Hạ Thiên Tịch thấy không còn kịch để xem, cũng chuẩn bị rời đi.
Úc Diệp lập tức theo sau, vẻ mặt quen thuộc thân thiết mà gọi: "Tiểu Tịch."
Hạ Thiên Tịch chợt dừng bước chân, ánh mắt thẳng lăng lăng nhíu mày mà nhìn Úc Diệp: "Hình như ta không quen biết ngươi thì phải!"
Quen thân như vậy làm gì? Ta cũng không biết ngươi, càng không phải loại tiểu bạch thỏ dễ dàng bị sói xám ngậm đi.
Úc Diệp: "......"
"Không sao, chúng ta như này không phải là nhận thức sao." Úc Diệp lộ ra gương mặt ánh tuấn tươi cười nhìn đến là thân thiết.
Hạ Thiên Tịch nhìn thoáng qua Úc Diệp, giống như đang hoài nghi hàm nghĩa những lời mà Úc Diệp nói.
Úc Diệp bị ánh mắt của Hạ Thiên Tịch nhìn đến nổi cả da gà, rõ ràng hắn không cảm nhận được ác ý gì, nhưng ánh mắt ấy thực khiến người không thoải mái!
Còn may, Hạ Thiên Tịch chỉ nhìn trong chốc lát liền rời đi tầm mắt, Úc Diệp trộm thở dài nhẹ nhõm một hơi ở trong lòng.
"Thế nào Tiểu Tịch, có thời gian ta mời ngươi đi ăn cơm nhé? Ta là Úc Diệp, là cháu trai của thúc thúc, tính lên thì ta là đường ca của ngươi đây!" nghĩ tới hai người không quen biết, Úc Diệp lập tức giới thiệu thân phận bản thân.
Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, cũng không cảm thấy kinh ngạc vì Úc Diệp dùng vẻ mặt quen thuộc ngăn đón y như cũ nữa.
Nhưng mà, y đối với người ở Úc gia đều không có tí hảo cảm nào, cho nên: "Ăn cơm thì không cần, ta còn việc nên đi trước."
Nếu không có hảo cảm với người của Úc gia, y cũng không muốn ở đây lãng phí thời gian.
Sắc mặt Úc Diệp lập tức trở nên suy sụp, thoạt nhìn đứa em họ này của mình đúng là không dễ lấy lòng!
"Tiểu Tịch, nếu như vậy, vậy ngươi có việc gì cần đến người đường ca này hỗ trợ không? Ngươi nói đi, chỉ cần là việc ta có thể hỗ trợ, ta nhất định sẽ không chối từ." Úc Diệp da mặt dày tiến lên lấy lòng, kỳ thực hắn thật sự muốn giữ lại Hạ Thiên Tịch, nếu Hạ Thiên Tịch có thể chia sẻ một chút nhiệm vụ trên người hắn thì tốt rồi.
Hạ Thiên Tịch vốn định rời đi, nghe được những lời này của Úc Diệp lại tạm dừng bước chân, suy nghĩ một chút hỏi: "Úc gia có nhiều cửa hàng trang sức không?"
"Đương nhiên nhiều." Úc Diệp vừa nghe liền biết có cửa, lập tức gật đầu, sảng khoái mà khoe khoang: "Dọc trên con đường này, có 10 cửa hàng trang sức, trong đó, bảy cái là của Úc gia." Đây không hề là khoác lác, bằng không Úc gia cũng sẽ không làm lớn được tới vậy, mà một thương nhân như Úc Trục Thiên lại càng không thể khiến hai vị nguyên soái Liên bang và nữ vương Đế quốc đều phải kiêng kị như vậy.
Vừa nghe Hạ Thiên Tịch hỏi chuyện, Úc Diệp liền nghĩ tới Hạ Thiên Tịch nếu tới đây chắc chắn là muốn mua một ít trang sức châu báu, lập tức nói: "Tiểu Tịch, ngươi muốn dạng trang sức gì cứ nói cho đường ca, chỉ cần trên thế gian này có, đường ca bảo đảm đều lấy về cho ngươi, cứ cho đó là lễ vật gặp mặt của đường ca cho ngươi."
Úc Diệp nơi nơi lổ a lấy lòng, Hạ Thiên Tịch không thể nghe không hiểu.
Y nhíu mày một chút nói: "Chúng ta đi ăn gì trước đã."
Hai mắt Úc Diệp sáng lên, lập tức gật đầu: "Được"
Sau đó, bọn họ cư nhiên đi tới tiệm bánh ngọt.
Úc Diệp: "......"
Kỳ thật hắn muốn mang Hạ Thiên Tịch tới một nhà hàng ăn uống xa hoa một chút ăn cơm, cho dù không phải nhà hàng xa hoa thì cũng không phải tiệm bánh ngọt như này!
"Ngươi không đói bụng?"
Hạ Thiên Tịch nhướng mày nhìn Úc Diệp.
"Đói...... Ta đương nhiên đói bụng." Úc Diệp cười lập tức ăn miếng bánh kem dâu tây trước mặt.
Kỳ thực, Úc Diệp cũng rất thích ăn đồ ngọt, nhưng mà, cứ cảm thấy nam nhân ăn đồ ngọt thì không còn là nam nhân, thậm chí nếu như bị người khác biết tuyệt đối sẽ bị cười nhạo, cho nên Úc Diệp trước nay đều không ăn đồ ngọt, càng không để cho người khác biết mình thích ăn đồ ngọt.
Cho nên, hôm nay Hạ Thiên Tịch cư nhiên mang theo hắn đi ăn đồ ngọt, làm hại hắn cho rằng Hạ Thiên Tịch kỳ thật là muốn cố ý chỉnh hắn chứ!
Nhưng mà hiện tại, nhìn Hạ Thiên Tịch chôn đầu ăn đến vẻ mặt thỏa mãn, hai bên má phình phình, thật giống như một con thỏ đang gặm củ cải, miễn bàn có bao nhiêu đáng yêu.
Úc Diệp liền biết, không phải là y cố ý chỉnh mình, mà là vì bản thân y cũng rất thích ăn.
Úc Diệp lập tức không bình tĩnh, nam nhân thích ăn đồ ngọt quả thực không có khí khái nam nhân, hắn vẫn luôn cho là như vậy, nhưng vì sao y có thể bình tĩnh mà ăn đến thỏa mãn hạnh phúc như vậy? Bản thân thích ăn lại che che dấu dấu khổ bức như vậy.
Lập tức, Úc Diệp liền tràn đầy u oán.
Hạ Thiên Tịch rất nhanh liền ăn xong bánh kem dâu tây của mình, nhìn Úc Diệp vẻ mặt u oán nhìn bánh kem dâu tây trước mặt không ăn, còn tưởng là hắn không thích ăn, lập tức vươn tay đem bánh kem trước mặt Úc Diệp kéo lại trước mặt mình nói: "Ngươi không thích ăn thì để ta ăn đi, một lát nữa ta lại cùng người đi tới tiệm cơm ăn cơm nhé!"
Thật vất vả Lăng Thần mới không đi theo bên người y, không có người quản y ăn gì đó, Hạ Thiên Tịch gọi đồ ngọt định một lần ăn cho đã đời.
Nhìn bàn tay trắng nõn, ngón tay khớp xương rõ ràng không chút do dự đem bánh kem trước mặt mình lấy mất―― Úc Diệp: "......"
Ngươi là cố ý chỉnh hắn phải không! Chắc chắn!
".....Ừm, ta cũng không quá thích ăn đồ ngọt mấy." Úc Diệp trang bức trong lòng lệ rơi đầy mặt mà nhìn Hạ Thiên Tịch không chút do dự đem bánh kem dâu tây từng miếng mà cho vào trong miệng ăn đến là thỏa mãn, lập tức mắt lệ ròng ròng.
Nhưng mà, bề ngoài hắn vẫn duy trì hình tượng quý công tử ưu nhã như cũ, khuôn mặt anh tuấn, khí chất mê người, quả thực hoàn mỹ đến không chê vào đâu được.
Nhưng mà không có ai biết, trong lòng hắn nước mắt đang chảy ròng ròng sắp thành sông đến nơi.
Nhìn Hạ Thiên Tịch ăn hai cái bánh kem dâu tây, một cái bánh vòng ngọt ngào, bánh nhân brownie, bánh kem mousse, bánh pudding, sữa tươi và pho mát kem, tâm Úc Diệp quả thực rơi từng giọt lệ, nếu hắn không trang bức như vậy, có phải hôm nay hắn cũng có thể ăn uống thỏa thích.
Người trang bức quả thực không thể thương nổi!
Căn bản không biết nội tâm Úc Diệp giờ phút này đã lệ rơi thành sông, Hạ Thiên Tịch liên tiếp ăn rất nhiều đồ ngọt, vị giác rốt cuộc được thỏa mãn, cuối cùng ợ một cái vừa lòng nói với Úc Diệp: "Đi thôi, ta cùng ngươi đi tới tiệm cơm ăn cơm."
"Không cần." Úc Diệp bình tĩnh tiếp tục trang bức, quý công tử ưu nhã thiếu chút nữa không ưu nhã nổi nữa, nhìn Hạ Thiên Tịch ăn nhiều đồ ngọt hắn thích như vậy, hắn đều khóc tới no rồi, trong lòng hiện tại đã chứa đầy nước mắt, làm gì còn chỗ dư thừa mà chứa đồ ăn nữa chứ.
Nội tâm áp lực khổ bức, Úc Diệp lập tức điều chỉnh tốt cảm xúc của bản thân nhìn Hạ Thiên Tịch nói: "Tiểu Tịch, ngươi có chuyện gì cần đường ca hỗ trợ, ngươi cứ nói đi."
"Cũng không phải việc đại sự gì." Nếu Úc Diệp nói không đói bụng, Hạ Thiên Tịch vốn dĩ không phải một người thích làm ra vẻ, cho nên cũng không nhún nhường hắn phải đi ra ngoài ăn, càng là không có cảm giác ngượng ngùng khi nhờ vả Úc Diệp, dù sao cũng là do hắn dán tới muốn hỗ trợ, y cũng không ngại nhờ vả hắn.
Cho nên, Hạ Thiên Tịch yên tâm thoải mái mà sai sử người.
"Nếu Úc gia có không ít cửa hàng trang sức, thì nhà thiết kế nổi tiếng cũng không ít nhỉ!"
Vì trong cửa hàng trang sức không có cái khiến mình vừa lòng, cho nên hạ Thiên Tịch liền muốn tìm nhà thiết kế, nhưng vì y cũng không phải làm trong giới kinh doanh, đối với mấy nhà thiết kế nổi tiếng cũng không biết gì, càng là không ở phương diện này tốn công sức, cho nên y muốn tìm Úc Diệp hỗ trợ.
Hơn nữa, cho dù y biết một vài nhân vật cấp bậc đại sư, nhưng y cũng không quen họ nha, Hạ Thiên Tịch cũng biết có một vài nhân vật cấp bậc đại sư, người thường không dễ gì mời được họ, nếu để Úc Diệp hỗ trợ có lẽ sẽ khác, dù sao lấy địa vị của Úc gia, nói vậy cũng sẽ không có người cự tuyệt Úc gia ngoài cửa nhỉ!
"Úc gia bên dưới đúng là có không ít nhà thiết kế nổi tiếng, hơn nữa ta cũng nhận thức không ít nhà thiết kế mang tầm quốc tế, Tiểu Tịch, ngươi muốn thiết kế cái gì trực tiếp nói cho ta, ta sẽ đề cử một vài nhà thiết kế nổi tiếng cho ngươi."
"Nhẫn đôi."
"A?" Úc Diệp trong lúc nhất thời chưa phản ứng lại được.
"Nhẫn đôi." Hạ Thiên Tịch lại lặp lại một lần nữa.
"Nhẫn đôi?" Úc Diệp ngơ ngác hỏi: "Ngươi thiết kế nhẫn đôi làm gì?"
"Đương nhiên là cầu hôn." Hạ Thiên Tịch lườm Úc Diệp liếc một cái, sao nhìn người này có vẻ khôn khéo mà sao lúc này lại ngu ngốc như vậy?
"Cầu hôn?" Úc Diệp lại ngơ ngác mà lặp lại một câu, trong nháy mắt nội tâm của hắn liền nổi lên ngập trời sóng lớn.
Tiểu đường đệ của hắn cư nhiên muốn cầu hôn.
"Thúc thúc biết không?" Úc Diệp lập tức hỏi.
"Ta vì cái gì phải nói cho hắn biết?" Hạ Thiên Tịch nhướng mày hỏi lại một câu.
Hơn nữa, việc giữa y và Lăng Thần cũng không phải bí mật gì ở Liên bang, Úc Trục Thiên không phải đã sớm biết rồi sao?
Úc Trục Thiên đã sớm biết, nhưng hắn một chút cũng không muốn con trai mình gả đi sớm như vậy, phi phi, cho dù gả cũng phải là đối phương gả tới đây, nếu hắn biết Hạ Thiên Tịch hiện tại liền muốn kết hôn, hắn nhất định sẽ hộc máu.
Úc Diệp giật giật khóe miệng, nhìn Hạ Thiên Tịch nói đến vẻ mặt đương nhiên, lập tức cảm thấy con đường nhân lại con trai này của thúc thúc, lộ trình vẫn là có chút gian nan.
Như vậy, có phải chứng tỏ lộ trình từ nhiệm của mình cũng càng thêm khó khăn hay không?
Nội tâm Úc Diệp lập tức lại lệ rơi đầy mặt!
"Tiểu Tịch, vừa lúc ta biết biết nhà thiết kế thế giới Frider tiên sinh gần đây vừa hoàn thành một tác phẩm, hơn nữa toàn cầu chỉ có giới hạn 10 đôi, vừa lúc hắn thiết kế chính là nhẫn đôi, như này đi, ngươi trước tiên đi theo ta xem ngươi có nhìn trúng đôi nhẫn này không, nếu không ưng ý ta dẫn ngươi đi gặp Frider tiên sinh, ngươi đem ý tưởng của mình nói cho hắn là được."
Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, hai người đi tới một cửa hàng trang sức lớn nhất của Úc gia, vừa đi Úc Diệp vừa giải thích: "Vì đây là thiết kế mới ra, cho nên trước mắt còn chưa đưa ra ngoài thị trường, trong công ty đang chuẩn bị thời gian thích hợp để đưa ra 10 đôi nhẫn này, cho nên ngươi một đường đi dạo các cửa hàng không nhìn thấy cũng là bình thường. Hơn nữa bởi vì toàn cầu chỉ giới hạn có 10 đôi, lại còn là do Frider tiên sinh tự mình thiết kế, cho nên mỗi một đôi nhẫn giá trị đều hơn 10 triệu."
Hơn 10 triệu mua một đôi nhẫn đúng là rất cao, hơn nữa toàn cầu giới hạn chỉ có 10 đôi, là tác phẩm của đại sư, có thể nghĩ, giá cả đôi nhẫn này chắc chắn không thể thấp được.
"Nhưng hai chúng ta là ai với ai, ngươi chính là tiểu đường đệ của ta, làm quà gặp mặt lần đầu tiên, chỉ cần ngươi nhìn trúng, đường ca ta nhất định tặng cho ngươi." Úc Diệp cười đến là chân thành.
"Vậy cảm ơn." Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, thập phần vui sướng mà nói, căn bản không có một chút ý tứ khiêm tốn.
Úc Diệp: "......"
Tốt xấu cũng nên khách khí cho hắn một chút chứ!
Nhưng mà Hạ Thiên Tịch như vậy, ngược lại càng khiến hắn thoải mái, Úc Diệp chính là thích loại người không ngượng ngùng không làm ra vẻ như vậy, sảng khoái ngay thẳng, bọn họ mới có thể chơi thân.
..........