Ngũ quan khuôn mặt giống Mục Đông Lâm đến mấy phần, nhưng lại có vẻ khó gần hơn Mục Đông Lâm mấy phần.
Nhưng mà, Mục Đông Lâm căn bản sẽ không lưu manh như vậy!
Lê Bắc Niệm vẻ mặt thành thật nhìn hai người phía trước, bất động thanh sắc nhìn cửa lớn ra ngoài hành lang đang mở.
Giả bộ đi đến trước mặt họ, nói: "Lần trước đã xin lỗi rồi, Mục thủ trưởng."
"Lần xin lỗi kia, tôi không chấp nhận."
Lê Bắc Niệm giận quá thành cười, đang muốn nói chuyện, đột nhiên bên ngoài truyền đến mấy tiếng bước chân nhanh nhẹn.
"Cốc cốc "
Tiếng gõ cửa.
Ba người cùng lúc quay đầu,
Một người đàn ông trung niên tây trang thẳng tắp, phong độ ưu nhã.
Mục Vân quản gia nhìn thấy Lê Bắc Niệm ở đây, ánh mắt hơi sâu, ý vị không rõ.
Sau đó liền chuyển ánh mắt, sắc mặt như thường nói: "Lê tiểu thư cũng ở đây sao."
Lê Bắc Niệm cười khan một tiếng, không có đáp lời.
"Nhị thiếu, tiên sinh muốn cậu đến thư phòng một chuyến."
Thừa dịp này, Lê Bắc Niệm bước nhỏ bước nhỏ hướng về cửa, vừa di chuyển hai ánh mắt như đạo sắc bén lạnh buốt nhìn qua.
Toàn thân chấn động, tiếp theo, Lê Bắc Niệm quay người liền chạy trối chết.
Mục Tây Thần nhìn qua cái bóng lưng kia, thần sắc tự nhiên, nhàn nhạt đáp một tiếng với quản gia.
Mục Vân quản gia tự nhiên đã nhìn ra có chuyện không hợp lý, nhưng dù sao cũng là người có thâm niên ở đây, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, coi như chưa từng nhìn thấy cái gì.
Cung kính nhẹ gật đầu rồi mới quay người rời đi.
-
Đời trước cùng Mục gia quan hệ không tốt, Mục Đông Lâm trực tiếp ở bên ngoài mua căn nhà cho cô, vậy nên cô rất ít khi về nhà chính.
Mục gia thực sự quá lớn, Lê Bắc Niệm lại là một dân mù đường.
Mặc dù không phải lần đầu tiên tới nơi này, cũng rất khó phân rõ đến cùng mình đang ở chỗ nào.
Một đường hỏi người giúp việc, mới tìm được mấy người Lê Hạo Nhiên.
Lê Hạo Nhiên đang cùng mẹ của Mục Đông Lâm nói chuyện.
Nhưng mà, người phụ nữ này có một đoạn lịch sử đen tối không muốn nhớ lại.
Mục Triệt 20 tuổi cưới Ngô Mỹ Á, dựng nên sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng với bà.
Vào lúc ông hơn ba mươi tuổi, phát hiện thân thể người vợ của mình rất khó có thể có thai.
Dứt khoát ly hôn.
Qua giới thiệu mà quen biết với một cô gái nóng bỏng khác, cũng chính là mẹ của Mục Tây Thần, Mạc Tình.
Mục Triệt dáng dấp tốt, hơn ba mươi tuổi suất khí thành thục, lại có được thành tựu đáng ngưỡng mộ.
Mạc Tình hấp dẫn bởi khí chất này, rất nhanh đã mang thai, hai người tự nhiên mà tiến hành kết hôn.
Sau khi phát hiện Mạc Tình mang thai, Mục Triệt mới phát hiện lai lịch Mạc Tình không hề bình thường.
Nguyên lai bà là con gái nhà họ Mạc tiếng tăm lừng lẫy tại Quang Thành!
Hậu duệ Quân phiệt, con cái nhà quyền thế!
Mạc gia sau khi biết rõ mọi chuyện, nổi trận lôi đình, tra bối cảnh Mục Triệt phát hiện ông vừa mới ly hôn, càng tức giận không kiềm được.
Mạc Tình đau khổ cầu khẩn cha mình, rốt cục được cho phép kết hôn.
Nhưng mà, vào ngày Mạc Tình và Mục Triệt kết hôn, vợ trước Ngô Mỹ Á đến tìm tới cửa.
Thì ra Ngô Mỹ Á sau khi ly hôn phát hiện mình có thai, chỉ là dáng dấp bà nhỏ gầy thân thể lại tốt, không có chút phản ứng thai nghén nên bản thân không biết mà thôi.
Ngô Mỹ Á mang cái bụng bầu năm, sáu tháng, Mục Triệt bị cha Mạc Tình hung hăng cho một bạt tai.
Mạc gia mất hết mặt mũi, buộc hai người tách ra, nhưng Mạc Tình yêu Mục Triệt, làm sao cũng không chịu nghe lời người nhà.
Mạc gia không thể nhịn được nữa, đem Mạc Tình chấp mê bất ngộ trục xuất khỏi gia môn, Mạc Tình bởi vậy mà bị đả kích lớn.
Sau khi kết hôn sầu não uất ức, có thai mới hơn tám tháng bị sinh non, bản thân cũng vì vậy mà qua đời.
Mạc gia lúc này đem đứa nhỏ ôm về nuôi, Mục Triệt cuối cùng vẫn đưa Ngô Mỹ Á trở về, một lần nữa kết hôn.
Đương nhiên, mấy lời này đều là đồn thổi của mọi người.
Bất quá có thể xác định là, Mục Tây Thần với bất cứ một người nào trong cái nhà này quan hệ đều không tốt.
Ngô Mỹ Á nhìn thấy Lê Bắc Niệm, trên mặt phúc hậu nở nụ cười ôn nhu, đưa tay vẫy cô:
"Nha, mấy ngày không gặp lại xinh đẹp ra rồi, nhanh đến bên chỗ bác gái nơi này."