Chỉ là không nghĩ tới, Phương Tri Lễ mặt bình tĩnh, nhìn cô ta chậm rãi lắc đầu.
Lê Tuyết Tình lúc này có chút khó mà tin được, nói: "Làm sao có thể?"
Lê Bắc Niệm đã như vậy, Mục gia còn không thoái hôn?
Phương Tri Lễ không có giải thích, mà là nhìn về phía mặt Lê Tuyết Tình, đau lòng cất giọng nói: "Nghiệp chướng, mặt đều sưng như vậy, ba con ra tay cũng quá nặng."
Lê Hạo Nhiên theo sát phía sau, nghe thấy Phương Tri Lễ nói, trong lòng áy náy liên tục không ngừng dâng lên.
Lê Tuyết Tình trên mặt có ủy khuất, nhìn về phía Lê Hạo Nhiên đằng sau.
Lê Hạo Nhiên tiến lên hai bước, áy náy nói: "Có bôi thuốc chưa?"
"Ân."
"Xin lỗi Tuyết Tình, ba ba ra tay quá nặng, buổi chiều ba ba cũng là bị chọc tức, Niệm Niệm thật vất vả đã trở về, có nhiều chuyện không hiểu lắm, con làm chị phải đảm đương, về sau ở chung với em thật tốt, biết không?"
Lê Tuyết Tình càng ủy khuất, quyết miệng nhẹ gật đầu.
"Tới thư phòng một chút, buổi chiều quên nói với con, thời gian bấm máy [ long châu truyện ] có thay đổi."
Lê Tuyết Tình nghe nói như thế, vui vẻ cười một chút gật đầu: "Ân!"
Sau khi trả lời xong, không biết mang theo tâm tình gì mà quay đầu nhìn Lê Bắc Niệm một chút.
Lê Bắc Niệm chạm tới ánh mắt cô ta, nhướng mày thắc mắc, cười như không cười.
"Niệm Niệm, chị là diễn viên chính [ long châu truyện ] chuẩn bị bấm, em xác định không đến làm thế thân sao?"
Lê Tuyết Tình một mặt "Thành tâm thành ý" nói với Lê Bắc Niệm, nét mặt vui cười.
Lê Bắc Niệm khoanh tay nhìn cô ta, "Còn chưa tìm được? Không phải là không tìm được thế thân lại đến chờ tôi đi làm chứ?"
"Niệm Niệm, cái này kỳ thật cũng là một cơ hội, chị cũng là vì tốt cho em." Lê Tuyết Tình có chút vô tội nói, "Nếu em không nguyện ý, coi như xong."
"Tôi không nguyện ý." Lê Bắc Niệm nói, trực tiếp rõ ràng.
Tiếng nói thờ ơ đạm nhiên rơi xuống, bước chân muốn đi lên lầu, không muốn nhìn Lê Tuyết Tình thêm một chút nào.
Lê Tuyết Tình cắn răng, tức giận đến nắm chặt tay. khảo thí đối với nó rất quan trọng, long châu truyện cuối tháng bấm máy, Niệm Niệm không tham gia cũng tốt."
Lê Tuyết Tình lúc này mới không cam lòng gật gật đầu, nói: "Tốt a." Nói xong nhìn về phía Lê Bắc Niệm, "Niệm Niệm, xin lỗi chị vừa mới không biết, em phải cố gắng lên a."
Lê Bắc Niệm nghe hư tình giả ý, giật giật môi, lúc này quay đầu một mặt cảm động nói: "Ừ, cám ơn chị Tuyết Tình, em nhất định sẽ ủng hộ, nói không chừng còn có thể cùng làm đồng học với chị a."
Lê Tuyết Tình hiện tại học ở Học Viện Sân Khấu Quang Thành, Khoa Diễn Viên.
Lê Tuyết Tình không nghĩ tới Lê Bắc Niệm lại phản ứng như vậy, trong lòng ngược lại có chút không thoải mái, cười cười, "Cái kia chị theo ba ba đi lên trước."
"Ừ, đi đi " Lê Bắc Niệm mặt mày cong cong, nụ cười rực rỡ,
"Chuyện buổi chiều, em sẽ không mang thù, em thực tâm chúc cho chị, Tuyết Tình, cố lên!"
Nghe cô "Thành tâm thành ý" mà nói, lại khiến cho Lê Tuyết Tình cảm giác trong lòng lửa giận ngập trời.
Sẽ không ghi thù?
Ăn thiệt thòi rõ ràng là cô ta có được hay không!
Lê Tuyết Tình tức giận đến nụ cười cũng duy trì không được, nghiến răng nghiến lợi nhìn Lê Bắc Niệm đi ngang qua người cô ta.
Lê Tuyết Tình vừa xoay người sang chỗ khác, liếc mắt liền nhìn thấy Lê Hạo Nhiên ánh mắt vui mừng.
Đến thư phòng, Lê Hạo Nhiên nhân tiện nói: "Niệm Niệm mặc dù có lúc không hiểu chuyện, nhưng mà tính cách tương đối thẳng thắn, đầu óc tương đối đơn giản."
Lê Tuyết Tình tức thì bị phát cáu, cắn răng nói: "Nó đầu óc một chút cũng không đơn giản!".