Trọng Sinh Chi Cưu Triền

Chương 54




CHƯƠNG 54 – ẨN TÌNH ẨN DẤU

Tôi cùng Liễu Nguyên cùng nhau chậm rãi đi tới, lúc đến gần tôi mới dừng lại, mắt nhìn Lý Lực lại nhìn Hứa Kiệt, sắc mặt Hứa Kiệt vẫn phiếm vẻ tái nhợt, con ngươi cậu hơi chớp động, bên trong đen kịt không có một chút ánh sáng, mơ hồ mang theo một tia sợ hãi. Thấy cậu dạng này, tôi đè xuống tất cả tâm tình trong lòng, đưa tay vỗ vỗ bờ vai của cậu, thuận thế ôm cậu ngồi xuống hỏi han: “Có phải có chỗ nào không thoải mái hay không, sắc mặt của em sao nhìn kém quá vậy.”

Hứa Kiệt nhìn tôi nhấp miệng lắc đầu nói: “Không có, Hàn Hiểu em…”

“Hàn Hiểu, cậu cùng Hứa Kiệt quen nhau à… Ai, xem cái đầu tôi nè, lần trước trên báo chí còn nói Hứa Kiệt là bạn của Thẩm tổng, Hàn Hiểu cậu cũng là bạn của Thẩm tổng, như thế thì cậu quen Hứa Kiệt cũng không phải là quan hệ bạn bè thân thiết bình thường, ôi đầu óc của tôi.” Hứa Kiệt còn chưa nói xong thì Lý Lực đã lên tiếng chen vào rồi. Hắn lắc lư ly rượu trong tay, một bộ dáng thật thanh thản, thế nhưng đôi tròng mắt kia cùng những lời nói ra từ trong miệng quả thật khiến người không thể ưa.

Tôi tựa ở trên ghế salon nhẹ nhàng nở nụ cười, lại nhìn cô gái bên cạnh hắn mà nói: “Lý tổng nói lời này khách khí quá rồi, tôi còn tưởng rằng Hứa Khả tiểu thư đã đem quan hệ của chúng tôi nói rõ ràng cho ông rồi chứ, tôi cũng bất ngờ vì Lý tổng cũng xem mấy cái tin tức lá cải đó đấy, nếu như Lý tổng có hứng thú với mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này, vậy hôm nào cùng nhau đi ăn đi, chúng ta sẽ tâm sự kỹ càng hơn.”

Tôi nói xong, biểu tình trên mặt Lý Lực cùng Hứa Khả cũng không quá đẹp đẽ, bình tĩnh duy nhất là Liễu Nguyên, hắn à một tiếng rồi chỉ vào Hứa Khả nói: “Mấy người biết nhau hết cả rồi à?”

“Há chỉ là biết nhau.” Tôi nhìn Hứa Khả thản nhiên nói: “Thực sự là duyên phận, Hứa tiểu thư nói đúng không?”

Trên mặt Hứa Khả phiếm một tia lãnh ý, cô ta nhìn tôi cười nhạt nói: “Đúng vậy. Tôi mới vào cửa này, ký hợp đồng dưới cờ Lý tổng, chỉ là người mới thôi. Sau này còn phải làm phiền Hứa Kiệt nhiều lắm, mong rằng đến lúc đó anh Hàn Hiểu cũng đừng bận tâm làm chi.”

Lời này này rất có ý đá xoáy, người ở chỗ này đều nhìn về phía tôi cùng Hứa Kiệt, nhất là ánh mắt Lý Lực, ý cười bên trong quả nhiên là khiến người ghét bỏ.

Tôi thờ ờ gọi phục vụ sinh tới kêu một chén rượu, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rồi thản nhiên nói với Hứa Khả: “Hứa Kiệt ấy à, cậu ấy nhẹ mềm lòng lắm, nên sẽ không để bụng với một người mới đâu. Nhưng tôi lại không phải người trong giới giải trí, tôi để bụng dữ lắm nha, tôi rất để bụng nếu người nào dám tới quấy rối tôi. Nếu như không có việc gì, phiền phức Hứa Khả tiểu thư trong tương lai đừng quấy rối cuộc sống của tôi, dù sao cô cũng là người của công chúng, mà tôi chỉ là một người bình thường.”

Nói xong tôi xem thèm để ý tới sắc mặt của Hứa Khả, đứng lên hướng Lý Lực nói: “Ngại quá Lý tổng à, ngày hôm nay tôi uống chút rượu nên không quá thoải mái trong người, lần sau chúng ta cùng nhau đi uống một bữa coi như bồi tội nhé.”

Lý Lực nở nụ cười không lên tiếng, Liễu Nguyên ở bên cạnh nhìn tôi như có điều suy nghĩ, Hứa Kiệt lại đứng lên lôi kéo tôi, cậu nói: “Hàn Hiểu, anh với em cùng về đi.”

“Hứa Kiệt, chiều nay cậu còn có buổi ghi âm.” Jone ở bên cạnh lại cười nói: “Thời gian không còn nhiều lắm đâu, chương trình của cậu đã xếp kín lịch rồi…”

“Ngày hôm nay không ghi nữa.” Hứa Kiệt cắt đứt lời của gã, trên mặt hiện lên một tia bực bội khó có được, cậu nói: “Nếu như có chuyện, tôi sẽ cùng Thẩm tổng nói sau.”

Jone một bên nhíu mày không lên tiếng, nhưng sắc mặt không được dễ coi. Hứa Kiệt chỉ nhìn tôi rồi nói: “Hàn Hiểu, em đưa anh về.”

Nét mặt cậu bình tĩnh, thế nhưng đôi mắt lại nhìn chằm chằm tôi, tay hung hăng nắm chặt, tôi ở bên cạnh nhìn thấy mà đau lòng, cười khẽ, nói “Ừ.”

Trước khi đi tôi thanh toán tiền cho bàn của Lý Lực. Lúc đi ra ngoài, Hứa Kiệt mang theo kính râm, quần áo mặc ngược, tóc rối loạn, nếu như không nhìn kỹ, thật không thể nhận ra cậu.

“Em quay về công ty bây giờ sao?” Đi được một lúc, tôi nhàn nhạt hỏi.

“Hiện tại không cần.” Hứa Kiệt chần chờ rồi nói: “Em cùng anh về nhà.”

Tôi nhìn cậu cười nhàn nhạt, nói: “Ba cùng Âu Phong Minh đang ở nhà xem TV, nếu như bây giờ em rảnh rỗi thì đi xem xe với anh đi, anh đang muốn mua một chiếc để dùng.”

Khóe miệng Hứa Kiệt chậm rãi nhếch lên, tiến lên kéo cánh tay tôi, nói: “Vậy tốt quá, chúng ta đi ngay đi. Anh thích kiểu dáng gì, hãng nào.”

“Cũng không biết nữa, dùng tốt là được rồi.” Nhìn khóe miệng cậu nở ra nụ cười ấm áp, tôi thản nhiên nói.

Hứa Kiệt nghe xong gật đầu nói: “Gần đây có một trung tâm mua bán, nó bán đủ loại kiểu dáng xe thể thao, anh Phong Minh là hội viên VIP bên trong đó, chúng ta đi xem tý đi.” Nói xong cậu ngẩng đầu nhìn tôi, tôi không nói gì chỉ gật đầu.

Chẳng biết tại sao, cho dù cậu mang theo kính râm, tôi vẫn cảm thấy ánh mắt của cậu mang theo một tia nghi vấn cùng do dự, tôi nghĩ cậu không biết nên mở miệng thế nào về chuyện cậu cùng Hứa Khả gặp mặt đi.

Tôi hơi gục đầu xuống, dù sao cũng không đành lòng để cậu mang lo lắng để trong lòng, vì vậy nhẹ giọng nói: “Hứa Kiệt, hôm nay là Hứa Khả hẹn em ra à.”

Cậu ừ một tiếng nói: “Hàn Hiểu, em biết anh không thích Hứa Khả, nhưng bọn em là đồng hương, cho nên em mới có thể… Nếu như anh không thích, ngày sau em không cùng cô ấy gặp mặt là được.”

Tôi nghe xong nhẹ nhàng cười ra tiếng, nói: “Em nói nhảm gì thế hả, em ở trong giới, cô ta cũng ở trong giới, ngẩng đầu không gặp cúi đầu sẽ thấy, nếu như em trốn tránh thì không biết đám báo chí sẽ viết thành thế nào đâu.”

Hứa Kiệt nhìn về phía tôi nhỏ giọng nói: “Nhưng mà anh không vui.”

“Không vui á? Có một chút.” Tôi mỉm cười nhìn cậu nói: “Anh không vui là vì em gạt anh, cái này mới khiến anh không vui đấy.”

“Thật vậy chăng? Anh đây là ghen sao?” Trong thanh âm Hứa Kiệt mang theo mấy tia thoải mái, cậu nói: “Không phải em cố ý đâu, chỉ là lúc đó Hứa Khả tới, cho nên em mới vội vã cúp máy…”

Tôi nghe xong cười ra tiếng…

Ngày đó tôi cùng Hứa Kiệt đi xem xe, Hứa Kiệt thoạt nhìn rất vui vẻ, tôi đoán không ra vì sao chỉ mua xe thôi mà cậu vui vẻ như thế, nhưng tôi cũng không hỏi nhiều. Chiếc xe này là một chiếc xe thể thao, giá cả cũng không phải rẻ, nhìn hồi lâu, Hứa Kiệt cũng chưa quyết định được, nhìn cậu do dự chần chờ tôi cười nói: “Bằng không về nhà cùng Âu Phong Minh tìm hiểu kỹ càng rồi mai quay lại đây mua.”

Cậu nhìn tôi rồi lại chần chờ, lại nhìn xe, cuối cùng gật đầu.

Nhưng hôm đó cậu không quay về cùng tôi, bởi vì dù sao thời gian của cậu cũng không nhiều nhặn gì, về nhà cũng không có việc gì làm, mà cậu là người của công chúng, phải có trách nhiệm cùng mục tiêu của mình… Tôi cũng không giữ lại, nói như thế nào đây, trong lòng tôi còn có chuyện cần xác định cho rõ.

Tôi đưa cậu vào trong cao ốc Lạc Địa Song rồi mới rời đi, ngồi trên trên xe tôi gọi điện thoại cho học trưởng.

“Hàn Hiểu đấy à? Không tìm được Hứa Kiệt sao?” thanh âm học trưởng hàm hàm hồ hồ, hình như đang ăn cái gì đó.

“Tìm được rồi, có một chuyện em muốn điều tra rõ ràng.” Tôi nhíu mày nói, học trưởng đại khái cũng nghe ra trong thanh âm của tôi có ít bực bội, vì vậy nghiêm túc nói: “Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”

“Hứa Kiệt mới nhận một bộ phim mới, hẳn anh biết rồi.” Tôi nhàn nhạt hỏi: “Nhà đầu tư hẳn anh cũng biết, cụ thể là ai?”

“Bộ phim kia à, có mấy nhà đầu tư lận đó, nhưng lớn nhất là Tạ thị.” Học trưởng nói: “Làm sao vậy? Có chuyện à?”

Tôi nhắm mắt lại khẽ thở dài nói: “Không có gì đâu, nữ diễn viên chắc anh cũng biết rồi đi.”

“Này… Cái này, cậu nói tới bạn gái cũ của cậu, Hứa Khả ấy à?” Học trưởng cười gượng hai tiếng rồi nói: “Cái này không có vấn đề gì đâu nhỉ, cô ta là con dâu tương lai của Tạ gia, anh cũng không thể cự tuyệt nha. Đương nhiên, then chốt là bộ phim ấy rất hợp với Hứa Kiệt nên anh mới đáp ứng, dù sao kiếm được tiền thì đều là bánh ngọt mà.”

“…Em đã biết.” Tôi thản nhiên nói, khép lại điện thoại, đầu đau từng cơn, học trưởng đại khái cũng là bởi vì chuyện của tôi cùng Hứa Khả nên mới không nói cho tôi biết chuyện này.

Trong chớp mắt nhìn thấy Hứa Khả, lòng tôi cực kỳ bực bội khó thở, bởi vì gặp cô ta tôi sẽ nhớ tới Tạ Minh, nhớ tới Tạ Minh sẽ nhớ tới mẹ cậu ta, đương nhiên bà ta cũng từng là ‘mẹ’ tôi, rồi lại nghĩ tới tấm chi phiếu mười vạn bà ta tống cho tôi, nhớ tới đó lại nhớ tới cha… Nói chung chính là mấy việc liên tiếp không tốt…

Nhưng Tạ thị là tập đoàn lớn, mẹ Tạ Minh vốn không thích Hứa Khả, cho dù bà ta có thối lui một vạn bước cũng không thể đồng ý cho Hứa Khả xuất đầu lộ diện làm diễn viên… Nghĩ tới đây, chẳng biết tại sao tôi đột nhiên nhớ tới câu chuyện giữa Hứa Khả cùng Lưu Quyên, Hứa Khả hẳn đã cùng Tạ Minh chia tay rồi đi.

Chia tay? Lắc đầu, điều này sao có thể, Hứa Khả cùng Tạ Minh chia tay, chuyện cười sao. Nhưng chuyện bọn họ không liên quan tới tôi, thứ có liên quan nhất chính là, tôi phải phòng bị Hứa Khả. Vô luận mục đích cô ta tiến nhập giới giải trí là vì cái gì, tôi đều phải chuẩn bị sẵn sàng.

Hơn nữa tôi cực kỳ muốn xem cô ta sẽ trả thù như thế nào, nghĩ tới đây, tôi hơi nhếch miệng lên.

Về đến nhà, cha ngồi ở trên ghế salon xem TV, Âu Phong Minh không có ở đó, chắc là trở về phòng đi ngủ.

Tôi ngồi vào trên ghế bên người cha, cha nhìn tôi cười nhạt nói: “Làm sao vậy?”

“Không có việc gì đâu ba.” Tôi cười nói: “Ba có cần tới phòng con ngủ một lúc không?”

Cha lắc đầu nói: “Thôi, cậu ta… Nếu lúc nữa cậu ta rời giường không thấy được người thì không biết sẽ nháo loạn thành cái dạng gì. Thực sự là chưa thấy qua người nào lớn như thế rồi còn thích làm nũng.” Nói tới chỗ này, khóe miệng cha chậm rãi nhếch lên, trên mặt cũng là tình tự dở khóc dở cười.

Tôi nghe xong phì cười ra tiếng, nói: “Ba, ba đừng dung túng anh ta như thế, cẩn thận sau này anh ta ngồi lên đầu ba đó.”

“Không phải con cũng gọi người ta là ‘mẹ’ rồi sao?” Cha cười như không cười nhìn tôi nói, tôi nhếch miệng xoa xoa đám da gà đang nổi lên ở trên tay: “Ba, con nhận sai rồi mà không được sao.”

Cha lắc đầu, cuối cùng đứng lên vỗ vỗ vai của tôi, ông nói: “Được rồi, ba trở về phòng ngủ bù đây. Nếu có chuyện gì thì con đừng có tự chống đỡ một mình, chúng ta là người một nhà.”

Tôi gật đầu, cha buông tay ra trở về phòng ngủ.

Chờ ông đi vào, tôi nhún vai rồi cũng về phòng ngủ… Cha, ông hẳn là đang lo lắng cho tôi nên mới ngồi ở đây chờ tôi về. Tôi mỉm cười, nhắm mắt lại ngã vào trên giường mềm mại.

Đại khái là ngủ không an ổn, lúc Hứa Kiệt nhẹ nhàng đẩy cửa vào tôi liền thanh tỉnh, nhưng không mở mắt, cảm giác được Hứa Kiệt lặng lẽ ngồi ở bên giường, sau đó cậu vươn tay ra vuốt nhẹ má tôi, tôi liền ôm cậu vào lòng.

Hứa Kiệt thở nhẹ một tiếng, tôi mở mắt thấy cậu liền nhẹ nhàng cười, sau đó xoay người đem cậu đặt ở dưới thân, nỉ non: “Bận bịu xong rồi?”

Cậu nhìn tôi, hồi lâu nhẹ nhàng gật đầu, hai tay ôm cổ tôi, hơi vươn dậy hôn lên môi tôi, sau đó ở bên tai tôi nói: “Xin lỗi, khiến anh lo lắng cho em rồi.”

“Vậy em phải bồi thường anh.” Tôi cười hai tiếng rồi khẽ nói.

Cậu gật đầu nói: “Vâng.”

Nhìn hình ảnh của mình in vào trong con ngươi trong trẻo của cậu, tôi cũng cười cười, nghiêng người hôn lên môi cậu.