"Các ngươi nói giữa hai người Du Quân và Fred Rika này có phải có gian tình hay không?"
Hạ Thiên Tịch đột nhiên nghĩ ra nói.
Mọi người ánh mắt lập tức khiếp sợ nhìn qua.
"Sao....sao vậy?" Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt, y nói rất không thể tưởng tượng sao?
"Hạ thiếu, ngươi như thế nào lại cảm thấy giữa hai người bọn họ có gian tình?" Flina rất là bội phục sức tưởng tượng của Hạ Thiên Tịch.
Hai người kia ngay cả nhìn mặt nhau cũng không muốn, cư nhiên sẽ có gian tình, người nói đùa à!
"Ta cảm thấy hai người kia hẳn là có thù giết cha!" Lạc Vô Dật vẻ mặt tự hỏi nói.
"Có lẽ hai người yêu nhau giết nhau đi!" Thẩm Hạo vẻ mặt xuẩn manh ngốc ngốc nói ra một cậu khiến chúng nhân phi thường khiếp sợ.
Thẩm Hạo xuẩn manh như vậy, rốt cuộc là từ đâu nhìn ra hai người kia yêu nhau lại giết nhau?
"Ta cảm thấy, Hạ Thiên Tịch nói rất đúng, cứ cảm thấy giữa hai người kia có gian tình." Tinh Dạ nhỏ giọng nói.
"Có lẽ có gian tình đi!" Dạ Đồng vân đạm phong khinh nói tiếp."Các ngươi rốt cuộc là từ đâu nhìn ra được hai người kia có gian tình với nhau? Bổn điện hạ thấy, hai người kia có thể là có mối thù đoạt vợ giết cha đi?"
Phốc ――
Ngươi từ nơi nào nhìn ra được hai người kia có mối thù đoạt vợ giết cha?
Mọi người quả thực muốn hôn mê, sức tưởng tượng ba hoa chích chòe như vậy, cũng mất công bọn họ có thể tưởng tượng ra được.
"Khụ khụ, trước đừng đoán lung tung, biện pháp tốt nhất hiện giờ chính là tra ra giữa hai người bọn họ có oán thù gì, như vậy đi, đêm nay ta và Tịch Tịch đi thăm phủ tinh chủ, nhìn xem có thể phát hiện một vài điều gì hay không." Lăng Thần lập tức đình chỉ sức tưởng tượng ba hoa chích chòe của mọi người, cư như vậy đi xuống, hắn quả thực không thể đủ tiếp nhận nổi nửa.
Bởi vì Du Quân không dự tiệc, bọn họ cũng không có cách nào mạnh mẽ lôi người đi, vả lại vì Du Quân không dự tiệc, bọn họ chỉ có thể trước tiên nói cho Fred Rika một tiếng, Fred Rika cũng không nói gì thêm, chỉ là nói nếu Du Quân không dự tiệc, như vậy hắn cũng không có khả năng đem Hộ Mạch Thảo lấy ra.
Vì thế, tiệc tối ngày hôm qua tự nhiên cũng vì vậy mà không có bất luận kẻ nào đi đến.
Sáng sớm, mọi người liền tới phòng Lăng Thần thương lượng biện pháp, nhưng biện pháp tốt nhất trước mắt chính là điều tra giữa hai người có khúc mắt cừu hận gì, bằng không bọn họ không có cách nào để hoàn thành nhiệm vụ.
Vả lại, nếu là đi trộm hộ mạch thảo của Fred Rika, bọn họ cũng không biết Fred Rika cất hộ mạch thảo ở đâu. Hơn nữa, Tuệ Tinh lớn như vậy, Fred Rika cũng không ít chỗ ở, bọn họ cũng không biết Fred Rika sẽ đặt hộ mạch thảo ở cái nhà nào của hắn.
Cho nên, biện pháp tốt nhất trước mắt chính là mau chóng điều tra ra ân oán giữa hai người, nhưng so với chỗ ở của Fred Rika, hiển nhiên chỗ ở của phủ tinh chủ càng dễ dàng để bọn họ lẻn vào một chút, dù sao hiện tại thực lực cao nhất là Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần, để hai người bọn họ lẻn vào cũng tốt.
Nghĩ ra biện pháp này, mọi người liền rời đi, dù sao không có việc của bọn họ, còn không bằng về phòng tuy luyện.
Tu luyện ma pháp chỉ cần ngồi ở trong phòng minh tưởng là được rồi, không giống như cơ giáp, còn phải thu thập tinh hạch.
Trở lại phòng, cảm thấy không có việc gì làm, Hạ Thiên Tịch thông báo với Lăng Thần một cái: "Ta vào không gian luyện đan đây."
Vì có vết máu lịch sử lúc trước, cho nên, mỗi ngày Hạ Thiên Tịch làm gì đều sẽ báo với Lăng Thần một tiếng trước tiên.
Đương nhiên, Lăng Thần làm gì cũng sẽ nói một tiếng trước với Hạ Thiên Tịch.
"Đừng ở bên trong quá lâu."
"Ừ" Hạ Thiên Tịch hơi xấu hổ sờ sờ mũi, từ sự tình lần trước y mới biết được, ở trong không gian thời gian trôi đi quá nhanh, thế cho nên y căn bản không nhận ra được, cho nên Hạ Thiên Tịch tiến vào không gian, bởi vì thời gian ngắn, buổi tối y cùng Lăng Thần còn muốn đi tới phủ tinh chủ điều tra, cho nên y cũng không có luyện đan, chỉ là sửa sang lại một chút không gian của mình, làm quen với các yêu cầu cần chú ý khi luyện đan một chút, thuận tiện lúc đi ra hái không ít linh quả.
Chờ tới khi Hạ Thiên Tịch đi ra đã là buổi chiều, rõ ràng y ở trong không gian không cảm thấy thời gian qua bao lâu, nhưng ở bên ngoài cũng đã qua năm sáu canh giờ rồi, vì Hạ Thiên Tịch không ở, Lăng Thần cũng liền khoanh chân tu luyện trong phòng.
Vì Hạ Thiên Tịch là ma pháp sư toàn hệ, cho nên y có thể nhìn ra kim nguyên tố bên người Lăng Thần, nhưng vì người xung quanh quá nhiều, nơi này không có khoáng vật tài chất gì, cho nên nguyên tố kim không đậm đặc mấy. Nhìn thời gian còn bốn năm canh giờ nữa mới tối, không có việc gì làm Hạ Thiên Tịch liền đem quần áo hai người thay ra bỏ vào phòng tắm chuẩn bị giặt một chút.
Vì hiện tại công nghệ cao, cho nên bọn họ giặt quần áo đều dùng máy giặt tự động, không cần múc nước, chỉ cần đem quần áo bỏ vào máy ấn nút, sau đó sẽ tự động giặt, tự động hong khô, tự động là, tự động gấp chỉnh chỉnh tề tề. Quần áo từ máy giặt đi ra liền có thể trực tiếp mặc vào luôn, nếu không mặc có thể treo lên. Nhưng Hạ Thiên Tịch cũng chỉ đem quần áo ngoài của hai người bỏ vào máy giặt, còn quần áo lót thì phải giặt tay, những quần áonày y không thích cho vào máy giặt, cứ cảm thấy không thoải mái.
Đương nhiên, Hạ Thiên Tịch cũng biết giặt quần áo, từ sau khi trọng sinh đến giờ, y trở nên độc lập rất nhiều, chẳng qua từ khi cùng Lăng Thần ở chung, những việc như này y chưa từng nhúng tay vào, cũng không phải y lười không muốn làm, mà là Lăng Thần căn bản không cho y động tay.
Nhìn quần áo đặt ở phòng giặt, Hạ Thiên Tịch không chút do dự đem áo sơ mi và quần ném vào máy giặt, sau đó còn lại quần lót, một cái size to, một cái size nhỏ, tuy hai người ở bên nhau cũng thường xuyên trần trụi gặp nhau, thân mật khăng khít, nhưng chợt nhìn quần lót màu đen size to của Lăng Thần so sánh với của mình, gương mặt Hạ Thiên Tịch vẫn nhịn không được có chút nóng lên.
Giặt quần lót gì đó, thật sự khiến người cảm thấy thẹn thùng mà!
Hạ Thiên Tịch lập tức đem hai cái quần lót ném vào trong chậu đổ nước giặt quần áo vào, dùng nước tẩm ướt, vì mặt có chút đỏ thẹn thùng, cho nên y ngồi xổm xuống trước tiên giặt sạch quần lót của mình.
Dù sao giặt của mình cũng không thẹn thùng như vậy.
Hạ Thiên Tịch ngồi xổm trên nền nhà vệ sinh, sàn nhà bóng loáng, ánh đèn sáng ngời, da thịt trắng nõn của y ở dưới ánh đèn như mạ lên một tầng men sứ tốt nhất, vầng sáng nhàn nhạt, gương mặt tinh xảo hơi hơi phiếm hồng, cánh môi đỏ tươi tản mát ra hương thơm dụ hoặc, hai tay của y đang dùng sức vò vò một cái quần lót màu đen, quần áo và ngón tay thon dài đều là bọt bong bóng màu trắng trong suốt. Khi Lăng Thần mở cửa nhìn thấy chính là cảnh tượng như vậy.
Dù sao hắn nhớ tối hôm nay còn phải đi thăm phủ tinh chủ, cho nên cũng không tu luyện thời gian dài, chờ hắn từ minh tưởng tỉnh lại, liền nghe thấy động tĩnh trong toilet, cho nên Lăng Thần đi tới.
Nhưng hắn không bao giờ ngờ tới, mình tới đây sẽ nhìn thấy hình ảnh dụ hoặc như vậy.
Chẳng qua bức họa này cũng không phải là Hạ Thiên Tịch quần áo xộc xệch, thân thể kia mở ra dụ hoặc như ẩn như hiện, ngược lại Hạ Thiên Tịch quần áo mặt rất chỉnh tề, nhưng đầu y cúi xuống, sợi tóc màu đen kề sát gương mặt trắng nõn, dưới ánh đèn tôn lên hai màu đen trắng, hài hòa như thế.
Lăng Thần nhìn, chỉ cảm thấy cổ họng của mình phát khô, thanh âm không tự giác liền nghẹn ngào lên: "Bảo bối."
Chợt nghe được tiếng Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch hoảng sợ, bỗng nhiên ngẩng đầu liền đối diện với biểu tình như sói đói của Lăng Thần, trong lòng Hạ Thiên Tịch lộp bộp một chút, dưới chân trượt một cái, đặt mông ngồi lên mặt đất.
"Ai da." Hạ Thiên Tịch nhịn không được kêu to một tiếng.
Vững vàng té xuống mặt đất, tuy mông y cũng không cách xa mặt đất mấy, nhưng sàn nhà này lại trơn bóng rắn chắc, vẫn rất là đau nha!
Đôi mắt đào hoa hẹp dài của Hạ Thiên Tịch lập tức tràn đầy nước mắt ủy khuất, cắn cánh môi vô cùng đáng thương nhìn Lăng Thần, chỉ kém không rơi ra hai giọt nước mắt cá sấu nửa thôi.
"Ha hả......" Lăng Thần thấp giọng cười đi vào."Ngươi còn cười, đều tại ngươi, còn không mau đem ta kéo lên." Hạ Thiên Tịch chu cánh môi oán giận.
"Là là, đều do ta, đều do ta." Lăng Thần tâm tình sung sướng gợi lên cánh môi, ánh mắt liếc liếc quần lót màu đen trong tay Hạ Thiên Tịch, cười nói: "Thì ra là bảo bối giặt quần lót cho to nha!"
Lăng Thần tựa hồ đặc biệt ác ý tăng thêm hai chữ quần lót, vừa nói vừa khom lưng đem Hạ Thiên Tịch từ trên mặt đất bế lên.
Thân thể Hạ Thiên Tịch run rẩy một chút, nhìn quần lót mình còn đang nắm chặt trong tay, sắc mặt lập tức đỏ rực giống như tôm luộc.
"Ta...... Ngươi...... Cho nên...... Cho nên......" Hạ Thiên Tịch cũng không biết, bản thân luôn luôn mồm miệng lanh lợi không biết vì cái gì lại khẩn trương đến ngay cả một câu cũng không nói ra được.
Rõ ràng, y cũng không muốn thẹn thùng, chính là độ ấm trên má vẫn là nhịn không được càng ngày càng nóng bỏng.
"Ta biết, đều do ta, cho nên...... Bảo bối chúng ta đi kiểm tra một chút mông ngươi có bị thương hay không đi." Lăng Thần thập phần sung sướng cười nói, thanh âm kia đầy vẻ ôn nhu cùng sủng nịch.
"Không cần không cần, mông ta đã không đau." Hạ Thiên Tịch lập tức lắc đầu cự tuyệt.Để Lăng Thần kiểm tra mông cho y, tuyệt đối sẽ không có chuyện tốt.
Hạ Thiên Tịch có dùng ngón chân để nghĩ cũng tuyệt đối không đem mông mình chủ động đưa tới cửa, y có ngu đâu.
"Như vậy sao được? Vạn nhất mông bảo bối bị thương......"
"Không có bị thương." Hạ Thiên Tịch lập tức cao giọng ồn ào, vẻ mặt chém đinh chặt sắt trừng mắt Lăng Thần: "Không có bị thương."Thanh âm thật kiên định quả thực không thể kiên định hơn.
"Nhưng mà không tận mắt nhìn thấy, vi phu vẫn thực không yên tâm!" Lăng Thần nói đem Hạ Thiên Tịch đặt lên trên giường.
Hạ Thiên Tịch lập tức xoay người lăn sang một bên, ngươi nha, để ngươi tận mắt nhìn thấy, mônglão tử liền thật sự sẽ bị thương.
Hạ Thiên Tịch quả thực muốn một ngụm phun chết Lăng Thần, mấy ngày nay y eo mỏi lưng đau, quả thực chính là túng dục quá độ.
"Bảo bối......" Lăng Thần nói một tay bắt được mắt cá chân Hạ Thiên Tịch.
"Ngươi cút đi." Hạ Thiên Tịch lập tức phát hỏa, cầm quần lót nhỏ màu đen còn đang ướt đẫm không chút do dự ném lên mặt Lăng Thần.
Kết quả là, gương mặt ánh tuấn của Lăng Thần bị quần lót màu đen tập kích, CMN còn tập kích thành công.
Quần lót màu đen vừa lúc bao trùm từ đỉnh đầu tới cằm hắn, còn đang ướt đẫm chảy nước tí tách.
Thân thể Lăng Thần cứng lại.
Thân thể Hạ Thiên Tịch cũng cứng lại.
..........