Nhìn đôi con ngươi màu bạc của Lăng Thần không chút nào che dấu thất vọng, Hạ Thiên Tịch nhướng mày cười, một khuôn mặt tinh xảo tươi cười vô hại, giương lên cánh môi đỏ bừng, dùng ngón trỏ nắm cằm Lăng Thần dùng sức kéo đầu hắn xuống...kỳ thật, y cũng rất muốn một tay xoa nắn cằm Lăng Thần làm ra bộ dạng đùa giỡn lưu manh, chẳng qua...Hạ Thiên Tịch đầu đầy hắc tuyến nhìn Lăng Thần cao hơn y nửa cái đầu, này chiều cao chênh lệch thật khiến người ta thương tâm a!
Có điều Hạ Thiên Tịch âm thầm may mắn chính là, tốt xấu y hiện tại cũng mới 16 tuổi, y vẫn là có thể lớn thêm.
Hãn!Ngươi sẽ lớn, chẳng lẽ Lăng Thần sẽ không sao? không nên quên Lăng Thần cũng mới 16 tuổi a!
Hạ Thiên Tịch gợi lên cánh môi đỏ bừng dị thường câu nhân "Sao thế? Muốn ngủ với ta?"
"Ân." Lăng Thần gật đầu thật mạnh, đối với phu nhân mà mình không có người chồng nào không muốn ngủ cùng.
Đáng thương Hạ Thiên Tịch, còn không biết bản thân đã bị Lăng Thần coi là phu nhân nhà mình, chờ đến khi y hoàn toàn tỉnh ngộ đã hối hận không kịp, yên lặng vì ngươi bi ai, bi ai!
Hạ Thiên Tịch nháy nháy đôi mắt hoa đào, đuôi mắt mang theo một cỗ phong lưu vô hạn, thanh âm thiếu niên mang theo một cỗ dị thường ái muội, ngón tay dùng sức nắm lấy cằm Lăng Thần kéo xuống, để cho tầm mắt hai người đối diện, y cười "Đáng tiếc...lão tử đối với ngươi không có hứng thú."
Nói xong còn nhẹ nhàng thổi Lăng Thần một hơi, ngón tay dị thường ái muội, buông tha cằm Lăng Thần đồng thời ngả ngớn xẹt qua mặt hắn, động tác ái muội cùng ngữ khí thật sự khiến người ta động tâm, chẳng qua lời y nói ra lại đả thương người như vậy.
Hạ Thiên Tịch tâm tình tốt xoay người rời đi, đùa giỡn Lăng Thần một phen mới phát hiện, kỳ thật Lăng Thần cũng là một người thực đáng yêu, ha ha!
Lăng Thần nhướng mày, đối với hành vi đùa giỡn của phu nhân nhà mình là phi thường cao hứng, điều này nói lên tốt xấu phu nhân hiện tại cũng đã bắt đầu chú ý tới hắn, bất quá lời phu nhân nói ra...Lăng Thần híp lại đôi phương mâu hẹp dài, một tay nhanh chóng giữ lấy Hạ Thiên Tịch sắp rời đi, khi Hạ Thiên Tịch còn không phản ứng cánh tay dài duỗi ra đem cả người Hạ Thiên Tịch ôm vào trong ngực, hai tay gắt gao ôm chặt khiến Hạ Thiên Tịch muốn giãy dụa thoát ra cũng không được.
"Buông ta ra." Hạ Thiên Tịch tâm tình tốt vừa rồi biến mất, sắc mặt đen sì tức giận trừng mắt Lăng Thần.
"Phu nhân, ngươi vừa rồi chính là trực tiếp câu dẫn ta..." Giọng nói Lăng Thần mang theo thanh âm trầm thấp, mang theo từ tính độc hữu của nam nhân.
Hạ Thiên Tịch không rõ, rõ ràng y với Lăng Thần bằng tuổi, y chỉ là nhỏ hơn Lăng Thần hai tháng mà thôi, cũng không biết có phải trong hai tháng này Lăng Thần ăn loại kích thích gì? Cao hơn y nửa cái đầu thì thôi, dáng người thon dài, ngũ quan rõ nét tuấn mỹ, vừa thấy chính là thực nam tính, rất có hương vị nam nhân, hơn nữa thanh âm cũng trầm thấp làm cho người ta vừa nghe chính là mang theo một loại mị lực thuộc về nam nhân.
Nhưng là y lại không giống, tuy rằng dáng người thon dài giống nhau, lại không có vẻ cao lớn nhìn qua có vẻ nam tính như Lăng Thần, thanh âm cũng thuộc về thiếu niên trong trẻo, không giống Lăng Thần thanh âm trầm thấp có lực.
Thượng đế đối xử với hai người bọn họ thực là không công bằng!
Hạ Thiên Tịch bĩu môi suy tưởng.