Trọng Khải Mạt Thế

Quyển 5 - Chương 132: Quan tài Thủy tinh (Trung)




"Ngươi muốn chết!"
Hắc Ưng nhìn thấy cử động của Lâm Siêu tựa hồ bị chọc giận, nó kêu 'Kéc' một tiếng, một luồng sóng âm chói tai phát ra, thân thể màu đen của nó đang đậu trên người Lôi Điện Báo đột nhiên tăng tốc lao tới.

"Hắc Ưng Vương" Grandis, năng lực là 'Khí lưu', giai đoạn tiến hóa sơ kỳ, thị giác phát triển gấp mười lần so với con người, hình thái hiện tại vẫn đang trong giai đoạn ngủ đông.

Trong nháy mắt Hắc Ưng bay tới, trong đầu Lâm Siêu hiện lên vô số thông tin liên qua đến nó, nếu so sánh với với ác danh là 'Ám Ảnh' mang đến sợ hãi và tuyệt vọng mà loài người đặt cho nó sau này, thì hiện tại bất luận lực lượng, hay kinh nghiệm chiến đấu, kể cả tâm tính thì nó vẫn chỉ là một con chim non yếu ớt!

Tốc độ tăng phúc, khởi động!

Hoàng Kim Hóa các bộ phận trọng yếu trong cơ thể!

Nếu chỉ là tăng cường tốc độ, thì những bộ phận trọng yếu trong cơ thể Lâm Siêu vẫn có thể chịu đựng được phụ tải xuất hiện trong quá trình gia tốc. Nhưng nếu như Hoàng Kim Hóa hai chân, tốc độ của Lâm Siêu sẽ tăng lên đến một mức độ mà những bộ phận trọng yếu trong cơ thể không thể chịu đựng nổi phụ tải trong quá trình gia tốc. Đầu tiên mạch máu trên cơ thể sẽ bị chấn vỡ, trái tim và bộ não không thích ứng kịp thời với xung động phát ra quá trình gia tốc, việc gia tốc đột ngột sẽ khiến bộ não bị chấn động hoặc sẽ xảy ra tình trạng trái tim ngừng đập nếu không được cung cấp máu đầy đủ.

Bởi vậy, Lâm Siêu chỉ có thể phân ra một chút Hoàng Kim khí vụ tiến hành Hoàng Kim Hóa trái tim, bộ não và một số bộ phận trọng yếu trong cơ thể.

"Thượng Đế Lĩnh Vực" mở ra!

Vô số ánh sáng khúc xạ từ cơ thể Lâm Siêu nhanh chóng tỏa ra xung quanh, bao phủ trong một phạm vi là một trăm mét, tuy rằng dựa vào thực lực của Lâm Siêu hiện tại phạm vi bao trùm cực hạn của năng lực Thượng Đế Lĩnh Vực đã đạt gần tới bốn trăm mét. Nhưng Lâm Siêu cũng không có thi triển ra toàn bộ năng lực, nguyên nhân chủ yếu chính là phạm vi bao phủ càng lớn, lượng thông tin nhận được càng nhiều, thời gian bộ não cần để phân tích hình ảnh càng lâu, mà trong quá trình chiến đấu, cho dù chỉ 0,001 giây cũng đã biết ai là người thắng ai là kẻ thua, hoặc thậm chí là tử vong!

Hấp!

Thân thể Hắc Ưng Vương lúc này đã gần trong gang tấc, chỉ khoảng 0,3 giây nữa thôi là lao tới. Lâm Siêu ngay lập tức Hoàng Kim Hóa cánh tay phải lúc này đang nắm chặt cổ thương.Cổ thương tăng tốc với một tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, nhoáng lên một cái rồi biến mất, đầu mũi thương đâm mạnh vào khoảng không trước mặt.

Phốc!

Khoảng không trước mặt mới vừa lúc trước không có gì, thể mà khi đầu mũi thương đâm tới, máu tươi đột nhiên bắn ra tung tóe.

Thân ảnh Hắc Ưng chợt lộ ra, trong đôi mắt đen nhánh lạnh lùng lúc này hiện lên vẻ chấn động. Nó hoàn toàn không ngờ là Lâm Siêu lại có thể nhìn thấy quỹ tích tấn công của nó.

Năng lực của nó là 'Khí Lưu' có thể khống chế luồng không khí xung quanh, làm cho thân thể mình đột nhiên gia tốc, hoặc khiến cho tốc độ của kẻ địch chậm lại, thậm chí có thể đem không khí nén lại, tạo thành những lưỡi đao gió. Mà chiêu thức nó thích dùng nhất có tên là 'Ảo ảnh', chiêu thức này do nó thông qua việc nghiên cứu tác dụng của 'Khí lưu' mà tạo ra. Chiêu thức này có thể tạo ra một ảo ảnh giống nó như thật, còn cơ thể thật sự của nó, sẽ được nó giấu kín bên trong những luồng khí lưu. Khi kẻ địch bị ảo ảnh đánh lừa, chân thân thực sự sẽ hiện lộ, bất ngờ tần công, đánh ra một đòn tuyệt sát!

Một chiêu này lần nào cũng thành công, chưa bao giờ thất bại, mỗi một lần nhìn thấy biểu hiện kinh ngạc của kẻ địch khi bị ảo ảnh đánh lừa, nó có một cảm giác vô cùng sung sướng. Đó là một loại khoái cảm phát sinh ra khi mà trì thông minh cùng lực lượng của mình áp đảo hoàn toàn kẻ khác.

Nhưng mà…

Lần này lại thất bại!

Nó cúi đầu nhìn Cổ thương đen nhánh đang cắm sâu vào ngực mình, đôi mắt tràn đầy vẻ khó tin, không ngờ 'Ảo ảnh' lại bị đối phương phát hiện ra. Nhưng điều khiến nó giật mình hơn cả chính là tốc độ của một thương đâm tới, tốc độ nhanh đến mức mà thị giác của nó không tài nào bắt được hình ảnh, nó chỉ nhìn thấy được một cái bóng mờ nhoáng lên rồi biến mất.

Thần sắc Lâm Siêu lãnh khốc, ảo ảnh được tạo thành do khí lưu cùng với khả năng ẩn thân dựa vào năng lực Ánh sáng Khúc xạ của hắn cũng không khác lắm, đều cùng một loại phương pháp làm rồi loạn thị giác, khi kẻ địch không kịp đề phòng thì chiêu thức này rất khó phòng bị, trừ phi đó là Tiến Hóa Giả hệ Cảm giác. Nhưng dưới tác dụng của năng lực Thượng Đế Lĩnh Vực, không có gì là có thể dấu diếm nổi ánh mắt của hắn, một chiêu này của Hắc Ưng cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi.

Va chạm giữa Lâm Siêu và Hắc Ưng chỉ diễn ra trong chớp mắt.

Cổ thương trong tay Lâm Siêu bỗng nhiên chấn động , đầu mũi thương hướng về mặt đất đâm mạnh xuống, đem cơ thể Hắc Ưng Vương đóng đinh lên mặt đất, máu tươi từ cơ thể của nó bắt đầu chảy ra, thẩm thấu xuống mặt đất.

"Hỗn đản, lũ súc sinh các ngươi, dám thôn phệ máu tươi của ta!" Hắc Ưng đột nhiên rống lên một tiếng.

Những cọng cỏ đang ngọ nguậy bên dưới cơ thể của nó, ngay lập tức bị dọa cho hoảng sợ, cơ thể run rẩy không ngừng, ngay lập tức đình chỉ hoạt động.

Lâm Siêu không cho nó cơ hội để khôi phục, trong nháy mắt bàn tay phải buông bỏ Cổ thương, nắm chặt thành quả đấm, hướng về phía nó hung hăng nện xuống!

Hắc Điêu kinh sợ mà nhìn Lâm Siêu, những luồng khí lưu xung quanh cơ thể nó đột nhiên trở nên tán loạn, biến thành vô số lưỡi dao màu trắng, nhằm về phía cánh tay, gò má, ngực, những vị trí khác bay tới, những lưỡi dao gió này nhẹ nhàng cắt đứt quần áo trên người Lâm Siêu, nhưng lại đột nhiên bị cản lại bởi một lớp băng kim loại màu tím bao bọc xung quanh thân thể hắn.

Mắt thấy Hắc Ưng sắp sửa bị một đấm của Lâm Siêu đập trúng, đột nhiên những tiếng "Rắc..rắc" vang lên, rồi một cỗ hàn khí lạnh thấu xương nhanh chóng lan tràn tới, làm cho những cành cây ngọn cỏ dọc đường nó di chuyển tất cả đều bị đông cứng thành băng.

Nếu quả đấm của Lâm Siêu tiếp tục nện xuống , rất có thể sẽ bị cỗ hán khí này biến thành băng.

Nhưng Lâm Siêu không do dự chút nào, ngược lại còn gia tăng lực lượng đập mạnh xuống.

Phốc phốc phốc!

Từ trong băng tuyết bỗng bắn ra mấy chục cây trụ băng sắc nhọn, lao về phía quả đấm của Lâm Siêu. Dưới tốc độ ra đòn của Lâm Siêu hắn có thể dễ dàng đón đỡ những trụ băng này, thế nhưng hắn không có ý định ngăn cản, quả đấm vẫn nhằm thẳng vào đầu của Hắc Ưng!

Đồng từ của Hắc Ưng đột nhiên co lại, nó không nghĩ tới tên nhân loại này lại có hành động quả quyết đến như vậy, mạo hiểm việc cơ thể của mình có thể gặp nguy hiểm, quyết tâm giết chết nó.

Hình ảnh quả đấm của Lâm Siêu ngày càng phình to trước mắt nó.

"Créc"

Trong cả mảng rừng rậm cùng hồ nước tĩnh lặng bỗng nhiên vang lên một tiếng chim cao vút bay lên tận trời xanh, khiến cho quái vật trong phạm vi trăm dặm xung quanh đều bị dọa cho hoảng sợ, quay đầu bỏ chạy thục mạng.

"Créc!" Tiếng kêu dữ tợn tràn ngập vẻ phẫn nộ!

Rầm một tiếng, cây cối trong rừng rậm đột nhiên bị đẩy gạt ra bốn phía, những chiếc rễ của những cái cây đại thụ có màu đỏ tươi như máu, như những mạch máu tráng kiện đột nhiên bật tung ra từ trong đất, sau đó nhanh chóng co rụt lại , làm cho mảng rừng trống này trong nháy mắt trở nên rộng hẳn ra.

Một cơ thể khổng lồ Hắc Ưng với bộ lông đen tuyền đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh hồ nước, nó nằm sấp trên mặt đất, hai cái cánh xõa sang hai bên, chiều dài gần hai mươi mét, những chiếc lông vũ của nó sắc bén như những lưỡi dao, tiếng kim loại ma sát vào nhau làm phát ra những tiếng kêu chói tai.

Mà tại lồng ngực nó lúc này xuất hiện một cái lỗ thủng sâu gần ba mét dường như xuyên thủng người nó, mà bên trong vết thương, máu thịt như những sinh vật còn sóng đang chậm rãi ngọ nguậy, đem miệng vết thương dần bịt kín lại, máu tươi ngừng chảy.

Lúc này Lâm Siêu đang đứng trên người nó, ánh mắt hơi nheo lại. Không nghĩ tới cuối cùng vẫn để cho nó tiến vào hình thái chiến đấu.

"Créc!"

Âm thanh lảnh lót tức giận từ cổ họng Hắc Ưng bạo phát ra, nó đập mạnh đôi cánh đen, tạo lên một cơn cuồng phong vô cùng mạnh mẽ, làm những cây đại thụ biến dị xung quanh không ngừng đổ rạp. Trên mặt hồ xuất hiện một cơn sóng lớn.

Lâm Siêu vẫn không ngừng tay, tiếp tục vung quyền đập tới!

Uỳnh!

Nắm đấm với lực lượng gấp một trăm lần thể chất, dưới tác dụng của tốc độ tăng phúc, lực ra đòn tăng lên hai lần, trải qua trạng thái Hoàng Kim Hóa, lực lượng từ hai trăm lần tăng lên gấp đôi đạt bốn trăm lần!

Một đấm nện xuống, khi Hắc Ưng vừa muốn cất cánh bay lên, thân thể của nó giống như bị một cây đại trùy nặng nề đập trúng, thân thể đập mạnh xuống đất, khiến cho mặt đất bị chấn động kịch liệt.

Đôi mắt thô bao tràn ngập sự phẫn nộ của Hắc Ưng lúc này trở nên vô cùng hoảng sợ, nó không thể tin được điều này sự thật. Nếu nói lúc trước nó bị đánh ngã là do nó khinh thường, cơ thể vẫn trong hình thái ngủ đông, nhưng mà khi cơ thể đã hoàn toàn tiến vào hình thái chiến đấu, làm sao mà vẫn tiếp tục bị đánh bại?

Nắm đấm này rốt cuộc mạnh đến mức nào?

Cú đấm này mặc dù gây ra tổn thương cực lớn cho Hắc Ưng, nhưng đồng dạng bản thân Lâm Siêu cũng không cảm thấy thoải mái. Cơ bắp của cánh tay phải tổn thương nghiêm trọng, xương sườn phía bên phải bị rạn nứt, gẫy rời, thiếu chút nữa làm cho nửa người bên phải của hắn bị hủy mất. Những cơn đau đớn khủng khiếp lan tràn khắp cơ thể.

Tổn thương từ đòn đánh của Lâm Siêu khiến cho lớp lông vũ cứng rắn bao phủ bên ngoài cơ thể của nó bị phá vỡ, cả cánh tay phải lúc này đang thọc sâu vào bên trong cơ thể của Hắc Ưng.

Máu tười đậm đặc từ vết thương phún mạnh ra ngoài, ngay lập tức bị cánh tay phải hút sạch.

"Chậc…chậc. Máu tươi thật ngọt ngào!" Lúc này âm thanh kì quái của Anubis bỗng nhiên vang lên trong đầu Lâm Siêu.

"Ủa, tiểu tử ngươi bị thương không nhẹ, không có việc gì, bổn đại gia sẽ tiến hành trị liệu cho ngươi." Anubis nhanh chóng cảm nhận được những thương thế Lâm Siêu đang gặp phải, nó biết được không phải thời điểm mình nói hươu nói vượn, nó lập tức đem máu tươi vừa mới phôn thệ, chắt lọc lấy một phần những chất tinh túy trong đó rồi chuyển vào trong cơ thể Lâm Siêu, nhanh chóng tiến hành chữa trị bắp thịt bị rách, xương cốt đứt gãy, nối liền kinh mạch và mạch máu…

Lâm Siêu ngay lập tức cảm nhận được những cơn đau đớn nhanh chóng bị đẩy lùi, toàn thân tràn ngập sức mạnh cùng với cảm giác vô cùng dễ chịu, nắm đấm tiếp tục giơ lên rồi mạnh mẽ đập xuống!

Bỗng!

Hấp!

Một thân ảnh màu trắng đột nhiên nhoáng lên, theo sau đó là hàn khí lạnh lẽo tới tận xương tủy nhanh chóng lan tràn, dường như có thể khiến cho toàn bộ đất trời đều đóng băng, hơi nước trong không khí trong nháy mắt ngưng tụ lại biến thành những lưỡi đao băng sắc nhọn lao thẳng về phía Lâm Siêu.

"Buông nó ra, nếu không…" Người thanh niên tuấn mỹ với mái tóc bạch kim bỗng xuất hiện phía trước Lâm Siêu, hình dáng bên ngoài của hắn lúc này đã thay đổi, đôi mắt dịu dàng của hắn lúc này đã biến thành màu trắng như tuyết, không có đồng tử, dường như được điêu khắc ra từ băng, mà áo bào khoác trên người hắn biến thành mây mù dày đặc, ngoài ra trên gương mặt của hắn nhô lên mấy cái những sợi gân màu trắng kéo dài đến phía sau đầu, làm cho gương mặt hắn trở nên vô cùng quỷ di, lạnh lẽo.

Cơ thể hắn đang lơ lửng trong không trung, không mượn nhờ bất cứ một thiết bị phi hành nào, dường như dựa vào những phân tử nước yếu ớt đang trôi nổi trong không khí nâng đỡ cơ thể của hắn.

Ánh mặt trời ấm áp,cùng với bãi cỏ xanh mướt hiện tại đã bị đông cứng thành băng, nhưng cây cỏ xung quanh, thậm chí là những cây đại thụ gần đó toàn bộ đều biến thành tượng băng.

Khiến cho một mảng rừng rậm biến thành một thế giới băng.

Vô số những lưỡi đao băng sắc nhọn dần dần ngưng tụ ra từ trong không khí, hướng về những vị trí yếu hại trên cơ thể Lâm Siêu.

"Bạch Ngân Chi Thủ" Isis , năng lực là 'Hàn Băng'….Trong đầu Lâm Siêu lúc này ngay lập tức hiện ra một loạt thông tin liên quan đến nó. Bạch Ngân Chỉ Thủ Isis là thủ lĩnh đứng đầu của tộc Hủ thi đến từ đại lục Phương Bắc, vừa mới bước vào tận thế, đáng nhẽ ra nó chưa có thể phát triển đến mức này, nhưng mà dựa vào mức độ bao phủ Hàn Băng xung quanh, nếu thể chất không đạt tới hai trăm lần thì không thể nào thi triển được.

Nội tâm Lâm Siêu có chút trầm xuống, đôi cánh rồng từ sau lưng từ từ mọc dài ra, một đôi cánh rồng đen nhánh đột nhiên xuất hiện trong nháy mắt dang rộng ra, giống như một đôi cánh ác ma, tràn đầy khí tức quỷ dị tà ác, đem tất cả hàn khí xung quanh xua tan.

Đôi cánh Rồng thình lìn xuất hiện, khiến cho Bạch Ngân Chi Thủ Isis khẽ cau mày, nói: "Ngươi…Không phải là loài người?"

"Dựa vào quái vật ở khu vực này, tuyệt đối không đủ cho ngươi tiến hóa đến mức này." Lâm Siêu không có trả lời hắn mà ngược lại nhìn thẳng vào mắt hắn, nói: "Ngươi dựa vào cái gì để tiến hóa?"