☆ Chương 226: Thất trách của hoàng tộc
Dần dần, Nam Kính quả thực phiền muộn đến không có lời nào để nói —— lão bản hiển nhiên là vì ẩn giấu nơi cậu công tác mà làm cái này, lại đem mình hại thảm.
Dù cho đến bây giờ cậu đều không cách nào nói thẳng cho Weinman nguyên nhân chính mình biến mất, cũng không thể đem vị trí của lão bản bại lộ.
Cái cảm giác này rất tồi tệ a!
Nam Kính tràn đầy chột dạ, ngữ khí thưa dạ lại có chút lắp bắp nói: "Em, em bảo đảm rất an toàn, hơn nữa em thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện như thế."
Trong ánh mắt cậu ý tứ khẩn cầu quá mức rõ ràng —— xin nhờ, tuyệt đối đừng tiếp tục hỏi tới, thật không có cách nào trả lời aa!
Weinman ngược lại là ngoài ý muốn, hắn cho là Nam Kính sẽ rất kinh ngạc, mà trên thực tế, cậu chỉ là lúc ban đầu kinh ngạc sau liền biến thành suy tư, lại một mặt hậm hực buồn bực.
Thấy thế nào cũng giống như là một người mới vừa biết chuyện.
Nha?
Cái này có ý tứ.
Weinman rất săn sóc cũng không có tiếp tục tra cứu, chỉ là đề điểm một câu: "Lantis có thể là lần đầu tiên gặp phải tình huống như thế, cả một buổi chiều hắn đều tìm ngươi, ta nghĩ đứa bé kia nhất định không có nói cho ngươi biết, trước khi ngươi rốt cuộc cùng hắn liên hệ, nếu như không phải ta ngăn cản, hắn đã vận dụng thế lực quân bộ. Ngươi phải biết, chuyện này với cuộc đời chính trị của hắn sẽ có bao nhiêu ảnh hưởng?"
Nam Kính hổ thẹn đến không có cách nào tự kiềm chế, tâm lý chua xót không thôi, đồng thời còn có chút nghĩ mà sợ —— suýt nữa, suýt nữa liền tạo thành ảnh hưởng lớn tới Lantis như vậy, mà chính mình vẫn còn xấu xa thiêu Lantis bằng bực tức!
Nam Kính khụt khịt, tâm tình rõ ràng đê mê, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, mang đến phiền phức lớn như vậy cho các ngươi."
Nói tới phiền phức, Nam Kính cảm thấy Lantis nói một chút cũng không có sai, mình chính là quỷ phiền phức, thích đùa giỡn lại còn không hiểu chuyện, quả thực là gay go!
Trời ạ, nói đến đây cư nhiên lại muốn khóc, chẳng lẽ biến thành nương nương khang?! Không muốn a QAQ!
Weinman nhìn vành mắt cậu ửng đỏ, một bên bị manh đến máu đầy mặt lén lút nhanh chóng chụp hình một bên nghiêm nghị an ủi: "Thân ái, ta nói cái này không phải là để cho ngươi hổ thẹn, ta hiểu rất rõ Lantis, hắn nhất định sẽ không nói cho ngươi điều này, mà ta tin ngươi rất cần biết hắn nguyện ý vì ngươi trả giá rất nhiều... Ân, không thể nào tưởng tượng được nhiều như vậy."
Chỉ hy vọng Nam Kính đã ít nhiều có thể thông cảm cho tâm tình của Lantis.
Quân bộ có quyền hạn tốt hơn không sai, lại cũng không thể là một mình Lantis nói là được.
Tuy nói việc an nguy của thái tử phi quan hệ đến toàn bộ chính trị đế quốc, trước khi Nam Kính chính thức thành hoàng thất đế quốc, từ pháp luật mà nói, như trước chỉ là sủng vật của hoàng thái tử, xuất thân của cậu thậm chí ngay cả vợ chưa cưới cũng không bằng.
Hoàng thái tử vì một sủng vật mà đưa quyền uy, quân bộ sẽ không để ý sao?
Đừng nói nhóm gia hỏa muốn kéo Lantis xuống đài này, ngay cả hai vị điện hạ ở đế tinh cũng sẽ không tán thành.
Cứ như vậy, Nam Kính muốn tiến vào hoàng gia lại càng khó hơn.
Lantis cũng biết rõ lợi hại trong đó, kích động ban đầu qua đi, rất nhanh đánh tan mất ý nghĩ sử dụng quân bộ.
Dù là như vậy, anh cũng điều động bảy ám vệ Cô Thần phái cho anh, khắp thế giới mà tìm kiếm hành tung của Nam Kính.
Đây chính là người của Cô Thần a!
Weinman cũng không có biện pháp, không nghi ngờ chút nào, hai vị chủ đế tinh tuyệt đối đã biết rồi.
Tuy rằng thái độ còn chưa công khai, nhưng hoàng thái tử bởi vì những chuyện này mà làm lớn chuyện, không cần nghĩ liền biết có bao nhiêu mất chức.
Nam Kính cảm động cực kỳ, mây đen trong đầu hai ngày qua quét đi sạch sành sanh, dùng sức gật đầu một cái nói: "Hiệu trưởng yên tâm, em nhất định sẽ đối với Lantis rất tốt, còn có chuyện này, em sẽ nói xin lỗi với anh ấy."
Weinman vui mừng nở nụ cười, nói: "Tuy rằng đứa nhỏ này có lúc thật khó ở, nhưng tình cờ được người chủ động hống hống một chút, hắn vẫn là sẽ rất vui vẻ. Ân, cho dù ở bề ngoài nhìn vẫn là mặt lạnh, nhưng trong tâm lý không biết cao hứng biết bao nhiêu đây."
Nói cái này, Nam Kính nhiệt tình thoáng giảm đi một ít, cậu là muốn cùng tốt, nhưng là đến khi nào Lantis mới cho cậu cơ hội a, hiện tại ngay cả tin nhắn của cậu cũng không xem, cả người cũng không biết tung tích.
"Cái kia, thầy có thể nói cho em biết hiện tại Lantis ở nơi nào sao? Em muốn đi tìm anh ấy."
Nam Kính mặt đỏ.
Weinman sững sờ, cười nói: "Ngươi không ngại tự mình đi hỏi hắn, tuy rằng ta rất tình nguyện ra sức, nhưng dù sao cũng là ngươi và hắn nói chuyện yêu đương, có đúng hay không?"
Nam Kính sắc mặt quẫn bách mà càng thêm đỏ lên, cậu ngượng ngùng nói: "Em có liên lạc với anh ấy, nhưng anh ấy vẫn luôn không để ý tới em, e rằng anh ấy hiện tại không muốn gặp em."
Bởi vì cúi đầu, cho nên Nam Kính không thấy lúc cậu nói lời này trong nháy mắt, Weinman dừng một chút, đột nhiên biểu tình ngưng trọng.
Chẳng lẽ không phải Lantis vẫn luôn gửi tin nhắn cho cậu nhưng thủy chung không nhận được đáp lại sao?
Chỉ là nháy mắt, Weinman cũng đã đem sóng to gió lớn che giấu xuống phía dưới khuôn mặt bình tĩnh không lay động.
Như trước cười nhạt một tiếng, hắn bất động thanh sắc hỏi: "Ngươi gửi tin nhắn cho hắn, nhưng hắn chưa có trả lời?"
Nam Kính gật gật đầu.
"Từ khi nào thì bắt đầu?"
Nam Kính vốn là muốn nói bắt đầu từ buổi trưa hôm qua, mà do dự suy nghĩ một chút nói: "Từ ngày đó cùng Lantis cãi vã, vừa về tới trường học em liền gửi tin nhắn cho anh ấy... Đến bây giờ anh ấy đều chưa hề trả lời."
Ngón tay Weinman nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn ngừng lại.
Ngừng chốc lát, hắn cười hướng Nam Kính nói: "Lantis lâu lâu cũng sẽ có một chút tính tình, ngươi chỉ cần không phản ứng hắn là được, qua một thời gian ngắn chờ hắn chủ động tới hướng ngươi cầu hoà là tốt rồi, tạm thời trước tiên lạnh nhạt hắn cũng chưa chắc không thể."
Nam Kính lúng túng, vừa nãy là ai nói phải đi hống anh ấy? Làm sao mới hai câu liền thay đổi chiến lược?
Weinman mặt không đổi sắc nói: "Lantis bắt đầu từ hôm nay đi chấp hành nhiệm vụ, ngày về chưa xác định, liên lạc không được rất bình thường, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, hơn nữa ta chắc chắn chờ hắn hoàn thành nhiệm vụ trở lại bên cạnh ngươi, tất cả đều sẽ dễ dàng giải quyết, dù sao khoảng cách sản sinh điều tốt đẹp a."
Lại âm thầm đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm?!
Về phần sau khi trở lại mọi người vui vẻ rộn ràng tất cả hài hòa cái gì đó đều bị Nam Kính để qua một bên, tâm lý hối hận tại sao phải cùng Lantis giận dỗi aa!
Chờ Nam Kính thất hồn lạc phách treo quang não, Weinman khí định thần nhàn dần dần trầm mặt xuống.
Bên trong Hội sở Ngân Dực, Weinman tại trong một sân cổ vũ thuật nào đó tính bảo mật cực cường tìm được Lantis cùng Phong Tiệm Ly đang đối chiến.
Hai bóng người hóa thành quang ảnh ác liệt, hoả hồng phượng vũ phiến (*phiến: quạt) cùng trường kiếm hắc ám không ngừng phát ra công kích cường thế, chỉ nghe các loại tiếng vang đan xen ở trên không bên trong quán vang vọng, đánh giáp lá cà, ánh sáng xán lạn hoa lệ mà chói mắt.
Weinman đứng ở cửa thưởng thức trận tỷ thí không phân cao thấp này, cũng chỉ có hai người bọn họ dám tại thời điểm đang đối chiến dùng đồ thật.
Xem ra mấy ngày nay, năng lực của bọn họ tăng lên không ít a, chỉ có làm chủ đúng mức độ mới có thể bảo đảm không làm đối phương bị thương, toàn lực ứng phó, hợp lại ra trình độ thật.
Đợi năm phút đồng hồ, Weinman nhìn bọn họ còn có xu thế tiếp tục đánh đánh đánh, đơn giản cũng không đợi thêm nữa, đem một cái nút áo khảm nạm nào đó tại trên tường lập tức chuyển tới nút nguồn, khẽ mỉm cười.
Chỉ thấy hai người còn ở giữa không trung nhằm về phía đối phương, đột nhiên giống như là bị nam châm mạnh mẽ hấp thụ cực từ, thẳng tắp mà rơi xuống đất.
Lantis đôi mắt dư quang nhìn thấy Weinman, trong miệng mắng câu "Đáng chết" liền tay mắt lanh lẹ đem đầu nhọn của trường kiếm điểm một cái trên mặt đất, miễn miễn cưỡng cưỡng ổn định thân hình, lảo đảo hai bước lung lay mấy lần mới đứng vững thân thể.
Phong Tiệm Ly lại bi kịch, Phượng Vũ phiến độ dài hoàn toàn không đủ hắn phải quỳ xuống đất chống đỡ lấy thân thể, nhưng sắc mặt hắn biến cũng không biến, hai ngón tay phải khép lại, hướng trên mặt đất đánh ra một luồng cổ vũ lực, dựa vào lực đạo giúp thân thể vòng vo thật vất vả bảo trì trạng thái đứng thẳng.
Không cần phải nói, tư thế khó coi cực kỳ.
Kẻ cầm đầu không chỉ như là không có chuyện gì xảy ra, trái lại một mặt ghét bỏ mà hướng hai người mặt tối sầm lại đi tới, một tư thế tông sư chỉ điểm cả giang sơn.
"Tiệm Ly, Phượng Vũ phiến của ngươi hoàn toàn có thể giúp ngươi bảo trì cân bằng, làm sao đến bây giờ còn không nhìn thấu huyền cơ bên trong? Còn có Lantis, nếu như ta đem áp lực nặng nề gia tăng thêm một điểm G, bảo đảm ngươi là dùng tạo hình cẩu gặm mà nằm trên mặt đất."
Khốn nạn! Ngươi nói thì nhẹ nhàng, ngươi có gan đến thử xem?
Hai người biểu tình hoàn toàn có thể nói rõ vấn đề.
Phong Tiệm Ly đem Phượng Vũ phiến thu vào trong nút áo vũ khí, quạt lớn trong tay đã biến thành một cây trâm hình dáng lông chim.
"Mới sử dụng không tới một tháng."
Phong Tiệm Ly mặt lạnh lời ít mà ý nhiều từ mặt bên biểu đạt bất mãn đối với Weinman.
Lantis sẽ không khách khí như thế, trường kiếm toàn thân đen thui trong tay đưa ngang trước người, thân kiếm rung động nhè nhẹ, lại như nghiện mà không phát lại tùy thời di động ẩn núp.
Anh câu môi nở nụ cười tà khí lại nguy hiểm, "Tiểu thúc thúc, nếu như ngươi còn có thể chịu áp lực nặng nề thêm một điểm G mà nói, ta tin tưởng các nhà nghiên cứu áp lực của đế quốc sẽ tương đối cảm kích ngươi."
Loại chuyện này có thể xảy ra cũng không cần lấy ra khinh bỉ người khác có được hay không?
Weinman hiểu rõ, vô vị mà nhìn Lantis liếc mắt một cái, phất tay một cái nói: "Lúc nào ngươi mới có thể ngoan như Tiểu Ly a, người trong lòng ngươi cũng sẽ không như vậy mà không phản ứng ngươi."
Trán Lantis nổi gân xanh, anh thật muốn đem kiếm trong tay đâm qua —— mẹ, tuy rằng xưa nay không thành công đem Weinman đâm thành tổ ong vò vẽ, nhưng chuyện này cũng không hề gây trở ngại anh có nguyện vọng này cũng không ngừng thử nghiệm tính thực tiễn.
Phong Tiệm Ly cũng cau mày, "Không nên gọi ta là Tiểu Ly, còn có không nên dùng từ ngoan để hình dung ta."
Một người độc thân vạn năm, một người có vẻ như thất tình, Weinman rất nhanh vì bọn họ phản ứng không đáng yêu mà tìm được lý do thích hợp.
Lantis thu hồi trường kiếm vào trong nút áo vũ khí, từ sân bãi đi ra cầm lấy chai nước bên cạnh nhấp một hớp, thuận tiện ném một chai cho Phong Tiệm Ly.
"Thúc tốt nhất là có việc trọng yếu mới tới quấy rầy chúng ta, bằng không ta và Phong Tiệm Ly đều không ngại cùng người so chiêu."