*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Dư xem mẫu giấy, thoải mái thở ra một hơi, lại nhìn Cá Bột giương mắt về phía nàng dưới đất, phe phẩy tờ giấy trong tay, mặt đầy ý cười:" Không cho xem, không phải đồ ăn đâu."
"..."_ Cá Bột ủy khuất rời đi.
Chiết Chi không hiểu tại sao, nhưng cũng không có ý muốn hỏi, trong lòng biết nếu là chuyện cần nói với nàng, Tô Dư tự nhiên sẽ giải thích, không cần nàng phải hỏi.
_______________________________________
Đêm Thất tịch (*) dần dần tới gần, những cung nga trẻ tuổi trong cung luôn thích ngày này. Phàm là tần phi khoan dung, ngày này đều sẽ để các nàng thoải mái một chút, ở trong sân nhóm ba nhóm năm bái Chức Nữ, cầu Chức Nữ được thêu thùa khéo tay, trông rất vui vẻ.
Tuy nói "dần dần tới gần", nhưng cũng còn hơn nửa tháng nữa, vậy mà Chiết Chi vừa giương mắt liền thấy hai cung nữ xì xầm to nhỏ dưới mái hiên. Sắc mặt lập tức xấu đi, đi đến quát:" Làm gì đó? Làm việc còn biết quy củ không? Đây là nơi các ngươi có thể tán gẫu sao?"
Hai người vội xoay người hành lễ, quỳ xuống tạ tội:" Nữ quan thứ lỗi..."
Tô Dư cũng theo ra cửa, mắt nhìn tay áo khép lại của hai nàng, nếp gấp có chút kỳ quái, rõ ràng muốn giấu cái gì. Cười nhẹ một tiếng, Tô Dư thuận miệng hỏi các nàng:" Trong tay cất cái gì vậy? Lấy ra bản cung xem 1 chút."
" Nương nương..."_ Hai tiểu cung nữ do dự nhìn nhau, đều vươn tay ra, trong tay là một cái gối cắm kim, trên mặt cắm một hàng kim chỉnh tề. Có một sợi dây luồn qua bốn năm cây, còn lại bảy tám cây không có gì.
Tô Dư cầm lên nhìn, cười một tiếng liền trả lại, tiện thể trêu chọc:" Không ngờ có nhiều nhân tài Thất tịch như vậy, này là muốn cầu Chức Nữ thêu thùa được khéo tay nhỉ? Cẩn thận ngày hôm đó mắt mệt mỏi nhìn không rõ, cái gì cũng làm không được đấy."_ Ngưng một chút lại cười nói _" Đứng lên đi."
" Tạ nương nương."_ Hai người thanh thúy tạ ơn rồi đứng dậy, cười đáp:" Vốn cũng không muốn luyện trước như vậy, bất quá đêm Thất tịch đó Tiêm Tố tỷ tỷ muốn tới, công phu luồn kim của nàng là nhất đẳng, nếu không luyện trước một chút, chắc chắc sẽ thua mất."
Vốn chỉ thuận miệng nói đùa, lại không ngờ Tô Dư bỗng biến sắc, hai người kia nhìn ra có chỗ không đúng, lập tức không dám mở miệng nữa. Tô Dư im lặng một hồi, lãnh đạm nói:" Nếu muốn cùng Nguyệt Vi cung thân cận như vậy, chi bằng đừng ở lại chỗ bản cung làm việc nữa."
Hai người ai cũng không biết cơn giận này của Tô Dư là từ đâu mà đến, chỉ biết quỳ xụp xuống tạ tội, Tô Dư xoay người đi khỏi, một bộ tức đến không kìm được. Chiết Chi quay người nhìn thoáng qua, lại cúi đầu khiển trách hai người nọ một câu:" Không có mắt! Không biết gần đây nương nương cùng Nhàn Phi không bằng mặt sao!"_ Nói rồi liền vội đuổi theo Tô Dư.
_______________________________________
Tô Dư đối cung nhân xưa này hiền hòa, đây là lần đầu tiên thấy nàng tức giận như vậy. Lần này không chỉ nổi giận, trở về ném đổ một tách trà không nói, còn hạ chỉ trượng trách hai người nọ 20 gậy. Chiết Chi khuyên ngăn bao nhiêu cũng vô dụng, chỉ chốc lát sau, tiếng kêu thảm thiết cơ hồ vang vọng khắp hành cung Kỳ sông.
Tất nhiên, qua không bao lâu, mọi người đều rõ nguyên nhân Tô Dư tức giận, khắp hậu đều truyền nhau rằng, Nhàn Phi cùng Vân Mẫn Chiêu Nghi thủy hỏa bất dung.
_______________________________________
Đêm đến, Chiết Chi cầm đèn dẫn đường, cùng Tô Dư đi đến phía sau tẩm điện. Hậu viện có không ít gian phòng, đều là nơi ở của cung nhân.
Gõ cửa, cũng không đợi người ra mở, Chiết Chi đã trực tiếp đẩy cửa, sau đó lui sang một bên thỉnh Tô Dư tiến vào.
"Chiêu Nghi nương nương."_ 2 người nằm trên giường hơi ngẩng đầu, tuy sắc mặt hơi trắng, nhưng thần sắc vẫn ổn.
Tô Dư gật đầu cười một tiếng:" Chịu khổ rồi."
Nói rồi đặt lồng cơm mang theo xuống, lấy hai chén thuốc đặt lên bàn cạnh giường, ấm giọng nói:" Thừa dịp còn nóng uống đi."
" Nương nương..."_ Hai người sững sờ. Các nàng đều biết theo những gì đã định bản thân bị đánh xong sẽ không được dùng thuốc, có như vậy mới khiến mọi người biết Tô Dư vì chuyện thạch tín mà không vừa mắt Nhàn Phi như thế nào. Nhưng hiện nay thuốc này....
" Chớ trì hoãn chữa thương."_ Tô Dư nói:" Loại tổn thương này nói lớn liền lớn nói nhỏ liền nhỏ, đừng quá tùy tiện. Bản cung không cần các ngươi vì diễn kịch mà liên lụy tính mạng."
Do không dám ở lâu, Tô Dư đợi hai người các nàng uống xong thuốc, thu chén lại liền rời đi. Về phần vì sao lại thay đổi chủ ý, tất nhiên là vì nàng biết mùi vị "trượng trách 20 gậy" này đau khổ thế nào. Đời trước sau khi Đậu Oản hạ chỉ đánh nàng, bao giờ cũng không để cho thái y đến chữa trị. Ngược lại cũng không lưu lại bệnh lớn nào, nhưng thắt lưng luôn đau nhức cũng không phải chuyện thoải mái.
Hai cung nữ này so với nàng còn nhỏ tuổi hơn, chỉ sợ càng dễ để lại di chứng, như vậy không phải sẽ làm trễ nải chuyện các nàng xuất cung cưới gả sau này sao?
_______________________________________
Đêm Thất tịch hôm đó, hành cung Kỳ sông xảy ra chuyện lớn.
Nguyên là ngày hội các cung tự tổ chức tiệc mừng, Nghi Vân các của Tô Dư cũng vậy, nhưng có cung nữ mới ăn non nửa khối điểm tâm đã trúng độc hôn mê. May mắn chữa trị kịp thời, thái y xem xong liền vội kê đơn cho nàng.
Sống chết của một cung nữ ngược lại cũng không đến mức kinh động hậu cung, bất quá điểm tâm nay vốn là làm cho Tô Dư, nhưng nàng vì trời nóng mà ngại ăn ngọt mới thưởng cho bên dưới, cuối cùng liền xảy ra chuyện này.
Nói cách khác, lúc này đáng lẽ nên là Tô Dư sống chết không rõ.
Đây là lần thứ hai nàng "tránh được một kiếp", lần đầu là ở trong tửu quán bị người hạ thạch tín, lần này là độc gì còn chưa biết rõ.
Nhất thời náo thành thế trận không nhỏ, tần phi các cung đều không ngoại lệ có mặt ở Nghi Vân các biểu lộ đủ dạng quan tâm, Cung Chính tư thì không ngừng thu thập nhân chứng vật chứng. Không những thế, hoàng đế còn trực tiếp triệu người của cấm quân Đô Úy phủ đến, nếu như cùng chuyện trước có quan hệ, liền trực tiếp tra xét.
Đã thật lâu chưa có chuyện nào lớn như vậy, trong Nghi Vân các không khí căng thẳng cực kỳ, rất có cảm giác "tam đường hội thẩm".
Bởi vì tận mắt thấy cung nữ kia trúng độc, Tô Dư vừa nghĩ liền không nhịn được toát mồ hồi lạnh dưới lòng bàn tay, không ngừng run rẩy. Hoàng đế nắm tay nàng, lông mày nhíu chặt, đợi đến khi Cung chính Trương thị cùng Chiết Chi hỏi vài câu, liền trực tiếp dẫn người đến.
Một cung nữ 17, 18 tuổi, còn chưa hỏi gì sắc mặt đã trắng như tờ giấy, rõ ràng có điểm chột dạ.
Trong điện một mảng yên lặng, hoàng đế lạnh lùng nhìn nàng ta, hỏi:" Ai sai khiến ngươi hạ độc?"
Cung nữ kia run run trả lời:" Nô tỳ không có..."
"Đã có người trúng độc còn nói không có?"_ Tô Dư vừa muốn mở miệng, Sở Sung Hoa đã cướp lời nàng, khẽ cười một tiếng _" Mang đến Cung chính tư đi."
Tô Dư liếc nàng ta một cái, lạnh giọng nói:" Cần gì nhọc Cung chính tư? Cứ trực tiếp đưa sang cấm quân Đô Úy phủ là được."
Ý tại ngôn ngoại, có ý nghi việc này hoặc là Sở gia hoặc là Nhàn Phi có liên quan.
Cung nữ kia nghe đến bủn rủn, không dám nói một lời. Tô Dư hơi ngưng lại, nhẹ nói:" Rốt cuộc bị người phương nào sai khiến, ngươi ở đây nói rõ, bản cung sẽ để ngươi được toàn thây."
Lời vừa dứt, chợt nghe tiếng cước bộ dồn dập, Nhàn Phi bước nhanh vào điện, liếc mắt sang cung nữ kia nhưng vẫn không dừng bước, trực tiếp đi tới trước mặt Tô Dư nói:" Chiêu Nghi, không phải bản cung muốn hại ngươi."
Mọi người đều cả kinh, kỳ quái đây rốt cuộc là chuyện gì, không hiểu Nhàn Phi vì cái gì xông vào điện nói những lời này, thậm chí lo lắng đến mức quên việc hành lễ với hoàng đế?
Tô Dư cũng lộ vẻ khó hiểu, nghi hoặc nhìn nàng:" Nhàn Phi nương nương?"
Nhàn Phi bình tĩnh lại, lui xuống hai bước hạ bái, bẩm:" Bệ hạ, cung nữ này năm xưa được chọn tiến cung, là do Nguyễn gia tiến cử. Nhưng nàng làm ra chuyện này, tuyệt không phải thần thiếp sai xử."_ Nói rồi nhìn sang cung nữ kia, ánh mắt lạnh xuống _" Thần thiếp chưa từng gặp qua nàng."
Lời này nói ra hơi có phần "giấu đầu lòi đuôi", Tô Dư nhất thời chưa có phản ứng gì, hoàng đế liền trước phân phó người đi thăm dò cung nữ này đã từng làm việc ở đâu.
Kết quả tra ra, trước khi nàng đến hầu hạ Tô Dư, đã từng ở chỗ Nhàn Phi.
Nhất thời càng không có ai dám lên tiếng, mọi người hai mặt nhìn nhau, chờ hoàng đế xử lý. Lúc trước Diệp Cảnh Thu cũng chính vào lúc yên bình bị hại đến thua sạch trong chớp mặt, lúc này Nhàn Phi có lẽ cũng như vậy.
Giữa lúc im lặng, chợt nghe Tô Dư mở miệng, thần sắc tuy có chút hoảng hốt, nhưng thanh âm vẫn rõ ràng:" Nhàn Phi sẽ không hại thần thiếp..."
Lời này là nói với hoàng đế, hoàng đế lập tức nhìn sang nàng, Tô Dư lại nói một lần nữa:" Nhàn Phi nương nương sẽ không hại thần thiếp."
Một đám tần phi đều nhìn về phía nàng, chờ lời giải thích phía sau. Tô Dư suy nghĩ một chút, đứng lên đi đến bên cạnh Nhàn Phi quỳ xuống, nói:" Thần thiếp tin Nhàn Phi nương nương tuyệt đối sẽ không làm việc này. Bệ hạ có nhớ lúc thần thiếp vì chuyện thạch tín mà cầu bệ hạ tra kỹ Nguyễn gia không? Đó là do nhìn ra thần thiếp có nghi vấn trong lòng, Nhàn Phi nương nương vì để thần thiếp yên lòng mới nhấc lên yêu cầu này. Nương nương đã nói muốn biết trong sạch hay không, điều tra liền rõ."_ Tô Dư nói rồi lộ ra ý cười _" Đều nói thế gia luôn có chuyện không thể cho ai biết, nhưng Nhàn Phi nương nương ngay cả việc để cấm quân Đô Úy phủ tra xét cũng không sợ, như thế nào lại làm ra được chuyện này? Thanh giả tự thanh, Nhàn Phi nương nương làm đến mức này quả thực đáng nể."_ Tô Dư hơi ngẩng đầu, nhìn về phía Thẩm Diệp bên cạnh hoàng đế, hỏi hắn chuyện tra xét, xem có thể tra ra Nguyễn gia có chỗ không đúng không.
Thẩm Diệp liền hành lễ, trầm ổn đáp:" Không có. Nguyễn gia không chỉ không cùng chuyện thạch tín dính líu, thậm chí ngay cả những lỗi nhỏ cũng không mắc phải."_ Thẩm Diệp nói xong liền cười khổ _" Nếu không phải thật sự trong sạch, thần đành phải khen một câu Nguyễn gia che giấu quá sâu, khiến cấm quân Đô Úy phủ ta khó lòng tra rõ."
Một câu cuối cùng khiến vài người trong điện bật cười, không khí cũng dịu đi vài phần, bất quá Giai Du vẫn nhíu mày hỏi:" Đều nói ngươi cùng Nhàn Phi không vừa mắt, hôm nay lại nói những lời này, Chiêu Nghi rốt cuộc có ý gì?"
"Cùng Nhàn Phi không vừa mắt?"_ Tô Dư lộ vẻ kinh ngạc _" Phu Nhân cớ gì nói như vậy? Thần thiếp còn có lục cung đều biết... Thần thiếp cùng Nhàn Phi nương nương là hợp nhau nhất mà."
Nói đến đây, Sở Sung Hoa đã không nhịn được nữa, vội la lên:" Nói bậy! Vài ngày trước ngươi rõ ràng vì Nhàn Phi mà trượng trách hai cung nữ..."
" Đó là vì trong lời nói các nàng có điểm bất kính với Nhàn Phi."_ Tô Dư nói _" Thần thiếp chỉ là chấp hành cung quy, tại sao lại truyền thành cùng Nhàn Phi không hợp?"
Một phen vấn đáp, hậu cung đã nghe đến hồ đồ -- đối với việc Tô Dư trách phạt cung nhân, lời đồn mọi người nghe được đều giống nhau. Nhưng nhìn vẻ mặt mờ mịt lúc này của Tô Dư, chẳng lẽ thực sự là tin vịt gạt người?
"Ngươi cùng Nhàn Phi...không có mâu thuẫn?"_ Ngay cả hoàng đế cũng thấy nghi hoặc.
Tô Dư liền vạn phần khẳng định:" Không có..."_ Nghĩ 1 chút lại nói _" Nếu nói không cũng không phải, bất quá cũng chỉ là việc thần thiếp mượn sách của nàng lại không được nàng đồng ý...nhưng chút chuyện nhỏ này, làm sao có thể khiến nàng nổi sát tâm được?"
(*) Thất tịch: mồng 7 tháng 7, xuất pháp từ truyền thuyết Ngưu Lang Chức Nữ, ngày này mọi người sẽ thực hiện nhiều hoạt động vui chơi giải trí.
Tiêu biểu nhất là thi tài nữ công gia chánh. Xuất pháp từ thời nhà Hàn và lưu truyền mãi sau này. Vào đêm trăng Thất tịch, các cô gái sẽ thi xem ai đủ khéo léo luồn chỉ qua kim 7 lỗ, kim 9 lỗ, cô gái thắng cuộc sẽ là niềm tự hào của gia đình, bởi khả nàng khéo léo của mình.
(**) Gối cắm kim
Nguồn: Chrome
# Xin lỗi các bạn vì mình đăng truyện không được thường xuyên, vì gần đây có nhiều chuyện khiến mình không có thời gian edit được, nhưng mình vẫn sẽ cố gắng ra chap đều cho các bạn.
# Còn về phần drop truyện thì chúng ta đã đi được hơn nửa chặng đường rồi, nếu không có chuyện gì thì mình sẽ cố đi hết truyện, nên các bạn không cần lo lắng chỉ là mình sẽ không thể đăng thường xuyên thôi.
# Đồng thời, cũng mong các bạn đừng hối thúc mình ra chap, chỉ cần có thời gian mình sẽ lập tức đăng truyện, vì vậy không cần hối thúc.
# Cảm ơn đã lắng nghe tâm sự của mình.