Tổng tài công bá đạo đem người đặt ở trên giường.
Tổng tài công tà mị đánh giá thân thể đối phương.
Tổng tài công nhếch miệng, dùng thanh âm khàn khàn từ tính trầm thấp tao nhã cực kỳ có ma lực thì thầm: “Thoải mái không? Hửm? Muốn cái gì, nói đi? Nếu em không nói tiếng nào tôi sẽ dừng lại đấy.”
Tổng tài công beep beep beeeeeeeeeeeeep
Đường Đường sau khi tỉnh lại, đầu đau gần chết, cảm giác choáng váng sau khi say, cả người cậu cứ đờ ra, phản ứng đặc biệt chậm. Cậu mơ hồ nhớ lại ngày hôm qua đi xem mắt, xui tận mạng đụng phải xà tinh bệnh tổng tài. Chưa hết, càng ly kỳ hơn là xà tinh bệnh tổng tài giống hệt như từ trong tiểu thuyết của cậu bước ra, ở ngay trước mặt cậu câu dẫn đối tượng xem mắt của cậu, đem em gái mê đến đầu óc choáng váng vui vẻ chịu đựng.
Đường Đường nghĩ nghĩ, thôi thì ít ra ngày hôm qua mình cũng vớt vát được chút đỉnh, ăn rất nhiều beef steak, beef steak ở khách sạn kia ăn siêu ngon, rượu đỏ cũng quý đến hộc máu, uống cũng ngon nốt, ngọt ngọt, đậm hương, quả nhiên khác xa với rượu đỏ mấy chục đồng bán ở siêu thị. Đường Đường nghĩ như vậy, xoa xoa mí mắt, sau đó định xoay người xuống giường, nhưng cậu vừa động thân một cái, trong cổ họng trong nhất thời hừ một tiếng.
Không chỉ chân đau thắt lưng đau, hơn nữa chỗ khó mở miệng đằng sau cũng đang ẩn ẩn kêu gào!!!
Cậu nghiêng người, nhất thời động vào cái gì đó nóng hầm hập, giữa hai chân cũng có chất lỏng trượt xuống…
Đường Đường cả kinh nhìn lại, tại sao lại là Sa tổng!!!
Cảm giác giống như sấm sét giữa trời quang, đánh Đường Đường đến mức cả người đều thất thần không dám động đậy.
Sa tổng không mặc quần áo, đúng là trần trụi hoàn toàn ngay cả một mảnh vải cũng không có, ngực Sa tổng có chút cứng, nhưng lại rất ấm áp.
Sa Tuân còn đang ngủ, dù sao đêm qua Đường Đường thật sự rất chủ động, Sa Tuân cũng có chút “vất vả”, sau đó lúc Đường Đường xoay người, anh cũng tỉnh dậy, chỉ thấy Đường Đường dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn mình. Sa Tuân ngồi dậy, rất tự nhiên ôm lấy thắt lưng của cậu, nói: “Sao dậy sớm vậy? Có muốn tắm một cái không?”
Sa tổng vừa mới tỉnh ngủ, giọng nói mang theo một chút khàn khàn phi thường gợi cảm mê người, chẳng qua Đường Đường lúc này đã bị sét đánh đến sắp hấp hối, chỗ đằng sau đang nhức nhối kia như thời thời khắc khắc nhắc nhở Đường Đường, ngày hôm qua sau khi đi xem mắt về cậu và xà tinh bệnh tổng tài đã làm cái gì.
Làm-cái-gì…
Sa Tuân xốc chăn lên, xuống giường, cúi xuống nhẹ nhàng hôn một cái trên môi Đường Đường, nheo mắt cười nói: “Tôi đi tắm trước, nếu em còn mệt thì ngủ thêm một lát đi.”
Chờ Sa tổng cạch một tiếng đóng cửa phòng tắm lại, Đường Đường mới hậu tri hậu giác đưa hai tay lên che miệng, cậu khiếp đảm nhớ lại chút ký ức mơ hồ tối hôm qua…
Sa Tuân kéo Đường Đường lên xe, Đường Đường uống rượu say lại bắt đầu phát thẻ người tốt, vừa ôm cổ Sa Tuân vừa khen Sa tổng là người tốt, hơn nữa còn hôn cậu rất thoải mái.
Sa tổng coi như là được chiều từ nhỏ tới lớn, vừa sinh ra đã ngậm khóa vàng, lại là em trai út của các chị gái nhà mình. Vô luận là cha mẹ hay các chị đều cực kỳ cưng chiều Sa Tuân, có thể so với việc nói gió có gió muốn mưa được mưa, cuộc đời của Sa tổng đại nhân hầu như không thiếu một cái gì.
Trừ sự kiên nhẫn…
Lúc này, Sa tổng cũng rất khốc mà ra lệnh cho đặc trợ Ngô, “Dừng xe ở ven đường, rồi cậu đi đâu đó khoảng ba tiếng đi.”
Đặc trợ Ngô: “Sa… Sa tổng? Ba tiếng?”
Sa Tuân không nói chuyện, chính là nâng nâng cằm, ý bảo dừng xe ở đây là được nè, đặc trợ Ngô hộc máu, tìm chỗ đậu xe.
Ba tiếng? Bây giờ đang là đêm hôm khuya khoắt có được không?! Tuy rằng làm đặc trợ tiền lương rất cao, nhưng làm cô hồn lạng quạng bên ngoài những ba tiếng thì có được tính là tăng ca không!
Đặc trợ Ngô ở trong lòng gào thét, nhưng vẫn không thể không khuất phục dưới *** uy của Sa tổng cùng thẻ người tốt của Đường Đường, giẫm lên phanh, dừng xe lại.
Đặc trợ Ngô xuống xe, còn vừa lắc đầu vừa bỏ đi, Sa tổng đúng là Sa tổng, nói chuyện làm ăn thành thạo thì thôi đi, nói chuyện yêu đương cũng thoải mái mà đạp gôn, hơn nữa vừa rồi hình như ổng còn làm hẳn một cú home run, vừa bắt đầu đã chơi lắc xe.
Ký ức đêm qua từ từ tràn về trong đầu Đường Đường, trong nháy mắt đại não của cậu muốn đình chỉ hoạt động, mặt đỏ đến mức sắp nhỏ máu, cậu bật dậy, lao khỏi cái giường lớn xa hoa, chụp lấy quần áo vương vãi trên sàn vội vàng mặc vào, sau đó lao ra khỏi biệt thự của Sa Tuân.
Đường Đường vừa chạy được ra ngoài thì đã phát ngốc, bên ngoài căn bản người ở rất thưa thớt, càng không có xe taxi, hơn nữa chân đau eo mỏi, còn có thứ gì đó đang chảy dọc xuống đùi.
Chờ Sa Tuân tắm rửa xong đi ra, Đường Đường đã sớm không thấy bóng dáng.
Sa Tuân mặc áo tắm, ở cạnh xương quai xanh còn có vết cào của Đường Đường, anh nhặt chiếc ví rớt trên sàn nhà lên, bên trong có thẻ nhân viên, chứng minh nhân dân, thẻ ngân hàng và năm mươi đồng. Sa Tuân rút một điếu thuốc ra, vắt chân ngồi trên ghế sa lông. Anh không lập tức đốt thuốc, mà là lấy điện thoại di động ra, cười tủm tỉm mở danh bạ, ấn vào số điện thoại của Đường Đường.
Chạy được hòa thượng nhưng không chạy được miếu.
Đường Đường muốn gọi taxi, nhưng cậu vừa sờ đã phát hiện ví tiền rớt mất! Nhất định là để quên ở biệt thự của Sa tổng, may là trong túi quần của cậu còn sót vài đồng lẻ, đành phải đi tàu điện ngầm về nhà. Biệt thự của Sa tổng là ở ngoại ô, trên người của cậu còn đang nhức mỏi, hơn nữa còn bị đau bụng, ngồi ở trên tàu mà cứ mơ mơ màng màng. Về đến nhà nhanh chóng tắm rửa một cái, sau đó cậu mới giật mình nhớ ra.
Trời ạ, hôm nay không phải là thứ 7! Hôm nay là thứ 3! Cậu nghỉ làm mà cũng không xin phép, sếp nhất định sẽ giết cậu!
Đường Đường vội vàng lau khô người, mở máy tính lên, vừa đăng nhập QQ đã thấy nhóm QQ công ty có tin nhắn.
Bạn có 1 tin nhắn mới từ nhóm [Sa tổng mỗi ngày đều moe moe]
[Lục Manh Manh mất ngủ]: Ể, Đường Đường online.
[Cao phú soái]: Online thiệt kìa.
[Tần tui sắp giàu]: Đường Đường làm sao vậy, bị bệnh sao, sao lại đột nhiên xin nghỉ?
[Đường cát]: Xin nghỉ?
[Tần tui sắp giàu]: Ừ, sáng nay chị đứng ở gian nước nghe thấy sếp nói chuyện, bảo là em xin nghỉ.
[Lục Manh Manh mất ngủ]: Chẳng lẽ không phải em hả?
[Cao phú soái]: Chú em bị bắt cóc?
[Đường cát]: ……………
[Lục Manh Manh mất ngủ]: Làm sao có thể, Đường Đường lại không có tiền, ai thèm bắt cóc nó a, nhất định là bị cướp sắc!
[Đường cát]: ………………………..
[Cao phú soái]: Auto reply đáng xấu hổ…
[Tần tui sắp giàu]: Oa! Đường Đường nổi điên!!! (PД`q.)•. ‘゜
[Lục Manh Manh mất ngủ]: Auto reply là biểu hiện của thẹn quá thành giận.
[Lục Manh Manh mất ngủ]: Thẹn quá thành giận đâu, ra đây mau, chị nói là chỉ có chuẩn!
[Cao phú soái]: Đúng vậy! Đường Đường ngày hôm qua không phải là đi xem mắt sao, nhất định là có diễm ngộ, cho nên hôm nay không xuống giường nổi, đành phải xin phép!
[Lục Manh Manh mất ngủ]: Ai, không phải là chị muốn nói mấy đứa a, tuổi còn trẻ, như vậy như vậy xong đã không xuống giường nổi, rất dọa người nha!
[Tần tui sắp giàu]: 2333
Đường Đường nhìn máy tính, trong lòng yên lặng rơi lệ, mấy người nói đúng rồi đó, thật sự là cậu đi xem mắt về bị cướp sắc đó, nhưng mà không phải là diễm ngộ, hơn nữa cái người bị như vậy như vậy là-cậu-có-được-không!!!
[Đường cát]: AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!
[Tần tui sắp giàu]: …
[Lục Manh Manh mất ngủ]: Đường Đường vẫn còn đang nổi điên kìa…
[Cao phú soái]: Đường Đường, bạn chú hỏi chú một câu, chú em bây giờ có phải là trong lòng đặc biệt bất an, đặc biệt nôn nóng, đặc biệt không biết làm sao, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến chuyện tối hôm qua, mà cứ nhớ tới là lại đỏ mặt đúng không!
[Đường cát]: …
[Đường cát]: ……
[Đường cát]:……………………………
[Lục Manh Manh mất ngủ]: Xem ra Tiểu Cao nói chuẩn rồi.
[Cao phú soái]: vỗ vai, chúc mừng chú nha Đường Đường, chú biết yêu rồi.
Biết-yêu-rồi.
Y-ê-u.
Đường Đường bị ba chữ kia của Cao Dương đánh thẳng vào đầu, tuy rằng đúng là cậu viết tiểu thuyết đam mỹ, nhưng cậu không phải là cong! Hơn nữa đối tượng còn là xà tinh bệnh thủ trưởng, này tuyệt đối không ổn!!!
[Tần tui sắp giàu]: Đường Đường a, yêu đương là tốt mà, hiện tại nam nhiều nữ thiếu, không tranh thủ còn trẻ đi hẹn hò, coi chừng mai mốt lại phải đi làm gay đó!
Đường Đường nháy mắt lại bị cái chữ gay kia đả kích, chính mình không phải đã thò một chân vào con đường này hay sao hả?!
[Cao phú soái]: Đúng đúng, có chuyện gì thì nói ra đi, bọn anh giúp em phân tích một chút.
[Đường cát]: …
[Đường cát]: = =
[Đường cát]: Thật ra…
[Cao phú soái]: Ừ ừ?
[Lục Manh Manh mất ngủ]: Ừ ừ?
[Tần tui sắp giàu]: Ừ ừ?
[Đường cát]: Thật ra… Em ngày hôm qua quả thật có xảy ra quan hệ với một người, nhưng người đó không phải là đối tượng xem mắt của em. Hơn nữa cũng không phải là do em tự nguyện, hơn nữa đối phương còn là một tổng tài.
Đường Đường gõ xong, trong nháy mắt, cả nhóm chat đều câm lặng…
[Cao phú soái]: Mie nó chứ Đường Đường!!! Chú em quá đỉnh!!! Câu được nữ tổng tài luôn à!!! Sau này nhất định chú không được quên bạn bè đâu đó nha!!!
[Đường cát]: …
[Lục Manh Manh mất ngủ]: Không ngờ Đường Đường mà cũng chơi 419.
[Tần tui sắp giàu]: Đúng vậy, chị quả thực nhìn lầm chú em rồi.
[Tần tui sắp giàu]: Cơ mà cho dù là 419, chị cũng hiểu được là chú bị người ta đè, chứ không phải là chú đè người ta!
[Lục Manh Manh mất ngủ]: Đúng! Nữ tổng tài đổi thành nam tổng tài, quá moe, sờ cằmĐường Đường quả thực khóc không ra nước mắt, cái đám tổn hữu này, nhưng mà mình từ đầu tới cuối cũng chưa nói đối phương là nữ tổng tài, người ta quả thật chính là nam tổng tài…
Hơn nữa cái vị tổng tài này lại là cái vị mà cả cái nhóm chat này đều cho rằng ổng suất đến tàn khốc – Sa tổng mỗi ngày đều moe moe.
Đường Đường thử gọi điện cho trường phòng, trưởng phòng lại giống như đã biết cậu đã xin phép trước đó rồi. Sau đó cậu chợt nhớ ra, ngày hôm qua cậu chưa có up chương mới, hôm nay không đi làm thì lên viết một cái thông báo vậy.
[Tổng tài không manh] Lời tác giả: Ngày hôm qua chưa up chương mới, đáng ra hôm nay phải up bù nhưng mà do người không khỏe nên thôi, chư vị anh hùng thứ lỗi nha
Đằng sau còn thêm vào một cái icon bán manh.
Thông báo vừa viết được 10 phút, QQ của Đường Đường lại chớp chớp.
[Sa tổng moe moe]: Thân thể không thoải mái?
[Đường cát trắng]: …
[Đường cát trắng]: Cậu quả nhiên là fan trung thành của tui, mỗi lần tui up chương mới cậu đều xem đầu tiên.
[Đường cát trắng]: Cũng không có gì, có hơi đau họng nhức đầu thôi.
Đường Đường sẽ không nói, không chỉ đau họng nhức đầu, mông cũng đau!
Sa Tuân ngồi sau máy tính, nhíu nhíu mày. Tuy rằng bây giờ mới là cuối hè, nhưng cũng đã sắp lập thu, buổi tối có chút lạnh, ngày hôm qua bọn họ còn làm ở trong xe, hơn nữa còn là lần đầu tiên của Đường Đường, quả thật có chút…
[Sa tổng moe moe]: Uống nhiều nước, nghỉ ngơi cho tốt, ăn cái gì nhẹ nhẹ thôi, ngủ sớm một chút.
[Đường cát trắng]: (0)[ a ] Cô gái à em thật là dịu dàng quá.
[Sa tổng moe moe]: = =
[Sa tổng moe moe]: Tôi không phải cô gái.
[Đường cát trắng]: (0)[ a ] Chàng trai à anh thật là dịu dàng quá.
[Sa tổng moe moe]: Cậu thích người dịu dàng sao?
[Đường cát trắng]: Đương nhiên, ai mà không thích người dịu dàng chứ.
Sa Tuân khóe miệng cong cong.
[Sa tổng moe moe]: Đừng có ngồi máy tính mãi thế, nhanh đi nghỉ đi.
[Đường cát trắng]: (0)[ a ]
————————————————
(1) Đạp gôn: Đạp gôn ở đây là gôn (base) trong bóng chày. Trong bóng chày, người đánh bóng (batter) sau khi đập trúng bóng của đối phương thì chạy (runner) về gôn 1, đạp lên gôn trước khi đội đối phương ném được bóng về thì an toàn (safe), tiếp tục chơi.
=> Người ta bình thường là hẹn hò, nắm tay, ôm, hôn rồi lên giường, Sa tổng đạp gôn xong thì làm luôn quả home run ăn trọn lôi thẳng con người ta chơi lắc xe. Rất tiếc phải thông báo với bà con, đây là thanh thủy văn QAQ…