☆ Chương 218: Gia hỏa muốn đào góc tường
Lantis gửi yêu cầu đối thoại trong nháy mắt được kết nối, lời ít mà ý nhiều hỏi: "Em còn muốn đi nơi đó làm công sao?"
Nam Kính tràn đầy do dự, nhìn tâm tình Lantis, anh căn bản không nguyện ý cho cậu lại đi, nhưng mình là thật tâm muốn cùng lão bản học ít thứ, đặc biệt là khi biết ý thức căn nguyên của lão bản cùng mình giống y hệt nhau, càng sẽ không dễ dàng từ bỏ cơ hội này.
Không bằng trước tiên che giấu?
Phát hiện tiểu tâm tư của Nam Kính trí năng một hào nằm nhoài trên bả vai cậu nhỏ giọng nói: "Ta kiến nghị ngươi không cần lừa dối hắn, đối với người như Lantis mà nói. Lừa dối ở mức độ rất lớn bằng phản bội, ta nghĩ ngươi sẽ không nguyện ý bị chụp lên cái nồi này."
Nam Kính không một tiếng động lườm một cái, cậu đương nhiên biết không thể được, bởi vì ngày mai cậu còn muốn đi, làm sao có khả năng giấu giếm được?
Chần chừ nửa ngày, Nam Kính âm thanh yếu yếu mà nói: "Xin lỗi, em còn muốn đi."
Bên kia không còn âm thanh.
Qua mấy giây, Lantis lạnh nhạt trong thanh âm rõ ràng xen lẫn bị cưỡng chế đến tức giận, "Em lại suy nghĩ thật kỹ cân nhắc rồi lại nói cho anh đáp án đi."
Nam Kính còn muốn nói gì, nhưng mà Lantis đã cúp thiết bị đầu cuối. Cậu đã chờ một chốc, cho là đối phương ít nhất sẽ bởi vì cậu gửi tin nhắn yêu thương kéo dài kia mà phản hồi.
Nhưng lại như đá chìm biển lớn, không có hồi âm.
Nam Kính không khỏi nghĩ đến quyển [Bảo vệ cuối cùng] thịnh hành Ngân Hà đế quốc kia trong đó có một câu nói: Tâm tình của bản thân có thể bởi vì một người khác mà nhất khởi nhất phục, thậm chí lên voi xuống chó, ta không thể làm gì.
Cậu hiện tại là như vậy đi? Hết thảy sướng vui đau buồn đều vì Lantis mà sinh ra.
Vân Cảnh Hàm cũng vì gặp lại Nam Kính mà hưng phấn nhưng nhìn cậu bây giờ không có chút sức lực, vốn là muốn nói cho cậu nghe về những thứ ly kì gặp được ở tinh cầu khác, hiện tại đành phải vẻ mặt đau khổ an ủi thiếu niên có khả năng đê mê vì chuyện yêu đương, rồi lại líu ra líu ríu nói hồi lâu, kết quả một chút tác dụng cũng không có.
Trí năng một hào cà cà cổ Nam Kính, lấy đó an ủi.
Hiển nhiên lần đả kích này thật sự là quá lớn, thông minh như nó cũng không biết phải an ủi Nam Kính như thế nào, đồng thời có chút hối hận —— nó chặn liên hệ của Lantis gửi cho Nam Kính làm sao bây giờ?
Dựa theo bí kíp yêu đương, vào lúc này ai cúi đầu trước tiên người đó liền thua.
Không nghi ngờ chút nào chính là, Nam Kính liền đê mê.
Thanh tẩy qua thân thể cùng quần áo, Nam Kính rất sớm liền nằm ở trên giường chờ thiết bị đầu cuối phản hồi, mãi đến khi cậu không chịu được nữa tầng tầng mí mắt ngủ thiếp đi cũng không đợi được.
Ngày thứ hai, lúc đồng hồ sinh học gọi cậu tỉnh, Nam Kính đầu tiên là ngáp một cái, sau đó một cái giật mình mở ra thiết bị đầu cuối xem.
Mặt trên ngược lại là có hai cái tin nhắn mới chưa đọc, nhưng đó là Weinman ngày hôm qua lúc hừng đông gửi tới, rất đơn giản hai câu, lại làm cho Nam Kính có chút bất ngờ, nhìn hồi lâu không nhịn được nhíu mày.
Điều thứ nhất là: Cho hắn một chút thời gian.
Ngày thứ hai là: Nơi ngươi chiều hôm qua đi có vấn đề.
Lantis cần một chút thời gian để sửa sang tâm tình sao? Nam Kính cũng không rõ ràng, mà không thấy Lantis phản hồi, cậu vẫn cứ có chút thất vọng, còn thất lạc.
Mà so sánh với đó, vẫn là nội dung điều thứ hai trong trong tin nhắn càng có thể thu hút sự chú ý của Nam Kính—— cửa hàng của lão bản bởi vì một số nguyên nhân, bị Weinman bọn họ tìm được đầu mối.
Đồng thời Nam Kính trong lòng hơi động, phản ứng của Lantis, là bởi vì cái này sao?
Có thể lão bản nơi đó có đầu mối gì đó, Nam Kính suy nghĩ nát óc đều không nghĩ ra, đầu óc mơ hồ mà mặc quần áo rửa mặt liền đi học.
Cách thời gian tan học còn sớm, tuy rằng cậu rất muốn đi xem Lantis, nhưng nghĩ tới tin nhắn của cậu đều đá chìm biển lớn, nhất thời cũng có chút hẹp hòi tức giận.
Trí năng một hào lại cùng thiết bị đầu cuối hợp thể, lúc này chính là nhìn trộm sóng não của Nam Kính, dùng giọng trẻ con có chút ấu trĩ phát ra âm thanh hiếu kỳ, "Ồ? Ngươi có phát hiện hay không, gần đây ngươi ở trước mặt nam thần càng ngày càng càn rỡ!"
Nam Kính tạc mao, suýt nữa không để ý thanh âm phát ra, hoàn hảo đúng lúc chuyển hóa thành một tiếng ho khan.
Người bên cạnh liếc mắt nhìn cậu, Nam Kính một mặt nghiêm nghị ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới.
Mà nội tâm cậu đang gầm thét: "Lão tử nào dám làm càn, từ đầu tới đuôi đều là Lantis đang tức giận đi?"
Thậm chí cậu cũng đã hạ cái tôi đi cầu xin tha thứ như vậy, vậy mà Lantis cư nhiên không nhìn thẳng.
Ngẫm lại liền cảm thấy oan ức, tâm lý nghẹn nghẹn có chút nặng nề.
Nhưng cùng lúc đó cậu cũng nghĩ thông suốt rồi, nếu như có thể, cậu nguyện ý đem bí mật nhỏ của mình nói cho Lantis một ít, như vậy quang minh chính đại che giấu, ranh giới giữa hai người sẽ không phải là chuyện này nữa.
Mà lão bản bên kia, cậu lại thật không thể nói —— dù sao lão bản đã cố ý thông báo, nếu như liền tùy tiện như vậy bán đứng hắn, trong lòng cũng rất băn khoăn.
Nghĩ đi nghĩ lại, hai chân không tự chủ liền đi tới lớp học hệ cơ giáp, chờ ý thức lại, Nam Kính không ngừng được đỡ trán thấp giọng nguyền rủa chửi một câu không chí khí, dưới chân lại không mảy may có dự định rời đi.
Trí năng một hào chịu đủ lắm sự do dự của cậu rồi, giúp Nam Kính châm dầu tiếp sức: "Kí chủ xông lên đi! Bắt nam thần, ngươi liền lấy lại toàn bộ vũ trụ!"
Nam Kính dưới chân lảo đảo một chút, suýt nữa ngã xuống đất, trên trán trượt xuống ba đạo hắc tuyến, giật giật khóe miệng.
Bắt vũ trụ thì không cần, có thể đem Lantis bắt cũng đã là trời cao phù hộ.
Lúc này, một trận tiếng cười vui vẻ từ lớp học bên trong truyền tới, một tiếng mang theo trêu tức trêu chọc hấp dẫn lực chú ý của Nam Kính.
"Cậu có thể là người đầu tiên được Lantis ưu ái, thòi điểm nào đem hắn bắt lấy đây?"
Thanh âm của bọn họ không hề bởi vì còn đang dạy học mà hạ thấp, ngược lại là nâng lên cao, hấp dẫn chú ý của những người khác, mà Nam Kính dù cho ở cửa lớp còn đang dạy học cũng nghe rất thanh, lập tức giương mắt hướng âm thanh truyền tới nhìn lại.
Chỉ thấy mới vừa tan học một đám người từ đại sảnh đi tới, bị mọi người chen chúc ở giữa chính là một thiếu niên mâu sắc nhạt nhẽo nhu mỹ.
Người đó dung mạo ôn nhu, thân thể tao nhã, thoạt nhìn vô cùng khả nhân.
Anlan.
Lần trước cũng đã ở trước mặt Nam Kính quét độ tồn tại, cũng bởi vì khí chất đặc biệt mà lưu lại ấn tượng cho Nam Kính, mà hiển nhiên cậu cũng không có bị sự đặc biệt đó mà chú ý tới.
Mà hôm nay, thời điểm Nam Kính nhìn thấy hắn cảm thấy hơi có cảm giác khó chịu.
Không chú ý tới Nam Kính, Anlan vui vẻ không tim không phổi cười, lúc này phủ nhận nói: "Cái này tình là ưu ái gì đâu, có từng thấy ưu ái mà đến bây giờ đều không thêm liên lạc vào thiết bị đầu cuối không?"
Lại có người ồn ào: "Không phải có người nói sao, hắn thân phận đặc thù không mở ra thiết bị đầu cuối chỉ là vì bảo mật..."
"Chính là, nói đến hắn đều nguyện ý dẫn cậu đi Hội sở Ngân Dực, đây cũng không phải là đối với cậu có ý tứ sao? Ngân Dực nơi như thế này, chỉ là cái đại sảnh thôi cũng đến 9 con số a, đó là khoản thật to lớn, ta không biết khi nào mới có thể vào xem một vòng cũng đã thấy viên mãn." Có người ước ao cực kỳ.
"Chờ cậu bắt được Lantis, nhất định kêu hắn chỉ đạo pháo liên thương tấn công cho tôi a."
Anlan liếc mắt nhìn người vừa nói chuyện, nhẹ nhàng nở nụ cười: "Cho dù không bắt cũng nên giúp thì phải giúp a, ai bảo chúng ta đều là bạn học cùng ban."
Ngay lập tức, hắn sẽ chiếm được một ít đánh giá tốt của bạn học, cũng dồn dập sớm quyết định cơ hội được Lantis chỉ đạo.
Trí năng một hào tức giận bất bình mà nói: "Quá đáng, nụ cười tên kia thật muốn ăn đòn dối trá quả thực so với Sidya còn đáng ghét hơn!"
Nam Kính đối với tên muốn đào góc tường nhà mình phi thường bất mãn, cũng rất tức giận gật đầu: "Đúng, Lantis nhất định sẽ không thích hắn!"
Mẹ còn cần ngươi phải nói, ngươi cho rằng Lantis sẽ nghe ngươi sao? Anh ta ngay cả lão tử nói đều không nghe.
Nói đến Lantis, bọn học sinh lớp một liền tránh không được nói tới một gia hỏa nào đó đang quang minh chính đại nghe trộm.
"Không đúng a, Lantis không phải đã có người yêu sao?" Một nam sinh gầy gò cao cao một mặt ngờ vực.
Một người khác không một chút nào chú ý mà nói: "Để tôi xem a, hắn và Nam Kính bất quá là —— ôi, cậu giẫm tôi làm cái gì?"
"Cậu thật ngu ngốc a! Câm miệng!"
Người bên cạnh nhỏ giọng mắng một câu, mạnh mẽ đạp gia hỏa miệng đầy mắm muối này một cước.
Lần này, tất cả mọi người nhìn ra cửa lớn thiếu niên mặt không hề cảm xúc nhìn bọn họ.
Người lúc trước nói kia ngọa tào một tiếng hạ thấp đầu, vui mừng còn chưa nói ra càng ném đi mất, lại cảm thấy động tác này ngốc đến không thể nhìn, nói thế nào Nam Kính cũng là học đệ của bọn họ a.
Trong lúc nhất thời, bước chân của đoàn người cũng chậm lại, trên mặt Nam Kính rất có thâm ý, đại thể đều một mặt lúng túng, tâm lý fuck your mother lao nhanh —— ngọa tào cậu ta từ lúc nào thì đứng ở chỗ này?
Tuy rằng còn chưa nói gì không thể cứu vãn, mà bất kể nói thế nào, bọn họ đều đang nghĩ biện pháp giúp bạn học cùng lớp đào góc tường nhà người khác a.
Không nghe được thì không sao, nếu nghe được, chẳng lẽ không cần phải vì để tránh cho lúng túng mà làm bộ không nghe được sao?
Mà Nam Kính không chỉ nghe thấy, xem điệu bộ này là một chút dự định giả bộ hồ đồ đều không có.
Lần này vừa vặn, trong đại sảnh náo nhiệt.
Loại trò hay này không phải tùy tùy tiện tiện đều có thể nhìn thấy, bọn học sinh lớp khác chế giễu cười trên sự đau khổ của người khác tương đối nhiều, từ khi Lantis chuyển tới lớp một, nhìn bọn họ cả ngày bày ra dáng vẻ hả hê, quả thực giống như là có Lantis liền khống chế toàn bộ trường quân đội Sifal vậy... Mẹ để cho các ngươi ở trước mặt mọi người hả hê vì Lantis, xong đời đi?
Bọn học sinh lớp một đều tâm lý cầu khẩn Nam Kính vừa giận xoay mặt liền đi, nhưng ảo tưởng của bọn họ tan vỡ, song phương cũng đã mặt đối mặt, Nam Kính vẫn là một mặt lãnh đạm nhìn bọn họ.
Có người nhìn thấy ánh mắt Nam Kính thay đổi —— ánh mắt thẩm mỹ của Lantis thật là không phải tệ a, lớn đến thật là có vị.
Nhìn mấy lần liền ngượng ngùng quay đầu đi chỗ khác, loại cảm giác có tật giật mình này là chuyện gì xảy ra?
Một mình Nam Kính dùng ánh mắt đánh bại 80% học sinh, lần này cũng không thể lại làm bộ như không thấy, bị người ta không nói một lời liền trừng đi truyền ra ngoài không khỏi quá mất mặt, vì vậy rốt cuộc có người từ vị trí thấp đứng dậy.
Muốn, muốn chửi sao?