Dịch giả: Chu Cường
Người nam Titan đi đến phía dưới bức tường thành, trên tay hắn không biết từ lúc nào có thêm một chiếc lá cây màu xanh lục, hắn đưa cái lá lên miệng thổi một cái, một âm thanh trong trẻo cao vút phát ra.
Ầm ầm ầm!
Tiếng còi vừa cất lên không lâu, thì hai cánh cửa khổng lồ đúc bằng thép từ từ mở ra, từ bên trong đó chạy ra hai người nam Titan cao sáu mét, một người trong đó mở miệng nói với người nam Titan cầm rìu đá:
“Ba người các ngươi đi kiểm tra một vòng, có ai bị thương không? Ồ, đây là?”
Ánh mắt của người nam Titan đó nhìn Lâm Siêu, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Người nam Titan cầm rìu đá nói:
“Kiểm tra đi, chúng ta không có bị thương. Có điều, đã từng tiếp xúc với hành thi ở khoảng cách gần. Không biết có bị lây bệnh hay không. Vị này chính là ân nhân cứu mạng của chúng ta. Ta nghĩ cần phải dẫn hắn tiến vào bộ lạc.”
“Ân nhân cứu mạng? Là hắn?”
Người nam Titan trợn mắt lên ngạc nhiên.
“Có vấn đề gì không?”
Người nam Titan cầm rìu đá sầm mặt lại, nói:
“Kiểm tra nhanh lên, ta còn muốn đi bái kiến Vu Chủ đại nhận, đừng làm chậm trễ thời gian của chúng ta.”
Người nam Titan đó thấy hắn nổi giận, không dám nói thêm gì nữa, nhanh chóng lấy từ bên trong túi da một cái bình đất nhỏ. Hắn mở miệng bình, từ bên trong đó đổ ra ba con giun có màu đỏ sậm, đưa cho ba người Titan mỗi người một con, nói:
“Các ngươi đã biết cách dùng, không cần ta phải nói một lần nữa. A, vị này cũng phải kiểm tra xem.”
Nói xong, hắn lại đổ ra một con giun màu đỏ khác đưa cho Lâm Siêu.
Con giun nhỏ ở trong tay Lâm Siêu thì lại giống như một con rắn nhỏ.
“Để nó hút một giọt máu của ngươi, nếu như màu sắc cơ thể của nó chuyển sang màu đen thì ngươi đã bị nhiễm bệnh. Nếu màu sắc không đổi thì ngươi vẫn bình thường.”
Người nam Titan giảng giải cho Lâm Siêu.
Lâm Siêu không nghĩ tới tộc Titan lại có cách kiểm tra kỳ lạ thế, không biết con giun màu đỏ là loại động vật gì. Nó giống như một cái máy kiểm tra của thiên nhiên vậy. Lâm Siêu dùng đầu ngón tay rạch một vết nhỏ trên bụng con giun, nhanh chóng hấp thu một giọt máu tươi. Dùng cây tiến hóa phân tích tổ hợp Gen bên trong giọt máu đó.
Rất nhanh, tổ hợp Gen đã được phân tích xong.
“Ngày sau, có thể sử dụng tổ hợp Gen của con giun này mà biến thân.”
Lâm Siêu thầm nói.
Lúc này, người nam Titan cầm rìu đá đã để con giun nhỏ nằm sấp trên cánh tay hắn, để cho nó hút máu của mình. Mà cái miệng của con giun nhỏ khẽ cắn vào cánh tay của người nam Titan cầm rìu một cái rồi nhả ra luôn. Hiển nhiên là chỉ cần một giọt máu là đủ.
“Là màu đỏ, không bị nhiễm bệnh.”
Người nam Titan cầm rìu đá và Á cùng thở phào nhẹ nhõm.
“Này, chuyện này…”
Đúng lúc đấy, ngươi nam Titan cầm cây lao bằng đá tên Ký, dùng vẻ mặt vô cùng hoảng sợ nhìn con giun nhỏ nằm trên cánh tay của mình, giống như nhìn thấy một thứ gì đó vô cùng khủng khiếp. Chỉ thấy lớp da màu đỏ bên ngoài của con giun đã chuyển sang màu đen sì.
“Tại sao lại như vây?”
Người nam Titan cầm rìu đá biến sắc mặt.
Mà người nam Titan phụ trách việc kiểm tra đồng dạng giật nảy mình, vội vàng nói:
“Nhanh, các ngươi máu tránh xa hắn ra, đừng đụng vào người hắn, nếu không sẽ bị lây bệnh.”
Nghe thấy người Titan đó nói, thân thể Kỳ khẽ run lên. Dùng ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng nhìn người nam Titan cầm rìu đá và Á, nói:
“Đừng vứt bỏ ta, ta không muốn chết, ta không muốn trở thành quái vật!”
“Ngươi làm thế nào lại bị nhiễm bệnh. Không phải chúng ta luôn đồng hành với nhau sao?”
Nữ Titan tên Á dùng hai bàn tay che lên miệng, dường như không muốn tiếp nhận sự thật tàn khốc này.
Sắc mặt của người nam Titan trở nên rất khó coi, nói:
“Hẳn là thời điểm bị La ôm. Đều là do ta lúc đó không ngăn cản nó, nếu không thì hắn đã không bị nó ôm lấy.”
“Kỳ, ngươi đã bị lây bệnh. Lúc này người vẫn còn bảo lưu nhân tính, hãy tự mình động thủ đi!”
Người nam Titan phụ trách kiểm tra sắc mặt trở nên âm trầm nói:
“Nếu người không tự mình động thủ, ta đành phải gọi đội chấp pháp tới.”
Sắc mặt Kỳ trở nên tái nhợt, thân thể không tự chủ mà run rẩy. Một lát sau, hắn nở nụ cười thảm, nói với người Titan cầm rìu đá:
“Chiến hữu cũ, ta phải đi rồi, nhờ người giúp ta chăm sóc tốt Di và Tiệt, bọn nó vẫn còn nhỏ.”
Viền mắt của người nam Tita cầm rìu đá trở nên ướt át, bàn tay siết chặt thành nắm đấm, nói:
“Yên tâm đi, ta nhất định sẽ nuôi bọn chúng trưởng thành!”
Trên mặt Kỳ lộ vẻ vui mừng, dùng hai tay giơ cao ngọn lao bằng đá lên cao quá đầu, mũi lao chĩa thẳng vào ngực hắn. Rồi đâm một cú thật mạnh vào lồng ngực của mình, phốc một tiếng, máu từ trong lồng ngực của hắn phun ra, hai cánh tay lực lưỡng mất đi khí lực, vô lực buông thõng xuống, cả thân thể to lớn của hắn ngã ngửa ra đằng sau.
Thật sự đã chết đi.
Bàn tay của người nam Titan cầm rìu đá siết chặt lại, sắc mặt giận dữ, còn Á thì không đành lòng quay đầu đi, gương mặt vô cùng đau khổ. Vè mặt của Lâm Siêu như thường, hình ảnh đó hắn gặp quá nhiều, từ lâu đã mất đi cảm giác, không có một chút cảm xúc nào.
Lúc này, người Titan phụ trách việc kiểm tra, tiến lên rút ngọn lao bằng đá đang cắm trước ngực Ký ra. Giơ ngọn lao lên, lần thứ hai thẳng xuống cổ họng Ký, cắt đứt đầu của Ký. Chỉ có chém đứt đầu mới có thể phòng ngừa xác chết sống dậy.
“Còn lại một mình ngươi. Mau tiến hành kiểm tra đi.”
Người Titan này nhìn Lâm Siêu nói.
Lâm Siêu đặt con giun lên cánh tay, cái miệng của con giun cắn xuống tay hắn một cái, một lát sau màu sắc bên ngoài của con giun vẫn nguyên như cũ.
Người Titan phục trách việc kiểm tra lúc này mới bình tĩnh trở lại, nói:
“Được rồi, tất cả vào đi.”
“Đem đầu của Ký đưa cho ta.”
Người nam Titan cầm rìu đá cắn răng nói.
“Không được, thi thể của Ký vẫn bị có khả năng truyền bệnh, không thể mang vào bộ lạc, nhất định phải đem đi hỏa táng.”
Người nam Titan phụ trách việc kiểm tra cứng rắn từ chối.
“Ngươi!”
Hai mắt của người Titan cầm rìu đá ửng đỏ.
Đúng lúc này, từ đằng sau cánh cửa lớn vang lên một loạt tiếng bước chân, chỉ thấy một đội ngũ gồm bảy người Titan chạy tới. Mỗi người đều mặc một bộ giáp đá rất tinh xảo, và hai thanh vũ khí, một là vũ khí chủ công đang nằm trên tay bọn họ, vũ khí còn lại thì đeo trên thắt lưng.
“Vu Vệ!”
Nhìn thấy nhóm người đi tới, người nam Titan đang phẫn nộ giật mình một cái, nhanh chóng tỉnh táo lại.
“Cúi chào Vu Vệ!”
Người nam Titan cầm rìu đá, Á, và người Titan phụ trách việc kiểm tra, tất cả bọn họ đều quỳ xuống, cung kính nói.
Đội Vu Vệ này không để ý đến bọn họ, mà đi tới trước mặt Lâm Siêu. Vị đội trưởng cầm đầu là một Titan cao chín mét, đây là một Titan cao nhất mà Lâm Siêu từng nhìn thấy, hắn cúi đầu xuống, mỉm cười nói:
“Vị đại nhân này, Vu Chủ muốn chúng ta mang ngài đi Vu Nguyệt lâu.”
“Vu Nguyệt lâu?”
Hai hàng lông mày của Lâm Siêu khẽ nhíu lại.
“Vu Nguyệt lâu chính là chỗ ở của Vu Chủ đại nhân.”
Vị thủ lĩnh Vu Vệ mỉm cười nói:
“ Xin mới ngài. Vu Chủ đại nhân không muốn gặp những người còn lại.”
Lâm Siêu cảm thấy vô cùng kinh ngạc, chính mình còn chưa tiến vào bộ lạc Titan, vậy mà vị Vu Chủ này lại biết rõ đến thế? Chẳng lẽ, năng lực tình báo của bộ lạc này đã đạt đến trình độ cao như thế rồi sao?”
Mà vị Vu Chủ kia lại đã từng nhìn thấy mình.
“Dẫn đường đi.”
Lâm Siêu nói.
Đội trưởng Vu Vệ mỉm cười, xoay người lại đi trước dẫn đường.
Á, nam Titan cầm rìu và người Titan phục trách việc kiểm tra có chút lo lắng, bọn họ biết tầm quan trọng của Vu Nguyệt lâu. Bình thường mỗi khi Vu Chủ triệu kiến thì đều là ở trong thần điện.Vu Chủ đại nhân chưa bao giờ cho người khác tiến vào Vu Nguyệt lâu.