Hắn phải nằm viện để bác sĩ theo dõi tình hình của vết thương, tuy nó không nặng nhưng cũng không thể quá chủ quan được
....
Mấy ngày sau nó lại vẫn đi học bình thường, bạn bè trong lớp ai cũng lo lắng cho nó, nhất là nhỏ Lan
" Bọn bắt cóc bà bây giờ sao rồi, cái lũ thối tha hôm đó mà có tui ở đó là tui phi cho vài đạp để thành thái giám rồi "
Nó phì cười
" Tui sợ bà chưa đạp bọn chúng là bọn chúng đã cho bà nằm văng ra đất, ngay cả anh Lâm còn bị đánh lén nữa kìa "
" Ui ui chu choa ta ơi, anh Lâm đồ nữa ta...úui da sao bà nhéo lỗ tai tui "
" Sao này phải gọi tui là thím út, nghe rõ chưa?"
Vừa nói nó vừa nhéo lỗ tai nhỏ Lan, vì qua chuyện này nó có thể nhận biết được ai là người luôn có mặt bảo vệ nó khi nó gặp nguy và ai là người đã khiến cho nó biết như thế nào mới gọi là yêu. em đã tin vào sự lựa chọn của mình rồi
Em yêu anh! Dương Lâm
....
Hôm nay là ngày lễ tình nhân , ai cũng có cặp có đôi hết rồi
Nhỏ Lan còn phải hẹn hò với Minh nên bỏ nó lẻ loi một mình, còn mấy người khác thì cũng phải có tình yêu của họ, nó mua sẵn một cặp nhẫn để chuẩn bị cho kế họach cầu hôn. nó mong rằng ai kia sẽ đồng ý.phải đứng lựa rất lâu mới tìm ra một cặp nhẫn ưng ý. chiếc nhẫn của nó khắc chữ L (chữ cái đầu tiên của tên hắn L = Lâm)
Còn chiếc nhẫn của hắn khắc chữ V ( chữ cái đầu tiên của tên nó V = Vi)
Đứng trước cổng bệnh viện mà nó tập dợt những màn cầu hôn mà nó phải thức cả đêm để tra sách
" Làm người yêu em nhé babie....không được như vậy thì hơi ngại ngại "
" Lâm, cho phép em làm bạn gái anh nha "
Cũng không được, nói như kiểu là mình dại trai lắm vậy =="
Nó cứ như thế mà cầm hộp nhẫn lẩm bẩm trước cổng bệnh viện, khiến cho người ngòai nhìn vào không tránh khỏi suy nghĩ là nó bị điên
Nó hít một hơi thật là dài giống như đang tự cổ động cho bản thân mình.
Trương Ngọc Minh Vi! Cố lên mày sẽ làm được
Động viên mình xong nó nhanh nhảu bước lên thang máy để đến phòng bệnh của hắn, hắn mới từ trong nhà vệ sinh bước ra lỡ va phải cô y tá, theo phản xạ tự nhiên mà ôm eo cô ta
" Cô có sao không?"
" Cảm ơn anh, tôi không sao "
Nhưng không ngờ giây phút hắn ôm trọn vòng eo thon gọn của nữ y tá xinh đẹp đó đã bị nó nhìn thấy
Mặt nó nổi sát khí, hai bàn tay cum chặt lại , chu môi phẫn nộ
Thì ra hồi nãy không trả lời tin nhắn của mình là vì bận phải ôm eo người đẹp
Hại mình tưởng bở mà muốn cầu hôn anh ta, ăn mặc xinh đẹp thay đổi phong cách làm chi khi người ta đã có cô y tá xinh đẹp kia
Đôi mắt nó bắt đầu rưng rưng nước mắt
Thật ra hồi nãy hắn không trả lời tin nhắn của nó vì hắn đang bị tào tháo rượt cần phải giải quyết gấp., ai ngờ sự tình lại xuôi theo chiều hướng xấu như vậy.
Cô y tá kia vừa đi thì hắn xoay qua phía thang máy đối diện phòng bệnh thấy nó đang đứng, khuôn mặt có vẻ không vui mà còn sắp khóc
Chẳng lẽ cô ấy vừa bị ăn hiếp?
Không quan tâm đã xảy ra chuyện gì hắn liền tiến đến chỗ nó, còn nó thì quay mặt bước vào thang máy vờ như người dưng qua đường
" Minh Vi...em dám "
Nhóc con này hôm nay dám chơi trò hú tim với mình sao? để coi mèo nào thắng miễu nào, hắn chạy lẹ xuống cầu thang nhanh gấp 2 lần vận tốc của thang máy và chặn đầu nó ngay lầu trệt
Kính koong
Thang máy mở ra nó đã thấy hắn chặn trước cửa.trong lòng vẫn còn đang giận
Con người xấu xa, lừa bịp mình không muốn nhìn thấy anh ta nữa, cô đi ngang qua xem hắn như là người vô hình
Anh bực thật rồi đây, lại dám ngó lơ anh như người không quen biết
Hắn tức giận chộp lấy tay nó lại ép mạnh vào tường
" Anh muốn gì?"
Không cho nó nói câu thứ hai thì bờ môi của hắn đã áp vào
Nếu như bình thường hắn làm như vậy thì nó còn tỏ ra thích thú nhưng bây giờ nó đang ghen, nên nụ hôn nàu cũng đủ làm cho nó chán ghét, nó cắn nhẹ vào môi hắn làm hắn đau mà nhả môi của nó ra
" Em dám cắn tôi "
Hắn định đè nó vào tường hôn tiếp thì thấy hai con mắt của nó đang chảy xuống hai hòn lệ
" sao em lại khóc , không cho phép em khóc "
Nó lấy tay đấm đấm nhẹ vào ngực hắn _trách móc mà người đau lại là nó
" Anh hôn em làm gì khi anh đã có cô y tá xinh đẹp kia, hai người làm gì em đã thấy hết, Dương Lâm đồ lừa bịp, đồ xấu xa "
Nhóc con này hóa ra là đang ghen, vậy trong tâm hẳn là đã yêu mình rồi
Hắn vui sướng , phải nói là cực kì vui sướng
Ôm khư. Khư nó trong lòng không muốn buông ra
Vội vàng giải thích vì không muốn nó hiểu lầm rồi lại hiểu lầm rồi bày tỏ hết tình cảm trong lòng của mình cho nó biết.rằng hắn đã yêu nó nhiều năm, nhiều năm lắm rồi, nó hạnh phúc, hạnh phúc ngập tràn ngoan ngõan nằm yên trong vòng tay của hắn.rồi nhanh chóng lấy hộp nhẫn ra trao tận tay cho hắn
" Em muốn anh đeo nó, đeo nó mãi mãi, cho đến khi chết anh cũng không được tháo "
Hắn đeo vào tay thật tỉ mỉ rồi hôn nhẹ lên tay nó
" Anh cũng không cho phép em tháo vì Trương Ngọc Minh Vi em sinh ra là để dành cho anh rồi "
Hai người nắm tay nhau ra bầu trời đầy sao trước cổng bệnh viện tuy không gian không mấy là lãng mạng như họ có thể dám chắc nó là cặp đôi hạnh phúc nhất trên thế gian này.
Lễ tình nhân hôm đó là ngày hạnh phúc nhất với nó và cả hắn
Tuy không có vị ngọt của socola hay mùi hương lãng mạng của hoa hồng nhưng chỉ cần trái tim của họ luôn đập vì nhau thì socola hay hoa tất cả đều không quan trọng.
End.