Trốn Thoát Khỏi Thư Viện

Chương 102: + 103




~ BA LÁ PHÔI PHÂN CÔNG HỢP TÁC ~

Sau khi khối tế bào thành công làm tổ trong đáy huyệŧ. Hình thành phôi nang, sau đó chúng biệt hóa tạo thành phôi thai với ngoại bì, trung bì và nội bì, phôi thai dần phân hóa thành các bộ phận trên cơ thể người hoàn chỉnh.

Gần như ngay khi Hứa Diệc Thâm yêu cầu "biệt hóa phôi", tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai: "Trong quá trình phôi thai phân hóa, đã hình thành ba lớp ngoại bì, trung bì và nội bì, trong quá trình phân hóa và phát triển sắp tới, tế bào thuộc ba lá phôi này không thể tráo đổi cho nhau, vui lòng phân công trước."

Mọi người vốn đang xếp thành vài hàng, một lát sau, hai đường ranh rõ rệt xuất hiện giữa mọi người, chia "khối tế bào" bọn họ thành ba lớp phôi ngoại bì, trung bì, nội bì.

Lưu Chiếu Thanh đề nghị: "Mười hai người chúng ta chia bốn người một nhóm là ổn phải không? Tiểu đội ngoại bì, tiểu đội trung bì, tiểu đội nội bì?"


Việt Tinh Văn nói: "Đàn anh Lưu và đàn anh Hứa quyết định danh sách cụ thể đi." Có sinh viên Sinh và Y ở đây, Việt Tinh Văn cũng không muốn chỉ huy môn này, một sinh viên khối xã hội như cậu quả thật không hiểu quá trình phôi thai phát triển.

Hứa Diệc Thâm nghiêm túc phổ cập thông tin cho mọi người: "Sau cùng ngoại bì sẽ hình thành nên biểu, cảm, thần, tuyến, cũng chính là biểu bì trên cơ thể người, như da, móng tay, tóc; cảm là hệ thống các cơ quan cảm giác, như mắt, tai, mũi, thần là tổ chức thần kinh như não, tủy, thần kinh; và một bộ phận nữa là tuyến mồ hôi, tuyến bã, tuyến nước bọt... Thường thì tế bào thuộc ngoại bì sẽ khá nhỏ, tốc độ phân tách nhanh nhất."

Tốc độ phân tách nhanh cũng dễ hiểu, bởi vì quả thật da và tóc trên cơ thể người có khả năng tái tạo nhanh nhất, nếu nội tạng bị tổn thương sẽ rất khó hồi phục.


Hứa Diệc Thâm dừng một lát, híp mắt nói đùa: "Ai tình nguyện làm ngoại bì nào? Phụ trách chế tạo mắt, mũi, tóc của cục cưng nhà mình?"

Lam Á Dung chủ động mở miệng: "Chị mê đẹp lắm, chúng ta phải sinh một em bé xinh xắn da trắng nõn nè, tóc đen nhánh, mắt to tròn. Chị tham gia ngoại bì cho, phụ trách da dẻ của em bé nhà mình."

Đàn chị Lam vừa nói muốn sinh một em bé xinh đẹp, quan điểm này nhanh chóng được các chị em tán thành.

Lâm Mạn La nói: "Chị cũng làm ngoại bì, chị bao ngũ quan như mắt, mũi, lông mi..."

Tần Miểu cũng nói: "Em đi với hai chị, xử lý mấy tuyến mồ hôi gì đó..."

Vốn Tần Lộ cũng muốn ra ngoại bì, nhưng cô giống hệt chị mình, hai người cùng ở một khu vực sẽ không phân biệt được, cô đành im lặng chờ ở sau lưng Kha Thiếu Bân, định bụng lát nữa chọn sau.


Hứa Diệc Thâm hỏi: "Ngoại bì còn thiếu một người?"

Một lát sau, họ nghe thấy Lưu Chiếu Thanh thoải mái nói: "Anh cũng làm ngoại bì, phụ trách hệ thống thần kinh. Hệ thống các dây thần kinh chạy khắp cơ thể, lỡ như có sai sót gì, lúc em bé chào đời sẽ bại liệt mất."

Mọi người: "..."

Nghe có vẻ rất áp lực.

Mặc dù họ có 12 người, nhưng trong quá trình phôi phân hóa phải chú ý quá nhiều chi tiết, thật sự không thể qua quýt.

Quả thật hệ thống thần kinh rất phức tạp, cần một người có chuyên môn xử lý, từ đại não, tủy sống, sau đó là mạng lưới thần kinh phân bố khắp cơ thể, chỉ cần một dây thần kinh sai sót, bộ phận tương ứng sẽ không nhận được mệnh lệnh từ não.

Lưu Chiếu Thanh chủ động xin phụ trách hệ thống thần kinh, mọi người đều rất yên tâm.

Họ nhanh chóng quyết định bốn người tham gia lớp ngoại bì.
Hứa Diệc Thâm nói tiếp: "Nội bì sẽ hình thành cả hệ thống tiêu hóa, hô hấp và các tế bào biểu mô của phổi, cùng với đó là biểu mô của gan, tụy, tuyến ức, tuyến giáp. Nhớ đơn giản thì là tiêu, hô, gan, tụy."

Nhiệm vụ chính của nội bì là hình thành các cơ quan trong cơ thể; với hai hệ thống tiêu hóa và hô hấp gồm rất nhiều đường ống.

Trác Phong xung phong nói: "Tôi tham gia nội bì, tôi có thể phụ trách hệ thống hô hấp, hồi cấp ba tôi cũng học khối tự nhiên mà, vẫn nhớ được đôi chút sinh học."

Quả cầu Kha Thiếu Bân khẽ lắc lư sau lớp kính, như thể đang suy nghĩ gì đó, vài giây sau, cậu mới nói: "Tân Ngôn, cậu làm nội bì cùng tớ không? Chúng ta cùng nhau làm hệ thống tiêu hóa của em bé?"

Tân Ngôn hờ hững nói: "Sau đó nuôi nó thành một nhóc ham ăn từ bé?"

Mọi người: "..."
Tân Ngôn nói đúng trọng tâm quá!

Kha Thiếu Bân cười rộ lên, hai mắt cong cong, "Chức năng tiêu hóa phải tốt em bé mới hấp thu dinh dưỡng, hay ăn chóng lớn được! Cậu đừng quên, nhiệm vụ của chúng ta không chỉ có thuận lợi sinh em bé, còn phải nuôi nó lớn, đến khi đi mẫu giáo cơ. Nhỡ em bé biếng ăn hay khó hấp thu, tiêu hóa là phiền lắm đấy."

Lưu Chiếu Thanh không nhịn được nói: "Nghe Tiểu Kha nói, sao y như một ông bố đang mong ngóng con mình ra đời thế nhỉ?"

Kha Thiếu Bân nghiêm túc nói: "Mặc dù em ế có thâm niên 21 năm, nhưng có thể sinh con với mọi người ở thư viện, cũng là một trải nghiệm khó quên mà, nhất định em sẽ trân trọng cơ hội hiếm hoi này."

Mọi người: "..."

Kha Thiếu Bân càng nói càng quái gở, nói hệt như chính cậu mang thai vậy!

Việt Tinh Văn nhịn cười nói: "Vậy cậu vào nội bì làm hệ thống tiêu hóa đi. Tớ tin là có Kha Thiếu trấn thủ ở đó, em bé của chúng ta sẽ hay ăn chóng lớn lắm!"
Kha Thiếu Bân cười vui như Tết: "Đương nhiên rồi. Là một người hay ăn, tớ biết rõ hệ thống tiêu hóa lắm luôn, từ khoang miệng đến thực quản, dạ dày, tá tràng, ruột non, ruột già, hồi tràng, ruột thừa, ruột cong, trực tràng,..."

Mọi người nghe một sinh viên khoa Máy tính đọc thuộc lòng các đường tiêu hóa, ai nấy đều ngạc nhiên trố mắt – "Mê ăn cứng" là thế nào? Nghiên cứu hệ thống tiêu hóa của con người vì miếng ăn? Đúng là không phục không được.

Việt Tinh Văn muốn tặng cậu một ngón cái, lại phát hiện mình đã biến thành khối cầu, không có ngón cái, đành phải nháy mắt với Kha Thiếu Bân.

Giọng Tân Ngôn vẫn lạnh nhạt như trước: "Vậy tôi làm nội bì, phụ trách gan và tuyến tụy."

Tần Lộ tiếp lời: "Vậy tớ cũng làm nội bì, hồi cấp ba tớ học khối xã hội, không hiểu gì về sự phát triển của phôi thai, tớ phụ trách hai tuyến ức và tuyến giáp được không? Có gì không hiểu tớ sẽ hỏi đàn anh Hứa và đàn anh Lưu."
Hứa Diệc Thâm nói: "Yên tâm, nhìn chung, anh và đàn anh Lưu sẽ giúp mọi người."

Ngoại bì và nội bì đều đã có người, chỉ còn lại trung bì cuối cùng.

Việt Tinh Văn hỏi: "Trung bì thì sao?"

Hứa Diệc Thâm nói: "Ngoài nội ngoại bì, toàn bộ những thứ khác do lớp trung bì phụ trách. Trong quá trình phôi thai phát triển, sự phân hóa của trung bì là phức tạp nhất, lớp hạ bì, cơ bắp, xương cốt, các mô liên kết, còn có hệ thống tuần hoàn máu, bao gồm tim, mạch máu, xương tủy, hạch bạch huyết, mạch bạch huyết; đoạn kết của đường dẫn từ các khoang, lớp bao các cơ quan nội tạng, các mô liên kết trong nội tạng, mạch máu, cơ bàng quang, thận và ống dẫn niệu trong hệ thống tiết niệu, còn có các ống sinh dục..."

Việt Tinh Văn nghe thôi đã đau đầu: "Nhiều vậy sao?"

Giọng Hứa Diệc Thâm có vẻ bất đắc dĩ: "Phải, tế bào thuộc trung bì là nhiều loại nhất. Nhiệm vụ của bốn người còn lại sẽ hơi nặng hơn một chút, Tinh Văn, Bình Sách, Tiểu Niên và anh sẽ phụ trách trung bì?"
Giang Bình Sách bình tĩnh nói: "Không thành vấn đề, em có thể phụ trách khung xương toàn thân."

Việt Tinh Văn nói: "Tôi phụ trách bắp thịt trên cơ thể. Hệ tim mạch khá phức tạp thì giao cho đàn anh Hứa."

Hứa Diệc Thâm hỏi: "Còn lớp hạ bì, lớp bao nội tạng giao cho Tiểu Niên được không?"

Việt Tinh Văn nghĩ một lát, nói: "Hay Tần Lộ với Tiểu Niên đổi chỗ đi? Tiểu Niên dễ lạc đường, phụ trách những bộ phận đơn lẻ như tuyến ức, tuyến giáp sẽ tốt hơn, để cậu ấy chạy đi chạy lại khắp cơ thể, có thể cậu ấy sẽ không phân biệt được phương hướng."

Khi Chương Tiểu Niên nghe đàn anh Hứa nói về kết cấu của trung bì, cậu đã muốn đổi người rồi, không ngờ anh Tinh Văn lại chủ động mở miệng nói giúp cậu. Không một ai được phạm sai lầm trong quá trình phân hóa, mọi người đều phải nghĩ cho em bé, bất kì ai có sai sót đều có thể khiến thai nhi dị dạng, cậu cũng thấy mình phụ trách một bộ phận sẽ ổn hơn.
Chương Tiểu Niên chủ động nói: "Đàn chị Tần Lộ, chị có đồng ý đổi không?"

Tần Lộ vui vẻ đồng ý: "Được, vậy chị đến trung bì, Tiểu Niên qua bên này phụ trách tuyến ức và tuyến giáp."

Mọi người phân công xong xuôi.

Hứa Diệc Thâm nói: "Được rồi, bắt đầu làm việc thôi. Ai làm ngoại bì thì ra lối đi ngoài cùng kia, nội bì thì đi vào trong, trung bì đứng yên tại chỗ."

Mọi người nghe chỉ thị, đồng loạt lăn về vị trí của mình.

Sau một hồi lăn lóc với đám bản sao của mình, mọi người xếp lần lượt thành kết cấu ba lớp ngoại, trung, nội, lớp nào lớp nấy xếp hàng ngay ngắn.

Tiếng giám thị lại vang lên: "Hệ thống thần kinh bắt đầu phát triển, hình thành não bộ và tổ chức thần kinh của thai nhi."

Một điểm sáng hình bộ não xuất hiện ở lá phôi ngoài, Lưu Chiếu Thanh phụ trách hệ thần kinh nhanh chóng chạy qua đó, tiếp tục phân bào, Lưu Chiếu Thanh vốn là hình cầu, sau khi phân hóa thành tế bào thần kinh, hình dáng cũng có sự thay đổi rõ rệt.
Lam Á Dung đứng gần anh đảo mắt nhìn, không nhịn được nói: "Sao cậu biến thành cái cây rồi? Còn có cả rễ?"

Lưu Chiếu Thanh nói: "Đây là sợi nhánh và sợi trục của tế bào thần kinh!"

Lam Á Dung chớp mắt: "Ò, lạ quá ha."

Lưu Chiếu Thanh: "..." Em cũng thấy hơi lạ.

Hứa Diệc Thâm cười nói: "Mọi người đừng ngạc nhiên, vì tế bào của những tổ chức khác nhau sẽ có hình dáng khác nhau, lát nữa chúng ta sẽ dần dần biến thành đủ loại hình thù kỳ quái."

Lam Á Dung tò mò hỏi: "Tế bào da trông thế nào?"

Hứa Diệc Thâm nói: "Tế bào da hơi phức tạp, có mấy tầng cơ, tế bào mỗi tầng lại khác nhau, có hình trụ, đa giác, hình thoi, hình dẹt..."

Lam Á Dung ngẩn ra, "Vậy không phải lát nữa chị sẽ biến thành đủ loại hình dáng à?"

Hứa Diệc Thâm cười híp mắt, " Vì làn da nõn nà từ trong bụng mẹ của em bé, chị chịu khó biến thêm vài kiểu đi."
Lam Á Dung: "..."

Đàn chị Lam hình trụ, đàn chị Lam dèn dẹt, đàn chị Lam hình đa giác?

Mọi người không sao tưởng tượng nổi cảnh tượng đó.

Lưu Chiếu Thanh đang tất bật phân tách các tế bào thần kinh, những người khác chờ tại vị trí.

Không lâu sau, tiếng thông báo vang lên: "Thai 6 tuần tuổi, tim thai xuất hiện, tim bắt đầu đập."

(Góc phổ cập: Thông thường, khi thai kỳ được 6 tuần, thai nhi đã hình thành tim thai và có thể lắng nghe nhịp tim qua siêu âm. Tuy nhiên, tùy vào từng thai nhi có sự phát triển khác nhau mà tim thai có thể phát triển sớm vào tuần thứ 5 hay phát triển muộn vào tuần thứ 8 – 10 của thai kỳ.)

Vừa dứt lời, mọi người trông thấy hai kết cấu hình ống ở trung bì bỗng nối vào nhau, Hứa Diệc Thâm vội vàng lăn qua đó, chiếm sẵn vị trí trái tim, anh bắt đầu tự biến hình, nhanh chóng phân bào."
Vô số tế bào cơ tim xuất hiện, tim thai dần được hình thành.

Hứa Diệc Thâm bận rộn phân bào một hồi, bỗng nhiên, tiếng tim đập "thình thịch" vang vọng trong không gian.

Nhịp tim của thai nhi khiến mọi người đều thấy rất kỳ diệu, mọi người ăn ý giữ yên lặng, chăm chú lắng nghe tiếng tim đập từ một sinh mệnh mới.

Mặc dù âm thanh này rất yếu ớt, nhưng từng nhịp, từng nhịp lại vang vọng rõ ràng bên tai mọi người.

Không biết bao lâu sau, Hứa Diệc Thâm cười nói: "Kỳ diệu quá, sao anh lại có cảm giác mong đợi như sắp được lên chức bố nhỉ?"

Mọi người: "..."

Sau này khi về trường, có phải họ có thể nói với người khác...

Mặc dù chưa có mảnh tình nào vắt vai, nhưng tui có kinh nghiệm sinh em bé?

~ NHỮNG TẾ BÀO HÌNH THÙ KỲ LẠ ~

Môn học này của khoa Sinh biến họ thành tế bào, tham gia vào quá trình thai nghén một con người, trước đây mọi người vẫn không ý thức được rõ ràng, ai nấy đều mơ hồ. Đến lúc này, khi nghe tiếng tim đập "thình thịch" của em bé, cuối cùng họ cũng có cảm giác thiêng liêng khi "dựng nên một sinh mạng mới".
Nhất là khi, trái tim của em bé do Hứa Diệc Thâm tự mình tạo ra!

Nhịp tim đều đặn như đang cổ vũ mọi người. Việt Tinh Văn đưa mắt, nhìn sang Giang Bình Sách bên cạnh cậu, cười nói: "Con của chúng ta có nhịp tim rồi!"

Giang Bình Sách: "... Ừ."

Mọi người: "???"

Sao nghe hai người nói chuyện cứ là lạ vậy?

Kha Thiếu Bân bỗng nói: "Mọi người có thấy nhịp tim của em bé nhanh quá không? Nhiều hơn 100 lần một phút rồi nhỉ?"

Lưu Chiếu Thanh giải thích: "Nhịp tim của người trưởng thành bình thường là 60 đến 70 lần một phút, nhưng nhịp tim của trẻ sơ sinh lại rất cao, hơn 100 là bình thường. Nhịp tim nhanh mới cung cấp máu khắp cơ thể, giúp tế bào phát triển nhanh được."

Kha Thiếu Bân đã hiểu, "Ồ, thế thì được, em đang sợ em bé bị tim bẩm sinh đây."

Giọng của Hứa Diệc Thâm vọng tới từ trái tim đang đập: "Yên tâm, kết cấu trong tim anh bao hết."
Vừa dứt lời, tiếng chỉ dẫn lại vang lên bên tai mọi người: "Thai 6 tuần tuổi, nhịp tim ổn định, bắt đầu phân chia tâm thất, cung cấp máu toàn thân cho thai nhi. Tế bào của thai nhi phân bào nhanh chóng, thận bắt đầu phát triển, hệ thần kinh bắt đầu nối liền với não bộ và tủy sống bắt đầu phát triển."

Sau khi thông báo kết thúc, rất nhiều lối đi xuất hiện trong không gian mô phỏng "thai nhi" mà mọi người đang đứng.

Hứa Diệc Thâm hỏi: "Ban đầu, tim của thai nhi chỉ chia thành tâm nhĩ trái và tâm thất phải, sau này mới dần dần phân chia thành tâm nhĩ trái, phải, tâm thất trái, phải, em nhớ đúng không đàn anh Lưu?"

Lưu Chiếu Thanh nói: "Đúng rồi, phân chia thành tâm thất và tâm nhĩ trước, ở giữa là van tĩnh mạch, để bảo đảm máu chỉ lưu thông theo một hướng mà không chảy ngược lại; Sau này, tâm nhĩ hình thành vách ngăn, chia thành hai bên trái, phải; tâm thất cũng xuất hiện vách ngăn chia thành hai bên, lúc này mới coi như phát triển hoàn thiện tim. Chú ý, van giữa tâm nhĩ và tâm thất, mặt hình vòm hướng về tâm nhĩ."
Hứa Diệc Thâm nói: "Cũng là để bảo đảm máu chỉ chảy từ tâm nhĩ sang tâm thất sao?"

Lưu Chiếu Thanh: "Phải."

Van đặc biệt giữa tâm thất và tâm nhĩ còn được gọi là van mạch chủ, vị trí này giống như một chốt mở, chỉ mở về phía tâm thất, có thể bảo đảm máu chỉ chảy từ tâm nhĩ sang tâm thất, khi máu chảy ngược lại sẽ bị van ngăn cản."

Hứa Diệc Thâm nhanh chóng tìm thấy khu ven, dựa theo khu vực được đánh dấu, anh nhanh chóng hoàn thành tĩnh mạch của tim.

Một lát sau, họ nghe hệ thống nói: "Xin vui lòng xây dựng hệ tuần hoàn máu khắp cơ thể, khơi thông mạch máu toàn thân, hình thành tuần hoàn máu độc lập cho thai nhi."

Hệ tuần hoàn cũng do Hứa Diệc Thâm phụ trách. Nghe vậy, anh không khỏi đau đầu nói: "Mạch máu toàn thân? Em không nhớ rõ có bao nhiêu hết ấy."

Lưu Chiếu Thanh đề nghị: "Hoàn thành động mạch trước đã, còn mao mạch thì từ từ làm sau."
Việt Tinh Văn nhìn đàn anh Hứa Diệc Thâm trong trạng thái hình cầu bận rộn chạy ra khỏi trái tim, bắt đầu tu sửa mạch máu toàn thân như công nhân sửa đường.

Hứa Diệc Thâm vừa sửa vừa nói: "Em nhớ hệ tuần hoàn máu chia thành tuần hoàn phổi và tuần hoàn hệ thống nhỉ? Em làm xong tuần hoàn phổi trước, máu chảy ra từ tâm thất phải, chảy đến động mạch phổi, sau đó đi qua các nhánh động mạch, tiến hành trao đổi khí ở mạng mao mạch trên lá phổi, rồi đến tĩnh mạch phổi, cuối cùng quay về tâm nhĩ trái?"

Lưu Chiếu Thanh khen ngợi: "Đúng rồi. Tuần hoàn phổi hoàn chỉnh đúng là ra từ tâm thất phải và về tâm nhĩ trái. Em làm xong động mạch phổi và tĩnh mạch phổi trước đã, mạng mao mạch có thể làm dần, hiện giờ tổ chức phổi của thai nhi vẫn chưa phát triển."

Hứa Diệc Thâm "Vâng" một tiếng, bắt đầu ra sức xây dựng mạch máu.
Cách đó không xa, nhìn đàn anh Hứa tất bật "xây dựng", Chương Tiểu Niên không khỏi khẽ nói: "Tạo ra em bé đúng là một công trình khổng lồ, chúng ta sắp biến thành đội thi công con người rồi."

Kha Thiếu Bân nghiêm túc nói: "Đứa trẻ này là kết tinh từ tâm huyết của 12 người chúng ta, chắc chắn em bé của bọn mình sẽ vừa xinh xắn, vừa thông minh, vừa khỏe mạnh."

Tân Ngôn nói: "Háu ăn nữa."

Kha Thiếu Bân: "..."

Hứa Diệc Thâm nhanh chóng xây dựng xong hệ tuần hoàn phổi, sau đó bắt tay vào hệ tuần hoàn hệ thống.

Lưu Chiếu Thanh đứng bên cạnh nhắc nhở: "Hệ tuần hoàn hệ thống, máu chảy ra từ tâm thất trái, chạy qua động mạch chủ lưu thông đến mạch máu toàn cơ thể, sau đó quay lại tâm nhĩ phải qua tĩnh mạch chủ trên và tĩnh mạch chủ dưới, em xử lý xong ba mạch máu quan trọng này trước đã, sau này sẽ cần đến. Thai nhi cần hoàn thiện hệ tuần hoàn máu sau khi tâm nhĩ, tâm thất được phân cách."
Hứa Diệc Thâm bận rộn một hồi, cuối cùng cũng khơi thông toàn bộ mạch máu quan trọng, anh cười nói: "Sinh em bé mệt thật đấy! Xong mạch máu rồi, anh về tim phân tách tế bào, chuẩn bị máu để vận chuyển."

Lưu Chiếu Thanh nói: "Thận thì sao? Ai phụ trách hệ tiết niệu?"

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau – Hình như vừa rồi họ không phân công người phụ trách thận?

Kha Thiếu Bân nhỏ giọng nói: "Mọi người nhanh lên, em bé không thể không có thận!"

Mọi người: "..."

Hứa Diệc Thâm nói: "Hệ tiết niệu thuộc trung bì. Tinh Văn, Bình Sách, hai đứa ai làm?"

Giang Bình Sách bình tĩnh nói: "Em làm."

Hai quả thận bắt đầu hình thành từ tuần thứ 6 của thai kỳ, có thận, thai nhi có thể dần dần hình thành hệ tiết niệu của riêng mình.

Dù Giang Bình Sách không học Y, nhưng hắn vẫn biết vị trí đại khái của thận, sau khi lăn tới nơi, quả nhiên hắn trông thấy hai vị trí to cỡ hạt đậu được đánh dấu sẵn – Để mọi người phân biệt rõ vị trí của những cơ quan khác nhau, thư viện đã đánh dấu bằng hình ảnh tương ứng trong cơ thể thai nhi, đồng thời đánh dấu bằng ánh sáng xanh dịu mắt.
Như vậy họ sẽ không tạo ra một em bé quái vật "mọc gan trên tim".

Giang Bình Sách nhanh chóng phân bào, lấp đầy khu vực hai quả thận bằng tế bào của mình.

Cùng lúc đó, sau khi ra sức phân bào tế bào máu, Hứa Diệc Thâm đã xây dựng xong xuôi hệ tuần hoàn máu, mọi người trông thấy ánh sáng màu đỏ đang chuyển động chầm chậm trong mạch máu Hứa Diệc Thâm đã khơi thông, cùng với đó là nhịp tim đều đặn của thai nhi, thai nhi bắt đầu cung cấp máu cho toàn cơ thể rồi!

Tiếng thông báo lại vang lên: "Tuần thai thứ 7, bộ phận trên mặt bắt đầu phát triển, hình dáng mắt xuất hiện, lỗ mũi nở ra, tai hõm xuống. Tay chân cũng bắt đầu hình thành, sợi cơ và tuyến yên bắt đầu phát triển."

Nghe vậy, mọi người đều bắt đầu bận rộn.

Lam Á Dung phụ trách làn da của thai nhi, Hứa Diệc Thâm nhắc nhở: "Chị Lam, da cần phải bao bọc toàn thân em bé, chị phải đi một vòng khắp người từ đầu em bé."
Lam Á Dung nói: "Đã hiểu."

Có điều, kết cấu của da khá phức tạp, chia thành biểu bì, trung bì và hạ bì, chỉ riêng biểu bì thôi đã có rất nhiều loại tế bào, Lưu Chiếu Thanh nói: "Ngoại bì phụ trách biểu bì, từ trong ra ngoài chia thành lớp đáy, lớp gai, lớp hạt, tuyến dầu và lớp sừng, đàn chị vất vả rồi, phải phân hóa thành năm lớp tế bào."

Lam Á Dung: "..."

Quả nhiên cô trông thấy năm lối đi ở vòng ngoài, mỗi lớp tế bào đều vòng quanh em bé một vòng.

Vì làn da của em bé, cô phải liều thật rồi!

Có điều, cô hoàn toàn không biết tế bào ở mỗi tầng có đặc điểm gì, đành phải khiêm tốn hỏi thăm: "Chị bắt đầu xây dựng làn da từ trong cùng trước, lớp dưới cùng là lớp đáy phải không? Tế bào ở đó có hình dạng gì?"

Lưu Chiếu Thanh nói: "Trông giống cây cột, tế bào biểu mô hình trụ."
Vậy nên, Lam Á Dung chọn phân bào tế bào hình trụ ở tầng đáy, đàn chị Lam tròn xoe bỗng biến thành một cây cột cao cao.

Nhìn thấy cảnh này, Lưu Chiếu Thanh nhịn cười nói: "Chúc mừng chị biến từ hình cầu sang hình trụ."

Lam Á Dung: "..."

Chật vật hoàn thành toàn bộ tầng đáy, vẫn còn bốn tầng nữa!

Lam Á Dung bất lực hỏi: "Tầng thứ bốn thì sao?"

Lưu Chiếu Thanh nói: "Có rất nhiều tế bào hình gai nổi lên."

Lam Á Dung: "Lớp hạt thì sao?"

Lưu Chiếu Thanh: "Lớp này thì em nghĩ là biến thành tế bào hình thoi."

Giọng Lam Á Dung có vẻ bất lực: "Tầng thứ hai rồi, tuyến dầu phải không?"

Lưu Chiếu Thanh: "Lớp này là tế bào dẹt."

Đàn chị Lam như một quả bóng xịt, bỗng nhiên xẹp xuống, biến thành đàn chị Lam dèn dẹt. Lưu Chiếu Thanh trông vậy hơi muốn cười, khó cho Lam Á Dung quá, biến tới biến lui biết bao nhiêu tạo hình.
Khi đến lớp cuối cùng, Lam Á Dung đã mệt bở hơi tai, giọng nói thều thào như đang hấp hối: "Lớp, cuối cùng rồi... Lớp sừng cần biến thành gì nữa?"

Hứa Diệc Thâm híp mắt cười: "Khi con gái mấy chị dưỡng da hay nói tẩy da chết đó, là tẩy lớp biểu bì này."

Lưu Chiếu Thanh cười nói: "Lớp này cũng là tế bào dẹt, vất vả rồi!"

Cuối cùng, Lam Á Dung xẹp lép đã hoàn thành lớp biểu bì ngoài cùng, cô cảm thán: "Bình thường thấy da rất mỏng, không ngờ da người lại nhiều lớp thế này."

Lưu Chiếu Thanh nói: "Đây mới là biểu bì thôi, còn lớp da giữa bên dưới nữa."

Hứa Diệc Thâm nói: "Đúng rồi, lớp da giữa là do trung bì phân hóa, anh đang bận hoàn thiện hệ tuần hoàn máu không lo xuể, mấy đứa ai phụ trách đi?"

Việt Tinh Văn chủ động nói: "Để em, em phải làm gì đây?"

Lưu Chiếu Thanh nói: "Lớp da giữa có rất nhiều sợi collagen, sợi lưới, sợi đàn hồi, cùng các mô liên kết. Lớp này khá phức tạp, mao mạch và các dây thần kinh đều được phân bố ở lớp này, còn có một số tuyến mồ hôi, tuyến bã, chân lông, cần mấy người chúng ta cùng hợp tác, Tinh Văn xây dựng màng chắn đại khái cho lớp da giữa trước, phần còn trống thì chúng ta bổ sung sau."
Việt Tinh Văn nói: "Vâng."

Cậu lăn từ bên cạnh Giang Bình Sách qua bên kia, đến phía sau màng chắn biểu bì mà Lam Á Dung đã dựng xong, bắt đầu xây dựng lớp da giữa, lớp da giữa phân bố rất nhiều cấu trúc sợi để duy trì tính đàn hồi cho da, đồng thời khi làn da bị tổn thương, các sợi cũng có thể phụ trách chữa trị màng chắn.

Mà cấu trúc sợi được hình thành sau khi rất nhiều tế bào "nguyên bào sợi" phân hóa.

Lưu Chiếu Thanh nói: "Tinh Văn, lớp da giữa có rất nhiều tế bào sợi, em cũng phải thay đổi hình dạng."

Việt Tinh Văn nói: "Em thấy rồi, lúc em phân bào có mấy lựa chọn xuất hiện trước mắt, em chọn nguyên bào sợi rồi, phân bố tế bào này đến lớp da giữa toàn thân là được phải không?"

Lưu Chiếu Thanh: "Đúng vậy."

Việt Tinh Văn chọn xong liền biến hình ngay lập tức.

Mọi người trông thấy Việt Tinh Văn vốn đang tròn xoe, bỗng nhiên biến thành hình ngôi sao dẹt, còn hơi bất quy tắc, vì tế bào như bị ép xuống, trước mặt không có chỗ, đành phải mọc mắt trên "đỉnh đầu".
Giang Bình Sách nhìn xuống, phát hiện Việt Tinh Văn xẹp lép nằm trên đất, hai mắt trên đỉnh đầu chớp chớp, hơi ngơ ngác.

Lam Á Dung không khỏi bật cười: "Ấy, Tinh Văn biến thành hình sao dẹt đáng yêu quá."

Lâm Mạn La cũng cười nói: "Tinh Văn ngơ rồi, sao đây? Sau khi dẹt xuống không lăn được nữa!"

Tần Miểu nói: "Thử bò về phía trước xem?"

Lam Á Dung nói: "Chị có kinh nghiệm, vừa rồi sau khi dẹt thì cứ nhích về nơi cần đến là được."

Việt Tinh Văn bất lực, đành phải lết sang bên cạnh.

Mọi người thấy một tế bào hình sao dẹt đang lết nhanh thoăn thoắt trước mắt mình, bên trên ngôi sao còn có hai con mắt, vô cùng vô tội và ngỡ ngàng.

Lúc này Việt Tinh Văn chỉ nghĩ rằng: Sinh con mệt quá!