Trở Về Xã Hội Nguyên Thuỷ Đi Làm Ruộng

Chương 21: Bát quái




Edit&Beta: Thiên Sa.

Mộc Tiểu Hoa nhìn Vũ lại nhìn Thừa, lắc lắc đầu, kéo Liệt, không tiếng động ý bảo hắn rời đi. Trời đã sập tối, bất quá bên ngoài còn có thể thấy được, hai người đi đến giếng nước, Mộc Tiểu Hoa xách theo ruột, bao tử heo cùng muối và rượu. Liệt mang theo hai cái bồn, bồn chính là bồn rửa mặt của hai nhà, nhà Liệt đã rất lâu không dùng đến, bởi vì ngày thường đều trực tiếp đi xuống sông tẩy, nhà Xán nguyên bản cũng lâu rồi không dùng nhưng bởi vì có Mộc Tiểu Hoa đến mới lại bắt đầu dùng.

Cả hai nhà công lại chỉ có hai cái bồn, hoàn toàn không đủ dùng a! Ngày mai không cần vào núi săn thú Mộc Tiểu Hoa lên kế hoạch bảo Xán làm nhiều thêm mấy cái bồn, lúc trước từ Liệt đến Thế lại từ Thế tiếp nhận lại công việc làm thùng đã ra hình ra dáng, phỏng chừng ngày mai làm thêm một ngày là có thể hoàn thành.

Chén cũng quá ít không đủ dùng, vại nấu đồ ăn quá nhỏ cần đổi lớn hơn, chén cùng vại có lẽ đến ngày tập hội đi xem, không có tiền, cũng không biết có thể lấy cái gì đổi a? Trong lúc suy nghĩ hai người đã đi đến bên cạnh giếng, nói là giếng nước, kỳ thật chính là một huyệt động nhỏ trữ nước ngầm, đại khái dài chừng một thước, bề ngang thì khoảng nửa thước, không phải rất sâu, trong suốt nhìn thấy đáy, trước giếng nước có một khối đất bằng phẳng không lớn, một con đường nhỏ do người hàng năm đi lại thông ra hai bên trái phải.

Tới bên cạnh giếng bắt đầu làm việc, một cái bồn tẩy ruột heo, một cái tẩy bao tử heo, Mộc Tiểu Hoa trước tẩy bao tử heo, Liệt múc nước đổ vào trong bồn, hai người phân công hợp tác.

“Tiểu Hoa, ta nghe nói hôm nay Thừa ca muốn cưới ngươi?”

“Vì sao ngươi cũng hỏi cái vấn đề này?” Mộc Tiểu Hoa buồn cười hỏi lại.

“Còn có ai hỏi?” Liệt hơi hơi trừng lớn mắt.

Mộc Tiểu Hoa tùy ý nói: “Là ca ngươi!”

Liệt bĩu môi: “Thừa ca là một người nói được thì làm được, một khi nhận định thì sẽ rất chấp nhất, nếu hắn nói muốn cưới ngươi, khẳng định không chỉ nói vậy thôi.”

“Ngươi cũng nói như vậy a! Xem ra tính cách của Thừa các ngươi đều biết?”

“Toàn người trong bộ lạc đều biết.” Liệt phiền não thở dài một tiếng: “Nhưng mà A Nhiễm tỷ từng nói qua nhất định sẽ gả cho Thừa ca, nàng so với Thừa ca càng chấp nhất hơn, cũng không cho phép bất luận kẻ nào đoạt hắn đi. Trước kia A Phương tỷ nói muốn gả cho Thừa, đoạn thời gian đó A Phương tỷ cùng Thừa ca qua lại rất gần, nghe nói còn bị nhắm vào một đoạn thời gian rất dài.”

“Còn có chuyện như vậy?” Mộc Tiểu Hoa nghe được chuyện bát quái liền hưng phấn: “Vậy cuối cùng như thế nào?”

“Cuối cùng A Phương tỷ nói tuyệt đối sẽ không gả cho Thừa ca thì chuyện này mới kết thúc, sau này nàng gả cho Thái ca cùng ba huynh đệ Tin ca, Thừa ca cũng đi ra ngoài du lịch, việc này mới hạ màn.”

Mộc Tiểu Hoa gật gật đầu: "Là nhắm vào như thế nào?”

“Cụ thể bị nhắm vào như thế nào thì ta cũng không rõ ràng, chỉ là nghe nói là bị nhắm vào, dù sao đoạn thời gian kia nhìn A Phương tỷ rất không tốt, bất quá A Nhiễm tỷ không thừa nhận, Tiểu Hoa...” Liệt múc một gáo nước đổ vào trong bồn, nhìn Mộc Tiểu Hoa trịnh trọng nói: “Ca nói những việc này không được chứng thực qua, không cho ta nói bậy, cũng không muốn ta tùy tiện ở sau lưng nói bậy về người khác, nhưng mà dù không muốn việc này truyền ra nhưng việc này vẫn bị người khác biết. Ta rất lo lắng A Nhiễm tỷ sẽ nhắm vào ngươi, đặc biệt ngươi vẫn là người ngoại lai."

Mộc Tiểu Hoa vừa tẩy bao tử heo vừa gật đầu, cái gọi là không có lửa làm sao có khói, việc A Nhiễm nhắm vào A Phương phỏng chừng khẳng định có. 

Liệt tiếp tục nói: "Lúc trước A Phương tỷ chỉ nói muốn gả cho Thừa ca, Thừa ca cái gì cũng chưa nói, A Nhiễm tỷ đã như vậy, hiện tại Thừa ca nói muốn cưới ngươi, ta thật sợ A Nhiễm tỷ sẽ nhắm vào ngươi."

Mộc Tiểu Hoa hơi hơi nhíu mày, nghĩ đến tình hình hôm nay khi nhìn thấy A Nhiễm, nhẹ nhàng cười cười: "Đừng lo lắng, ta đã tỏ vẻ rõ ràng sẽ không gả cho Thừa, nếu nàng muốn nhắm vào ta… Dù sao cũng phải chờ xem."

Binh tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn!

Tẩy xong bao tử heo cùng ruột heo, Liệt cùng Mộc Tiểu Hoa vừa trò chuyện vừa đi trở về. Trở lại sơn động, Mộc Tiểu Hoa liền vội vàng bắt đầu, nước hoa tiêu đã nấu xong, mùi vị thật sự rất nồng, phải hòa thêm chút nước lạnh để nước nguội bớt, ướp thịt muối dùng nước lạnh sẽ tốt hơn một chút, thêm nước lạnh vào nước hoa tiêu thì phải thêm thêm lượng muối cùng lượng rượu, hòa tan là thành nước ướp.

Để hai mặt thân cá nghiêng nghiêng bôi nước ướp lên vài lượt, thịt lợn rừng cắt ra vài khối nhỏ, dùng đao vỗ vỗ, đem thịt nhào nặn một chút, sau đó mới bôi mấy lượt nước ướp, phân biệt hai loại ra rồi bỏ vào trong bồn nước ướp đã trộn tốt, đảo qua lại vài lần.

“Như vậy là được rồi sao?” Xem xong toàn bộ quá trình từ Mộc Tiểu Hoa, Thừa hỏi.

“Ân.” Mộc Tiểu Hoa gật đầu: “Để trong nước ướp như vậy là được rồi, nước ướp đậm nhạt căn cứ vào khẩu vị của mỗi người.”

“Vậy làm sao để ướp cho thích hợp?”

“Cái này phải xem phân lượng thịt, giống số lượng như bây giờ thì một bồn đặc phải thêm non nửa muỗng nước, thêm hai thìa rượu là được. Ướp nửa tiếng là có thể nướng.”

“Nửa tiếng?” Mấy người đều mang vẻ mặt mê mang nhìn Mộc Tiểu Hoa.

“Ách……” Mộc Tiểu Hoa ngây người một chút: “Chính là ba mươi phút.” 

Khi đem cá cùng thịt ướp xong, Mộc Tiểu Hoa bắt đầu cắt mỡ lá lợn rừng, mỡ lá lợn rừng cũng là một bộ phận mà người trong bộ lạc không cần đến, lúc Mộc Tiểu Hoa tới chỗ Liệt mượn đao đã có nói với hắn, những thứ trên lợn rừng người bộ lạc không cần đều mang về cho nàng. 

Bất quá, lúc ấy Mộc Tiểu Hoa chỉ nói như vậy thôi, không nghĩ tới cư nhiên bọn họ cũng không cần tới mỡ lá. Với người nơi này mà nói, mỡ lá một khi nướng lên đều rớt xuống, ăn vào mềm mềm ngầy ngậy, khó ăn muốn chết, vì thế chẳng có ai muốn thứ này, mỗi lần đều vướt đi chung với nội tạng.

“Ngươi lấy khối mỡ này làm gì?” Vẫn luôn đứng ở bên cạnh Mộc Tiểu Hoa, Thừa lại một lần nữa đặt câu hỏi: “Cái này thật sự rất khó ăn đó!"

“Lấy để nấu mỡ.” Mộc Tiểu Hoa vừa  cắt vừa trả lời.

“Nấu mỡ?” Thừa mang vẻ mặt khó hiểu. 

Mộc Tiểu Hoa liếc hắn một cái, lại nhìn một lượt những ánh mắt xung quanh đống lửa đều hội tụ về phía nàng, nhịn không được buồn cười: “Ân, là nấu mỡ."

"Nấu mỡ để làm gì?" Nơi này thịt là món chính, cách làm chủ yếu là nướng cùng nấu, đa số đều nướng, chưa từng xào qua, cho nên này tác dụng của mỡ cũng không biết, Mộc Tiểu Hoa kiên nhẫn giải thích: “Lúc xào những nội tạng đều cần đến.”

Cắt xong mỡ lá, dùng vại nấu lên, Mộc Tiểu Hoa lại đi cắt gan heo cùng dồi, đêm nay nàng tính toán sẽ xào gan heo cùng dồi, lại nướng thêm một ít thịt lợn rừng cùng cá, những cái khác thì ướp để đó, buổi sáng ngày mai sẽ ăn, còn lại thì ướp hết sau đó chậm rãi dùng lửa hong khô.

Sau khi nấu mỡ xong, lại tìm cái chén lớn đổ vào, sau đó lấy những miếng mỡ lá nho nhỏ giòn tan rải vào chỗ ướp thịt, cá. Dùng chén nhỏ múc nước mỡ ra một ít, cuối cùng là giữ lại trong vại một ít rồi trực tiếp đổ gan và dồi heo vào xào.

Trong không khí tràn đầy mùi hương, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào vại trên đống lửa, nội tạng heo ăn sẽ ngon sao? Mùi hương rất thơm, mùi thơm như vậy chắc hẳn sẽ ăn ngon đi? Lần đầu tiên bọn họ biết, nguyên lai nội tạng lợn rừng xào lên sẽ thơm như vậy đó.

Xào xong gan dồi heo, tiếp theo Mộc Tiểu Hoa nướng cá cùng thịt, cháo kê đã ninh xong, món ăn thứ nhất cũng đã ra nồi, vẫn là như cũ vừa ăn vừa nướng.

“Tới! Ăn cơm chiều thôi!” Xán cùng Vũ cho mỗi người một bát cháo kê, Mộc Tiểu Hoa một tiếng nói ra, mọi người đều gấp không chờ nổi bắt đầu ăn.

Ở thế giới này đồ ăn đơn giản, thô ráp qua tay Mộc Tiểu Hoa đều đủ sắc, hương, vị cả, Mộc Tiểu Hoa làm gì đó tuyệt đối là ăn rất ngon, sau đó cũng tự mình hưởng thụ. Lần đầu tiên ăn gan dồi heo, tất cả mọi người phảng phất như mở ra một cánh cửa mới về ẩm thực. Mộc Tiểu Hoa thu hoạch được làn sóng khen ngợi cực lớn, cá nướng cùng thịt nướng càng không cần phải nói. Trước ướp qua, lại nướng ở lúc được bôi qua nước hoa tiêu, đây chính là một bữa tối mỹ vị tuyệt đối.

Đều nói muốn nắm được tâm của một người nam nhân, trước phải nắm được dạ dày của đối phương. Vì thế, sau một bữa cơm chiều, Mộc Tiểu Hoa lại nắm được dạ dày một người nam nhân nữa.

Vì vậy, đây cũng dự báo rằng, ngày tháng sau này của nàng có khả năng sẽ thêm chút phiền toái nhỏ.