Hai tiếng vẫn chưa thấy các nàng đi ra phòng mình, hắn đành phải đến phòng đọc sách tá túc một đêm.
Trong lúc tỉnh tỉnh mơ mơ Eric cảm giác có đôi tay tiến lên ôm mình, nhưng ngửi thấy mùi hương quen thuộc hắn liền mặc kệ.
Sáng hôm sau tỉnh dậy Eric nhìn thấy hai thân hình trắng bóc đang nằm bên cạnh mình.
Lúc này thì kinh gì hắn cũng chẳng muốn niệm.
Dê cụ hay sói xám hắn cũng mặc kệ.
Xách súng đi chiến đấu đã, tất cả tính sau.
Trong phòng đọc sách lập tức truyền ra tiếng rên rỉ, tiếng thở gấp cùng tiếng va đập.
Lần này thời gian kéo dài rất lâu mãi cho đến buổi chiều mới dừng lại.
Sau đó Eric mĩ mãn ôm Anna và Eve ngủ say.
Sáng hôm sau trong phòng ăn, lúc này chỉ có Eric, lão Henry cùng Martha.
Lão Hery thì thâm ý nhìn hắn thật lâu, Martha thì hàm xúc hơn chỉ liếc hắn rồi che miệng cười trộm.
Hai người cái nhìn làm Eren hơi lúng túng, hắn lúc này đành giả bộ nổi giận che giấu "Hai người nhìn cái gì? Còn không mau chuẩn bị bữa sáng?"
Lão Henry cũng rất nể tình phối hợp "Martha, mang mấy món hải sản lên cho cậu chủ, nhớ là lấy món sống tốt nhất.
Chết rồi cũng được nhưng nấu thì phải cho thêm một ít thảo dược vào."
Martha gật đầu như giã tỏi đồng ý "Ân, để ta đi phủ thành chủ lấy món ăn tươi cho cậu chủ.
Sáng hôm nay người hầu phủ thành chủ đi chợ cũng mua được một ít thảo dược.
Bây giờ ta đi chuẩn bị."
Eric thở dài, hai con cáo già này muốn tả xung hữu đột tấn công hắn đây mà.
Hắn mặc kệ, ngồi nơi đó nhắm mắt niệm chú.
Lão Henry biết đùa giỡn vậy là đủ rồi.
Cậu chủ có chuyện vui thì có thể như vậy để chia sẻ, nếu làm quá lên nữa sẽ ảnh hưởng trên dưới, mặc dù hắn biết cậu chủ không thèm để ý.
Hắn lúc này mới hỏi.
"Cậu chủ, hôm qua ta cảm nhận được có hai luồng khí thế lên cấp Đại kỵ sĩ và Đại pháo sư.
Đó có phải Anna và Eve?"
"Ừm." Eren gật đầu, hắn cũng không ngạc nhiên mấy dù sao trước đó hắn cũng đã trợ giúp lão Henry cùng Martha lên cấp bốn Đại chiến sĩ cho nên họ có thể cảm nhận được cũng không có gì lạ.
Đối với thuộc hạ của mình Eren luôn phóng khoáng nên chỉ cần có người đạt đến giới hạn hắn sẽ giúp đỡ lên cấp, đây là chỉ những người tư chất còn có thể lên tiếp.
Lão Henry gật đầu, hắn cũng có suy đoán nhưng hỏi cậu chủ một cái sẽ tốt hơn.
Chỉ nghe lão Henry nói "Cậu chủ, lần trước ta lên cấp Đại chiến sĩ sẽ rất tiêu hao năng lượng cần bổ sung, có cần mang thức ăn đến cho hai nàng bồi bổ một chút không?"
Eric đã cạn lời không muốn nói chuyện với lão quản gia họm hẹm này nữa đành phất tay "Ừm, mang đến cho các nàng nhiều một chút."
Lúc này trong phòng đọc sách, Anna cùng Eve đang mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau vừa đắm vừa đuối.
Sáng nay Eric tỉnh dậy rón rén mặc quần áo thì hai nàng cũng đã biết nhưng giả bộ ngủ để che giấu xấu hổ.
Lúc này khi không có ai, Anna và Eve mới thì thầm to nhỏ cảm nhận của mình, (bọn họ thì thầm cái gì tui cũng muốn biết, bác nào có kinh nghiệm chia sẻ để tui học hỏi thêm kiến thức) Anna hơi lo lắng hỏi.
" Eve, chúng ta làm như vậy được không?"
"Ngươi có thấy chủ nhân tức giận?" Eve hỏi ngược lại.
Anna ngập ngừng nói "Thế nhưng chúng ta đây là đang dẫn dụ thống lĩnh."
Eve không thèm quan tâm mỉm cười nhẹ nhàng nói "Đúng vậy á.
Nhưng chỉ cần chủ nhân vui vẻ là được, nghĩ nhiều làm gì? Chúng ta cũng không cần danh phận chỉ cần mãi bên chủ nhân là được rồi."
Anna ngẫm lại cũng thế.
Nàng cũng chỉ muốn bên cạnh thành chủ làm một thiếp thân thị nữ là được rồi, cũng không mong muốn hơn thua gì nhiều.
Nàng còn nhớ gặp hắn là một ngày mùa đông, có một cậu bé mũm mĩm xinh xắn tiến đến trước mặt nàng và Eve xòe bàn tay ra hỏi.
"Ngươi có muốn đi theo ta không?"
Đây là ký ức đẹp nhất và ấm áp nhất cuộc đời nàng.
Có lẽ Eve cũng có cảm nhận như vậy.
Anna và Eve là trước đây Eren chưa thức tỉnh ký ức nhặt về.
Lúc đó hai nàng còn là ăn xin ven đường bị đánh đập, hắt hủi.
Chỉ là lúc đó Eren đi ngang qua nhìn thấy các nàng đáng thương thấy giống hoàn cảnh của mình mới mang về.
Nhưng mà ham chơi mà quên luôn.
Đến khi lão thành chủ mất ngày đó không có ai dám đi làm hắn nữ hầu, các nàng mới liều chết đứng ra làm công việc này.
Lúc này hắn mới nhớ lại có hai cô bé chờ hắn đi bắt nạt, mà hai cô bé lúc đó bây giờ đã trưởng thành sắp thành đại cô nương, đã có thể nhìn thấy được vẻ đẹp tương lai của các nàng.
Eren thèm thân thể các nàng mới thu các nàng làm thiếp thân hộ vệ.
Các cụ bảo "Gái yêu tài, trai yêu sắc" quả không sai.
Nhưng tình cảm của bọn họ lại không giống tình yêu, lại trên cả tình bạn.
Hắn thích các nàng đẹo đẽ duyên dáng.
Các nàng yêu thích tài năng của hắn.
Vậy thôi.
Một lúc sau khi hai nàng đã mặc quần áo cẩn thận chuẩn bị đi ra thì Martha gõ cửa rồi tiến vào.
Nàng nhìn hai cô gái chuyển biến càng động lòng người nói.
"Cậu chủ để ta mang thức ăn đến cho các ngươi.
Cậu chủ còn nói hôm nay không cần làm gì cả nghỉ ngơi một ngày.
Đây là lệnh."
Anna cùng Eve gật đầu đồng ý và hơi cảm động, bọn họ biết đây là Eren quan tâm các nàng.
Chứ đối với đã là đại kỵ sĩ, đại pháp sư các nàng một chút vết thương nhỏ đau đớn không là gì.
Thời gian như thoi đưa, thoáng một cái đã một tháng sau đó, thú triều như đến hẹn lại lên tập kích Syln thành.
Eric cũng không suy nghĩ gì nhiều, việc này hàng năm đều diễn ra một lần, đều đã thành quen thuộc.
Thậm chí hắn còn chẳng buồn chỉ huy quân đội chống trả thú triều mà toàn quyền ủy thác cho Ethan, bộ hạ trung thành trong thành phong quân của hắn toàn quyền xử lí.
Việc này cũng gây nên Paul khó chịu đi kích động thành phòng quân, thế nhưng không có chuyện vẹo gì.
Tại thành phòng quân trong mắt Eren uy vọng cao hơn hắn một mảng lớn.
Tuy rằng Paul thích chơi ngáng chân nhưng trong thú triều chơi ngáng chân là đang tự sát nên Eren cũng không quan tâm tên này mà lên tường thành kiếm cái ghế dựa nằm vắt vẻo.
Hai bên là Anna và Eve đang hầu hạ.
Đám người phía dưới chỉ có hâm mộ chửi thầm móa, đây là đi hưởng thụ chứ phòng thủ thú triều gì?
Không giống như mọi khi ồn ào náo nhiệt, thành Syln hiện tại đã ban bố lệnh giới nghiêm cho tới thú triều kết thúc.
Mọi thường dân bắt buộc phải ở tại trong nhà.
Các mạo hiểm giả, dong binh, công hội, tổ chức được yêu cầu tập trung phối hợp thành phòng quân phòng thủ, yêu cầu đã đưa ra còn có ai nghe lệnh thì không biết được rồi.
Phía tây Syln thành hiện tại tu tập khoảng mười ngàn người, trong đó có khoảng tám ngàn là thành phòng quân, hai ngàn là dong binh được thuê mướn (Alex đưa đến tác dụng), còn lại là mạo hiểm giả đến giúp đỡ.
Nói là giúp đỡ chẳng bằng đến ăn hôi mới đúng.
Thú triều tượng trưng cho hủy diệt nhưng cũng tượng trưng cho tài phú.
Các mạo hiểm giả sao có thể bỏ qua cơ hội này được.
Bọn họ ai cũng nghĩ nhặt nhạnh chỗ tốt mà quên đi nguy hiểm của nó.
Ở thế giới nào cũng có loại người này, muốn tiền không muốn mạng.
Cạm bẫy đã được đặt ra, kết giới cũng đã được các pháp sư gia cố, tên nỏ cùng mũi tên cũng đã sẵn sàng chỉ chờ thú triều tới.
Trên tường thành Eren nhìn như đang hưởng thụ nhưng thật ra là đang suy nghĩ.
Theo thám tử thông báo, mấy ngày trước Gobi rừng rậm đã bắt đầu manh nha thú triều.
Điều này không bình thường chút nào.
Mọi năm đúng là sau mùa thu hoạch một tháng sẽ đến thú triều nhưng đó là thời tiết chuyển lạnh mới bắt đầu.
Hiện tại vẫn chưa đến mùa đông đã có thú triều.
Có lẽ trong Gobi rừng rậm xuất hiện biến cố gì đó mà hắn không biết.
Vẫy tay gọi Eve lại gần thầm thì một chút xong chuyện Eren lại nằm đó ngủ say.
Hiện tại mới hai giờ chiều.
Đợi đến tối mới là lúc bọn thú đi săn..