Trọng Hồi Mạt Thế Chi Thiên La Kinh Vũ

Chương 71: Ta yêu ngươi




Cố tình Thẩm Lưu Mộc còn muốn xích lại gần, y sốt cao có chút thần chí không rõ, hành động trong lúc lơ mơ, cả người sạch trơn được bao trong chăn, Thẩm Trì thấy y lúc nóng lúc lạnh mới nằm dựa gần vào, lúc này y thế nhưng lại cứ dán dính trên người Thẩm Trì.

Thân thể này của Thẩm Trì là nóng lạnh bất xâm, trong cảm giác của Thẩm Lưu Mộc, thì là nơi thoải mái nhất, hai tay không tự giác lột quần áo Thẩm Trì, chỉ có kề cận da thịt cùng Thẩm Trì, y mới có thể được đến chút ít an ủi.

Chẳng sợ tính dục lạnh nhạt, Thẩm Trì cũng là một nam nhân bình thường, hắn vừa mới ý thức được chính mình có thể cũng nổi lên chút tâm tư với đứa con mình một tay nuôi lớn này, liền gặp phải Thẩm Lưu Mộc thân mật cọ xát, hơi thở nóng rực của y phất lên làn da, đôi môi lướt qua da thịt của hắn.

Loại trêu trọc này là ai cũng không chịu nổi.

Thẩm Trì  ngậm lấy đôi môi của Thẩm Lưu Mộc, đây là lần đầu tiên hắn chủ động hôn Thẩm Lưu Mộc, đáng tiếc Thẩm Lưu Mộc hoàn toàn bị vây trong trạng thái thần chí không rõ, nếu y đã tỉnh mà phát hiện việc này, phỏng chừng ruột đều phải đắng hận. Chẳng sợ ý thức được bản thân thích nam nhân, mà người này lại chính là đứa con mình nuôi từ nhỏ đến lớn, nội tâm sinh ra xao động có thể là do tình dục bị khơi gợi, nhưng Thẩm Trì lại hồi tưởng lại những lúc Thẩm Lưu Mộc hôn hắn, cũng giúp hắn phóng thích dục vọng, tuy ngay từ đầu không thích lắm, nhưng lại không hề chán ghét.

Đối đứa bé này, cho tới nay hắn đều không chán ghét nổi.

Thái độ Thẩm Lưu Mộc rất chủ động thành ra hóa quá nhiệt tình đến mức lồ lộ ra, khiến Thẩm Trì gần như không thể lui bước, hắn không nghĩ tới bản thân sẽ bị đứa bé này làm cảm động, trên mặt tình cảm Thẩm Trì không chỉ trì độn, còn rất bị động, nhưng lòng người ai chả làm bằng thịt, từng ngày từng tháng lắng đọng xuống, mỗi lúc Thẩm Lưu Mộc chạm vào hắn, hôn hắn, Thẩm Trì cũng sẽ nổi lên dục vọng —— 

Thẩm Trì nghĩ rất đơn giản, đối với một người nổi lên dục vọng, kia ít nhất chính là thích a?

Chẳng sợ không phải yêu, cũng là thích.

Đây vẫn là lần đầu tiên hắn thẳng thắn nhìn nhận vấn đề này, sau đó liền càng không thể vãn hồi, lúc này bất kể là vuốt ve hay hôn môi, đều tựa hồ trở nên càng có cảm giác, giống như trong lòng đã triệt để bỏ xuống rào chắn, khiến cả người Thẩm Trì đều thả lỏng.

Qua một lúc sau giúp nhau phóng thích, Thẩm Trì cũng ra một thân mồ hôi, trạng thái của Thẩm Lưu Mộc có vẻ tốt hơn nhiều, Thẩm Trì cau mày giúp y lau qua thân thể lại đổi một bộ đệm chăn mới.

Nhìn đồng hồ điện tử trên tay đã là tám giờ mười tối, Thẩm Trì suy tính một chút, quyết định vẫn là ngủ một giấc trước, dù sao hiện tại trạng thái của Thẩm Lưu Mộc cũng không thể rời đi, hắn đã xem qua tình trạng của Minh Nguyệt với Kỷ Gia, tin tưởng hai đứa sẽ không xảy ra sự cố gì, hoàn toàn có thể chăm sóc bản thân thật tốt, vật tư đều trói chặt trên lưng Tiểu Hỏa, chỉ cần có Kỷ Gia tại, Tiểu Hỏa sẽ không bị lạc, hai đứa dùng chung một lều trại là đủ rồi, còn những người khác —— tạm thời không ở trong phạm vi quan tâm của Thẩm Trì, những dị năng giả cấp năm này còn không đến mức bởi vì loại hoàn cảnh hiện tại liền game over, đương nhiên, xui xẻo như Đồng Văn đang lúc choáng váng gặp phải cá ăn thịt là trường hợp ngoại lệ, vì thế hắn quyết định trước ngủ một giấc lại nói sau, dưỡng tinh thần đầy đủ mới có thể ứng phó với tình huống ngày mai khéo khi còn bết bát hơn.

Ôm thân thể nóng hầm hập của Thẩm Lưu Mộc, tuy rằng không phải loại mềm nhũn, thậm chí có chút cứng rắn, Thẩm Trì vẫn ngủ được thực an tâm.

Vì thế lúc Thẩm Lưu Mộc tỉnh lại, cảm nhận được hơi thở Thẩm Trì phất lên cổ mình, khiến từ làn da y ngứa đến tận đáy lòng.

Sốt đến mơ mơ màng màng là không sai, nhưng y cũng không hoàn toàn mất đi ý thức, Thẩm Trì ôm y làm gì Thẩm Lưu Mộc vẫn hơi nhớ rõ, thái độ của Thẩm Trì thay đổi khiến tim Thẩm Lưu Mộc đập thình thịch nhảy nhót, nghiêng mặt xem Thẩm Trì ngủ, Thẩm Lưu Mộc cảm giác mình khát vọng người nam nhân này, khát vọng đến mức cả người đều kêu gào đau đớn.

“… Thẩm Trì…” Y nhẹ nhàng gọi, lông mi Thẩm Trì run rẩy, nhưng không tỉnh lại.

Thẩm Lưu Mộc nở nụ cười, “Ta sẽ không thả đi ngươi.”

Y đã nhẫn nhịn quá lâu.

Thực vật màu xanh biếc phá băng mà ra, dần dần đưa địa phương chỗ bọn hắn bao lại, đôi mắt Thẩm Lưu Mộc sâu thẳm, “Ba ba, ta giúp chúng ta tăng thêm chút tình thú được không?”

Trên cây màu xanh biếc nở những đóa hoa nhỏ trắng nhạt, tản ra mùi hương ngọt nhàn nhạt.

Loại mùi này có tác dụng thôi tình rất nhỏ, cũng không mãnh liệt, còn có thể làm thả lỏng tâm thần con người, nhàn nhạt, cũng không nồng đậm, thập phần dễ ngửi.

Thẩm Trì mơ mơ màng màng tỉnh lại, tay Thẩm Lưu Mộc đã muốn trượt xuống phía dưới tìm kiếm, hắn cảm thấy có chút nóng, nhưng xuất phát từ thói quen luyện tập tốt, Thẩm Trì cơ hồ lập tức liền thanh tỉnh, nhưng rất nhanh, sẽ không thấy tỉnh táo như vậy, bất kể là loại hương ngọt kia vẫn là đôi tay Thẩm Lưu Mộc đã khá hiểu biết thân thể hắn, cùng môi lưỡi nóng bỏng, đều đem đến cho hắn cảm giác rất không giống.

Thẩm Lưu Mộc cảm thấy thái độ của Thẩm Trì khác biệt, mới dám như vậy đối Thẩm Trì, Thẩm Trì cũng vì trên tâm tính đã bất đồng, nên nhận ra bên trong tình triều lần này mang theo thứ gì đó không quá giống trước kia, để thân thể hắn trở nên mềm nhũn, địa phương dưới hạ thân kia lại càng ngày càng cứng rắn.

“… Lưu Mộc, ngươi ——” hắn vừa mở miệng, lời kế tiếp chưa kịp nói đã bị Thẩm Lưu Mộc nuốt xuống.

Mặc kệ bề ngoài như thế nào, trong tính cách của Thẩm Lưu Mộc luôn luôn ẩn chứa tính xâm lược, hàm răng y cắn qua thân thể Thẩm Trì, không chỉ đem đến ngứa ngáy, còn có đau đớn rất nhỏ, tựa như y nhịn không được muốn cắn xé da thịt, hút hết máu tươi của Thẩm Trì.

Thẩm Lưu Mộc có một loại bệnh yêu thích máu tươi.

Thẩm Trì cũng không cự tuyệt quan hệ tình dục kiểu như vậy, là một nam nhân sẽ không chán ghét bao nhiêu loại cảm giác này, huống chi Thẩm Lưu Mộc đối hắn vẫn luôn luôn thực ôn nhu, ôn nhu cùng săn sóc, nữ nhân cũng không thể làm tốt hơn y, Thẩm Trì ở dưới đôi tay thon dài linh hoạt cùng môi lưỡi của Thẩm Lưu Mộc, đạt tới khoái cảm cực hạn trước nay chưa từng có.

Hắn nghĩ lần này cũng sẽ giống như trước, nên tay hắn tự giác lần xuống bụng dưới của Thẩm Lưu Mộc mà tìm kiếm.

Thứ kia của Thẩm Lưu Mộc còn cứng rắn như sắt, đang để lên thân thể của Thẩm Trì, nào biết đâu, Thẩm Trì cảm thấy địa phương nào đó của bản thân chợt lạnh, hình như có thứ gì đó chảy vào, cả người không khỏi cứng đờ.

Tha thứ cho Thẩm Trì, từ đời trước đến đời này, hắn ngay cả làm yêu đều gần như quên hết, càng khỏi nói chuyện quan hệ với nam nhân, khi tự hỏi qua quan hệ giữa hắn và Thẩm Lưu Mộc, hắn cho tới bây giờ cũng chưa tự hỏi qua loại vấn đề này, căn bản chưa từng suy nghĩ qua!

Vì thế, lúc Thẩm Lưu Mộc bỗng nhiên lật thân thể hắn lại, cứ thế ghìm chặt vai hắn, nháy mắt đâm vào thân thể hắn, thì Thẩm Trì đã hoàn toàn cứng lại rồi.

Hắn lúc này mới ý thức được Thẩm Lưu Mộc làm cái gì, hoặc là y muốn làm cái gì —— 

Cái thứ chất lỏng kia có lẽ là loại chất lỏng của thực vật nào đó, cũng không biết Thẩm Lưu Mộc đã chuẩn bị bao lâu, chẳng sợ có chất bôi trơn tốt nhất là nó, Thẩm Trì vẫn cảm thấy được bị nhồi đau trong nháy mắt, rất khó chịu đựng, độ chịu đựng đau đớn của hắn đã đạt giá trị cao nhất, nhưng loại cảm giác đau đớn xấu hổ này lại vượt xa!

“…Thẩm Trì… Ba ba…”

Thẩm Lưu Mộc thở hổn hển, mồ hôi từng giọt rơi trên cơ thể Thẩm Trì.

Thẩm Trì chưa bao giờ biết Thẩm Lưu Mộc có tính công kích hung mãnh như vậy, hắn cảm giác mình mau bị Thẩm Lưu Mộc đỉnh đến ngất đi! Dù vậy hắn vẫn gắt gao cắn chặt môi tuyệt đối không muốn bật ra tiếng kêu, đồng thời một cỗ khoái cảm không rõ theo xương sống truyền lên trên, cơ hồ khiến hắn không thể ức chế được mà rên rỉ trong cổ họng!

“Ta thích ngươi, Thẩm Trì…”

“Ta yêu ngươi.”

Thẩm Lưu Mộc mỗi một lần nói xong, lại hôn lên xương cánh bướm trên tấm lưng trắng nõn của Thẩm Trì, động tác dưới thân lại không ngừng nghỉ.

“Ta yêu ngươi…”

Hắn cũng không biết y nói bao nhiêu lần, Thẩm Trì cảm thấy bản thân bị đỉnh đến choáng váng đầu váng não trướng, nghe Thẩm Lưu Mộc trong chốc lát gọi hắn là “Thẩm Trì”, lát sau lại kêu hắn “Ba ba”, tại loại kích thích cực hạn này bị làm đến bắn ra một lần, này là chuyện tình sự đạt đến cực hạn mà hắn chưa bao giờ trải qua, khiến cả người hắn đều bị vây ở trạng thái hưng phấn khó có thể tin, càng về sau, căn bản không có cách nào khống chế được chính mình, Thẩm Lưu Mộc đưa một ngón tay vào trong miệng hắn, hắn liếm láp ngón tay của Thẩm Lưu Mộc, hết thảy đều tình sắc mà dâm dục.

Thẩm Trì thậm chí không nhớ rõ bản thân bị Thẩm Lưu Mộc giằng co mấy lần, Thẩm Lưu Mộc sắp đầy mười tám tuổi rồi, thiếu niên độ tuổi này tinh lực tràn đầy đến kinh người, lấy khối thân thể không thuộc bản thân có thể nhanh chóng hồi phục sức khỏe này, hắn cũng đã bắt đầu cảm thấy phần eo đau nhức, cả người tựa như bị chia lìa ra rồi láp ráp lại, giọng đều có chút khàn, cảm giác Thẩm Lưu Mộc một lần lại lần phóng thích ra trong cơ thể hắn, hai người mới nằm về trên đệm.

Thứ đồ chơi kia của Thẩm Lưu Mộc còn tại trong cơ thể Thẩm Trì, Thẩm Trì trợn tròn mắt, đầu mờ mịt hơn nửa ngày mới kịp phản ứng đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, tiếp sau đó, hắn mới ý thức được chính mình vừa mới trải qua một hồi tình sự cả đời này cũng không tưởng tượng nổi!

Ngọa tào, hắn biết cái đồ vật kia của Thẩm Lưu Mộc có kích thước như thế nào, hắn là như thế nào đem nó chứa đựng vào trong thân thể của mình?!

“… Ngươi mau rút ra!” Thẩm Trì gần như là thẹn quá hóa giận.

Mặc dù, quá trình cũng không thể nói là tốt đẹp, nhưng Thẩm Trì thừa nhận bản thân trong lúc đó hoàn toàn có hưởng thụ đến.

Thẩm Lưu Mộc ôm hắn không buông tay, có điều vẫn thành thật rút thứ đó ra, nào biết một lần rút ra này, Thẩm Trì liền cảm thấy một dòng chất lỏng ấm áp theo bên trong chảy ra, khiến sắc mặt hắn đều có chút thay đổi.

Hắn đương nhiên biết đó là cái gì, con mẹ nó tiểu tử này điên được quá mức đi!

Lúc này Thẩm Trì mới chú ý tới hoàn cảnh bốn phía, cùng mùi hương ngọt nhàn nhạt này, sắc mặt càng thêm không tốt.

Lấy hiểu biết của Thẩm Lưu Mộc đối Thẩm Trì, khi y vừa nhấc thân thể mà nhìn thấy sắc mặt của Thẩm Trì, liền vội vàng giải thích, “Chỉ có tác dụng thôi tình cực nhỏ, cực nhỏ cực cực nhỏ, có thể tăng một chút tình thú —— ba ba, ngươi đang tức giận sao?”

Giọng điệu thật cẩn thận, mang theo ý vị lấy lòng, đôi mắt lại trắng trợn nhìn Thẩm Trì, Thẩm Trì quả thực dở khóc dở cười, hắn từ trong ánh mắt kia nhìn ra Thẩm Lưu Mộc chẳng những không có cái tâm tình gì là bất an không yên cả, trái lại tràn ngập mãnh liệt một loại tin tức “Lại đến một lần nữa”, tiểu tử này, giả bộ cũng sẽ không giả bộ cho giống hơn một chút sao!

Thẩm Trì không muốn lại cùng y dây dưa, hơn nữa vừa nhìn thời gian, con mẹ nó cũng đã hơn chín giờ, hơn chín giờ ngày hôm sau a! Đây là đã hao phí bao lâu thời gian cho cái chuyện tình kia! Nhanh chóng bò lên, cảm thấy trong huyệt chảy xuống càng nhiều chất lỏng, từ đùi uốn lượn xuống, sắc mặt không khỏi lại có xu thế xanh mét.

Thẩm Lưu Mộc mê muội nhìn chất lỏng chảy xuống giữa đôi chân thon dài thẳng tắp của Thẩm Trì, đó là thứ y phóng thích trong cơ thể Thẩm Trì, bộ dáng này nhìn dâm mị cực kỳ! Tiếc nuối chính là lúc này ba ba chắc chắn sẽ không cho mình làm một lần nữa.

Đem bản thân thu thập sạch sẽ mặc xong quần áo, Thẩm Trì lần đầu tiên cảm thấy may mắn thân thể của mình sẽ không sinh bệnh, nếu không… Người này thật đúng là không chút khách khí, toàn bộ đều xuất trong cơ thể hắn, thể lực dị năng giả so người thường còn mạnh hơn gì gì đó, tại mặt này tổn thương rất không dậy nổi a!

Hung hăng đá Thẩm Lưu Mộc một cước, “Còn không mau đứng lên!”

Mới đi hai bước, đã cảm thấy bộ vị quỷ dị nào đó khó chịu lên, không khỏi lại trừng mắt Thẩm Lưu Mộc một cái.

Thẩm Lưu Mộc không dám tiếp tục khiêu khích hắn, ngoan ngoãn đứng lên mặc quần áo, đem bản thân thu thập sạch sẽ, sau đó liền vây quanh bên người Thẩm Trì, tiến một bước lấy lòng cọ xát.

“Ba ba, ngươi có thoải mái hay không…”

Thẩm Trì: “Cút ngay!”

“Không bằng chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi hẵng đi!”

Thẩm Trì: “Đều là lúc nào rồi, còn nghỉ ngơi!” Thời gian nên nghỉ ngơi không nghỉ ngơi, bây giờ còn đề nghỉ ngơi để đến trạc tim đau của Thẩm Trì sao?

“Ba ba —— ta yêu ngươi.”

Thẩm Trì: “…”

Những lời này nghe nhiều một chút cũng không thấy cảm động a!

Thẩm Lưu Mộc lại nghiêm túc nó: “Ta chỉ nói với một mình ba ba, cũng sẽ chỉ nói với ngươi, ta yêu ngươi, ta nghĩ hôn ngươi, muốn vuốt ve ngươi, muốn tiến vào bên trong ngươi ——”

“Tốt lắm!” Thẩm Trì trực tiếp cắt đứt lời y, tên nhóc chết bầm này, không thêm vài câu đằng sau sẽ chết sao?!

Thẩm Lưu Mộc ngoan ngoãn câm miệng.

“Đi nhanh lên!” Thẩm Trì nói, trực tiếp nhấc chân đi.

Lấy tình trạng thân thể hắn, chắc là sẽ không xuất hiện kiểu như không đứng dậy được, thắt lưng muốn đứt, đau đến không tiện đi đường gì đó đâu, dù sao sức khôi phục rất kinh người, nhưng hắn vẫn cảm thấy khó chịu muốn chết, thắt lưng có chút yếu ớt, nhưng thật ra cũng không quan trọng gì, quan trọng nhất là nơi đó —— để cho hắn đi đường có chút khó chịu!

Thẩm Lưu Mộc đi bên người Thẩm Trì, phải được gọi là sắc mặt hồng nhuận ánh mắt sáng ngời.

Thẩm Trì liền càng không cao hứng.

Mở ra bản đồ tìm vị trí của Minh Nguyệt với Kỷ Gia, thẳng đường tới nơi đó, Liễu Minh Tuệ cùng Đàm Nghiên Nhã đã ly khai chỗ vốn có, hiện tại cách Niếp Bình cùng Từ Mộng Chi không xa, một đêm đã qua, mặc dù dụng cụ liên lạc trên người mọi người đều bị lũ quấn trôi, nhưng vẫn đang hướng cùng một địa phương tụ tập lại, chính là cửa ra vào động băng. Dị năng giả tới được nơi này đều không phải kẻ yếu, cho dù là Đinh Yến dị năng giả Ngũ giác hình sức chiến đấu cũng không mạnh, tính chất thân thể cũng vốn thực vĩ đại, còn có một tay súng tốt, không hề là một nhân vật nhu nhược như vậy.

Thẩm Trì không biết bình thường Thần Nông Giá có động băng hay không, có điều nếu là có, cũng sẽ không lớn như vậy mới đúng.

Bằng tốc độ nhanh nhất đuổi qua, Thẩm Trì phát hiện mình cùng Thẩm Lưu Mộc là đối tượng đến chậm nhất, đây là đương nhiên, nếu Thẩm Lưu Mộc không có hồ nháo nhiều như vậy, bọn hắn như thế nào sẽ tới cuối cùng!

Thẳng đến buổi chiều một giờ hơn, Thẩm Trì mới nhìn đến lối ra của động băng có ánh sáng sáng ngời.

Trừ bỏ Đồng Văn ngoài ý muốn táng thân cùng chị em họ Phùng còn bồi hồi trong rừng rậm, những người khác đã gần như đến đủ rồi, bị thương sáu người, hai người sinh bệnh, xem ra bị nước đá đông bệnh không chỉ có một mình Thẩm Lưu Mộc, nhưng lúc này Thẩm Lưu Mộc nhìn tinh thần sáng láng, đã hoàn toàn khôi phục như ban đầu.

Mọi người cũng không hoài nghi Thẩm Trì cùng Thẩm Lưu Mộc đến muộn nhất, chỉ cho là hai người bọn hắn bị lũ quấn rơi xuống chỗ sâu trong động băng mà thôi.

Hơn hẳn bên trong động băng lạnh đến xương, bên ngoài quả thực là giữa mùa hè nóng bức, này cũng không biết là làm sao vậy, bên ngoài nóng như thế, bên trong lại kết tầng băng thật dày.

Niếp Bình nhìn Từ Mộng Chi nghĩ biện pháp đả thông dụng cụ truyền tin, không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Xe lăn của Từ Mộng Chi không bị tách ra, xe của cậu là đặc chế, nháy mắt lũ xông đến cậu cũng chỉ phải làm một việc, đó là đè xuống cái nút đưa cả người cậu cùng xe lăn trói lại với nhau, nếu không có xe lăn, đoạn đường sau đó Từ Mộng Chi sẽ càng không thuận tiện.

“… Phùng Ninh, Phùng Tĩnh, nghe được xin trả lời!”

Theo lý chất lượng loại dụng cụ truyền tin này khá là tốt, mặc kệ cách nhau rất xa, cho dù là ngâm nước, như thường vẫn dùng được tốt, đáng giá là chính nó có công năng kháng nhiễu, ở Thần Nông Giá nơi có từ trường đặc thù này, vẫn có thể phát huy được tác dụng.

Nhưng bên kia một mảnh thanh âm “xẹt xẹt”, cái gì đáp lại cũng không truyền đến.

Từ Mộng Chi nhăn mày, “Xem máy dò cảm ứng này! Dụng cụ truyền tin trên người các nàng hẳn là ngay tại địa phương không xa phía trước…”

Không đúng! Sắc mặt Thẩm Trì khẽ biến, chị em họ Phùng rõ ràng sẽ không ở nơi này! Hắn lúc này mới phát hiện tốc độ di chuyển của chị em họ Phùng trên bản đồ nhanh đến kinh người, đây căn bản không có khả năng là tốc độ của bản thân hai người bọn họ! Mà hiện tại, các nàng đang tới gần nơi này!

Trên bản đồ biểu hiện đồng đội là màu xanh lam, hắn nhìn kỹ lại, mới phát hiện tựa hồ bao trùm dưới màu xanh lam, còn có hai cái điểm đỏ đại biểu địch nhân, chính là bị biểu hiện đồng đội che dấu, mới có thể không rõ ràng như vậy!

Tiếng chuông cảnh báo trong lòng Thẩm Trì kéo vang.

=== ====== ========= 

Suy nghĩ của tác giả: che mặt… Đã ăn sạch… Trình độ như này hẳn sẽ không bị coi là cua đồng đi?

Cám ơn hỏa tiễn của Jane Nhuận Phương, yêu ngươi, sao sao đát, ╭(╯3╰)╮

Cám ơn địa lôi của Ca Chi Thúy, Tiểu Tây, Mạc Y Liên Lạc, Dell, yêu các ngươi, ╭(╯3╰)╮