Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 330: Ngươi mang thai!




"Đều là ta sai, ta hẳn là sớm một chút tới gặp ngươi." Nghe Hạ Thiên Tịch nói, Lăng Thần nheo lại mắt phượng thon dài, trong lòng thật sự là thực hạnh phúc, tuy hai người tạm thời bị Hạ Thanh ngăn trở, nhưng lại càng thêm khẳng định tình yêu của Hạ Thiên Tịch đối với hắn.

"Hiện tại có tốt hơn chút không?" Giọng nói Lăng Thần mang theo ý cười hỏi, nghiêng mặt dùng môi cọ cọ vành tai trắng nõn của y, giọng nói trầm thấp vang lên: "Bảo bối, ta cũng không biết, thì ra người yêu ta như vậy."

Loại cảm giác hạnh phúc này quả thực khiến hắn không có cách nào để hình dung.

Quả thực, trước kia hắn không buông tay là đúng, cho nên hiện tại hạnh phúc đã bị hắn nắm lấy.

"Đúng vậy, ta yêu ngươi như vậy, cho nên người phải đối xử tốt với ta một chút." Hạ Thiên Tịch ngẩng đầu, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Lăng Thần.

Lăng Thần nhìn đôi mắt đào hoa hẹp dài của y, khi híp lại mang theo một tia phong lưu mị sắc, cứ ngẫu nhiên sáng lấp lánh trong veo nhìn người như vậy, khiến người nhịn không được muốn hôn lên.

Lăng Thần nhìn, hành động đi theo tâm tư hôn lên đôi mắt của người trước mặt, Hạ Thiên Tịch nhắm mắt lại ngoan ngoãn hưởng thụ nụ hôn của Lăng Thần, có Lăng trấn an, tâm trạng không thoải mái nhiều ngày qua cuối cùng cũng tốt lên rất nhiều.

Lăng Thần hôn người, dùng đôi môi mềm nhẹ chậm rãi miêu tả mặt mày mũi môi Hạ Thiên Tịch, đây kỳ thực là một cái thú vui giữa tình lữ với nhau, loại cảm giác dùng chính môi của mình miêu tả ngũ quan của người yêu thật sự có thể kích khởi hứng thú của Lăng Thần, chậm rãi, hôn từ đôi mắt xuống sống mũi cao thẳng, chóp mũi tròn tròn, cuối cùng tìm kiếm tới cánh môi đỏ bừng no đủ, hôn một cái thật sâu....

Hạ Thiên Tịch phối hợp hé miệng, khoang miệng lập tức bị đầu lưỡi của Lăng Thần bá đạo xâm nhập, y cực kỳ phối hợp thừa nhận nụ hôn của Lăng Thần, thân thể theo Lăng Thần hơi hơi dùng sức ngã xuống chăn nệm mềm mại bên dưới.....

Bởi vì ở nhà, Lăng Thần cũng không dám làm càn, tuy phòng này cách âm khá tốt, Lăng Thần cũng chỉ là làm một lần, hơn nữa cũng không dám chơi một vài thứ đa dạng khác.

Loại cảm giác giống như yêu đương vụng trộm này khiến Hạ Thiên Tịch hứng thú rất cao, tình sự qua đi được Lăng Thần ôm đi tắm rửa sạch sẽ, tâm tình của y rất lâu chưa bình phục lại.

Từ khi ở trên phi thuyền vũ trụ thân thể của y không quá thoải mái đến tận bây giờ y và Lăng Thần cũng đã thật lâu chưa làm qua, không chỉ Lăng Thần muốn, Hạ Thiên Tịch cũng muốn, hơn nữa y cảm thấy một lần căn bản là không đủ, kỳ thực y vẫn còn muốn.

Hạ Thiên Tịch nằm ở trên giường mị nhãn như tơ nhìn Lăng Thần, trong ánh mắt có oán niệm nho nhỏ.

Lăng Thần bị ánh mắt Hạ Thiên Tịch nhìn, cảm giác chịu tội lập tức tăng thêm, sờ sờ mũi mình cười cười: " Bảo bối, ngươi lại như vậy nhìn ta, ta thật sự sẽ nhịn không được."

Bất luận người đàn ông nào cũng không chịu được tức phụ của mình du dỗ.

"Vậy không cần nhịn nữa." Hạ Thiên Tịch nhướng mày cười cười, đôi mắt đào hoa xinh đẹp nhướng lên đầy phong tình, sự quyến rũ toát ra từ đôi mắt quả thực chính là câu dẫn trắng trợn.

Hạ Thiên Tịch nghiêng người đè lên Lăng Thần nhướng mày nhìn hắn nói: "Không muốn nhịn thì đừng nhịn, ta có muốn ngươi nhịn đâu." Nói xong, y lập tức cúi đầu hôn thật mạnh lên môi Lăng Thần.

Lăng Thần làm gì còn nhịn được nữa, lập tức hóa thân thành sói.

Kỳ thực, chủ yếu là vì hắn thương thân thể của Hạ Thiên Tịch, cảm giác người này gầy đi nhiều như vậy, hơn nữa vừa khóc một trận, ủy khuất trong lòng thật sự là rất đau lòng, chỉ muốn cho y nghỉ ngơi nhiều một chút, ai biết người này lại không biết điều như vậy, cư nhiên còn chủ động trêu chọc hắn.

Tiểu tức phụ đã nhào vào lòng ngực, nếu hắn còn nhịn được thì hắn thật sự không còn là nam nhân nữa.

Một đêm tình cảm mãnh liệt qua đi, Lăng Thần rời đi vào lúc trời hơi sáng, nhìn người còn đang ngủ say trên giường, vì mình rời đi mà không vui hơi hơi nhíu mày, mắt thấy chuẩn bị tỉnh lại, Lăng Thần lập tức đem áo ngắn của mình cởi ra bọc lấy một cái gối đầu nhét vào trong lòng ngực Hạ Thiên Tịch, trong lúc ngủ mơ y ngửi thấy hơi thở của Lăng Thần trên quần áo, lúc này Hạ Thiên Tịch mới nặng nề ngủ lại lần nữa.

Nhìn bộ dáng đáng yêu của y, Lăng Thần nhịn không được hôn lên trán y, buồn cười lắc đầu, xem ra mình thật sự phải tăng tốc lấy được tín nhiệm của nhạc phụ đại nhân, bằng không bộ dáng tiểu tức phụ như vậy, về sau còn không khiến hắn vội chết.

Chờ Lăng Thần rời khỏi, Hạ Thanh mới xuất hiện ở cửa sổ lầu hai nhìn theo bóng dáng rời đi của Lăng Thần, khuôn mặt vô biểu tình vẫn lạnh băng như cũ.

Nơi này là nhà anh, cho dù Lăng Thần có cẩn thận, anh vẫn biết.

Lăng Thần cũng rõ ràng, chắc chắn Hạ Thanh cũng biết mình tới, nếu anh không ngăn cản hắn, vậy chứng tỏ anh đã mềm lòng, cho nên hiện tại thời cơ này thực thích hợp để tăng tốc.

Hạ Thiên Tịch ngủ một giấc ngon lành tới chiều, trong lúc ngủ cũng không có người tới gõ cửa, nếu Hạ Thanh sáng sớm đã thấy thân ảnh Lăng Thần, cũng đã phân phó Libor không tới gọi y, cho nên Hạ Thiên Tịch mới có thể thỏa mãn ngủ một giấc ngon lành.

Chẳng qua chờ tới khi y tỉnh lại trong lòng ngực cư nhiên lại ôm một cái gối đầu, sắc mặt lập tức biến đen, thật là ăn sạch xong liền chạy, như vậy lần sau cũng đừng xuất hiện ở trước mặt ta.

Hạ Thiên Tịch tức giận ném cái gối trong ngực lên trên giường.

"Chậc chậc, nhân loại các ngươi thật đúng là điên cuồng." Tiểu Cửu xuất hiện ở trước mặt Hạ Thiên Tịch, đôi mắt đen bóng nhìn vẻ mặt túng dục quá độ, lười biếng nằm ở trên giường giống như người không xương của Hạ Thiên Tịch, phiết khóe miệng nói chuyện.

"Có ý gì?" Hạ Thiên Tịch lười nhác nhìn Tiểu Cửu một cái, ngáp một cái, vẫn có chút buồn ngủ, nhưng cũng có chút đói, chỉ là cả người nhức mỏi không muốn rời giường thôi!

Hiện tại, y lại phát hiện ra chỗ tốt của Lăng Thần rồi, nếu là hai người ở bên nhau, chắc chắn hắn sẽ tự đem đồ ăn mang tới trước mặt y.

Aiz! Xem ra phải nhanh chóng để phụ thân đổi mới cái nhìn về Lăng Thần, bằng không người chịu tra tấn vẫn chính là y!

"Ngươi đều mang thai, thế mà đêm qua cư nhiên còn có thể điên cuồng như vậy, có thể thấy thể lực của nhân loại các ngươi tốt như thế nào." Trong giọng nói Tiểu Cửu tràn đầy hâm mộ.

Đại não Hạ Thiên Tịch đang tự hỏi lập tức treo máy.

Cái gì gọi là ngươi đều đã mang thai?

Quả thực không thể hiểu nổi mà!

Hạ Thiên Tịch xoay đầu, chớp chớp mắt nhìn Tiểu Cửu, hẳn là không phải là như y nghĩ đấy chứ?!

"Ngươi nói...... Cái gì?" Ngữ khí khô cằn hỏi.

"Ta nói ngươi đều đã mang thai, đêm qua còn có thể điên cuồng như vậy, nhưng mà ta vẫn khuyên ngươi một câu, ngươi vừa mới mang thai không bao lâu, tình huống vẫn chưa ổn định, gần đây tốt nhân nên giao phối ít thôi." Vẻ mặt Tiểu Cửu tỏ vẻ ta đều là vì tốt cho ngươi thôi.

Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt, đại não chết máy, hồi lâu cũng chưa phản ứng lại được.

Y đều đã mang thai?

Y mang thai lúc nào?

Vì sao y không biết?

Hạ Thiên Tịch ngáp một cái, lười biếng lườm Tiểu Cửu một cái: "Đừng nói đùa nữa, ta đi ngủ một lát đã, ngươi vào hệ thống đi!"

Nói đùa gì vậy? Y cũng không tiêm, sao có thể mang thai?

Hạ Thiên Tịch không hề đem lời Tiểu Cửu nói để trong lòng một chút nào.

Thời đại thứ nguyên tinh tế, nam nhân mang thai cũng không hiếm lạ, dù sao hiện tại nữ nhân càng ngày càng thưa thớt, nếu không muốn nhân loại bị diệt sạch, các nhà khoa học đã nghiên cứu ra thuốc để nam nhân có thể mang thai, chỉ cần tiêm một mũi sẽ mang thai.

Vấn đề là, y cũng không tiêm, sao có thể mang thai?

Không tiêm mà có thể mang thai? Y cũng không phải nữ nhân, trò đùa thế kỷ gì vậy!

"Ai nói đùa với ngươi? Ngươi đã mang thai 1 tháng rưỡi rồi mà còn không biết sao? Rõ ràng chính là người chấp nhận." Tiểu Cửu lập tức xù lông, nghi ngờ hệ thống của nó, quả thực không thể tha thứ.

"Nếu ngươi không có thai, vậy một tháng rưỡi qua, tâm tình bực bội, ngủ nhiều hơn, khẩu vị không tốt, hay buồn nôn, những biểu hiện có thai này là chuyện gì?"

"......"

Hạ Thiên Tịch trừng đôi mắt tròn xoe, ngốc lăng nhìn Tiểu Cửu đang xù lông, hồi lâu cũng chưa phản ứng lại được.

Tuy y cũng nghĩ tới nếu kết hôn với Lăng Thần, về sau chắc chắn sẽ muốn một bảo bảo, nhưng trong tình huống chưa chuẩn bị gì liền có thai như vậy, vẫn khiến y có chút không thể tiếp thu.

"Ngươi...... Thật sự không phải đang nói đùa?" Một lúc lâu sau, đại não chết máy của Hạ Thiên Tịch mới phản ứng lại được.

"Ngu ngốc, xem hệ thống." Tiểu Cửu hét lớn một tiếng.

Hạ Thiên Tịch lập tức nhắm mắt lại dùng tinh thần tiến vào hệ thống, mới phát hiện màn hình điều khiển của hệ thống có vài tin tức mới, thời gian nào đó, địa điểm nào đó, túi dựng dục bánh bao nhỏ của hệ thống mở ra.

Hạ Thiên Tịch hồi tưởng một chút, thời gian địa điểm lúc ấy còn không phải là khi y nhìn thấy Lăng Thần khôi phục lại trí nhớ, sau đó hai người lăn giường hai ngày sao!

Nhớ là lúc ấy trong đầu y cũng xuất hiện thanh âm của hệ thống, chẳng qua trong tình huống như vậy, y ứng phó Lăng Thần còn không kịp, nơi nào có tâm tư đi ứng phó hệ thống, cho nên hệ thống liền cho là y lựa chọn chấp nhận.

Cho nên, túi dựng dục bánh bao nhỏ của hệ thống đã mở ra trong tình huống cẩu huyết như vậy.

Hạ Thiên Tịch quả thực không thể hiểu nổi.

Hệ thống cẩu huyết này có cần xỏ lá như vậy không? Vì trong tình huống lúc đó mình căn bản là không chú ý tới nội dung hệ thống thông báo, cho nên liền mạnh dạn tự chủ trương.

Đây rõ ràng chính là hệ thống chơi khăn có được không?

Hạ Thiên Tịch cảm thấy cả người lập tức không ổn.

Mặc kệ là ai khi chưa chuẩn bị tâm lý, trong bụng đột nhiên nhiều ra một đứa nhỏ, có lẽ cũng sẽ không cảm thấy có bao nhiêu tốt.

Hạ Thiên Tịch: "Hiện tại có thể đổi ý hay không?""

Tiểu Cửu: "Ngươi cảm thấy có thể sao?"

Hạ T

hiên Tịch: "......"

Đương nhiên không thể.

Hạ Thiên Tịch nhắm mắt lại hôn mê bất tỉnh, thật hi vọng sau khi mình ngủ một giấc rồi tỉnh lại, tất cả những chuyện xảy ra tuyệt đối là đang nằm mơ.

Đúng, chính là đang nằm mơ!

..........