Trong Rừng Sâu Có Một Đôi Thỏ

Chương 11: Mau chạy đi




Thỏ lớn lúc mới mắc bẫy rất hoảng sợ, ra sức giãy dụa chạy thoát. Có điều giãy thế nào cũng không được, thỏ lớn dần cảm thấy tuyệt vọng. Thỏ nhỏ cuống quýt ở dưới, không biết phải làm gì để cứu thỏ lớn xuống. Thỏ nhỏ sợ lắm, lần đầu tiên thỏ nhỏ biết đến việc người thương gặp nguy hiểm mà mình không thể làm gì để cứu vãn được.


Thỏ nhỏ quanh quẩn bên dưới mãi mới nghĩ ra một cách. Thỏ nhỏ rướn lên bám được vào mặt lưới, dùng răng cắn lưới, cắn thật lâu nhưng mãi không cắn đứt được, không biết làm từ gì mà chắc thế. Thấy thỏ nhỏ vươn lên cắn lưới thỏ lớn liền nằm im không động để thỏ nhỏ tiện hành động, thỏ lớn cũng cầm lấy một dây lưới ra sức cắn. Nhưng cắn một lúc không thấy có động tĩnh gì, thỏ lớn biết lần này mình xong đời rồi. Thỏ nhỏ cắn muốn mẻ răng cũng vô dụng, sợ hãi trong lòng càng ngày càng lớn. Thỏ nhỏ sắp mất thỏ lớn rồi.


Thỏ lớn không cắn nữa, nằm im nghe ngóng. Có vẻ con người sẽ không tới đây ngay. Thỏ lớn giãy giãy, thỏ nhỏ mất chỗ dựa không bám được vào lưới nữa, cuống lên:


- Thỏ lớn, anh đừng giãy, đợi một chút để em cắn lưới cho anh.


Thỏ nhỏ chồm lên, chưa kịp chạm vào lưới thỏ lớn đã giãy ra, vừa giãy vừa nói:


- Thỏ nhỏ, em chạy đi, chạy ngay đi, lát nữa con người đến là không kịp đâu. Giờ em chạy thì còn sống, còn ở đây với anh là chết, mau chạy đi.


Thỏ nhỏ nghe vậy thì tuyệt vọng, nếu khóc được thì giờ lông mặt thỏ nhỏ sẽ ướt nhẹp nước mắt. Thỏ nhỏ đau lòng lắm, thỏ lớn của nó sắp không ở bên nữa rồi. Thỏ lớn không giãy nữa, dặn dò thỏ nhỏ:


- Từ giờ không có anh để ý nữa sẽ có nhiều nguy hiểm rình rập hơn, em phải cẩn thận xung quanh, cảm thấy không ổn phải chạy ngay. Đem đồ về tổ càng nhiều càng tốt, đừng đi ra ngoài nhiều...


Thỏ lớn nói nhiều lắm, dặn dò đủ thứ. Nếu là ngày trước đảm bảo thỏ nhỏ sẽ ngoan ngoãn nghe, còn vui vẻ vì thỏ lớn quan tâm mình. Còn bây giờ thì khác, đây là lần cuối cùng thỏ lớn ở bên thỏ nhỏ, lần cuối cùng thỏ lớn dặn dò quan tâm, sau này sẽ không còn như vậy nữa. Thỏ nhỏ luôn biết mạng sống của giống loài mình mong manh, ngày hôm nay còn ở bên nhau đấy, ngày mai lại khác rồi, quanh quẩn một mình hoặc vào miệng thú dữ hết. Có điều không ngờ chuyện xảy ra nhanh đến vậy, hai thỏ mới ở với nhau được mấy tháng, mới tính đến chuyện xin thỏ con, giờ lại mắc bẫy, cuộc sống tốt đẹp cứ thế tan biến.


Thỏ nhỏ ngước nhìn thỏ lớn ở trên cao, bộ lông đen mượt thỏ nhỏ vẫn hay tấm tắc khen hằn qua từng ô lưới, nhìn đau lòng lắm. Thỏ lớn hiểu cảm giác của thỏ nhỏ, không dặn dò nữa, cố xua đi sợ hãi trong lòng, tranh thủ thời gian ít ỏi dỗ dành thỏ nhỏ. Thỏ lớn biết sau này chẳng còn ai dỗ dành thỏ nhỏ như mình nữa, thỏ nhỏ sẽ buồn lắm:


- Thỏ nhỏ, em mau chạy đi. Anh thương em lắm, thương nhiều lắm.


Thỏ nhỏ thút thít, vuốt vuốt mặt, không biết làm ra động tác gì để thể hiện sự đau buồn trong lòng:


- Thỏ lớn ơi, em cũng thương anh lắm.


- Anh biết rồi. Sau này phải cẩn thận đấy. Giờ mau chạy đi, không chạy là không kịp đâu.


Thỏ lớn muốn nói thêm mấy câu nhưng sợ mình dông dài làm thỏ nhỏ gặp nguy hiểm, giục thỏ nhỏ mau đi đi. Thỏ nhỏ chồm lên, dụi đầu vào thỏ lớn. Không cảm giác được hết bộ lông mềm mại mọi khi, cọ được một đoạn lại chạm vào sợi lưới căng cứng, thỏ nhỏ càng đau lòng hơn. Thỏ lớn an ủi:


- Đừng dụi nữa, em mau đi đi. Trên đường về cẩn thận.


Thỏ lớn không nói lời tạm biệt, không muốn thỏ nhỏ buồn thêm, chỉ giục thỏ nhỏ chạy đi, giống như hồi bé giục thỏ nhỏ chạy về với bố mẹ. Thỏ nhỏ dụi thêm một lúc, chân trước vuốt vuốt chỗ lông lòi ra khỏi ô lưới, hỏi thỏ lớn:


- Anh thỏ lớn, em cắn một ít lông của anh nhé.


- Ừm.


Thỏ nhỏ rướn lên, cắn một đoạn lông đen, giựt mạnh ra được một túm. Thỏ lớn kêu lên, đau thật, nhưng bị ăn thịt còn đau hơn nhiều. Thỏ lớn sờ sờ chỗ lông trong miệng, rồi lại sờ sờ thỏ lớn, không nỡ đi. Thỏ lớn đành dỗ tiếp:


- Ngoan, có lông của anh rồi, mau đi đi.


Thỏ nhỏ không cãi lời, trong tình cảnh này ngoài chạy ra thì cũng chỉ có trơ mắt nhìn thỏ lớn ở trên cao, cùng chờ đợi rồi bị con người tóm gọn.


- Đi đi. Anh thương em lắm.


Thỏ nhỏ ngậm lông trong miệng, không đáp được, vươn lên dụi đầu thỏ lớn biểu lộ tình cảm. Thỏ nhỏ vuốt vuốt thỏ lớn lần cuối, thỏ lớn dụi dụi đầu vào chân thỏ nhỏ gần gũi lần cuối cùng, thỏ lớn sẽ nhớ thỏ nhỏ lắm.


Thỏ nhỏ buông ra, quay lưng chạy đi. Được mấy bước dừng lại, thỏ nhỏ quay đầu nhìn thỏ lớn, nhổm dậy, râu rung rung, sau đó dứt khoát chạy đi, mất hút sau bụi cây. Gió thổi qua, lá bay bay, nắng vàng rực rỡ, chỉ còn mình thỏ lớn chơi vơi trên không, chậm rãi chờ đời, chờ đợi thợ săn tìm đến mình.