Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 182: Duyên phận thần kỳ! Vân Bối Nhi!




Bí: LÀM MỘT CHƯƠNG RỒI NGHỈ TẾT ĐÊ!!!!!!

THÂN ÁI CHÚC MỪNG NĂM MỚI TOÀN THỂ BÀ CON CÔ BÁC NHÓE! ><><><

"Không...không đau..."

Dưới vẻ mặt nôn nóng của thanh niên nhìn mỹ nữ, mỹ nữ ngốc ngốc nói.

"Cái gì?" Thanh niên đã mất đi vẻ mặt ôn hòa như trước, không nghe rõ mỹ nữ nói cái gì, lôi kéo tay của mỹ nữ muốn mang nàng đi bệnh viện.

"Đi, đi cùng ta tới bệnh viện nhìn xem."

"Khê ca ca, ta không đau, thật sự không đau." Mỹ nữ ngạc nhiên kêu, vừa mới rồi trên mặt vẫn còn đau rát đau đớn một mảnh, nhưng từ lúc viên thuốc kia hòa tan trong miệng nàng, nàng chỉ cảm thấy thân thể của mình có một dòng nước ấm chậm rãi chảy qua, đau đớn trên mặt cũng giảm bớt, còn chưa đợi nàng thể nghiệm một lát, đau đớn trên mặt liền biến mất.

Mỹ nữ hưng phấn lập tức dùng tay sờ sờ gương mặt của mình, gương mặt bình thường trơn mềm hiện giờ vẫn bình thường như cũ, mỹ nữ ngạc nhiên chớp chớp mắt, lập tức lấy ra gương nhỏ tùy thân soi lên, vết thương trên mặt thật sự không còn, nếu không phải trên khuôn mặt trắng nõn của nàng còn vết máu đọng lại, nàng thực sự muốn cho rằng vừa rồi bản thân kỳ thực không có bị thương.

"Đây là..." Mỹ nữ quả thực không thể tin được, ngay sau đó cao hứng hét lên: "Khê ca ca, ta không bị hủy dung, không cần phải chết, ha ha..."

"Này..." thanh niên nhìn gương mặt mỹ nữ đã hoàn toàn như lúc ban đầu, cũng có điểm không tin trừng mắt ngốc lăng vươn tay sờ sờ khuôn mặt mỹ nữ, trừ bỏ vết máu trên má, làn da kia thực sự hoàn hảo như lúc ban đầu, thật giống như chưa từng bị thương vậy.

"Ha ha, ta không cần phải chết, ta không cần phải chết..." mỹ nữ hưng phấn lập tức móc ra khăn tay tùy thân, từ trên bàn đổ ra một chút nước sôi để nguội, từng chút từng chút lau đi vết máu trên mặt mình, khiến cho bản thân không lấm lem như trước, mỹ nữ lập tức hưng phấn nói với thanh niên: "Khê ca ca, ta phải đi toilet trang điểm lại, ngươi ở chỗ này chờ ta nha!"

Dưới ánh mắt đang dại ra của thanh niên, mỹ nữ chạy như bay ra khỏi ghế lô, tiếng đóng cửa sầm một cái mới gọi trở về linh hồn của thanh niên.

Loại thuốc thần kỳ như vậy, vốn dĩ hẳn là ngoại dụng...nhưng uống thuốc thần khí như vậy hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Cho dù là ngoại dụng, cùng lắm cũng là ngừng chảy máu qua mấy ngày mới có thể đóng vảy bong ra, mặc kệ có sẹo hay không, nhưng miệng vết thương trải qua đóng vảy bóc ra cũng là một quá trình, chính là hiện tại cái gì cũng không có, trực tiếp liền hoàn hảo như lúc ban đầu, da thịt trên má giống như lúc trước khi chưa từng bị thương.

Đôi mắt thanh niên hiện lên một tia ám sắc quang mang, ngay sau đó ngẩng đầu nhìn Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần nói: "Xin lỗi, vừa rồi là do ta nóng vội, nói ra lời đắc tội hai vị nên xin hai vị thứ lỗi."

"Không sao." Hạ Thiên Tịch lắc đầu cười nói: "Ngươi nghi ngờ cũng phải, không có ai lại vô duyên vô cớ tin tưởng lời người xa lạ nói."

Hạ Thiên Tịch lý giải khiến thanh niên đối với hai người tăng thêm vài phần hảo cảm, ngay sau đó thanh niên cười nói: "Không bằng như vậy, tin rằng hai vị cũng chưa dùng bữa, hôm nay liền để ta làm chủ bồi tội với hai vị, mong rằng hai vị không cần để ý."

Thanh niên cười thân thiện, trên mặt lại khôi phục biểu tình thong dong ưu nhã, nhìn thanh niên như vậy, tuyệt đối không khiến người ta dậy nổi một chút cảm giác ghen ghét nào.

Hạ Thiên Tịch quay đầu lại nhìn Lăng Thần, Lăng Thần gật gật đầu, Hạ Thiên Tịch liền cười nói: "Sao có thể để cho ngươi bồi tội được? là sủng vật của ta gây họa trước, nếu vị đại ca này không ngại, để cho ta mời khách hai vị đi!"

Nhìn hai người hỗ động, thanh niên liền nhận ra quan hệ của hai người, nhưng nghe Hạ Thiên Tịch nói như vậy, hảo cảm đối với Hạ Thiên Tịch càng tăng lên, ngay sau đó ha ha cười nói: "Ngươi và ta cũng đừng nhún nhường nữa, chỉ cần chúng ta có thể ngồi xuống quen biết một phen, kết cái bằng hữu là được rồi."

"Đúng vậy." Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, ấn tượng đối với thanh niên cũng không tệ lắm, lập tức nói: "Ta làHạ Thiên Tịch, vị này là người yêu của ta Lăng Thần."

Hai người từ trước tới nay ở trước mặt người ngoài đều không che dấu quan hệ giữa hai người, vốn dĩ bọn họ chính là quan hệ người yêu, có gì mà phải che dấu?

Nghe Hạ Thiên Tịch giới thiệu, sắc mặt thanh niên lập tức có chút cổ quái, ánh mắt nhìn hai người thêm vài phần nhiệt tình, đối với quan hệ của hai người cũng không hiếu kỳ, cười nói: "Đại danh của hai người ở liên bang có thể nói là như sấm bên tai, tại hạ sớm đã nghe đến, hôm nay vừa thấy quả nhiên là danh bất hư truyền, tại hạ Tô Thanh Khê, có thể kết bạn với hai vị thật sự là vinh hạnh của tại hạ!"

Là người của Liên Bang, Tô Thanh Khê đương nhiên nghe thấy đại danh của hai người, chẳng qua hắn cũng không ở tại Đế Đô Tinh, mà là con trai của một tinh chủ Thiên Giác Tinh, thân phận tuy kém Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần, nhưng cũng phi thường tôn quý.

Hắn đối với đề tài bá tánh liên bang gần đây say sưa nghị luận vẫn là nghe nói qua, chẳng qua hắn cũng không lên mạng xem ảnh chụp hai người, cho nên ngay từ đầu cũng không nhận ra tới.

"Ngươi chính là Tô Thanh Khê?" Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt kinh ngạc hỏi, đồng thời khóe miệng không khỏi run rẩy, nội tâm cảm thán một câu thế giới này thật đúng là nhỏ a! Hai ngày nay lỗ tai vẫn luôn bị Vũ Trạch nhắc mãi cái tên Tô Thanh Khê lão đại Lưu Phái, Hạ Thiên Tịch đã sớm khắc sâu ba chữ Tô Thanh Khê này trong đầu, thật không nghĩ tới hôm nay ra ngoài đi dạo một chuyến, y cư nhiên liền gặp Tô Thanh Khê.

Quả nhiên, trên đời chỗ nào cũng có duyên phận mà!

"Đúng." Tô Thanh Khê gật gật đầu.

"Như vậy ngươi chính là lão đại Lưu Phái rồi." Hạ Thiên Tịch nhìn Tô Thanh Khê, thật đúng là một công tử ca nhẹ nhàng a, hơn nữa lại là loại hình phi thường khiến người có hảo cảm.

Tô Thanh Khê cười gật gật đầu nói: "Hai vị cũng ở trường Quân đội số 1 đi!"

Lấy thân phận và thực lực của hai người, muốn tiến vào trường Quân đội số 1 cũng không phải vấn đề.

"Đúng vậy!" Hạ Thiên Tịch gật đầu.

Lúc này, cửa bị đẩy ra, một khuôn mặt mỹ nữ xuất hiện trong mắt mọi người, mỹ nữ vẻ mặt đầy cao hứng phấn chấn nhảy tới trước mặt Tô Thanh Khê, chớp một đôi mắt đẹp nhìn Tô Thanh Khê khoe ra: "Khê ca ca, ta giống như cảm giác da trên mặt ta càng nộn, ngươi mau nhìn xem có phải hay không? Nha! Vuốt lên thật trơn nhẵn, xúc cảm thật thoải mái, ha ha...ta đều sắp yêu bản thân đến chết, không chỉ lớn lên xinh đẹp như vậy, làn da còn tốt như thế...."

Mỹ nữ quả thực là hết sức vừa lòng nhìn bản thân trong gương nhỏ, một tay vuốt gương mặt trắng nõn của mình, phi thường tự luyến.

Hạ Thiên Tịch đầu đầy hắc tuyến, khóe miệng hung hăng co rút, người tự luyến như vậy y vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

"Bối Nhi." khẩu khí Tô Thanh Khê đầy bất đắc dĩ, hai mắt hàm chứa thần sắc sủng nịnh nhìn mỹ nữ nói: "Trước chào hỏi hai vị này một cái, bọn họ vị này làHạ Thiên Tịch, vị này là Lăng Thần."

"Nga nga...." Vẻ mặt mỹ nữ lưu luyến đem ánh mắt nhìn má của mình từ gương nhỏ dời đi,ngẩng đầu nhìn qua Hạ Thiên Tịch, ngay sau đó cả kinh kêu lên: "Nga...nam...nam thần..."

Tiếng kinh hô của mỹ nữ quả thực dọa sốc mọi người, ngay sau đó mỹ nữ lập tức chạy đến trước mặt, một đôi mắt to dùng sức trừng lớn nhìn mặt Hạ Thiên Tịch, đối với vị mỹ nữ đột nhiên nhào tới này, Lăng Thần tay lanh mắt lẹ đẹp Hạ Thiên Tịch ôm vào trong ngực mình bảo vệ, hừ lạnh một tiếng, cả người tản mát ra khí lạnh mãnh liệt.

Nhưng vị mỹ nữ này thật đúng là không chút nào cảm giác được khí tràng cường đại của Lăng Thần, hai mắt nhìn nhìn Hạ Thiên Tịch một hồi ngay sau đó nhếch môi cười, vẻ mặt vừa lòng gật đầu: "Ha ha, ta đã nói mà, trên thế giới sao có thể còn có người lớn lên đẹp hơn ta được chứ? Ngươi không có đẹp bằng ta, hì hì..."

Hạ Thiên Tịch khóe miệng lại run rẩy lần nữa, y thật sự không nghĩ tới vị mỹ nữ này cư nhiên lại là một người siêu cấp cuồng tự luyến.

Huống hồ, y cũng không có hứng thú đi theo một nữ nhân so sánh.

Nhìn Hạ Thiên Tịch không xinh đẹp bằng mình, vị mỹ nữ này mới phi thường vừa lòng gật đầu, đem dung trang của mình sửa sang lại, nhìn khuôn mặt của mình không còn gì để chỉnh nữa mới thu hồi gương nhỏ của mình về, vươn tay hướng Hạ Thiên Tịch giới thiệu: "Xin chào, ta tên Vân Bối Nhi, thật cao hứng khi quen các ngươi."

Phốc--

Hạ Thiên Tịch vô ngữ đến cực điểm rồi, ra ngoài một chuyến cư nhiên liền gặp hai vị đứng đầu trong tứ đại thế lực.

Này quả thực chính là duyên phận thần kỳ!

"Xin chào, ta tên là Hạ Thiên Tịch, vị này chính là người yêu của ta Lăng Thần."

"Oa oa, thật đúng là người yêu nha!" Vân Bối Nhi chớp một đôi mắt đẹp nhìn Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch cười nói: "Ta ở trên mạng nhìn qua ảnh của các ngươi, các ngươi thật là xứng đôi nha!"

"Cảm ơn!" Lăng Thần chủ động ra tiếng, chỉ cần là người khác khen ngợi hắn và Hạ Thiên Tịch xứng đôi, liền sẽ khiến tâm tình của hắn dị thường sung sướng.

"Ta có thể chụp các ngươi một bức ảnh không?" Vân Bối Nhi chớp mắt to nói: " Có rất nhiều người cư nhiên không tin các ngươi là người yêu của nhau, ta muốn đem ảnh chụp của các ngươi phát lên trên mạng, có hình có ảnh, nếu ai không tin nữa, hừ hừ...ta liền lột áo choàng dúi đầu hắn..."

"Bối Nhi!" Thấy Vân Bối Nhi càng nói càng thái quá, Tô Thanh Khê lập tức tiến lên đem mỹ nữ kéo lại cười xin lỗi hai người, ngay sau đó nói: "Tính cách bối nhi chính là như vậy, hy vọng các ngươi không cần để ý."

"Sẽ không."Hạ Thiên Tịch lắc đầu, chỉ là đối với trình độ tự luyến của mỹ nữ này có điểm không dám khen tặng.

"Còn có..." vẻ mặt Tô Thanh Khê đột nhiên nghiêm túc nói với hai người: "Bối Nhi không phải là nữ nhân, hắn là nam, các ngươi đừng hiểu lầm."

Nếu hắn có ý muốn kết giao với hai người Hạ Thiên Tịch, Tô Thanh Khê tự nhiên sẽ giải thích rõ ràng giới tính của Vân Bối Nhi.

Phốc ――

Hạ Thiên Tịch thiếu chút nữa muốn quỳ.

Đôi mắt trừng lớn nhìn mỹ nữ trước mặt, một đầu tóc dài đỏ lửa đến tận eo, một khuôn mặt mỹ diễm, mắt to cằm nhỏ, phi thường phù hợp với tiêu chuẩn mặt mỹ nhân, ánh mắt dời xuống nhìn kỹ, nga...là có hầu kết, chỉ là hơi nhỏ, người bình thường nhìn diện mạo của hắn là sẽ không chú ý tới hầu kết của hắn, nhưng hắn ăn mặc gợi cảm váy quây ngực là chuyện gì? Còn có, vì sao hắn lại đi dày cao gót 10 phân?

Nếu không phải nhìn một màn này,Hạ Thiên Tịch cũng sẽ ngộ nhận coi Vân Bối Nhi là một nữ nhân!

Ngay cả Lăng Thần cũng không nhìn ra, thì ra Vân Bối Nhi không phải nữ nhân mà là nam nhân, không khỏi ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Vân Bối Nhi!

..........