~ KỸ NĂNG KỲ LẠ CỦA THƯ VIỆN ~
Tiếng "Tít" lại vang lên, có người nhập mật mã mở cửa phòng tập, Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách cùng quay lại, Kha Thiếu Bân dẫn Tiểu Đồ lại lớn thêm vài centimet vào phòng. Cậu rảo bước đến trước mặt Việt Tinh Văn, khó hiểu đẩy kính, "Tinh Văn, sao mặt cậu đỏ thế?"
Việt Tinh Văn ho nhẹ, chột dạ nhìn sang chỗ khác, "Vừa tập thử kỹ năng mới, chắc là do nóng quá."
Kha Thiếu Bân cười nói: "Tớ cũng học kỹ năng mới đó, với cả, cuối cùng Tiểu Đồ của tớ cũng lên cấp tối đa rồi!"
Việt Tinh Văn cẩn thận quan sát Tiểu Đồ, ban đầu khi cậu gặp Kha Thiếu Bân ở khoa Y, Tiểu Đồ mới bé bằng một bàn tay, cất trong góc hệt như đồ chơi cho trẻ em. Lúc này, Tiểu Đồ đã cao một mét sáu rồi, đầu nó ngang vai Kha Thiếu Bân, ngoan ngoãn đứng cạnh cậu, tựa như một anh bảo vệ làm hết bổn phận.
Kha Thiếu Bân bất lực nói: "Đúng vậy, khoa Máy tính chơi tớ dữ luôn, từ 'Kìa con bướm vàng' đến 'Tìm bạn', rồi đến 'Twinkle Twinkle Little Star', lần này lại học được thêm 'Chúng ta khua mái chèo nào'."
Việt Tinh Văn bỗng tràn trề hứng thú, "Hiệu quả kỹ năng là gì?"
Kha Thiếu Bân nói: "Nó sẽ biến thành một con thuyền, tự động khua chèo, đưa chúng ta lướt sóng vượt biển."
Việt Tinh Văn: "..."
Tiểu Đồ đỉnh chóp, sau khi lên cấp tối đa còn biến hình được nữa?
Hai người đang thảo luận, tiếng "tít" lại vang lên, các thành viên khác cũng lần lượt vào phòng. Không lâu sau, 12 người đã đông đủ, Việt Tinh Văn nói với mọi người: "Chúng ta tổng hợp lại kỹ năng trước nhé."
Việt Tinh Văn gật đầu, ý bảo cậu bắt đầu đi.
Đàn chị Lam Á Dung đến cạnh Tiểu Đồ, so sánh với nó, phát hiện mình lại cao bằng Tiểu Đồ! Cô không nhịn được nói: "Tiểu Kha, người máy của em lại thăng cấp rồi à? Nó không lớn nữa đấy chứ?"
Kha Thiếu Bân nói: "Không đâu, lần này em nâng cấp tối đa rồi. Em biểu diễn kỹ năng mới học được cho mọi người nhé."
Tiếng nhạc trong trẻo quen thuộc của bài "Chúng ta khua mái chèo nào" vang lên, Tiểu Đồ cao một mét sáu bỗng lạch cạch vài lần rồi nhanh chóng biến hình... nó biến thành một con thuyền dài 6m, còn có mái chèo xuất hiện hai bên.
Mọi người: "..."
Kha Thiếu Bân cất Tiểu Đồ, nghiêm túc nói: "Em đoán có thể các khoa sau có chương trình học trên biển, cần phương tiện giao thông như thuyền, vậy nên Tiểu Đồ mới có kỹ năng biến hình?"
Kha Thiếu Bân nói tiếp: "Máy tính của em cũng có thêm kỹ năng mới, là Virus Trojan, em có thể gõ mã virus, để virus ẩn nấp tại vị trí chỉ định, lan truyền ra xung quanh, khuếch tán, đồng thời phát nổ vào thời gian chỉ định." Để mọi người dễ hiểu hơn, Kha Thiếu Bân suy nghĩ một lát rồi đưa ra ví dụ, cậu nói: "Tựa như một quả lựu đạn không ngừng lan rộng được chôn ở nơi bí mật nào đó."
114, Virus Trojan: là một trong những chương trình độc hại được ngụy trang với lớp vỏ bọc bên ngoài mang bản chất vô hại để người dùng thao tác.
Lưu Chiếu Thanh ngạc nhiên hỏi: "Em có thể kiểm soát thời gian phát nổ và phạm vi lan rộng sao?"
Kha Thiếu Bân hào hứng gật đầu, "Đúng ạ, nó đỉnh ở chỗ đó đó! Virus Trojan có thể coi là kỹ năng tấn công kéo dài trong phạm vi rất mạnh, chôn sẵn virus từ trước, có thể hủy diệt kẻ địch khi chưa kịp đề phòng, nhưng cần phải chọn đúng thời cơ sử dụng."
Lưu Chiếu Thanh giơ ngón cái, nói: "Được của nó đấy."
Kha Thiếu Bân biểu diễn kỹ năng xong, cậu mở máy tính, nói: "Đến mọi người đó."
Lưu Chiếu Thanh bước lên, cười nói: "Để anh trước. Kỹ năng của khoa Y bọn anh vẫn đơn giản, bạo lực như cũ, trước đây anh đã lấy mấy thứ dao phẫu thuật, vải gạc, chỉ khâu, cưa điện rồi, lần này, anh chi khoản lớn đổi hẳn cái giường phẫu thuật luôn, có thể điều trị cho bệnh nhân bị thương nặng."
Anh dừng một lát, bổ sung: "Vải gạc chỉ chữa được vết thương ngoài, nhưng giường phẫu thuật có thể chữa cả nội thương, cấp cứu cho bệnh nhân gặp nguy hiểm. Nói cách khác, chỉ cần mấy đứa không ngỏm hẳn, vẫn còn thở được thì chiếc giường này có thể cứu sống mấy đứa."
Hứa Diệc Thâm cười tít mắt, nói: "Đàn anh Lưu, anh thăng cấp lên thành vú em chuyên nghiệp à?"
Lưu Chiếu Thanh nhướn mày, "Đánh phó bản mà không đưa vú em theo thì đánh kiểu gì? Vậy nên anh không đổi mấy kỹ năng tấn công của khoa Y nữa, chi khoản lớn thăng cấp tối đa các kỹ năng trị thương luôn. Anh nghĩ kỹ năng tấn công và khống chế của nhóm chúng ta đã đủ dùng rồi nhỉ?"
"Đàn anh nói đúng lắm, kỹ năng này rất quan trọng." Việt Tinh Văn mừng rỡ, dù đến lúc này, mọi người vẫn chỉ bị thương ngoài da, chưa ai bị thương nặng bao giờ, nhưng kỹ năng chữa trị là một bảo hiểm với nhóm họ. Quả nhiên đàn anh Lưu đã quyết định rất đúng đắn.
"Em học kỹ năng gì đấy?" Lưu Chiếu Thanh nhìn sang Hứa Diệc Thâm, chọc anh ta, "Không phải lại thêm mấy thằng đệ nữa đấy chứ?"
"Không, phân bào nữa em không điều khiển được đâu." Hứa Diệc Thâm cười nói, "Em học kỹ năng mới của khoa Sinh, tên là Mã di truyền, là chế tạo ra đời sau dựa trên quy luật của gen di truyền."
"Đời sau?" Trác Phong khó hiểu, "Cụ thể là làm thế nào, em biểu diễn thử xem?"
"Khụ, mọi người chuẩn bị tinh thần nhé." Hứa Diệc Thâm giơ tay phải, ngay sau đó, một bạn nhỏ khoảng 8 tuổi xuất hiện trước mắt mọi người, khuôn mặt tròn xoe trắng trẻo, mái tóc xoăn bẩm sinh màu hạt dẻ, hệt như phiên bản thu nhỏ của Hứa Diệc Thâm. Hứa Diệc Thâm xoa đầu "đời sau" kia, nói: "Giới thiệu với cả nhà, con trai tôi, Tiểu Hứa."
"..." Mọi người cạn lời tập thể.
Lần này không kiếm thêm mấy thằng đệ nữa, mà lên chức bố luôn rồi? Khoa Sinh thật sự rất ra sức vì bộ gen người đó.
Lưu Chiếu Thanh quỳ xuống quan sát cậu bé trước mặt, dở khóc dở cười, "Nói không phải chứ, cũng giống em lắm đấy."
Hứa Diệc Thâm cười híp mắt, "Nó thừa hưởng gen của em, đương nhiên phải giống em. Sao hả, cưng không?"
Mấy cô gái đều nở nụ cười mẹ hiền, chỉ muốn đi qua xoa đầu nhóc Hứa.
Lưu Chiếu Thanh bất lực đỡ trán, "...Rồi sao, em di chuyển gen ra một đứa bé thế này có tác dụng gì?"
Hứa Diệc Thâm khẽ ho một tiếng, nghiêm túc nói: "Nó di truyền gen của em, cũng di truyền toàn bộ năng lực của em luôn. Khi kỹ năng của em CD có thể bảo nó dùng. Lỡ như em xui xẻo chết ngắc, nó cũng có thể thừa hưởng tín chỉ của em, cả điểm tích lũy, thậm chí là ký ức và ý thức, nói đơn giản thì đây như mạng sống thứ hai của em đó."
Lưu Chiếu Thanh không muốn bình luận nữa.
Khoa Sinh nghiên cứu khoa học sự sống, cũng cấp cho sinh viên đủ nhiều kỹ năng "sống", có phân bào nguyên nhiễm tự phân thân mình, di truyền gen tạo ra đời sau, lại thêm vòng xoắn DNA để cứu cánh... Hứa Diệc Thâm sẽ biến thành con gián đánh mãi không chết.
Tiếp theo là Trác Phong.
Mọi người không tò mò với kỹ năng của anh chút nào, bởi lẽ trong môn chung lần trước và ở hội thao, mọi người đã được chứng kiến các kỹ năng khác của khoa Vật lý rồi, nhưng Trác Phong vẫn phải thị phạm cho các thành viên một lần.
Anh chỉ học kỹ năng quang học sơ cấp, chủ yếu là để chiếu sáng, có thể chiếu sáng khu vực 5m x 5m, đồng thời trong khoảnh khắc phóng ra ánh sáng, sinh vật trong phạm vi đó sẽ mù tạm thời. Nếu nâng tới cấp tối đa, kỹ năng quang học có thể trở thành vũ khí sát thương phạm vi lớn, nhưng Trác Phong muốn học nhiều kỹ năng nên tiết kiệm điểm, không nâng "ánh sáng" lên cấp cao nhất.
Kỹ năng nam châm có hai cách dùng. Một là tách hai cực nam châm, hán(?) vào vị trí bất kì, sau đó cưỡng chế hai cực N, S dính vào nhau theo nguyên lý "trái cực hút nhau". Hai là tạo ra một từ trường rộng 5m2, hút toàn bộ kim loại như sắt, niken xung quanh.
Kỹ năng lực, hiện giờ anh chỉ học lực ma sát, kỹ năng này cũng có hai cách dùng, có thể loại bỏ lực ma sát khiến mặt phẳng trơn bóng, không thể đứng thẳng; hoặc tăng thêm lực ma sát, khiến mọi người như chôn chân dưới bùn, không thể di chuyển.
Trác Phong biểu diễn xong, nói với Việt Tinh Văn: "Hiện giờ anh đã học dòng điện, lực hút lên cấp cao nhất, quang, từ và lực ma sát đều chỉ học sơ cấp. Khoa Vật lý có rất nhiều kỹ năng, còn có các kỹ năng nguyên tố như hạt nhân, nhiệt, cùng với công cụ như lò xò, cân tiểu li, không đủ điểm tích lũy, sau này có cơ hội thì học sau."
Vật lý là nền tảng của các ngành kỹ thuật, kỹ năng của khoa Vật lý trong thư viện cũng có sức tấn công mạnh nhất, dù là dòng điện đốt cháy người trong chốc lát, hay là lực hút khiến con người ngã bẹp như nhân bánh, nếu không kiểm soát tốt sẽ rất dễ ngộ thương đồng đội.
Kỹ năng của Trác Phong rất có ích trong chương trình học sinh tồn, nghĩ kỹ lại, đã rất lâu không dùng đến chúng rồi.
Việt Tinh Văn phỏng đoán: "Khoa kỹ thuật công nghệ sau này có thể sẽ gặp phải chương trình học sinh tồn, dù sao khoa Vật lý cũng có quá nhiều kỹ năng tấn công, đến lúc đó, hẳn những kỹ năng này của đàn anh đều có dịp dùng."
Trác Phong nói: "Anh cũng nghĩ vậy, khoa Hóa đã là môn suy luận rồi, khả năng cao khoa Vật lý sẽ không suy luận phá án nữa. Tia bức xạ, vật lý thiên văn, vật lý lượng tử gì gì đó, nghe là thấy giống môn sinh tồn nguy hiểm rồi đấy... Hầy, mong là không khó quá."
Việt Tinh Văn lại rất lạc quan, "Chương trình học khó hơn, nhưng thực lực của chúng ta cũng mạnh lên, mọi người không cần lo quá đâu."
Trác Phong cười nói: "Cũng phải."
Anh quay sang nhìn Lâm Mạn La, "Mạn La, em học được những kỹ năng mới nào?"
"Xử lý phân loại rác." Lâm Mạn La giơ tay phải, bốn chiếc thùng rác màu đỏ, xanh lam, xanh lục, xám đột nhiên xuất hiện trước mắt họ, "Bảo vệ môi trường không thể thiếu khâu xử lý rác được, chị có thể phân loại các vật thể chỉ định để xử lý dựa theo rác hữu cơ để phân hủy, chất thải nguy hại, chất thải có khả năng tái sử dụng – tái chế và chất thải còn lại."
Lâm Mạn La nhìn xung quanh, cuối cùng chăm chú nhìn Trác Phong, cười nói: "Ví dụ, em cảm thấy ai đó là chất thải nguy hại, có thể cho người vào trong thùng rác màu đỏ."
"..." Trác Phong dở khóc dở cười, "Khoa Môi trường bá thật đấy, người cũng phân loại được như rác à?"
"Ừ, thùng rác thư viện cho em không giới hạn vật thể khi dọn rác." Có thể thấy Lâm Mạn La rất thích kỹ năng mới này, cô dừng một lát, nói: "Thật ra trong bốn thùng này, thùng chất thải tái chế là có ích nhất, khi mở nắp ra , vật thể nào đó em chỉ định trong phạm vi nhất định sẽ bị hút thẳng vào thùng."
Kha Thiếu Bân hưng phấn hỏi: "Ví dụ chị chỉ định một chai nhựa, mở nắp thùng rác giơ về phía nó, toàn bộ chai nhựa trong phạm vi nhất định sẽ tự động bay vào thùng rác của chị?"
"Đúng vậy, tự động thu hồi." Lâm Mạn La nói.
"..." Mọi người đều không biết nên nói gì nữa. Quả thật, kỹ năng của thư viện chưa bao giờ bình thường!
~ SÁCH KỸ NĂNG KỲ LẠ ~
Lâm Mạn La biểu diễn kỹ năng xong, nhìn sang Lam Á Dung đứng cạnh mình, cười nói: "Chị Lam, em nhớ trước đây chị đã học kỹ năng 'Luật hình sự', 'Luật hôn nhân' rồi, lần này chị học gì thế?"
"Lần này chị học kỹ năng đầu tiên của 'Luật kinh tế', là 'Chống cạnh tranh không lành mạnh', kỹ năng này chị không thể biểu diễn cho mọi người xem được, hiệu quả trong thực tế là khi số lượng hai phe chênh lệch vượt 1.5 lần, luật chống cạnh tranh không lành mạnh sẽ có tác dụng, có thể cưỡng chế quân địch dừng tấn công." Lam Á Dung nói.
"Nói cách khác, khi bị kẻ địch với số người gấp 1.5 lần chúng ta bao vây, có thể buộc họ dừng lại để chúng ta bỏ chạy?" Kha Thiếu Bân ngẩng đầu lên sau chiếc máy tính, hào hứng nói: "Lúc cần thiết, thậm chí chúng ta có thể cố ý tạo ra cục diện 'cạnh tranh không lành mạnh', ép buộc phải ngừng chiến?"
"Đúng vậy." Lam Á Dung nói, "Tiếc là chỉ dừng được 10 giây."
"10 giây là đủ cho chúng ta chạy rồi, di chuyển mảng kiến tạo của Tần Lộ, hệ tọa độ bay trên không của Bình Sách, cả 'Kim thiền thoát xác' của em nữa, đều có thể đưa mọi người đến vị trí rất xa trong vòng 10 giây." Việt Tinh Văn vui vẻ nói: "Có kỹ năng này rồi, ít nhất chúng ta không sợ bị kẻ địch bao vây."
"Ừ, chị thăng cấp tối đa rồi, CD 4 tiếng, Tiểu Kha viết luôn vào đi." Lam Á Dung nói.
"Được rồi. Tiếp theo là ai đây?" Kha Thiếu Bân nhanh nhẹn nhập kỹ năng mới của đàn chị Lam vào bảng rồi nhìn xung quanh, đúng lúc chạm phải ánh mắt của Tân Ngôn, người sau bèn nói: "Đến tôi vậy."
Hiện Tân Ngôn có bốn kỹ năng của khoa Hóa, một là đèn cồn khoa Hóa trang bị cho toàn bộ sinh viên, có thể chiếu sáng, có thể thắp lửa; hai là nước cường toan có tính ăn mòn mạnh, có thể tạt vào khiến con người nhanh chóng bị ăn mòn thành một vũng máu; ba là bộ thiết bị chưng cất, có thể sao chép vô hạn các bộ dụng cụ thủy tinh, đồng thời điều chỉnh kích cỡ; bốn là phốt pho trắng dễ cháy, có thể hất vào không khí để dẫn nổ.
Kha Thiếu Bân mong chờ nhìn cậu ta.
Tân Ngôn giơ tay phải, một tấm bảng phức tạp xuất hiện trước mặt mọi người...
Hiđro, heli, liti, beri, bo, cacbon, nitơ, oxi, flo, neon...
Kha Thiếu Bân cũng là sinh viên tự nhiên, nhìn tấm bảng quen thuộc này, cậu lập tức nhớ lại cảnh tượng giáo viên Hóa học thời trung học thúc giục cậu học thuộc mỗi ngày. Kha Thiếu Bân không khỏi trợn mắt, "Bảng tuần hoàn nguyên tố hóa học?!"
Tân Ngôn bình tĩnh nói: "Đây là kỹ năng mới mở khóa sau khi hoàn thành khoa Hóa, cần đổi bằng rất nhiều điểm tích lũy. Tôi đã đổi hết điểm tích lũy lấy bảng 'tuần hoàn nguyên tố' này. Khi đã có tấm bảng này, tôi có thể tiến hành thí nghiệm hóa học với hơn một trăm nguyên tố hóa học, tạo ra vật chất mình cần."
Việt Tinh Văn hiểu ý cậu ta, mắt cậu bỗng sáng ngời, "Vậy tức là, chỉ cần là vật chất có thể sử dụng nguyên tố hóa học để chế tạo, cậu đều có thể chế tạo bằng nguyên tố trong bảng tuần hoàn?"
Tân Ngôn gật đầu, "Đúng vậy. Giả như hidro và oxy có thể kết hợp thành nước. Nguyên tố kali, cacbon, nito có thể tạo thành chất cực độc kali xyanua... Bảng tuần hoàn là nền tảng của hóa học, cách vận dụng những nguyên tố này khá phức tạp. Sau này tôi có thể sản xuất hóa chất cần thiết theo nhu cầu."
Kha Thiếu Bân không khỏi giơ ngón cái, "Tân Ngôn đỉnh của chóp! Chế tạo được cả axit, kiềm, muối thậm chí cả chất độc tại chỗ luôn!"
Có thể thấy Tân Ngôn rất thích kỹ năng mới này. Người đam mê thí nghiệm hóa học như cậu ra cho rằng kỹ năng này mới hợp với mình nhất, bình thường rảnh rỗi cũng có thể nghiên cứu vài nguyên tố hiếm ít thấy trong phòng thí nghiệm trường học.
Sau Tân Ngôn, hai chị em Tần Miểu và Tần Lộ cũng biểu diễn kỹ năng mới.
Tần Lộ giơ tay phải triệu hồi quả địa cầu, cô nói: "Tớ học một kỹ năng cơ bản, là tự quay và quay quanh. Tự quay là khi quả địa cầu của tớ chuyển động, ngày đêm luân phiên, tự quay một vòng tức là một ngày một đêm. Quay quanh là khi địa cầu chuyển động quanh mặt trời, xuất hiện phân chia các mùa. Tớ có thể thay đổi ngày đêm và các mùa xung quanh dựa trên tần suất tự quay và quay quanh."
Kha Thiếu Bân vừa ghi lại vừa hỏi: "Kỹ năng thay đổi ngày đêm của cậu có thay đổi được thời gian CD của chúng ta không?
Tần Lộ tươi cười rực rỡ, "Mấu chốt ở đây đó! Thời gian CD của rất nhiều đại chiêu của chúng ta đều là 24 tiếng. Nhưng khi trái đất tự quay một vòng, thời gian xung quanh chúng ta sẽ bằng với 24 tiếng đã trôi qua, tất cả kỹ năng của mọi người đều sẽ phục hồi."
Cô giơ ngón tay lay nhẹ quả địa cầu, quả địa cầu xoay một vòng, mọi người phát hiện, thư viện vốn đang là ban ngày bỗng biến thành ban đêm!
Việt Tinh Văn nói: "Kỹ năng này quá mạnh, có thể nhảy thẳng 24 tiếng, thay đổi thời gian xung quanh. Phạm vi có tác dụng và hạn chế cụ thể là gì? Chắc chắn không thể dùng vô tội vạ rồi."
Tần Lộ gật đầu, nói: "Đúng vậy, bởi vì kỹ năng này có thể nhảy thời gian, thay đổi mùa, vậy nên đây là kỹ năng giới hạn, mỗi chương trình học chỉ được dùng một lần. Cần dùng vào thời điểm mấu chốt."
Tần Miểu tiếp lời: "Lần này tôi học kỹ năng 'Văn Cảnh chi trị' của thời Hán, bởi vào thời Hán Văn đế, Hán Cảnh đế, nhà Hán đã áp dụng giảm sưu giảm thuế để giảm bớt gánh nặng cho người dân, khi sử dụng kỹ năng, có thể giảm bớt thương tổn mà đồng đội phải chịu, kéo dài trong 10 phút. Nói đơn giản thì là kỹ năng giảm thương tổn toàn nhóm."
"Ngoài ra còn một đại chiêu nữa, là 'Hỏa Thiêu Liên Doanh' thời Tam Quốc, có thể tạo ra thế lửa tấn công kéo dài với các mục tiêu nối liền trong phạm vi 800m."
Tần Miểu có các kỹ năng 'Dẹp loạn sáu nước' của triều Tần, 'Dùng rượu tước binh quyền' của thời Tống, 'Văn thành hòa thân' của nhà Đường, 'Văn Cảnh chi trị' của thời Hán, lại thêm 'Hỏa Thiêu Liên Doanh' vào thời Tam Quốc, kỹ năng của khoa Lịch sử đều liên quan đến các điển cố nổi danh sử sách, đồng thời đều là đại chiêu có thời gian CD rất lâu.
Nhưng lúc này, Tần Lộ đã học tự quay và quay quanh, sau khi xoay quả địa cầu, ngày đêm thay đổi, kỹ năng của Tần Miểu có thể kết thúc CD trong chớp mắt, vậy cũng tức là cặp chị em sinh đôi này phối hợp với nhau có thể tung hai lần đại chiêu liên tiếp!
Việt Tinh Văn phát hiện, kỹ năng tấn công và bảo vệ của nhóm nghiên cứu 183 càng ngày càng mạnh. Liệu điều này có nghĩa rằng, sắp tới sẽ có thêm nhiều chương trình học sinh tồn khó khăn hơn? Cậu bỗng có linh cảm không ổn lắm, nhưng không dám nói ra.
Việt Tinh Văn nhìn sang Chương Tiểu Niên, cười nói: "Cậu bé, đến em đó!"
Chương Tiểu Niên gãi ót, nói: "Kỹ năng của em không có gì đặc biệt hết, trước đây em học xây lô cốt dưới đất, lần này thì học xây nhà trên mặt đất, em có thể xây một tòa nhà cao 33 tầng trong mười phút."
Cậu ngẩng đầu nhìn trần nhà, ho nhẹ rồi tiếng rồi nói: "Phòng tập này không chứa được nhà cao tầng của em, sau này đến chỗ nào rộng rãi, em biểu diễn cho mọi người sau."
Lưu Chiếu Thanh cười nói: "Được đấy, sau này không cần trốn xuống đất nữa rồi, phong cảnh và tầm nhìn trên cao đều tốt hơn."
Chương Tiểu Niên dừng một lát, nói thêm: "Còn nữa, số điểm còn lại em dùng để mua sách kỹ năng xây cầu, em có thể xây cầu bắc qua dòng sông dưới 100m, cũng có thể phá cầu bất cứ lúc nào, cắt đuôi kẻ địch."
Việt Tinh Văn khen ngợi, "Hay lắm, kỹ năng của khoa Kiến trúc luôn rất thực dụng."
Dù là máy đào, máy ủi có thể biến hình, hay máy định tầm laser, xây tường, xây hầm, xây nhà cao tầng, có Chương Tiểu Niên ở đây, nhóm nghiên cứu 183 như có một 'căn nhà di động', dù đi đâu cũng không lo cảnh màn trời chiếu đất.
Trong 12 người, đã có 10 người biểu diễn kỹ năng mới thăng cấp, cuối cùng chỉ còn lại Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách.
Việt Tinh Văn quay sang nhìn Giang Bình Sách, phát hiện người sau cũng đang nhìn cậu.
Vào khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, cảm giác tê dại kỳ lạ bỗng chạy dọc sống lưng cậu, nhớ lại dáng vẻ nghiêm túc khi nói 'Tinh Văn, đáng để tôi chờ đợi' của hắn, tai Việt Tinh Văn lại nóng lên, cậu vội vàng dời mắt, tỏ ra bình tĩnh nói: "Bình Sách, cậu nói trước đi, tôi chốt sổ."
Giang Bình Sách không nhìn Việt Tinh Văn nữa, bình tĩnh nói: "Lần này tôi học hai kỹ năng, một là sách kỹ năng mở rộng về lý thuyết đồ thị, một nhánh của toán học, có thể tính toán để phân giải mọi vật thể thành hình học."
Lưu Chiếu Thanh nghe vậy, không hỏi trố mắt, "Mọi vật thể, cả con người à?"
Giang Bình Sách: "Đúng vậy"
Lưu Chiếu Thanh bất lực đỡ trán, "...Em làm vậy không phải là 'phanh thây' à? Cắt một người thành một đống vuông tròn tam giác trong mấy giây?"
Mọi người tưởng tượng cảnh Giang Bình Sách cắt người bằng hình học, ai nấy đều thấy rất phù hợp với phong cách của "học bá".
Giang Bình Sách có thể tính diện tích và thể tích của một người trong chốc lát, sau khi có kỹ năng 'Lý thuyết đồ thị', trong mắt hắn, mọi vật thể đều được hình thành từ hình học, có thể cắt nhỏ trong chớp mắt, thật sự rất đáng sợ! Đương nhiên nếu người học kém học được kỹ năng này, có thể mất cả buổi vẫn không ra kết quả, cắt được một nửa là chặt ngang lưng người khác luôn...
Việt Tinh Văn tò mò nói: "Còn một kỹ năng nữa là gì?"
Giang Bình Sách đáp: "Xác suất."
Dứt lời, hắn giơ tay phải, ngay sau đó, một chiếc hộp lấp lánh ánh sáng vàng xuất hiện, Giang Bình Sách đưa tay vào rút nhẹ, kết quả hắn rút được một cuốn "Không gian vector", hắn bỏ cuốn sách lại, rút thêm lần nữa, được một cuốn "Vi tích phân".
Việt Tinh Văn dở khóc dở cười, "Kỹ năng của cậu là blind box à?"
Giang Bình Sách giải thích: "Ừ, mỗi lần rút có xác suất 10% sẽ rút được sách kỹ năng liên quan đến Toán học, 90% không rút được gì hết. Nhưng kỹ năng này có một chỗ tốt là mỗi lần thi có thể rút 50 lần, vậy nên chỉ cần không phải xui tận mạng, có thể rút trúng 5 cuốn sách, có lợi hơn chỉ học một kỹ năng."
Kha Thiếu Bân lập tức nổi hứng, "Người khác có rút được không? Tớ bốc thẻ trong game hay bốc được SSR lắm!"
Giang Bình Sách nói: "Được, cậu muốn thử?"
Kha Thiếu Bân tức tốc chạy qua, thò tay vào trong "blind box" của khoa Toán, một lát sau, một dòng chữ to đùng chạy qua trước mắt, "Rất tiếc, bạn không rút được gì hết!"
Kha Thiếu Bân không tin, cậu rút tiếp, kết quả rút mười mấy lần vẫn không được gì.
Cậu bất lực nhún vai, "Xem ra blind box của khoa Toán không cho người ngành khác bốc rồi!"
Việt Tinh Văn cũng tò mò thò tay vào hộp, cuối cùng cậu rút được cuốn "Phương trình và đường thẳng", Việt Tinh Văn đắc ý vỗ vai Kha Thiếu Bân, nói: "Xem ra là do cậu xui thôi!"
Kha Thiếu Bân: "..."
Hứa Diệc Thâm cười híp mắt, nói: "Hộp xác suất này của Bình Sách cũng vui thật chứ! Khi nào môn học sau bắt đầu, mọi người lần lượt rút một loại trước?"
Giang Bình Sách nói: "Được, rút ra sách gì còn tùy vào vận may. Nếu rút được khoảng năm quyển thì rất hời."
Việt Tinh Văn tán thành, nói: "Bảo sao cậu lại chọn Hộp xác suất, kỹ năng này đúng là có lợi nhất." Giang Bình Sách khẽ nhếch môi, nói với Việt Tinh Văn: "Đến cậu đấy. Lần này cậu học kỹ năng gì?"
Việt Tinh Văn lấy hai cuốn sách, nói: "Tôi đổi 'Ba mươi sáu kế' và 'Kinh Thi', tôi không đủ điểm nên chỉ mở vài kỹ năng trong đó thôi. Trong 'Ba mươi sáu kế' tôi mở khóa 'Ám độ Trần Thương', 'Điệu hổ ly sơn', 'Ám độ Trần Thương' có thể giúp toàn bộ thành viên tàng hình tránh bị theo dõi; 'Điệu hổ ly sơn' là dẫn kẻ địch được chỉ định đi."
Các kế sách trong Ba mươi sáu kế đều rất dễ dùng, hai kỹ năng Việt Tinh Văn lựa chọn cũng là một trong những kế sách thực dụng nhất.
Còn với "Kinh Thi", Việt Tinh Văn cũng không biết nói gì, cậu dứt khoát đưa sách cho mọi người xem.
1. Quan quan thư cưu,
Tại hà chi châu,
Yểu điệu thục nữ,
Quân tử hảo cầu;
Trích "Kinh Thi – Quốc Phong – Chu Nam – Quan Thư".
Sau khi sử dụng kỹ năng, triệu hồi đôi chim nước, đồng thời chọn một người trong lòng cho mục tiêu chỉ định, hai người được chỉ định sẽ rơi vào tình yêu nồng cháy ngay lập tức, không thể chia xa.
2. Kiêm gia thương thương,
Bạch lộ vi sương,
Sở vị y nhân,
Tại thuỷ nhất phương;
Trích "Kinh Thi – Quốc Phong – Tần Phong – Kiêm Gia".
Sau khi sử dụng kỹ năng, một vùng cỏ lau sẽ mọc lên xung quanh, bông lau xanh mướt phất phơ theo gió, sương trắng đọng lại trên phiến lá, dưới khung cảnh tuyệt đẹp này, nhìn thấy người trong lòng bên kia bờ sông nước, vậy nên, mục tiêu bị chỉ định sẽ ngẩn ngơ dừng bước, ngóng trông người long lòng, không thể thực hiện bất cứ thao tác gì trong 5 phút.
Các thành viên: "???"
Mấy kỹ năng quái quỷ gì đây?
Một lát sau, Kha Thiếu Bân mới đúc kết: "Thư viện cảm thấy nhóm chúng ta nhiều người ế quá nên mới cho Tinh Văn một cuốn sách kỹ năng yêu đương sao?"
Việt Tinh Văn: "..."
Cậu cũng không ngờ cậu đổi cuốn "Kinh Thi", đến khi mở khóa lại toàn là kỹ năng yêu đương?"