Trời, Trăng Và Sao Đều Rơi Vào Mắt Em

Chương 19




Tarot Reader tốt nhất, nhất…

Năm chữ to đùng này nổ tung trong đầu Đinh Bán Hạ.

Hơn nữa, trong số nhiều bài đăng trên Weibo hỏi Tô Mạc Già về quan điểm của anh đối với Đinh Bán Hạ, Tô Mạc Già chỉ trả lời mỗi bài đăng này, đây là bài Weibo mà một fans nói rằng người đó muốn tìm cô xem bói 100 lần…

Đinh Bán Hạ mím môi, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.

Trần Nam vẫn còn đang spam tin nhắn.

“Hạ Hạ Hạ Hạ, cậu thấy chưa?!”

“Hạ Hạ Hạ Hạ, nếu cậu lại nói cậu không có quan hệ gì với nam thần Tên Điệu, đánh chết mình cũng không tin!”

“Wow hàm ý bảo vệ công khai này, Hạ Hạ, cậu không biết đâu, trước đây, khi đề cập đến tranh cãi đấu đá trong giới 2D, Tên Điệu đều không quan tâm đâu!”

“Áu áu lần này mình thật sự bị Tên Điệu mê hoặc rồi, sức mạnh bạn trai level max! Yêu rồi yêu rồi.”

...

Đinh Bán Hạ ngẩn ngơ, không nhắn lại câu nào cả.

Cho đến khi Wechat của Thù Vinh cũng bắt đầu oanh tạc.

“Mẹ ơi Xia Xia, lần này tôi thật sự bắt đầu bội phục cô rồi!”

“Trời ạ nếu có hồng nhan họa thủy, vậy chắc chắn phải là cô!”

“Tên Điệu bỏ theo dõi Lương Địch rồi, hơn nữa còn xóa Lương Địch khỏi danh sách fans của cậu ấy. Đây là lần đầu tiên cậu ấy bỏ theo dõi người ta đó, tôi bắt đầu che miệng kinh ngạc rồi nè a a!”

...

Đinh Bán Hạ chớp chớp đôi mắt vừa to vừa tròn, sau đó nhanh chóng bắt được từ khóa trong hàng loạt tin nhắn Wechat của Thù Vinh.

“Bỏ theo dõi Lương Địch?!”

Cô nhanh chóng chen lại vào Weibo, tìm đến trang chủ Weibo của Tô Mạc Già.

Quả nhiên, số lượng theo dõi trước đây là 123, giờ đã biến thành 122...

Lúc này, Wechat của cô nhận được một tin nhắn.

Là tin nhắn thoại Tô Mạc Già gửi đến.

Bên trong giọng nói luôn trong trẻo ấy ẩn chứa chút áy náy: “Xin lỗi, vì tôi mà em bị chỉ trích về lĩnh vực em thích và am hiểu nhất.”

Kỳ thực, Đinh Bán Hạ có hơi bực bội.

Cho dù thế nào đi chăng nữa thì chuyện này cũng không liên quan gì đến Tô Mạc Già mà?

Lương Địch đơn phương nhắc đến cô, nhưng người khác thậm chí còn không biết thực ra Lương Địch thích Tô Mạc Già.

Tất cả mọi người chỉ nghĩ kỹ thuật bói toán của cô kém nên mới có thể bói ra Lương Địch và người cô ta thích không có tương lai.

Nhưng Đinh Bán Hạ rất buồn và cũng rất tủi thân. Nguyên nhân của việc buồn và tủi thân không chỉ bởi vì cô bị người ta chỉ trích, cũng không phải do bị người ta công khai nhắc đến trên Weibo khiến cô bị fans tới công kích.

Phần lớn nguyên nhân, kỳ thực là do lĩnh vực mình yêu thích nhất bị người ta nghi ngờ. Rõ ràng mình cũng chỉ giảng giải đúng sự thật sự theo lá bài, vậy mà lại bị người ta nghi ngờ trình độ nghề nghiệp?

Những năm gần đây cô bói toán, có đôi khi cũng sẽ đụng phải người giống như Lương Địch, không ưng kết quả mình thấy nên cho rằng kết quả bói toán của cô là không đúng.

Nhưng Đinh Bán Hạ biết, mình là một Tarot Reader, không phải một người lẻo mép. Nếu như muốn nghe lời êm tai thì việc gì phải tìm đến cô để tiến hành bói toán? Vậy còn có ý nghĩa gì nữa...

Đinh Bán Hạ không ngờ Tô Mạc Già cũng hiểu được lý do cô buồn.

Tô Mạc Già cũng hiểu niềm tự hào của người làm Tarot Reader.

Cô trả lời Tô Mạc Già: “Sao anh biết nguyên nhân? Anh biết gì sao?”

Anh biết cô ta thích anh sao?

Tô Mạc Già nhanh chóng gửi lại một tin nhắn thoại.

“Tôi nghe Thù Vinh kể về chuyện hôm nay, vào Weibo của Lương Địch xem thử mới biết.”

Rõ ràng như vậy sao?

“Vậy tại sao trước kia anh không biết Lương Địch thích anh?”

Lần này, Tô Mạc Già không gửi tin nhắn thoại đến nữa mà gửi một dòng chữ đến.

Đinh Bán Hạ nhìn dòng chữ đó thì không nhịn được cười.

Người trước nay luôn bình tĩnh và lạnh lùng, cho dù chỉ gửi tin nhắn Wechat thì cũng sẽ lộ ra chút lạnh nhạt như có như không.

“Trước kia ấy à. Trước kia không chú ý tới cô ta.”

-

Dù sao thì sự việc khiến Weibo của Đinh Bán Hạ nổ tung hai lần cuối cùng cũng lắng xuống.

Sau khi Tô Mạc Già đăng bài viết kia và bỏ theo dõi Lương Địch, mặc cho giới 2D bàn tán sôi nổi như thế nào thì Tô Mạc Già đều không đáp lại.

Tuy nhiên Thù Vinh đã nói, “Còn cần đáp lại cái quái gì nữa, thái độ của Tên Điệu chưa đủ rõ ràng sao?”

Đúng vậy, hàm ý bảo vệ đó thật sự nồng đến nỗi không thể nồng hơn được nữa.

Từ đầu đến cuối, Đinh Bán Hạ lại không nói lời nào, như thể hoàn toàn không bị chuyện này ảnh hưởng, cô vẫn ung dung chờ người khác tới tìm mình bói toán.

Không thể không nói, bạn fans của Tô Mạc Già nói sẽ tìm Đinh Bán Hạ đặt 100 đơn đã thật sự tới cửa hàng Taobao đặt 100 đơn...

Người đó để lại tin nhắn: “Tôi có rất nhiều điều muốn bói, phiền bạn nhớ số lần trước nhé.”

Cô Đinh: “...”

Wow Tên Điệu, fans của anh giàu thật đấy...

Cô Đinh bủn xỉn thấy tiền là sáng mắt.

Cô ôm chặt đùi của anh Tên Điệu, làm giàu không còn xa xôi nữa he he he.

Đinh Bán Hạ vui vẻ ngồi trên sofa lướt điện thoại.

Khi gần đến ngày họp lớp, hình như nhóm lớp cấp 3 lại càng ngày càng sôi nổi hơn, tối hôm nào cũng có không ít người trò chuyện trong nhóm chat.

Hôm nay cũng không ngoại lệ.

Chủ đề vẫn là “Hoài niệm về quá khứ” như mọi khi.

Mở đầu là lớp phó Dương Vũ hồi cấp 3: “Kể ra thì, có phải gần đây Đinh Bán Hạ không thường xuyên xuất hiện trong nhóm không?”

Đinh Bán Hạ sửng sốt.

Ơ? Không hiểu sao cô lại bị nhắc tên?

Cô không khỏi bấm vào khung chat xem mọi người nói chuyện.

Một cô gái đáp: “Đúng, không biết cậu ấy đang bận cái gì.”

“Ấy? Bây giờ Đinh Bán Hạ là giáo viên nhỉ? Vậy thì khá thoải mái...”

Trong lúc đang trò chuyện linh tinh, Dương Vũ đột nhiên hỏi: “Bây giờ Đinh Bán Hạ còn thích bói toán không?”

Dường như đây là một câu hỏi nhạt nhẽo, nhóm lớp vừa rồi vẫn còn sôi nổi bỗng trở nên yên lặng.

Đinh Bán Hạ nhếch miệng, trả lời Dương Vũ: “Thích.”

Mọi người trong nhóm chat: “...”

Không phải Đinh Bán Hạ gần như không bao giờ xuất hiện sao...?

Rất nhiều lần trước đây, mọi người @ cô ở trong nhóm chat nhưng cô đều không nói gì, sao hôm nay lại đột nhiên xuất hiện?

Hơn nữa, còn xuất hiện đúng lúc mọi người đang bàn tán về cô.


“Khụ khụ, bên mình có chút việc, đi trước đây.”

“Mình đi rửa mặt, các cậu nói chuyện đi.”

“Đi chơi một ván game đã, có ai tới lập nhóm 5 người không?”

...

Trong nháy mắt, mọi người đều tản đi.

Không phải, thật sự quá xấu hổ rồi, khi mọi người đang bàn tán về người mà mọi người cho rằng sẽ không xuất hiện thì người này chợt xuất hiện trước mặt bạn.

Có vẻ như, trong nhóm chat chỉ còn lại Dương Vũ và Đinh Bán Hạ.

Dương Vũ cực kỳ nhiệt tình: “Thật ư? Hạ Hạ, cậu vẫn thích bói toán sao? Vậy thì tốt quá, ngày mai lúc đi họp lớp, cậu bói cho mình một quẻ nhé, xem khi nào mình có thể thoát ế.”

So với Dương Vũ nhiệt tình thì cô Đinh xinh xắn đáng yêu lại có vẻ lạnh lùng hơn một chút: “Bây giờ mình bói toán lấy tiền.”

Hình như Dương Vũ hơi xấu hổ, nhưng cô nàng vẫn tiếp tục nhiệt tình bảo: “Cậu thấy đấy, bọn mình đều là bạn học cũ đúng không? Mình nhớ trước đó không lâu, lúc Từ Lục Ly bảo cậu trả ô đó, cậu ấy còn tìm cậu xem bói? Đều là bạn học cũ~ nhắc đến tiền tổn thương tình cảm biết bao.”

Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Từ Lục Ly lạnh lùng trả lời: “Mình tìm cậu ấy xem bói, cũng thanh toán tiền.”

Đinh Bán Hạ: “...”

Cậu nói bậy!

Cậu không những không trả tiền mà còn bảo mình mời cậu ăn cơm! Mà mình còn chưa bói toán cho cậu, đương nhiên, ô cũng chưa trả!

Hừ, kỳ thực là do cô Đinh chưa tìm được cơ hội cảm thấy rất hợp tình hợp lý để trả ô.

Dương Vũ vừa rồi còn cực kỳ nhiệt tình: “...”

Các anh em, nể mặt nhau khó đến vậy sao?

Cô nàng cảm thấy người bạo dạn như mình cũng không thể tiếp tục nói chuyện nổi, hơn nữa! Không phải Từ Lục Ly cũng gần như không bao giờ xuất hiện trong nhóm chat sao!

Vì sao Đinh Bán Hạ vừa nói, Từ Lục Ly đã xuất hiện!

Lớp phó không hiểu sao mình lại bị ngược nên cảm thấy rất bất lực: “Được được được, vậy ngày mai Hạ Hạ bói cho mình một quẻ đi, mình trả tiền.”

Đinh Bán Hạ lập tức vui vẻ hẳn lên, wow mình giỏi quá, vậy mà lại nhận được một đơn!

Cho nên, tình hình trong nhóm có lẽ chính là——

Cô Đinh rất vui vì nhận được đơn bói toán, Từ Lục Ly rất vui vì cô Đinh rất vui, lớp phó Dương Vũ vừa buồn bã vừa có nội tâm cực kỳ phức tạp, cùng với các bạn học nói định làm XXX nhưng lại nhìn trộm rồi mừng vì mình đã nhanh chóng lẻn đi.

Không hiểu sao lại cảm thấy hiện tại sức chiến đấu của Đinh Bán Hạ rất khủng.

-

Chiều ngày hôm sau.

Đinh Bán Hạ đã thay đồ từ sớm, còn hiếm khi trang điểm nhẹ nhàng.

Mới vừa ngồi xuống dọn túi, điện thoại đã reo lên.

Vậy mà lại là Lư Mộc.

“Alo?”

“Hạ Hạ, cậu chuẩn bị xong chưa?”

Đinh Bán Hạ hơi khó hiểu, nhưng cô vẫn nhẹ nhàng trả lời: “Cũng tương đối rồi, hẳn là sẽ không đến trễ.”

Hình như Lư Mộc đã thở phào nhẹ nhõm: “Vậy vừa khéo, mình ở gần nhà cậu, mình đến đón cậu nhé.”

“Không cần.” Cô Đinh xinh xắn đáng yêu vẫn khá lạnh lùng: “Mình tự đi qua cũng được.”

Lư Mộc còn định nói gì đó, Đinh Bán Hạ lại tiếp tục bảo: “Mình đi qua rất tiện, cậu đến sớm tiếp đón mọi người đi.”

Sau đó cô cúp máy.

Dọn đồ xong, Đinh Bán Hạ nhìn thời gian, vừa đẹp.

Cô xách túi đến cửa thay giày: “Mẹ ơi, tối nay con đi họp lớp, không cần để cơm cho con đâu.”

Mẹ Đinh cắn hạt dưa: “Họp lớp vui vẻ nhé, con đi xem xem bạn học cấp 3 có bao nhiêu người đã kết hôn hoặc có đối tượng rồi nhìn lại bản thân mình đi.”

Cô Đinh đáng yêu: “...”

Mẹ, mẹ đâm con một nhát xong có phải trong lòng rất thoải mái không?

Mẹ Đinh lại hỏi: “Đúng rồi, có phải đêm nay Tiểu Từ cũng đến không? Con giúp mẹ cảm ơn thằng bé, đồ bổ thằng bé gửi đến mẹ nhận được rồi.”

Cô Đinh vẫn đáng yêu: “...”

Mẹ, mẹ nhận được đồ bổ khi nào vậy, sao con hoàn toàn không biết gì?

Cô Đinh rất nản lòng và buồn bã, nhẹ nhàng đi xuống lầu.

Mới vừa đi xuống lầu, Đinh Bán Hạ thực sự không nói nên lời.

Đinh Bán Hạ nhìn hai chiếc xe đỗ ở dưới lầu, cùng với Lư Mộc đẹp trai và tỏa nắng chính là Từ Lục Ly vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo. Cô hoàn toàn ngơ ngác.