi trọng sinh cố gắng hết sức để thuần hóa lão cha thành người mắc bệnh cuồng con, ngụy phụ tử.
Dư Lãng vì không muốn lại phải rơi vào tình cảnh tranh đoạt gia sản, trăm phương nghìn kế không cho lão cha Dư Hải Thiên sinh thêm em bé, kết quả lại là khiến cho bản thân phải trả giá.
Tác giả viết rất lưu loát tự nhiên, cách viết truyện ấm áp đơn giản. Sau khi trọng sinh nhân vật chính trở lại khoảng thời gian khi bản thân mới có năm tuổi, sói con rất “manh” được lão cha lăng nhăng nuôi dưỡng vô cùng sủng nịnh là điểm chính của tác phẩm này.
Bình luận truyện