☆ Chương 224: Bộ dáng quỷ này!
Cổ vũ thuật đại biểu thể năng, tiêu hao hơn nửa xong, Nam Kính cảm thấy uể oải.
Cậu vẫn là để cho trí năng một hào đem tất cả kiến thức căn bản của vật liệu và linh kiện trung cấp hiện ra trong đầu của cậu, thông qua ý thức căn nguyên quan sát bên trong thân thể để nhớ càng vững chắc thêm khắc càng sâu sắc hơn.
Thường ngày, Nam Kính còn thích dùng đôi mắt đọc sách, như vậy tuy rằng nhớ tương đối chậm, mà khả năng kéo dài rất mạnh, cậu có thể không gián đoạn mà xem cả ngày.
Mà dùng ý thức căn nguyên để nhớ, tuy rằng "đọc" mỗi một trang sách, nội dung phía trên sẽ như ký lục ghi công tác sâu sắc khắc ở trong đầu.
Nhưng phương pháp này sẽ khiến Nam Kính nhanh chóng tiêu hao một lượng lớn ý thức căn nguyên, hơn nữa rất dễ đem ý thức căn nguyên tiêu hao hết.
Cảm giác ý thức căn nguyên tiêu hao hết cậu đã nếm thử qua, chỉ là khi đó là vì ban đầu đi đường tắt vượt cấp mà không thể không tiếp tục kiên trì.
Từ mê man qua đi, Nam Kính liền cũng không muốn lại trải nghiệm qua mùi vị đó nữa.
Ý thức căn nguyên tiêu hao hết, là từ trên tinh thần mang đến cảm giác mệt mỏi, cần thời gian dài hôn mê cùng điều chỉnh mới có thể khôi phục như cũ, cả người cực kỳ yếu đuối, phập phù như là linh hồn đều bị rút đi.
Dùng từ đơn giản hơn thô bạo hơn để hình dung đó là một loại trải nghiệm sắp phải chết.
Trí năng một hào trước khi chuyển nhập có chút lo âu hỏi: "Ngươi chắc chắn chứ?"
Nằm ở trên giường, hít một hơi thật sâu, Nam Kính như là lên đoạn đầu đài quyết tuyệt nói: "Chắc chắn, ngược lại ta đã có thể tiên đoán được, làm phụ tá cho lão bản, tương lai tình huống tiêu hao hết ý thức căn nguyên nhiều lắm đấy, không sớm chút thích ứng thì làm sao bây giờ?"
Trí năng một hào: Ngươi cũng thật là đủ rồi đừng biện giải cho hắn.
Từ khi lão bản cố ý đem rất nhiều tuyệt kỹ độc môn triển lộ cho cậu xem, Nam Kính đã rõ ràng hắn dự định coi mình là đồ đệ mà chỉ dạy.
Tuy rằng chưa từng nói rõ cũng chưa từng bái sư, nhưng tâm lý Nam Kính đã tán thành vị lão bản động kinh gián đoạn mà rất cường đại thần bí này là lão sư của mình.
Ân, nếu như có thể bỏ cái thói ác ôn cứ nhào tới ôm cậu hôn cậu gọi cậu là tiểu bảo bối thì tốt hơn.
Bất quá, nhân vô thập toàn, lão bản như vậy cũng rất tốt.
Nam Kính hai tay nắm lấy nhau đặt ở trên bụng, ở trong đầu nói: "Bắt đầu đi."
----------
Weinman bị hoàng huynh và hoàng tẩu chỉ tên, cũng trước sau phấn đấu làʍ ŧìиɦ báo tuyến đầu về chuyện yêu đương của Lantis, quan tâm Nam Kính cũng không thua gì cháu nhỏ hắn, đặc biệt là trên căn bản có thể xác định tiểu ma vương đối với thiếu niên này có tình cảm, càng đối với Nam Kính chăm chú hơn.
Nếu như không có tình huống gì ngoài ý muốn phát sinh, người này sẽ là thái tử phi tương lai.
Nghĩ đến trù nghệ kia của Nam Kính, Weinman liền thỏa mãn vô cùng.
Đối với hoàng tộc vô cùng chú ý việc ăn uống mà nói, có thể có tức phụ có đầy đủ công năng nghịch thiên này, quả thực so với cưới một tức phụ gien đẳng cấp AAA càng khiến người ta kích động hơn.
Đẳng cấp gien của Nam Kính, Weinman đã không suy tính, có thể chế ra linh kiện có song dẫn đều 90% trở lên, không thể nghi ngờ đây là một thiên tài, hơn nữa cậu còn rất nỗ lực, coi như gien có khuyết thiếu, cũng đủ để bù đắp một ít.
Huống chi, cấp bậc gien không thật sự là D, còn chưa có khảo sát lại.
Từ lần trước kiến nghị qua Nam Kính đem vật liệu chế được bán cho Cánh Chim Màu Bạc, Nam Kính rất nhanh liền đem một bộ vật liệu đã hoàn toàn tinh luyện đưa cho hắn.
Làm người chấn động chính là, bộ vật liệu kia độ tinh khiết cư nhiên toàn bộ đều 98 trở lên, hơn nữa cơ hồ toàn bộ đều là giá trị 100 tuyệt đối hoàn mỹ.
Dù là La quản lý ở thương trường lăn lộn hơn mười năm, tại thời điểm bắt được bộ vật liệu này, cả người cũng giống như là bị sét đánh trúng, qua nửa ngày mới cầm lên tinh tế nhìn, thông qua ký hiệu đặc thù xác định thật sự là trước đó vài ngày mới từ trong tay hắn bán đi bộ vật liệu kia, hắn liên tục cảm khái hậu sinh khả úy.
La quản lý khôn khéo không có lập tức lấy ra đi chưng bày, từ nơi này bộ vật liệu được Weinman tự mình đưa tới, cùng với thiếu niên lần trước kia là có được thẻ bạc vip là khách tôn quý, vị thiếu niên kia thân phận càng đặc thù, đồ vật chế tạo cũng không hy vọng bị tuôn ra, tùy tùy tiện tiện liền chảy vào thị trường.
Dựa theo Weinman chỉ thị, hắn đem mười lăm loại vật liệu có thể chế tác năm linh kiện cấp một ba sao thành thương phẩm sẵn sàng bán ra, toàn bộ vật liệu còn lại đưa đến công ty chế tạo cơ giáp thuộc Cánh Chim Màu Bạc, giao cho đại sư bên trong thử nghiệm dùng chúng nó để chế tạo linh kiện cùng cơ giáp.
Bất quá cho dù chỉ chừa mười lăm loại vật liệu, La quản lý vẫn là lựa chọn thông qua một con đường khác, đem bộ vật liệu này giới thiệu cho các lão khách nhân cao quý có thể tin tưởng được.
Không thể không nói, đây là lần đầu tiên trong những năm gần đây hắn bán thuận lợi nhất.
Lúc đó hắn đưa một vị khách nhân báo giá là mỗi bộ vật liệu hai mươi vạn điểm thông dùng, vị khách nhân kia vừa nghe liền nở nụ cười, nhưng hiểu rõ ánh mắt La quản lý, ngược lại là bị nói đến hứng thú, muốn nhìn một chút bộ vật liệu có độ tinh khiết siêu cao trong truyền thuyết này.
Vừa nhìn, khách nhân lúc này bị kinh diễm.
Vị khách nhân đó không do dự, liên tiếp nhìn ba vật liệu độ tinh khiết 100 xong, liền kiểm tra cũng không kiểm tra, trực tiếp vô cùng bạo tay mà đem toàn bộ vật liệu mua đi.
Lập tức kiếm lời một triệu điểm thông dụng, La quản lý vì lợi nhuận cực lớn làm người khủng bố hưng phấn đến mức ngủ không yên, càng là vì năng lực của vị thiếu niên kia mà cảm khái kính phục.
Lúc này mới chỉ là vật liệu đơn giản nhất cơ bản nhất, không khó tưởng tượng chờ tương lai đẳng cấp càng ngày càng cao, loại vật liệu này liền được bán ra với giá cả đáng sợ dường nào.
Bán đi xong, La quản lý liền cùng đại lão bản Weinman liên lạc, hắn cũng không có thêm thiếu niên kia vào người liên lạc, không có cách nào cho chuyển khoản cậu ấy.
Weinman không ngạc nhiên chút nào việc vật liệu nhanh như vậy liền được bán ra, chỉ là không nghĩ tới giá cả bị La quản lý nhấc đến nước này, không khỏi vì ánh mắt cùng nhận thức tốt của chính mình mà khen.
Ngắt liên lạc thiết bị đầu cuối, Weinman suy nghĩ từ khi Nam Kính và Lantis giận nhau, đã hai ba ngày đều chưa từng thấy đứa nhỏ này, nói đến cũng thật muốn niệm tình cậu làm cơm, cũng không do dự nữa, lúc này lựa chọn cùng Nam Kính tiến hành đối thoại quang não.
Mà lúc này Nam Kính bởi vì buổi tối một ngày trước quan sát bên trong thân thể mà đem ý thức căn nguyên tiêu hao quá độ, mãi đến tận khi thiết bị đầu cuối tích tích tích tích liên tiếp vang lên vẫn còn đang trong giấc ngủ say.
Mới vừa mơ thấy có một bàn thịnh yến phong phú chờ cậu đi tàn phá, liền nghe đến bom hẹn giờ phát ra âm thanh tích tích tích tích.
Cậu một cái tát đem bom đánh bay, lại phát hiện nó còn lách tách mà kiên trì không ngừng réo lên.
Thật quá đáng, quả bom đáng chết cũng bắt nạt cậu!
Nam Kính nổi giận, ở trong mơ cũng không sợ bị nổ bay, liền vung lên cánh tay xông tới muốn đem quả bom cầm lên nhét vào trong bụng, không nghĩ tới bom nổ tung, đùng một cái Nam Kính một mặt đen thui...
Bị doạ cả kinh, Nam Kính liền tỉnh lại.
Liếc mắt liền thấy bom trong mộng là móng vuốt trong hiện thực đang ở trên mặt mình ba ba đùng vỗ, trí năng một hào trong miệng còn gọi: "Thiết bị đầu cuối kêu."
Nam Kính ngủ tới mơ hồ, đưa tay đem trí năng một hào quấy rối nhét vào trong chăn, cơ hồ là vô ý thức nhấc lên tay trái đem quang não mở ra, hoàn toàn không cân nhắc đến cậu bây giờ còn quần áo xốc xếch mà nằm ở trên giường, cũng không nghĩ đối phương là ai.
Kết quả là, lúc Weinman thông qua quang não nhìn thấy Nam Kính, không phải không thừa nhận cả người đều bị hình ảnh hiện ra trước mắt công kích đến.
Trong mơ mơ màng màng thiếu niên có một phen đặc biệt ý nhị ở bên trong.
Tóc đen như tảo biển nơi đại dương sâu thẳm, ngổn ngang chăn đệm nằm chiếu vào trên gối, nửa mê nửa tỉnh còn mang theo một chút mơ hồ, khẽ nhếch môi đỏ cùng bị mí mắt đắp một nửa con ngươi màu đen, làm cho cậu hiện ra càng ấu trĩ lại ngon miệng.
Áo ngủ đã tản ra hơn nửa, từ góc độ của Weinman đến xem, vừa vặn nhìn thấy xương quai xanh tinh xảo, cùng độ cong cổ ưu mỹ.
Trạng thái khó mà gặp được a.
Weinman một trận cười xấu xa, nhanh như tia chớp mà mở ra công năng quay chụp, răng rắc răng rắc đem tình cảnh này chụp lại lưu trong thiết bị đầu cuối, bảo tồn đến khu vực an toàn nhất.
Hoàn thành tất cả những thứ này, Weinman mới hắng giọng một cái hướng thiếu niên mơ mơ tỉnh tỉnh nói: "Làm sao giờ này rồi còn ngủ?"
Nam Kính vẫn còn trong trạng thái mới vừa tỉnh ngủ mơ mơ màng màng, dùng mu bàn tay phải dụi dụi con mắt, nằm ở trên giường nhìn Weinman tựa cười mà không phải cười tuấn ngạn sửng sốt chốc lát, mới bỗng nhiên ý thức được chính mình quần áo xộc xệch còn nằm ở trên giường!
Một cái giật mình, cậu như điện giật trong nháy mắt ngồi dậy.
Một tay túm lấy tóc bảy dựng thẳng tám phiêu, nỗ lực mở to hai mắt để hình tượng thoạt nhìn không hỏng bét như vậy.
Lúc lúc lúc lúc nào thì bắt máy rồi!
Bộ dáng như quỷ này cư nhiên để Weinman thấy?
Nam Kính quả thực muốn nôn ra một đống máu.
Trời ạ, tuy rằng Weinman không có nói rõ quá, mà từ gương mặt Lantis và hắn giống nhau như đúc, còn có trong đối thoại kia giữa những hàng chữ biểu lộ ra cảm giác thân cận, hơn nữa trong thương trường Cánh Chim Màu Bạc, người kia còn là "tiểu thúc thúc" của Lantis , nếu như không có gì ngoài ý muốn, Nam Kính cơ hồ dám kết luận Weinman chính là trưởng bối của Lantis!
Cậu cư nhiên ở trước mặt trưởng bối dùng bộ dạng như quỷ này xuất hiện, thật cầu khẩn nếu như có một ngày Weinman nói cho cha mẹ Lantis về bản thân mình, sẽ không đem biểu hiện nát bét của chính mình hôm nay tiện thể nói ra.
Nhanh chóng cột lại mái tóc ngốc loạn ngẩng trên đầu, Nam Kính trong lòng có hàng vạn con ngựa chạy chạy, trên mặt vẫn duy trì mỉm cười khéo léo, "Hiệu trưởng khoẻ."
Tầm mắt Weinman không biết vô tình hay cố ý quét qua ngực Nam Kính, nâng tay phải lên che lại đôi môi không ngừng được giương lên khoé miệng, lén lút đem hình tượng Nam Kính lúc này hiện ra trong màn ảnh mười cái 'tách'.
Ân, chờ lúc nào đó sẽ cho Lantis xem, bất quá phỏng chừng đứa bé kia sẽ tạc mao.
Weinman cười híp mắt nghĩ dáng dấp của Lantis khi tạc mao, tâm tình thật tốt.
Nhanh chóng lưu đến khu vực an toàn nhất trong thiết bị đầu cuối, Weinman mới thả tay xuống, một mặt trưởng bối rất quan tâm, hiền lành mà nhìn Nam Kính đang tha thiết mong mong chờ chờ hắn nói chuyện, thấp giọng nói: "Khụ, ngươi có thể đem quần áo chỉnh nghiêm chỉnh, đương nhiên ta không ngại..."
"Tích —— "
Lời còn chưa dứt, màn ánh sáng trên thiết bị đầu cuối đã bị đối phương triệt để ngắt kết nối.