Trọn Đời Có Duyên

Chương 51: Trước sau hôn nhân




Ngày trong cơn nhớ nhung sẽ trôi qua chậm như rùa.

Diệp Dĩ Mạt mỗi ngày vẫn đi làm bình thường như cũ, mặc dù có lúc nghe thấy được mùi vị kỳ quái còn sẽ ghê tởm, nhưng mà dì Trần đặc biệt làm trà gừng và gừng miếng cho cô, lúc nào mà thấy ghê tởm thời uống một hớp hoặc là ngậm một miếng, ngược lại hiệu quả chống nôn cũng không tồi.

Cô nhỏ rất tẫn trách, buổi trưa mỗi ngày cũng đều đưa cơm đến phòng làm việc của cô rất sớm, mặc dù Diệp Dĩ Mạt nói mấy lần không cần cô nhỏ phải phiền toái như vậy, ai ngờ cô nhóc Tử Nghiêu này cũng rất bướng bỉnh, nói là đã đồng ý mẹ và anh trai, phải chăm sóc chị dâu cẩn thận, liền không thể nuốt lời.

Như thế, dưới ánh mắt quỷ dị của mọi người ở trong văn phòng, Diệp Dĩ Mạt không thể làm gì khác hơn là tươi cười ngại ngùng, lôi kéo Tử Nghiêu giới thiệu: "Đây là em gái của bạn trai tôi."

Tại lúc cằm mọi người cũng đều đã rơi xuống, Tất Tử Nghiêu rất vô tội nháy mắt: "Chị dâu, chị và anh em không phải đã đi lấy giấy chứng nhận rồi ý nghĩa là vợ chồng theo pháp luật hay sao?

Diệp Dĩ Mạt yên lặng vỗ trán, vị cô chồng này đến tột cùng là ngây thơ hay là phúc hắc đây? Thầy giáo Lương trong phòng làm việc có chút ý tứ với cô cô cũng biết, nhưng mà người ta không tỏ vẻ, cô cũng không tiện nói gì, Tử Nghiêu nói như vậy thật đúng là giải quyết triệt để vấn đề,.

"Vốn định mấy ngày nữa sẽ gửi thiếp mời, bây giờ mọi người đều biết, như vậy vẫn nên phất bây giờ luôn thôi." Thở nhẹ một hơi, Diệp Dĩ Mạt lấy ra thiếp mời từ trong túi sách mà sáng nay dì Trần nhét vào, may mà sáng nay dì Trần bảo cô gửi thiếp mời cho các đồng nghiệp, vốn là cô chỉ định mời Tiểu Hàm, Tư Tư và thầy Từ.

"Tiểu Mạt muốn kết hôn à?" Chị lớn trong phòng làm việc phản ứng đầu tiên, khuôn mặt tươi cười chúc mừng, "Chúc mừng, phòng làm việc chúng ta cũng rất lâu rồi cũng không có ai cưới hỏi cả~" Tiểu Lương không vui thôi.

Thầy lớn tuổi cùng dạy lịch sử Diệp Dĩ Mạt cũng từ từ thò đầu ra từ phía sau tờ báo: "Diệp nha đầu muốn kết hôn à? Con cái nhà nào vậy?"

Diệp Dĩ Mạt mím môi có chút ngượng ngùng: "Là con trai chiến hữu cũ của ba em ạ, cũng là quân nhân."

"A ~" mọi người sáng tỏ cười một tiếng, ánh mắt cũng có chút đồng tình liếc về hướng khuôn mặt với nụ cười cứng ngắc của thầy giáo Lương, ra đời ai không nhanh thì chết trước, ai, tiểu tử nén bi thương, chân trời chỗ nào không cỏ thơm, tại cậu xuống tay chậm hơn so với người ta mà.

Phát thiếp mời xong, tin tức cô giáo Diệp sẽ lập tức kết hôn liền như mọc thêm cánh mà truyền ra, đứa bé mười bảy mười tám tuổi, nên hiểu đều hiểu rồi, những nam sinh thường ngày hay nghịch ngợm nhất hôm nay cũng đều yên tĩnh, vừa đến giờ của Diệp Dĩ Mạt, từng người một tất cả đều ngoan giống như như mèo nhỏ, mấy học sinh nói liên tục và nói lớn nhất cũng đều giống như giọng nói của mấy cô vợ nhỏ, cũng phải làm cho người ta khó chịu thay bọn họ.

"Tử Nghiêu, em có biết lớp em gần đây bị gì không?" Chẳng lẽ là áp lực quá lớn, rối loạn thần kinh? Diệp Dĩ Mạt 囧.

"Không có gì ạ. Rất bình thường mà ~" Tất Tử Nghiêu trừng mắt nhìn, bày tỏ không hiểu.

"Vậy làm sao khi đi học mỗi một người đều không có làm ồn vậy?" Bình thường trên lớp lịch sử mọi người không phải huyên náo cực kỳ sao?

Tất Tử Nghiêu cong cong khóe miệng: "Chị dâu, chẳng lẽ chị quên có một lần chị đang dạy học chạy đến nhà cầu đi nôn sao?"

Diệp Dĩ Mạt vuốt ve cằm Ặc, chẳng lẽ là lúc ban đầu cô bị nôn nghén lợi hại nhất sao? Khi cô đi dạy đều rất tận lực khống chế, muốn nôn liền uống một hớp trà gừng, nhưng mà cũng có lúc áp chế không nổi, có một lần thiếu chút nữa nôn ở trên lớp, may mà phòng học cách toilet không xa, cũng may không gây thành ‘thảm kịch’.

"Bạn học lớp em tất cả đều nói, vì để cho cô giáo Diệp sinh một em bé khỏe mạnh, tất cả mọi người muốn đồng tâm hiệp lực, dù sao, chúng em đều làm chú và dì của nó mà ~" Tất Tử Nghiêu rất kiêu ngạo, cô sắp trỏ thành cô cô, các bạn học đều đồng lứa với cô, tự nhiên đều là chú dì mà.

"Bây giờ đứa trẻ không có trưởng thành sớm như vậy chứ?" Diệp Dĩ Mạt xấu hổ, chẳng lẽ cũng bởi vì một lần như vậy, những đứa bé này lại có thể biết là cô mang thai? Chẳng lẽ cũng không nghĩ là là ăn gì bị đau bụng sao?

Tất Tử Nghiêu le lưỡi một cái: "Chị dâu, chúng em cũng không nhỏ nữa mà ~" hơn nửa năm nữa mọi người đều sẽ cử hành nghi thức trưởng thành rồi mà, sao người lớn và các thầy cô còn thích coi bọn cô như đứa bé vậy? Chuyện như vậy, coi như không phải tận mắt thấy qua, diễn trên ti vi cũng có rất nhiều mà, tùy tiện đoán một chút cũng có thể đoán được, huống chi trước đó chị dâu lại xin nghỉ vài ngày như vậy, mọi người đã sớm suy đoán nguyên nhân, rốt cuộc là vì cái gì, khiến cô giáo Diệp vẫn luôn chuyên cần phải xin nghỉ chứ.

Lại nói, còn có mấy ngày nữa chính là hôn lễ của anh trai và chị dâu, mẹ đã sớm bố trí tân phòng cho anh chị rồi, không chỉ là cái này, mẹ còn đặc biệt sửa phòng làm việc nhỏ ban đầu của anh trai thành phòng trẻ con rồi, mua thật là nhiều món đồ chơi và đồ cho trẻ, bày đầy cả gian phòng. Tầng hai biệt thự nhà cô, từ sau khi anh trai cô đi lính, cũng là lần đầu tiên có đông người như vậy.

Trong phòng làm việc, Thẩm Bân nhạo báng nhìn Tất Tử Thần ở trước mặt: "Lão Tất, cái người này làm sao lại không mang ảnh cưới đến cho chúng tôi xem một chút? Làm sao lại phát hai hộp bánh kẹo cưới à? Thật không có suy nghĩ ~"

Tất Tử Thần bất đắc dĩ cười, doanh trưởng đã biết rõ còn hỏi, "Doanh trưởng, tiệc rượu này về sau nhất định bổ túc, anh thông cảm cho~" trạng thái bây giờ của Tiểu Mạt, chụp hình cưới sợ là không được, thứ nhất thân thể không chịu nổi, thứ hai phụ nữ luôn muốn lưu lại hình ảnh mình đẹp nhất, hai ngày trước trong điện thoại Tiểu Mạt có nói, bây giờ trên mặt cô bắt đầu phát triển rồi, đang rối rắm đấy.

"Đúng vậy tiểu tử cậu! Cô gái xinh đẹp như vậy làmvợ cậu, cũng không thể khi dễ người ta được ~" lời nói không cần nói rõ anh cũng biết, nhất định là tiểu tử này lên trước thuyền mua vé bổ sung sau rồi, nếu không, sao có thể ảnh cưới cũng không chụp, tiệc rượu trong bộ đội cũng không bày chỉ phát hai hộp bánh kẹo cưới chứ? Không từ mà biệt, còn danh tiếng quân trưởng của ba anh nữa đấy, cũng không biết có bao nhiêu người đến uống rượu mừng này đấy.

"Doanh trưởng các anh thông cảm cho, Tiểu Mạt thân thể không được tốt, chờ sau này nhất định sẽ bổ sung~" Tất Tử Thần ở trước mặt doanh trưởng vẫn luôn tâm phục khẩu phục, năm anh từ trường quân đội tốt nghiệp thì doanh trưởng cùng đúng là gần bốn mươi tuổi, cùng nhau làm việc, người anh này đã dạy cho anh rất nhiều điều.

"Nói với tôi có một cái rắm sao? Bọn lính dưới trướng của cậu, không phải đều chờ ăn rượu mừng của cậu sao?" Chính ủy Triệu xem như đợi cơ hội tuyên truyền ‘ ta tham gia quân ngũ, cũng nên có một cái nhà ’ lý luận rồi, đến cả trại phó Tất độc thân nhiều năm đều đã cưới vợ rồi, bọn lỗ mãng các cậu, chẳng lẽ còn không thấy ánh sáng à? Nhanh chóng tìm nàng dâu cho tôi đi! Cái gì mà bạn học cũ, hàng xóm sát vách, có cơ hội thì không thể bỏ qua!

Cho ba ngày nghỉ, doanh trưởng cũng coi là hào phóng rồi, một vai gánh cả công việc của ông và Tất Tử Thần, cũng vì để Tất Tử Thần yên tâm chuẩn bị hôn lễ của mình.

"Tử thần, sao cậu vẫn còn ở nơi này? Còn không nhanh đi đón Tiểu Mạt?" Lý Mân nhéo lông mày con trai mình kêu, này đến lúc nào rồi chứ? Tử Thần sao không vội vậy? Đợi lát nữa qua giờ lành, là không xong rồi.

Tất Tử Thần bất đắc dĩ hô một tiếng: “Mẹ, con đã sớm chuẩn bị tốt rồi, đang chờ tài xế.” Mình kết hôn, mình cũng không thể làm tài xế đi đón cô dâu chứ? Làm tài xế chính là mấy người kia? Ha hả, tất cả đều là anh em cởi truồng lớn lên với Tất Tử Thần trong đại viện, vừa nghe nói Tất lão đại muốn kết hôn. Ngũ Hồ Tứ Hải đều trở lại, hơn nữa vỗ tay quyết tâm muốn làm thay chút chuyện, ngày kết hôn chuyện quan trọng nhất là gì? Là đón cô dâu mới!

Lý Mân nghe xong lời này, cũng bất đắc dĩ, khi tài xế là mấy đứa tiểu tử này, đứa nào không phải là người bận rộn? Giới chính trị, giới quân nhân, thương giới, mấy tên tiểu tử này ngày xưa náo nhiệt làm ấm ĩ, lúc này Thần kết hôn bọn họ tất cả đều chạy về, đó cũng là xem ở làm việc nhỏ nhặt, may mà hôn lễ lần này không mời người ngoài, chỉ mời bạn bè thân cận thân thích, nếu không, riêng mấy tiểu tử này vừa lộ mặt, liền đủ làm thành phố rung chuyển, khoan hãy nói đến mấy người chiến hữu cũ và bạn nối khố của lão Tất rồi.

“Tới rồi tới rồi” phù rể Mã Kiều nhanh chóng chạy vào: “Đoàn xe tới” người tốt, toàn là xe nổi tiếng, Ferrari chỉ có thể làm chụp ảnh xe! Doanh trưởng sao lại che giấu kỹ vậy chứ? Bình thường thấy doanh trưởng cười híp mắt như người hiền lành với họ, lúc hướng về phía chị dâu cùng là dụ dỗ yêu thương, làm cho bọn họ còn tưởng rằng trại phó xuất thân từ tầng lớp trung lưu hay nông dân chứ!

“đi” Tất Tử Thần vung tay lên, đi đón cô dâu mới! thật sự cho rằng anh không vội à? Ngày kết hôn thật vui vẻ, người nào vui lòng gặp phải chút gì chuyện chứ? Mấy tiểu tử kia nếu là ở hôm nay làm cho anh như xe tuột xích, nhìn xem anh thu thập bọn họ thế nào! Dù là chủ tịch công ty, lãnh đạo thành phố thì như thế nào? Còn không phải đều gọi anh là anh sao?

“Chị dâu chị dâu mở cửa nhanh” Tất Tử Thần chọn mấy tên tiểu nháo lên cũng lợi hại, ngoài miệng kêu mở cửa, tần số đập cửa cũng không tăng nhanh, rõ ràng là muốn nhìn kịch hay mà.

Phải nói bọn họ cũng rất hiếu kì, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, bọn họ dĩ nhiên cũng biết Tất Tử Thần không giống bọn họ, mặc dù cùng lớn lên trong đại viện, nhưng mà Tử Thần luôn luôn là khinh thường với cái này, cho dù là khi còn bé hay sau này tất cả mọi người đã trưởng thành, cái gì anh đều mơ tưởng thứ nhất, cũng không như bọn họ, chỉ cần đạt tới đủ xứng với thân phận bọn họ, Tử Thần, anh chỉ là muốn chứng minh mình.

Người như bọn họ, nghĩ muốn phụ nữ nào mà không có, cố tình chỉ có mình Tử Thần, nhắm mắt theo đuôi mà đi theo những năm tháng làm thanh niên tốt, dù là năm đó có quen mấy người bạn gái, cũng không mang về giới thiệu với bọn họ, chỉ nói không dám khẳng định có thể đi tới cuối cùng hay không, không muốn trì hoãn con gái nhà người ta.

Đúng vậy, theo kiến thức của bọn họ, nữ cô gái đó, còn cam lòng rời đi sao? Tử Thần như vậy, thay vì nói không muốn con gái nhà người ta bởi vì thân phận của anh mà thích anh, chẳng bằng phải nói không muốn hủy diệt một phần hồn nhiên.

Cho nên nói, bọn họ ngược lại đối với cô dâu mới này rất tò mò, chẳng những làm cho Tử Thần cam tâm tình nguyện cưới cô, đến cả bác trai Tất, dì Lý cũng đều đồng ý cuộc hôn nhân này, cái này không tấm thường rồi. Bác trai Tất mặc dù so sánh với cha mẹ của bọn họ, càng them không coi trọng gia thế nhà người ta, nhưng mà thân thế to lớn cũng không quá vui lòng con trai mình tùy tùy tiện tiện cưới một người phụ nữ, gia đình bọn họ như vậy, con dâu không chỉ là đặt riêng ở trong nhà nhìn.

“Tiểu Mạt, mở cửa” Tất Tử Thần đẩy một người ra, tự mình lên trước gõ cửa. Dâu phụ trong nhà Tiểu Mạt, đã sớm đi vào một căn phòng khác rồi, đúng, họ nhường cho Tử Nghiêu làm phù dâu cho chị dâu đi. “Tử Nghiêu, nhanh mở cửa cho anh em đi” người bên đội ngũ đón dâu bên cạnh xem trò vui không nhịn được đối với người em gái nhìn từ nhỏ mà lớn lên mà lên tiếng giục.

“Anh, cô giáo Trần nói rồi,l muốn em mở cửa cho anh, về sau thành tích số học của em mỗi lần phải tăng dần!” Tử Nghiêu rất uất ức, tại sao những dâu phụ khác của chị dâu đều là giáo viên trong trường học của cô? Hơn nữa còn có giáo viên môn số học mới đổi lớp mười hai của cô nữa chứ? Ô ô ô ô, bị chính cô giáo của mình uy hiếp, thật lòng hạm hại không nổi rồi!

“Ta đi!” Ngoài cửa một mảnh tiếng ngã xuống đất.

“Doanh trường Tất, nhanh nhét bao tiền lì xì đi!” Người phía sau không nhìn nổi rồi, chống chiêu chống chiêu, nghĩ ra kế chủ ý. Ai, bọn họ bình thường làm gương sang cho người khác, một khi điên lên, so với ai khác cũng có thể náo!