Trọng Sinh Chi Đệ Nhất Đế Hậu Tinh Cầu

Chương 128




☆ Chương 128: Phân tích rất tuyệt

Dựa vào dung mạo và ý vị của Nam Kính, không khó để tưởng tượng được Mục Hoài An muốn làm gì.

Tuy nhiên, Sidya Faranda đã được Tam gia ngầm thừa nhận là Thiếu phu nhân của Mục gia, quan hệ của hắn cùng Mục Hoài An, ở tinh cầu Solo bên trong tâm lý của tầng lớp thượng lưu là một sự thật chưa được công khai.

Như vậy, trong mối quan hệ này đóng vai nhân vật gì, không cần nói cũng biết.

Thật đáng thương.

Tuy rằng Vân Thiên Dật với Nam Kính không tính là thân quen, nhưng vẫn không nhịn được cảm thấy tiếc hận.

Một thiếu niên trong sáng đẹp đẽ, thật sự là đáng tiếc.

"Nếu như cậu rõ ràng như thế, tại sao từ lúc bắt đầu không điều chỉnh lại kí túc xá cho đệ đệ cậu?"

Lantis nhàn nhạt hỏi thăm Vân Thiên Dật, khóe miệng khó nhận ra hơi cong lên.

Nói chuyện cùng người thông minh, chỉ cần đôi lời có thể chỉ ra được nhiều vấn đề.

Tỷ như, mối quan hệ ám muội không rõ của Nam Kính và Mục Hoài An không thể công khai, mà quan hệ của Mục gia và Vân gia vẫn luôn tốt, cùng Faranda gia tộc, dù là không thân cận như vậy nhưng cũng không xa lạ.

Làm người thừa kế Vân gia, trước tiên Vân Thiên Dật sẽ cân nhắc đến lợi ích gia tộc, mà Vân Cảnh Hàm giao hảo cùng Nam Kính, theo tính tình Vân Cảnh Hàm, một khi sự tình của Nam Kính cùng Mục Hoài An lộ ra, cậu ta chắc chắn sẽ đứng về phía Nam Kính.

Như vậy, khi đó Vân Thiên Dật nên đứng về bên nào?

Vân gia đứng về bên nào?

Người nhà họ Vân nên có thái độ nào đối với Vân Cảnh Hàm?

Vân Thiên Dật nghĩ đến Vân Cảnh Hàm, ánh mắt phút chốc liền trở nên nhu hòa.

Qua mấy giây, hắn rốt cuộc vẫn thở dài nói rằng: "Cân nhắc đầu tiên của tôi, xưa nay đều là Hàm Hàm."

Cho nên mới không muốn làm người thừa kế Vân gia a.

"Ngày đó tôi thấy Hàm Hàm hôn Nam Kính, nói thật tôi rất khiếp sợ."

Hồi tưởng lại ngày đó, cảnh tượng Vân Cảnh Hàm vồ tới trên mặt Nam Kính hôn một cái, trong lòng Vân Thiên Dật mơ hồ xong liền vui mừng.

"Ở trong mắt tôi, đệ đệ vẫn luôn rất đáng yêu rất chân thành, nhưng bởi vì quá mức thẳng thắn, từ nhỏ đến lớn không có bằng hữu gì. Có lẽ bởi vì tính tình thẳng thắn lại không quá để ý đến suy nghĩ của người khác, cho nên rất nhiều hài tử cùng tuổi không thích làm bạn với em ấy."

Khi Vân Thiên Dật nói tới đó, trong con người rõ ràng mang theo đau lòng cùng bất đắc dĩ.

"Đệ đệ tôi, từ nhỏ không thích cùng ai thân cận trừ tôi."

Thật ra, tính cách Vân Cảnh Hàm như vậy xác thực không quá thô lỗ.

Bởi vì rất nhiều người không thích cùng người xa lạ thân cận, càng không thích có người bên tai líu ra líu ríu nói chuyện quá thẳng thắn.

Cũng có một số nguyên nhân này, khiến Vân Thiên Dật sủng nịch Vân Cảnh Hàm làm người nông nổi giận sôi.

"Ngày hôm đó Hàm Hàm nói cho tôi, em ấy có tiểu bằng hữu, tiểu bằng hữu kia không ghét bỏ em ấy còn giúp em ấy thu dọn phòng, tôi thật bất ngờ cũng thật cao hứng." Vân Thiên Dật nhàn nhạt cười, "Em ấy hôn Nam Kính, vào lúc ấy tôi liền biết em ấy thật tâm yêu thích cậu ấy. Tuy rằng quan hệ của Nam Kính và Mục Hoài An rất phiền phức, nhưng dù như thế nào tôi cũng không thể khiến Hàm Hàm khổ sở."

"Cậu quả là anh trai tốt, quả thực chỉ cần đệ đệ không cần cái gì khác a." Ellens sau khi nghe xong trực tiếp tặc lưỡi, đùa giỡn giống như lo lắng thay Vân Thiên Dật nói: "Chờ tương lại cậu thành gia, vợ cậu sẽ phải đố kị với đệ đệ cậu."

Vân Thiên Dật khe khẽ lắc đầu, trả lời nghiêm túc với lời nói đùa của Ellens: "Trước khi em ấy kết hôn, tôi sẽ không kết hôn."

Ellens há miệng, ngây người vài giây, ngay sau đó ngờ vực đặt câu hỏi: "Cho nên đến giờ cậu không nói chuyện luyến ái, đều là vì đệ đệ cậu?"

"Tôi không muốn để em ấy cảm thấy được tôi bỏ rơi em ấy." Vân Thiên Dật biến tướng thừa nhận.

"Cậu, cậu này là đã được rồi a! Đều đã đến trình độ này, không bằng cậu cưới đệ đệ cậu cũng được." Ellens nói đùa.

Người nói vô tâm người nghe hữu ý, Vân Thiên Dật giật giật ngón tay, cụp mắt khẽ nói: "Làm sao có khả năng."

Lantis chỉ nghe, khi thì uống một ngụm nước để thanh giọng nói, nhưng một câu cũng đều không nói.

Ellens có thể đã quen với sự quan tâm của Vân Thiên Dật đối với Vân Cảnh Hàm cho nên cảm thấy hết thảy mọi chuyện đều là đương nhiên, nhưng ở trong mắt Lantis, bất kể là trình độ Vân Thiên Dật cưng chiều đệ đệ hắn hay trình độ ỷ lại anh trai của Vân Cảnh Hàm, không quá bình thường.

Nhưng anh chỉ có thể thổn thức về sự bất đắc dĩ không thể nói, nhưng cũng sẽ không tùy ý đánh giá.

Vân Thiên Dật hiển nhiên không muốn lạc đề, kéo về trên người Nam Kính.

"Nếu như thân thế của Nam Kính không có vấn đề, như vậy vấn đề nằm trên người cậu ta. Có lẽ cậu ta trong lúc vô tình nhìn thấy bí mật gì, hoặc là có một vật đặc biệt trên người cậu ta, cũng có thể là cơ thể cậu ta ẩn chứa bí mật ít ai biết đến, cho nên Nam Kính hoàn toàn không biết tình huống đã bị quấn vào bên trong sóng ngầm."

"Mà cậu, trùng hợp là một trong hai phe đang đối đầu. Nếu như suy đoán trước của tôi là chính xác, thì bất kể cậu và đối thủ của cậu đều có một điểm giống nhau."

"Cái các người muốn không phải là mạng của Nam Kính, mà là cậu ta, hoặc là trên người cậu ta có đồ vật vô cùng trọng yếu."

Ngừng lại ngón tay đang thưởng thức chiếc lọ trong suốt nhỏ dài, hết thảy đều giống như bấm nút tạm dừng.

Ngón trỏ tay phải của Lantis không nhanh không chậm gõ thân bình, cụp mắt nhìn ngón tay của chính mình, nhàn nhạt nói: "Nếu như một ngày cậu đứng ở phía đối lập tôi, tôi sẽ không xem mặt mũi của bất kỳ người nào mà buông tha cậu."

Có thể từ những điểm nhỏ thiếu sót suy đoán ra một câu chuyện khổng lồ hoàn chỉnh, đồng thời chuẩn xác đến mức khiến người cảm thấy khủng bố, Vân Thiên Dật có sức quan sát và tự tin đến mức đáng sợ.

Có nhiều nguyên nhân cho khả năng quan sát cao, sự tự tin mạnh mẽ, bắt nguồn từ sự chống đỡ liên tục và thành công.

Chỉ bằng cách luôn suy đoán thành công, Vân Thiên Dật mới có thể không chút nào nghi ngờ phán đoán của mình.

Nếu có một người như vậy là kẻ thù, hắn sẽ là đại não trong trận doanh của đối thủ.

Lời nói công bằng và hung ác, cũng như chứng minh Lantis tán thành thực lực của Vân Thiên Dật.

Vì vậy Vân Thiên Dật nghe xong không để ý lắm mà nở nụ cười, tiếp tục nói: "Dưới tình huống này, rất dễ để giải thích vì sao cậu muốn giữ Nam Kính bên người. Nếu Nam Kính bị đối thủ của cậu nhìn chằm chằm, không quản cậu ta ở bên cạnh cậu sẽ gặp nguy hiểm, đơn giản chỉ là muốn mang theo Nam Kính bên người."

Lantis khẽ mỉm cười, nói: "Vậy loại thứ hai đâu?"

"Loại thứ hai." Vân Thiên Dật cũng đối với anh cười cười, nói rằng: "Loại thứ hai, đó là tình cảm của cậu với Nam Kính là giả tạo, cậu và đối thủ của cậu có cùng mục đích, các người đều muốn có được Nam Kính, thế nhưng cậu chiếm được lợi thế. Cậu lợi dụng bản thân được trời ưu ái từng bước đem Nam Kính dụ dỗ tới bên người, dùng tình cảm là điểm khởi đầu để lừa dối cậu ta, sau đó tùy thời tìm thứ cậu muốn."

Nếu đúng là như vậy, mối quan hệ của bọn họ cũng chỉ là bề ngoài.

"Cuối cùng cậu có thể nói cho tôi biết đó là loại nào sao?" Vân Thiên Dật nói.

"Phân tích rất tuyệt vời." Lantis vui lòng khen ngợi, có thể phân tích ra được Nam Kính là mục tiêu của hai bên và kiên trì không lung lay tin vào lý lẽ của mình, đã đủ đáng giá để người nghe khen ngợi.

"Tuy nhiên có vài điểm không đúng." Lantis nói.

"Điểm thứ nhất, nếu cậu đã biết Nam Kính và Mục Hoài An có quan hệ, vậy tại sao trong thời gian ngắn như vậy Nam Kính lại ở cùng một chỗ với tôi."

"Điểm thứ hai, tôi không phải là người lương thiện gì, cũng giống như cậu, sẽ không lấy tình cảm ra đùa giỡn."

Ellens cảm thấy hắn dường như sắp ngã xuống, ánh mắt phập phù có chút chột dạ.

"Điểm thứ ba, bí mật trên người Nam Kính ngay cả tôi, tôi cũng rất muốn biết."

Đôi môi Vân Thiên Dật tách ra hơi va vào nhau.

Lantis ngạo khí mười phần tiếp tục nói: "Điểm thứ tư, tuy rằng tôi gặp nguy hiểm, thế nhưng lại nhất định giữ Nam Kính bên người— bởi vì vị trí bên người tôi vĩnh viễn là an toàn nhất."

Cái nào là đáp án chính xác, không cần nói cũng biết.

Vân Thiên Dật rơi vào trầm tư.

Lời Lantis nói ra đã đủ chân thành, đến đây là hết lời, chỉ còn lại là hắn có tin tưởng hay không.

Đối với người không quen thuộc, tín nhiệm là một từ rất khó để nói ra.

Vân Thiên Dật ngược lại không hoài nghi lời nói của Lantis, điều hắn muốn bây giờ là Lantis nói về điểm thứ nhất mà vừa nãy đã nói.

Liên lụy đến Mục Hoài An, sự tình liền trở nên vô cùng phức tạp.

Quan hệ của Vân Thiên Dật và Mục Hoài An không tệ, cũng có hiểu biết đối với tính cách của hắn, thế nhưng theo hắn biết, Mục Hoài An cũng không phải là người vì chút lợi ích mà lấy tình cảm ra đùa giỡn.

Trừ phi có một người điều khiển đằng sau lợi ích này.

Khả năng liên quan đến Mục Hoài An là rất lớn, hơi một tí liền liên lụy đến cả gia tộc.

Nếu như nói căn cứ vào độ sủng ái Vân Thiên Dật với Vân Cảnh Hàm dù biết rõ có thể bị kẹp ở giữa và gặp phải phiền phức nhưng vẫn thỏa mãn nguyện vọng của đệ đệ, hiển nhiên còn nghiêm trọng hơn nhiều lắm.

Nó không đơn thuần chỉ ảnh hưởng đến một hoặc hai.

Dự định ban đầu của Lantis là giữ cho người ngoài cuộc hoàn toàn không bị liên lụy, chỉ cần Vân Thiên Dật không tiếp tục truy cứu, bất kể Lantis và đối thủ của anh cũng không muốn liên quan đến bọn họ.

Thế nhưng Vân Thiên Dật lại truy cứu vấn đề.

Bây giờ suy nghĩ một chút, đây quả thực là một quyết định không anh minh tự gây phiền phức cho mình.

Vân Thiên Dật rõ ràng, Lantis đã đem vấn đề nói đến mức này đồng thời cũng trực tiếp nói đến đây, coi như là đã tỏ rõ thái độ, cậu ta cho mình một lựa chọn, có tham gia trận doanh của cậu ta hay không, hay chỉ đứng bên ngoài.

Gia nhập sao?

Vân Thiên Dật cần thời gian để cân nhắc.

Bên trong là nước sâu không thấy đáy, không cẩn thận thì sẽ mất tất cả.

Nhưng là, lời nói đã thể hiện rõ ràng như vậy, hắn và Ellens muốn thoát thân, việc này có thể sao?