Trọng Sinh Bá Sủng: Nhiếp Chính Vương Quá Mạnh Mẽ

Chương 95: Từng bước ép sát




Vài tiếng nữ tử thét chói tai, Cung Dĩ Mạt ôm Cung Triệt sắc mặt tái nhợt như quỷ xuất hiện trước mắt mọi người, mà hai thị nữ chiếu cố cho Cung Triệt, từ lúc cửa xe ngựa bị nổ tung trong nháy mắt liền ngã xuống dưới, vội vàng quỳ trên mặt đất, một chút cũng không dám hó hé gì!

Cung Dĩ Mạt khẽ đưa mắt, một tay bảo vệ tâm mạch Cung Triệt, lại lạnh lùng nghiêng người liếc đám người Đại Công một cái!

Một cái liếc mắt này, thế nhưng lại làm cho Đại Công không còn dám tiếp tục kêu gào, hắn lặng lẽ tránh sau lưng Thống lĩnh thị vệ, không dám đối mặt với ánh mắt của nàng.

Cung Dĩ Mạt cười.

Chỉ là một tiếng cười lộ ra mệt mỏi cùng thất vọng vô tận.....

".....Vì cái gì? Ngày trước, các ngươi đều thề hẹn với ta, nói rằng sẽ tin tưởng ta, chờ ta quay lại, nói rằng sẽ bảo vệ thật tốt cho Thái tử. Mà ta, chân trước vừa đi, chân sau các người liền quay lưng phản bộ ta, là vì hắn gϊếŧ một người hiếp bức các ngươi sao?"

Bị Cung Dĩ Mạt chỉ đến, Đại Công sắc mặt trắng bệch! Hai đùi run rẩy, thiếu chút nữa quỳ xuống!

Từ Thái y nghe vậy, hổ thẹn không thôi..........

Hắn quỳ gối, hướng đến trước mặt nàng: "Là lão phu sai lầm rồi. Thay vì nói bị Đại Công bức hiếp, không bằng nói là lão phu thực sự không dám tiếp tục kháng chỉ nữa. Rốt cuộc, trong nhà lão phu vẫn còn thê nhi, không thể bỏ mặc không màng....."

Hắn vừa nói xong, không ít người gật đầu phụ họa, Lý Chưởng sự vẻ mặt càng lộ vẻ bi thương. "Tại hạ thật sự là bị buộc phải bất đắc dĩ, thân nhân tại hạ đều ở kinh thành. Nếu chọc giận Bệ hạ, bọn họ làm sao có con đường sống?"

Cung Dĩ Mạt cười to. "Cho nên, các ngươi liền không màng đến sinh tử của Thái tử, trực tiếp đem hắn hồi kinh phục mệnh? Cũng không thử nghĩ lại mà xem, nếu Thái tử chết thật, gia tộc các ngươi có thể thoát khỏi liên can sao? Không biết rốt cuộc Đại Công đã lấy cái gì ra để đảm bảo, mà các ngươi lại có thể liều chết mạo hiểm như vậy?"

Nói xong, nàng hơi hơi ngửa đầu, hai mắt nhắm lại, thanh âm đôt nhiên trầm thấp hẳn xuống, cơ hồ muốn tan vào trong gió....

".....Ta tín nhiệm các ngươi như vậy, vì sao các ngươi không thể tin tưởng ta một lần? Hiện giờ, tu sửa kênh đào đang ngày đêm đẩy nhanh tốc độ, không còn mấy ngày nữa là có thể đả thông sông Long Đằng rồi. Chỉ cần chúng ta dùng đường thủy, chỉ một ngày đã có thể hồi kinh, ta đã làm được....còn các người, các người thì sao?"

"Các người đang làm cái trò hề gì đây?"

Lời nàng nói làm cho mọi người kinh ngạc, sau lại vô cùng hổ thẹn, đều không dám ngẩng đầu.

Nhưng bọn họ lại không dám đánh cuộc a! Sau khi Đại Công gϊếŧ chết người kiên trì nhất là Lưu Thị lang, bọn họ liền lay động, chỉ dăm ba câu,lập tức quay đầu đi theo Đại Công....hiện giờ nghĩ đến, hối hận thì đã muộn.

Mà Cung Dĩ Mạt vẫn liên tục truyền nội lực cho Cung Triệt, đến tận khi nội lực cơ hồ đã hao hết, sắc mặt trắng bệch của hắn mới thêm vài phần sinh khí.

Trong lòng nàng khẽ buông lỏng, lúc này, Đại Công đột nhiên đẩy Triệu Thống lĩnh sang một bên, lấy ra một đạo thánh chỉ sáng chói!

" Triệu Thống lĩnh! Thánh chỉ đang có mặt ở đây! Ta lệnh cho ngươi lập tức bắt lấy Cung Dĩ Mạt! Ngươi dám kháng chỉ sao?"

Triệu Thống lĩnh sắc mặt trắng bệch, hắn vốn đã không nhìn nổi kẻ này, không chỉ ăn cây táo, rào cây sung, hiện giờ, còn dám lấy Thánh chỉ ra đe dọa, muốn hắn đối phó với Công chúa!

Hắn kiên cường ngẩng đầu lên nói: " Chức trách của ta chỉ là bảo hộ Thái tử, phụng mệnh hộ tống Thái tử hồi kinh! Ta sẽ không nghe mệnh lệnh của ngươi!"

"Ngươi!" Đại Công vừa tức vừa sợ, hắn rất Cung Dĩ Mạt tức giận sẽ gϊếŧ chết hắn, một đôi mắt nhỏ cơ hồ muốn lọt ra khỏi tròng.

Mà Cung Dĩ Mạt trong lòng đương lạnh giá, nghe thấy lời Triệu Thống lĩnh nói, đã hơi hơi ấm áp trở lại. Nàng vốn biết, chỉ cần nàng kiên trì đuổi theo, Triệu Thống lĩnh khẳng định sẽ đứng về phía của nàng. Hắn chỉ là kẻ ngu trung, không dám trái Hoàng mệnh mà thôi, hiện tại, chỉ cần bọn họ đáp ứng đi thuyền hồi kinh, là được.

"Hừ, không nghe mệnh lệnh của hắn, có thể, vậy của tạp gia thì sao?"

Một thanh âm có chút chói tay vang lên, Thường Hỉ đột ngột xuất hiện trước mắt mọi người, như ma như quỷ, trong tay hắn còn cầm một đạo Thánh chỉ, đôi mắt âm trầm nguy hiểm thẳng tắp bắn về phía Cung Dĩ Mạt!

"Còn không mau tiếp chỉ!"

Tất cả mọi người, bao gồm cả Cấm quân đều quỳ xuống, mà Cung Dĩ Mạt lại không có ý muốn làm theo, chỉ thập phần lãnh đạm nhìn hắn. Thường hỉ đợi một lát, không khỏi thở dài, mở Thánh chỉ đọc to lên:

" Phụng thiên thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết: Thái đáy huyệŧ Triệt, liên tiếp kháng chỉ không tuân. Ngay trong ngày hôm nay, tạm thời thu hồi phân vị Hoàng tử, thu hồi Cấm quân, bắt giữ hồi kinh, lập tức khởi hành, không được chậm trễ! Khâm thử!"

Hắn đọc xong, lại than một tiếng: "Thái tử còn không mau tiếp chỉ?"

Cung Dĩ Mạt đột nhiên cười nói: "Thái tử ca ca hiện giờ chỉ còn một hơi, sợ rằng không thể tiếp chỉ."

Lời nàng nói làm Đại Công sắc mặt trắng nhợt, Thường Hỉ khẽ lặng người, nhìn Cung Triệt sắc mặt tái mét không giống như đang giả bộ, nhíu mày nói: "Sao lại có thể nghiêm trọng đến như vậy được?"

" Nếu không thì sao?" Cung Dĩ Mạt vẫn giữ nguyên nụ cười như cũ. "Cũng không biết kinh thành đã truyền thành cái bộ dáng gì, Thái tử danh cao chấn chủ? Hay là Thái tử ý đồ bức vua thoái vị, cố tình kháng chỉ, không trở về kinh?"

Thường Hỉ im lặng tiến tới, phát hiện Thái tử thật là phi thường suy yếu, đúng như Cung Dĩ Mạt nói, cơ hồ chỉ còn một hơi.

Hắn trong lòng thầm mắng, kinh thành hiện giờ như một vũng nước đục, chuyện này cũng không biết đã bị bao nhiêu người nhúng tay vào, một câu một chữ cũng đều không thể tin được.

" Thường Hỉ Công công!" Cung Dĩ Mạt ôn hòa gọi hắn một tiếng, thanh âm nhẹ nhàng ngọt ngào giống như lúc trước vẫn còn ở trong cung. "Thái tử ca ca hiện tại mệnh nguy sớm tối, ta vẫn muốn bồi hắn dùng đường thủy hồi kinh, mong Công công chấp thuận."

Cung Dĩ Mạt tuy rằng không cúi đầu, nhưng từng câu từng chữ cầu xin vẫn làm Thường Hỉ không đành lòng, thế nhưng, hắn dù sao cũng là trung thành với Hoàng Đế, nghĩ đến Hoàng Đế yêu cầu, hắn thập phần tàn nhẫn lắc đầu phản đối.....

Cung Dĩ Mạt khẽ cắn môi, không cam lòng nói: "Ta đảm bảo, khi chúng ta đến chỗ hạ thuyền, kênh đào đã hoàn toàn đả thông, tuyệt sẽ không chậm trễ hành trình của Công công. Công công....ngài không thể châm chước cho ta một lần được sao?"

Thường Hỉ nghĩ đến tin báo mấy ngày trước, thiên tu kênh đào, đã làm cho Đế Vương đùng đùng giận dữ, nếu Cung Dĩ Mạt thật sự mang Thái tử ngồi thuyền trở về, chỉ sợ Hoàng Đế sẽ càng thêm tức giận!

Cho nên, Thường Hỉ lại một lần nữa lắc đầu.

" Thỉnh Công chúa không cần làm khó tạp gia, để tạp gia mang Thái tử đi trước. Công chúa yên tâm, dọc đường đi, có năng lực hộ thể của tạp gia, Thái tử sẽ không có việc gì."

" Ha ha.."

Thái độ kiên quyết của hắn làm Cung Dĩ Mạt bật cười, nàng cười đến không thể ngừng lại.

Thật thú vị, một đường này có Thường Hỉ hộ tống, có lẽ Cung Triệt thật sự có thể treo một cái mạng mà an toàn hồi kinh, chỉ là, nếu hắn cứ hồi kinh như vậy, chính là xác nhận thân phận tội thần, nếu tình thế không tốt, còn sẽ bị các Hoàng tử khác đang nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, chụp cho một cái tội danh mưu nghịch phản loạn đâu!

Chết hay không chết có gì khác nhau?

Đến lúc đó....đừng nói là đại tu kênh đào tiếng vang thiên hạ, càng không tính đến không nhận công lao, mà có khi còn phải lưng còng bêu danh mà chết! Cung Dĩ Mạt nàng nỗ lực lâu đến như vậy, Cung Triệt nỗ lực lâu đến như vậy, không phải muốn kiếm củi ba năm đốt một giờ!

Thấy Cung Dĩ Mạt vẫn không hề nhúc nhích, Thường Hỉ khẽ nhíu mày.

" Công chúa.....Người chẳng lẽ muốn kháng chỉ lần thứ ba hay sao?"

Cung Dĩ Mạt âm thầm rút đoản kiếm giấu trong tay áo, ngửa đầu cười nói: "Có gì không thể sao?"

Thường Hỉ khẽ lắc đầu, lúc này, gió trong rừng khẽ rung động sàn sạt, hắn thở dài.

"......Chẳng lẽ, Công chúa ngài....không màng tới sống chết của Cửu Điện hạ sao?"

Cung Dĩ Mạt hơi biến sắc mặt. "Chuyện này cùng Cung Quyết có gì quan hệ?"

Thường Hỉ đem một phong thư cấp báo đưa cho Cung Dĩ Mạt, nàng lập tức tiếp nhận rồi đọc nhanh, càng xem, càng là kinh hãi!

Hóa ra Cung Quyết....... Hắn thế nhưng không nghe nàng cùng Trấn Tây Vương khuyên can, tự mình dẫn người lẻn vào Lâu Diệp khám phá bí mật!