Trọng Sinh Chi Chí Tôn Tiên Lữ

Chương 18: Tử Tinh hổ con




“Đúng rồi đại ca, còn một việc nữa.” Hàn Yên Nhiên tròng mắt xoay chuyển, nói: “Thời điểm ta ở chỗ Lận Huyền Chi, nhìn thấy linh khí đột nhiên đều dũng mãnh mà hướng tới phòng hắn, lúc sau hắn đi ra, trong tay hắn cầm một cây trâm màu xanh lam, ta vừa thấy liền nhìn ra cây trâm kia thế nhưng lại được luyện chế bằng Huyền Băng Bích Ngọc!”

“Huyền Băng Bích Ngọc!?” Hàn Ngọc Nhiên đôi mắt liền hiện lên một mạt ánh sáng, hắn gắt gao nhéo nắm tay, nói: “Nghe nói đây là loại linh ngọc thích hợp nhất để làm thành trâm, có thể dùng để nghiệm độc giải độc, đây là đặc sản linh ngọc ở Nam Châu đại lục, chỉ một khối bằng nắm tay trẻ nhỏ liền có giá lên tới mấy vạn kim…… Ngươi xác định không nhìn lầm sao?”

Hàn Ngọc Nhiên gật đầu thật mạnh, nói: “Đương nhiên không nhìn lầm, thời điểm đại tỷ gả đến Nam Châu, ta ở bên trong sính lễ nhìn thấy một cây trâm, đúng là Huyền Băng Bích Ngọc trâm, hơn nữa chất lượng so ra thậm chí còn kém hơn cây trâm trong tay Lận Huyền Chi!”

Hàn Ngọc Nhiên lập tức động tâm, trái tim hắn nhảy bang bang liên tục, Huyền Băng Bích Ngọc trâm luyện chế có thể nói là tương đối khó khăn, dù sao đã là ngọc thì sẽ rất giòn, nếu thủ pháp không tốt hoặc là độ lửa không đến, cả khối Huyền Băng Bích Ngọc liền sẽ vỡ vụn, thất bại trong gang tấc, hoàn toàn thành phế liệu.

Bản thân Hàn Ngọc Nhiên là luyện khí sư, hắn tự nhiên biết chỗ trân quý của cây trâm.

Hắn nhất định phải đem cây trâm này lấy tới tay!

Hàn Ngọc Nhiên nheo nheo mắt, nói: “Ngươi có hướng hắn nói ta muốn không?”

“Đương nhiên có a.” Hàn Yên Nhiên khó chịu mà nói: “Nhưng nói như thế nào thì hắn cũng bảo cây trâm này là muốn để lại cho phu nhân sau khi thành thân, hơn nữa thái độ đặc biệt kiên quyết, thương lượng một chút đều không cho, ta nghĩ ngươi vẫn là nên trước tiên cùng hắn thành thân, chờ sau khi lấy được cây trâm thì lại cùng hắn hòa li (ly hôn) a.”

“Chuyện này không có khả năng.” Hàn Ngọc Nhiên chém đinh chặt sắt cự tuyệt, hắn tuy rằng tham lam, nhưng vẫn là chưa có bị choáng váng đầu óc, “Nếu từ hôn, ta còn có thể nói là bởi vì Lận Huyền Chi thực sự không xứng với ta, nhưng nếu là sau khi thành thân lại hòa li luôn, đó chính là đánh vào mặt toàn bộ Lận gia, Lận gia mặc dù chướng mắt Lận Huyền Chi, cũng sẽ tuyệt đối không nhịn xuống chuyện này.”

“Vậy ngươi liền đem Lận Huyền Chi gϊếŧ không phải là được sao.” Khuôn mặt nhỏ của Hàn Yên Nhiên lộ ra một mạt đắc chí tươi cười, chớp chớp mắt nói: “Nếu sau khi thành hôn hắn chết, các ngươi liền tự nhiên không có quan hệ.”

Đôi mắt Hàn Ngọc Nhiên hơi hơi nhíu lại, như đang suy nghĩ vấn đề này.

…………

Sáng sớm hôm sau, Lận Huyền Chi mới vừa rời giường, liền phát hiện không thấy Yến Thiên Ngân đâu.

Hắn tính toán đi ra ngoài tìm tiểu gia hỏa này một chút, bất quá còn chưa đi tới cửa sân, hắn liền nhìn thấy Yến Thiên Ngân khập khiễng từ phía xa chạy tới, bên người còn đi theo một cục bột trắng.

Tiểu tử này có da lông thuần một màu trắng, đôi mắt màu tím, đúng là Tử Tinh Bạch Hổ con, đây là khi Lận Trạm từng ở thời điểm tầm bảo bên trong một tiểu thế giới, đích thân Tử Tinh hổ mẹ khi ấy sắp chết đã ôm lại đây một đôi song bào thai.

Lúc ấy, hai tiểu hổ con còn chưa mở mắt.

Kỳ ấu tể của Tử Tinh Bạch Hổ xem như tương đối dài, yêu thú đều giống nhau, khi tu vi tăng lên kéo theo đó thân thể cũng lớn theo, ở thời điểm Lận Trạm còn sống, Tử Tinh Bạch Hổ ăn uống đều là linh vật, tuy là như vậy nhưng thời gian bảy năm cũng không hề lớn lên, nhưng thật ra da lông càng bóng loáng thuận tay.

Càng đừng nói từ khi Lận Trạm mất tích, thức ăn Yến Thiên Ngân cho nó ăn ngày một kém đi, tiểu hổ con tất nhiên thân thể lại càng không thể lớn.

Bất quá, cũng may linh khí ở Lận gia cũng coi như là đầy đủ, tiểu hổ con vẫn là có thể nhặt được một ít thức ăn tràn ngập linh khí.