Trọng Sinh Chi Á Lai

Chương 5




Từ trước tới nay Quý tộc luôn theo đuổi hư vinh, có tiền có thời gian chỉ sợ mỗi việc bị lạc hậu.

Thời buổi này trong nhà mà không có giường nước do Eden bảo mới sản xuất ra thì quả thật là rất lạc hậu.

Barret mang đơn đặt hàng vào văn phòng mình, mấ t hết hình tượng mà nhảy múa vui vẻ, vui mừng đủ rồi, gã mới khôi phục lại bộ dáng hội trưởng nghiêm trang, phân phó chuẩn bị xe ngựa quay về Eden bảo.

Tiểu Lôi Mạn vừa nghe chú Barret đã quay về, sôi nổi chạy ra cửa nghênh đón, bộ dáng hoạt bát sáng sủa làm cho những người dọc đường đi cũng vui vẻ theo.

Cậu bé vừa gặp người thì trực tiếp nhào về phía trước, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra ở dĩ vãng.

T ừ nhỏ Barret đã không muốn để mấy thứ lễ nghi quý tộc kia ràng buộc, nhóc con bây giờ nhiệt tình rất hợp với tính cách gã, ―Sao không thấy thầy của con?‖ Cũng không thấy Henry đi theo, thật đáng ngạc nhiên.

Tiểu Lôi Mạn trật tự rõ ràng trả lời ―Thầy đang vẽ tranh cho chú Garlock, chú Henry nói không được quấy rầy.‖

Barret sửng sốt một chút, cõng nhóc con trên lưng, ―Lôi Mạn, giữ chặt nha!‖ Vừa dứt lời là biến ngay thành gấu ngựa chạy nhanh đi xem náo nhiệt.

T ại Hoa Viên, Henry đứng phía sau thở phào nhẹ nhõm, tòa thành thì nhất định phải có bức họa của chủ nhân, tuy rằng phi thú nhân này ngay cả tư cách làm họa sư cũng không có nhưng lại có thể khiến chủ nhân mỗi ngày đều rút ra một ít thời gian để người ta vẽ tranh đã là rất không tồi rồi.

Garlock gi ữ nguyên một tư thế bất động ngồi trên một chiếc ghế hoa lệ, kì quái chính là họa sư chưa hề liếc mắt nhìn y một lần, nhưng y vẫn không quan tâm ngồi yên chăm chú nhìn họa sư.

Á Lai sờ cằm, phong khinh vân đạm* vẽ tranh, kì thật đang nói thầm trong lòng: Quý tộc được lắm, nói muốn có tranh họa thì phải có tranh họa, tiền lương cấp thì cố định, chờ ngày tôi thành danh, nhất định sẽ thu lại phí vẽ tranh, tôi cứ chậm rãi vẽ, mỗi ngày đều cho đại quý tộc keo kiệt như anh ngồi mãi một tư thế. . .

(* Phong khinh vân đạm =Gió nhẹ mây trôi lững lờ tựa như nói làm việc từ tốn không vội vàng)

Trên mặt phi thú nhân xuất hiện ý cười, Garlock thấy tâm tình của mình hình như cũng vui theo.

―Tốt!‖ Barret thả tiểu Lôi Mạn xuống đất, nhìn bức họa đã hoàn thành hơn phân nữa, bốp bốp bốp bốp vỗ tay.

Tiểu Lôi Mạn bắt chước người lớn vỗ tay theo, chỉ cần là tranh thầy vẽ thì đều đẹp.

―Cái kia, Á Lai, cậu. . . . cũng vẽ cho tôi một bức đi.‖ Barret tùy tiện nói.

Gã nhận ra Á Lai là ngườ i dễ sống chung, tốt hơn những phi thú nhân không biếtlàm gì thì nhiều, hai người nhanh chóng trở thành bạn bè gọi nhau bằng tên thân mật, mặc kệ quản gia Henry ba bốn lần cường điệu sự quan trọng của lễ nghi.

Á Lai cười không nói, sau đó hé miệng, chưa thấ y gấu ngựa nào tự kỉ như vậy, một bức lại một bức, trong phòng ngủ chắc treo đầy luôn rồi, ngay cả bức tiểu Lôi Mạn vẽ người gấu xấu xí cũng bị thu. . . . .

Henry nói: ―Thật có lỗi, ngài Barret, Á Lai tiên sinh bậ n rộn nhiều việc. . . Còn phải chuẩn bị cho việc tiểu Lôi Mạn thiếu gia sắp mời những bạn nhỏ đến đây, sắp tới chỉ sợ không có thời gian.‖

Tr ẻ con thì nên nên tiếp xúc với nhiều bạn cùng trang lứa. Lúc trước tiểu Lôi Mạn có đi nhà trẻ vài ngày, nhưng mấy đứa trẻ thì làm sao mà biết đến mấy thứ kiêng kị như quý tộc linh tinh gì đó cho nên tiểu Lôi Mạn vì không thể hoàn toàn biến thân thành thú nhân mà thường xuyên bị khi dễ.

Garlock dùng quyền thế của mình giúp cháu tìm bạn, quyết định tạm thời thông báo tuyển dụng gia sư dạy học tại nhà.

Vì thế nên cũng có chung suy nghĩ giống như phần đông bậc phụ huynh, con cháu không có tiến bộ có nghĩa là do lão sư không tốt, cho nên gia sư ở Eden bảo thay đổi liên tục, mãi cho đến khi Á Lai đến mới thôi.

Nhưng mà cũng vì thế mà tiểu Lôi Mạn đã có tật xấu thẹn thùng khi gặp người lạ, cũng không phải là một hiện tượng gì tốt.

Nhìn thấy tiểu Lôi Mạn cải biến rất nhiều, Á Lai đề nghị nên cho bé tiếp xúc với bạn cùng trang lứa.

Nhưng chỉ cần bé nói một tiếng ―Không‖ thì khẳng định Garlock sẽ không đồng ý.

Á Lai nhận thấy Garlock làm phụ huynh thật không tồi, người lạnhnhưng tâm không lạnh nói ít nhưng tình yêu thì không ít, rất yêu thương đứa cháu nhỏ của mình.

Thật ra tiểu Lôi Mạn có chút mong chờ, bởi thầy có nói qua, mình là trẻ con không thể quá kém cỏi so với người khác.

Song, m ấy nhà quý tộc nhận được thiệp mời không dám phớt lờ, Garlock công tước trẻ tuổi nổi tiếng lãnh khốc khó gần, hơn nữa hắn rất thân thiết với vị trưởng lão đang đảm nhận chức vị Thủ tịch trưởng lão, mấy vị tông phụ của các tiểu hài tử được mời thậm chí còn tổ chức một buổi họp kín, mục đích là đoán xem Eden bảo đang có mục đích chính trị gì.

(Nh ật : Hình như mình chưa nói đến vấn đề này thì phải: Trong một gia đình ở Thú nhân Đế quốc thì thú nhân được gọi là Tông phụ (tương đương cha), phi thú nhân được gọi á phụ (cái này tương đương mẹ))

Thời tiết trong lành, trời trong nắng ấm, bảy tám chiếc xe ngựa đẹp đẽ quí giá liên tiếp tiến vào Eden bảo.

Trên thiệp mời viết rất rõ ràng, người tiếp đón hoạt động lần này là quản gia Henry, cho nên mấy vị khách nhân nhỏ cũng sẽ đi cùng quản gia của mình.

Trẻ con tụ lại một chỗ hoạt động tuyệt nhất chính là vui đùa.

Tiểu Lôi Mạn thật khẩn trương tiếp đón các vị khách nhỏ của mình, cùng nhau chơi đùa ở sân sau.

C ầu trượt, bàn đu dây, cầu bập bênh, đủ các loại đồ chơi tạo thành một không gian trẻ thơ rộng lớn, ngay cả nơi nghỉ ngơi cho bọn nhỏ cũng là những chòi hình nấm ngộ nghĩnh đáng yêu.

Tuy r ằng trên thiệp mời có ghi rõ khuyên nên mặc trang phục nào dễ dàng hoạt động, nhưng nhóm những bạn nhỏ này nhớ rất rõ điều tông phụ và á phụ đã dặn dò nên mọi cử động đều phải có tư thái quý tộc.

Nhưng mà trẻ con có thiên tính rất mạnh, dưới sự dẫn dắt của tiểu Lôi Mạn bọn nhỏ nhanh chóng quên hết mấy thứ đó vui vẻ đùa giỡn.

Thậm chí có hai tiểu thú nhân cao hứng đến nỗi biến thành thú hình, chiếm lấy đĩa quay vui đến quên cả trời đất, đây cũng không quá tốt.

Tu ổi thọ trung bình của thú nhân đế quốc là một trăm hai mươi tuổi, thú nhân có thể đồng hóa quần áo trên người để thành thú hình, ba tuổi đã xuất hiện năng lực này, trăm tuổi năng lực này sẽ biến mất, lúc đó họ sẽ giữ hình thể nam tính như mọi người, đều chịu sự chi phối của tự nhiên, đều là biểu hiện của quy luật tự nhiên, nhưng trên căn bản khi biến hình sẽ tiêu hao sinh lực, cho nên trừ khi tất yếu thì hạn chế biến hình.

Nhóm quản gia lo lắng, nhưng luận thân phận mình thì không có quyền cản lại hành động của tiểu chủ nhân.

Th ời gian vui vẻ qua nhanh, tiểu Lôi Mạn muốn giữ lại, nhóm bạn nhỏ càng quyến luyến, đứa bé nhất còn lăn lộn trên đất khóc la, đừng bắt người ta rời khỏi chỗ chơi vui này mà.

M ột truyền mười, mười truyền trăm, truyền càng ngày càng nhanh, hiện tại tất cả các tiểu thiếu gia quý tộc đều hy vọng được Eden bảo mời, nhóm người lớn càng lý trí, dù sao vị Lôi Mạn thiếu gia kia cũng là một thú nhân khiếm khuyết, ảnh hưởng đến đứa nhỏ nhà mình sẽ không tốt lắm, cho nên bọn họ càng tình nguyện tới chỗ Barret hội trưởng đặt hàng những thiết bị trò chơi xa xỉ này.

Barret rất vui vẻ đưa một bản hợp đồng cho Á Lai ký.

Không lâu sau, Eden bảo lại phát thiếp mời, nhưng mà không ai ngờ thời tiết trở xấu, một trận mưa ầm vang đổ xuống.

Không ít người đến đều hy vọng trong lòng sẽ thấy được Eden bảo xấu mặt.

Nhưng rất nhanh bọn họ đã không thể nào trào phúng, nhìn thấy một sân chơi trong nhà còn tốt hơn nhiều so với sân chơi ngoài trời.

Nh ững bạn nhỏ không ngừng nhảy a nhảy một cách vui vẻ, không một chút nào chán, trượt từ trên cầu trượt xuống một cái hồ nhỏ đủ loại bong bóng đầy màu sắc, còn có một chiếc thuyền bé bé xinh đẹp, cậu bạn nhỏ ngồi trên thuyền chốc lát thì ―Ô‖ chốc lát lại ―A‖. . . . .

Sau đó, Á Lai lại thấy đại quý tộc không chút do dự đưa cho y hợp đồng thiết kế sư độc quyền cho Eden bảo.

Nhưng y có hơi do dự, Barret sốt ruột, nhanh chóng liếc Garlock chớp chớp mắt, không thể để người này chạy mất, anh lợi hại hơn, anh tới đi!

B ất quá Á Lai cũng không khờ dại đến nỗi nghĩ mình có thể hoàn thành giấc mộng chỉ bằng sức mình, có chỗ dựa vững chắc vẫn có lợi hơn, huống chi chỗ dựa Eden này cũng là do mình dùng thực lực tranh được.

Garlock nhìn thấy Á Lai thêm vào một điều kiện phụ, ―Cậu muốn đến trường?‖

―Đúng vậy.‖ Nghệ thuật gia tự do tinh thần phóng khoáng nhưng sự nghiệp nhấp nhô, trước mắt có một cửa sau thuận lợi như vậy, không lí do gì lại không dùng.

Garlock cũng thêm vào một điều khoản.

Á Lai nhíu mi cân nhắc.

H ợp đồng trong tay hai người truyền đến truyền đi, Barret trở thành đồ trang trí, há miệng nhìn hai người hỗ động, không nghĩ tới ở trước mặt Garlock, Á Lai lại không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh.

Qu ản gia Henry đứng một bên càng thấy rõ, không khỏi nhìn vị phi thú nhân này bằng con mắt khác, thật đúng là một người tinh tế, nhưng mà còn kém Garlock xa lắm.