Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 297: Nói dối!




"Đúng rồi, ngày mai ngươi có việc gì hay không?" Hạ Thiên Tịch thoải mái cuộn tròn trong lòng Lăng Thần, híp mắt hưởng thụ Lăng Thần cho ăn, bỗng nhiên nhớ tới một việc phi thường quan trọng hỏi.

Lăng Thần dùng tăm xiên từng miếng trái cây đã cắt gọt sẵn đưa tới miệng Hạ Thiên Tịch, lúc này Hạ Thiên Tịch chỉ cần há miệng ngậm lấy miếng trái cây là xong. Trong miệng ăn trái cây tươi mới ngon miệng, Hạ Thiên Tịch nhồm nhoàm không rõ hỏi.

"Ngày mai phụ thân bảo ta về nhà một chuyến, làm sao thế?" Lăng Thần dừng lại một chút nghĩ nghĩ, Lăng Nghị bảo hắn ngày mai về một chuyến, hình như là việc có liên quan tới Đế Quốc.

Tuy hiện tại hắn còn chưa tiến vào quân đội, nhưng Lăng Nghị đã sớm bồi dưỡng trọng điểm hắn. Hơn nữa, gần đây Đế Quốc nội loạn thật sự nghiêm trọng, Salia nữ vương bị giam cầm, Lancet vương tử đã biến mất không thấy, phản quân của Đế quốc rất nghiêm trọng, hiện tại Đế quốc có thể nói là tràn ngập nguy cơ.

Tuy nói nội loạn ở Đế quốc còn chưa chọc tới Liên bang, nhưng bọn họ vẫn phải dự phòng trước, vạn nhất những phản quân đó muốn tấn công Liên bang thì không tốt.

Cho nên gần đây Lăng Thần chỉ cần không có việc gì sẽ trở về học tập một chút kiến thức quân đội từ Lăng Nghị, mà Hạ Thiên Tịch chắc chắn cũng sẽ đi theo hắn trở về.

"Ngươi không về cùng ta?" Lăng Thần híp mắt nhìn người trong ngực.

"Không." Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt cười lấy lòng: "Ngày mai phụ thân cũng bảo ta trở về một chuyến, ta ngày mai về Hạ gia, ngươi liền về Lăng gia đi!""Việc gì?" Lăng Thần hỏi."Ngô......" Hạ Thiên Tịch nghĩ nghĩ chớp chớp mắt lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, ngày mai trở về nhìn xem.""Bằng không ta cùng ngươi trở về." Lăng Thần suy nghĩ một chút, dù sao hắn cũng không có việc gì, chỉ là về nhà mà thôi, nơi nào quan trọng bằng đi cùng tức phụ chứ."Không có việc gì, không cần, có lẽ phụ thân cũng không có việc gì lớn, lại nói gần đây phụ thân bị Úc Trục Thiên bám riết có lẽ có chút phiền nào thôi, ngươi đi theo ta phụ thân ngại ngùng không nói, cho nên ngày mai ngươi không cần đi theo ta."

"Vậy được, nếu có chuyện liền gọi điện cho ta." Nghe được Hạ Thiên Tịch phân tích như vậy, Lăng Thần suy nghĩ một chút thấy cũng có lý, tuy Hạ Thanh đã gặp gỡ phụ thân hắn, nhưng so với Hạ Thiên Tịch, hắn căn bản không phải một tiểu áo bông tri kỉ của các vị phụ thân.

Mặc kệ là Hạ Thanh hay là Lạc Ngôn, bọn họ đều thích đem Hạ Thiên Tịch thành tiểu áo bông tri kỷ của mình.

Lăng Thần thấy cũng rất thích, dù sao tức phụ của mình được cha và ba ba chấp nhận, này là việc thực khiến người thấy hạnh phúc.

Ngày hôm sau, hai người ăn cơm sáng liền từng người rời đi.

Hạ Thiên Tịch cũng không về Hạ gia, lái xe đi vào phố buôn bán sau đó y liền đem xe ngừng ở gara ngầm, sau đó một mình một người đi dạo trên đường lớn.Lăng Thần trở lại Lăng gia sau đó liền đi theo Lăng Nghị tới quân bộ, muốn thương lượng một chút kế sách đối phó với địch, bọn họ không chỉ phải đề phòng Đế Quốc, còn phải thời thời khắc khắc đề phòng tang thi đánh bất ngờ, hiện tại trong đám tang thi có không ít tang thi có thể chỉ huy, cho nên bọn họ bị đánh bất ngờ cũng không phải là việc không thể xảy ra.

Đặc biệt là gần đây, đã có không ít tang thi trộm tiến vào xã hội nhân loại, những tang thi có được trí tuệ đó chỉ cần trốn tránh ở trong xã hội nhân loại, cũng không dễ dàng bị con người phát hiện, tuy những tang thi đó sẽ tản mát ra một loại hơi thở tanh tưởi, nhưng hiện tại đã có dược vật có thể ức chế được hơi thở trên người bọn chúng, chỉ cần bọn chúng mang theo loại dược này, khi không ngửi thấy hơi thở bọn chúng phát ra, khi con người không sờ thấy thân thể lạnh lẽo của chúng, bọn chúng chính là con người bình thường.

Cho nên, hiện tại những tang thi cao cấp đó cũng đang ngo ngoe rục rịch.

Các tang thi ngo ngoe rục rịch đối với nhân loại mà nói cũng không phải một tin tức tốt, hơn nữa virus cảm nhiễm của tang thi lây lan rất nhanh chóng, khi thế giới bùng nổ tận thế, con người lập tức dùng mấy trăm năm thời gian mới đem tang thi đuổi tới một tinh cầu không người, nếu hiện tại tang thi lại lần nữa đại quy mô xuất hiện trong xã hội con người, chiến trang người-tang bùng nổ, thật sự không biết xã hội lúc ấy sẽ có bộ dáng gì.

Cho nên hiện tại Liên bang một mặt phải cảnh giác Đế quốc, một mặt phải tăng mạnh quản lý đối với tang thi.

Nhưng tang thi cao cấp trí tuệ của bọn chúng cũng không thấp hơn nhân loại, bọn chúng rất có khả năng sẽ thừa dịp Đế quốc nội loạn tấn công nhân loại, vì lúc này là thời kỳ phòng bị yếu ớt nhất của nhân loại.

Lần này là thảo luận làm thế nào phòng bị chiến tranh với tang thi và Đế quốc, ngay cả Lăng Ngị và Hạ Thanh không hợp nhau cũng cùng tới đây.

Tuy hai vị nguyên soái Liên bang không hợp, nhưng đối với vấn đề chung, đó chính là liên quan tới an nguy của Liên bang, ý kiến của bọn họ vẫn rất là thống nhất.

Lăng Thần đi theo Lăng Nghị vào quân bộ, liền thấy Hạ Thanh và vài nhân vật quan trọng khác đang ngồi đợi trong phòng nghị sự.

Đôi mắt phượng hẹp dài của Lăng Thần bỗng nhiên híp lại.

Hắn không quên ngày hôm qua Hạ Thiên Tịch nói cho hắn, y phải về Hạ gia.

Nếu Hạ Thanh hôm nay xuất hiện ở nơi này, vậy chứng tỏ Hạ Thiên Tịch căn bản là không về Hạ gia, bằng không hai người bọn họ cùng ra khỏi cửa, dựa theo lộ trình hiện tại, Hạ Thiên Tịch chắc chắn cũng vừa mới tới Hạ gia, mà Hạ Thanh đã chờ ở quân bộ.

Hạ Thiên Tịch ngày hôm qua đã nói dối hắn.

Lăng Thần lập tức nhíu mày, từ khi hai người gặp phải biến cố hắc xà biến dị lần đó, tình cảm của bọn họ nhanh chóng thăng ôn, mãi cho tới hiện tại giữa hai người đều bình yên không có việc gì, lại càng không có một điểm giấu giếm, bình thường hai người đều không có việc gì giấu giếm đối phương, nhưng hôm nay Hạ Thiên Tịch cư nhiên nói đối hắn, điều này khiến cho nội tâm Lăng Thần có chút không thoải mái, trong lòng phẫn nộ đột nhiên sinh ra.

Nếu hai người hiện tại đã ở bên nhau, hắn sẽ không chịu đựng được Hạ Thiên Tịch có một vài việc giấu giếm hắn.

Cho nên, thừa dịp hiện tại còn chưa mở hội nghị, Lăng Thần lập tức gọi điện cho Hạ Thiên Tịch, nhưng máy liên lạc của Hạ Thiên Tịch lại không có bất kỳ phản ứng gì, như vậy cũng chỉ có hai đáp án, hoặc là y không mang theo máy liên lạc, hoặc là tự y tắt máy liên lạc.

Lăng Thần nhíu mày thật sâu, nếu không phải hiện tại hắn đã đi tới phòng nghị sự, hắn tuyệt đối sẽ lập tức trở về tìm người, nhìn Hạ Thiên Tịch xem rốt cuộc là có chuyện gì cư nhiên còn giấu giếm hắn.

"Nếu hiện tại người đều đã đến đông đủ, như vậy liền bắt đầu đi!"

Chờ Lăng Nghị cũng ngồi trên chủ vị, ngồi song song cùng Hạ Thanh, Hạ Thanh nhìn mọi người nhàn nhạt nói.

Biết nghị sự đã bắt đầu, Lăng Thần đứng sau lưng Lăng Nghị, cưỡng chế không thoải mái cùng hỏa khí trong lòng nghe mọi người bàn luận trong phòng nghị sự.

Cái gọi là nghị sự chính là ngươi đưa ra một ý kiến, ta đưa ra một ý kiến, cuối cùng đem những ý kiến này tổng kết thống nhất lại.

"Cho nên......" Khuôn mặt văn nhã của Hạ Thanh không biểu tình, ánh mắt sắc bén nhìn mọi người nhàn nhạt nói: "Ý của ta là, Liên Bang đợt này do Lăng nguyên soái đóng quân, còn ta đi đóng quân ở Xích Tinh.""

Xích Tinh, chính là tinh cầu cách tang thi không xa, kỳ thực quân đội bọn họ muốn đóng quân cũng chỉ ở bên ngoài Xích Tinh, dù sao bên trong Xích Tinh hiện tại như nào mọi người cũng không biết, mà những tang thi bị xua đuổi kia muốn trở lại xã hội nhân loại, nhất định phải đi qua Xích Tinh, bằng không bọn chúng sẽ không thể tiến vào xã hội nhân loại.

Trước mắt, các tang thi đang ngo ngoe rục rịch, bình thường quân đội đóng quân bên ngoài Xích Tinh đã bắt đầu cố hết sức, có những tang thi không chịu được đã ngo ngoe rục rịch, mà thời điểm này Đế Quốc lại đang nội loạn, hiện tại muốn Đế Quốc tăng binh trấn áp Xích Tinh là không thể, không tránh khỏi tang thi ở Xích Tinh đại quy mô xuất động, hiện tại quân đội ở Xích Tinh đã sắp không trấn áp được tang thi, cho nên nhất định phải phái quân tới Xích Tinh trấn áp.

Nhưng theo tình hình trước mắt, Đế Quốc lại đang nội loạn, không thể giúp bất cứ việc gì có lẽ còn kéo theo chân sau, nếu chỉ phái một ít binh lực tới Xích Tinh, không có đại tướng tọa trấn vẫn là không được, mọi người thương lượng thật lâu, đều cảm thấy Lăng nguyên soái và Hạ nguyên soái phải có một vị rời đi, hiện tại Hạ Thanh đã chủ động mở miệng muốn tiến đến Xích Tinh.

"Nếu không có ai phản đối, cứ quyết định như vậy đi, 10 ngày sau chỉnh quân chờ phân phó, tan họp."

Khi Hạ Thanh lên tiếng tan họp, mọi người lục tục rời khỏi phòng nghị sự, tận đến khi trong phòng chỉ còn lại ba người Hạ Thanh, Lăng Nghị và Lăng Thần.

"Lúc nãy sao không đề cử ta đi Xích Tinh?" Lăng Nghị buồn cười nhìn Hạ Thanh, hắn vốn dĩ cho rằng Hạ Thanh sẽ đề nghị để hắn đi Xích Tinh trấn áp, còn mình thì tọa trấn tại Liên bang chứ!

Kỳ thật, mặc kệ là đi trấn áp Xích Tinh hay là tọa trấn Liên Bang, đều không phải việc dễ dàng gì.

"Ta chỉ theo việc mà làm thôi."" Hạ Thanh đứng lên giọng nói nghiêm túc nhàn nhạt nói: "Ngươi và ta đều là nguyên soái Liên bang, ai đi trấn áp ai ở lại tọa trấn đều như nhau.""

Hạ Thanh nói xong nhấc chân rời đi, đi được hai bước lại quay đầu lại nhìn Lăng Thần nói: "Buổi chiều bảo Tiểu Tịch trở về, ta có việc nói với nó."

"Vâng, phụ thân."" Lăng Thần ngoan ngoãn gật đầu, tuy biết Hạ Thiên Tịch ngày hôm qua nói dối mình, nhưng Lăng Thần cũng không nói với Hạ Thanh, khi chưa biết Hạ Thiên Tịch vì sao lại muốn gạt mình, hắn cảm thấy đây là việc của hai phu phu bọn họ, cũng không cần phải báo cáo mọi việc với phụ huynh.

Lại nói, hai người bọn họ hiện tại đều không còn là trẻ con.

"Này, thông gia, bằng không hai người chúng ta hôm nay đi uống hai ly được không?" Lăng Nghị cợt nhả lớn tiếng nó ở sau lưng Hạ Thanh.Lăng Hạ Thanh hung hăng cứng đờ, sau đó cả người phát ra khí lạnh lại càng thêm lạnh.

Hai chữ thông gia này, là hai chữ anh tuyệt đối không muốn nghe thấy.

Nếu có thể, anh thật sự không muốn kết thành thân gia với Lăng Nghị. Sắc mặt Hạ Thanh lạnh lùng, bước nhanh ra khỏi phòng nghị sự, căn bản là không để ý tới Lăng Nghị nữa.

Anh và Lăng Nghị là trời sinh đối lập.

Lăng Nghị nhìn cơ thể cứng đờ của Hạ Thanh, không chút nể tình ha ha cười lên, có thể khiến Hạ Thanh tức thành như vậy, nhìn hắn rất là thư thái.

Lăng Thần giật giật khóe miệng, hai vị phụ thân tranh đấu, hắn chỉ có thể nỗ lực làm giảm cảm giác tồn tại của mình mà thôi...........