Trở Về Một Ngày Trước Khi Bị Cô Lập

Chương 53: Anh sai rồi🌻




Editor : Phương

Bởi vì thân phận của Giang Úc,ngay khi chuyện yêu đương của hắn bị bại lộ,có người liền bắt đầu lén lút mà đào bới quá khứ của Vân Lục, đào tới đào lui cũng không có gì có thể tạo thành uy hiếp, bởi vì trước khi chuyện yêu đương ra ánh sáng thì gia đình Vân gia mâu thuẫn đã được khui ra rồi. Cuối cùng ở thời điểm sắp từ bỏ, đã có người đi đào tới một mặt khác của Vân Lục.

Đó chính là lúc cô phát sóng trực tiếp,theo một nguồn tin đáng cậy thì có một cái thổ hào cho Vân Lục rất rất nhiều tiền

Thổ hào 【 Giang Tinh 】 còn đã từng ở livestream bảo Vân Lục là bạn gái hắn,cho nên có cho tiền Vân Lục cũng chẳng sao,vì thế mới có cái Hotsearch này.

Có tổng cộng 8 bức hình,hình vị Giang Tinh kia gọi Dương Yến là mẹ vợ, hình hắn gọi Vân Lục là vợ,cùng với ảnh chụp màn hình hắn ta tặng bao nhiêu là đồ vật,tiêu phí rất nhiều tiền. Cuối cùng có một bức hình khi Vân Lục bắt đầu livestream thì Giang Tinh đã ngay lập tức tiến vào.

Tin tức này vừa phát ra.

Toàn bộ Weibo bùng nổ.

“Mọi người đoán 【 Giang Tinh 】 có phải là Giang Úc hay không? Lý nào lại trùng hợp như vậy?”

“Không chắc có phải trùng hợp hay không,nếu hắn ta là Giang Úc,vì sao không phát sóng trực tiếp thừa nhận?Rõ ràng là người khác”

“Đúng vậy,hai người còn là bạn học cùng lớp,đâu nhất thiết phải như vậy?”

“Còn có, nghe nói Vân Lục ở vòng bạn bè đặt câu hỏi,nhưng hắn lại phủ nhận”

“Mẹ nó,cái quái gì vậy đây là ai?, Chắc chủ cùng họ thôi nhỉ? Tùy tiện tìm một người cũng cùng họ mà."

“Ha hả ,mới công khai yêu đương mấy ngày,bây giờ lại bị lật xe,cười chết tôi.”

“Ai cũng nói thiên kim Vân thị không phải người tốt,nói không chừng việc của GY đà thật.”

“Đỉnh đầu Giang Thái Tử một mảng xanh ngát,trâu bò.”

“Giang Thái Tử đầu cũng sẽ bị xanh, ha ha ha ha khôi hài.”

“Bọn họ chỉ chơi chơi với nhau mà thôi,các bạn đạo hữu,bọn họ chắc chắn là không thật lòng.”

“Chắc chắn lần trước ân ái chỉ là diễn thôi,Vân Lục chính là cái**,nghe nói cô ấy ở Anh còn thông đồng với bạn học.”

( tác giả để vậy, bản raw ghi là tìиɦ ɖu͙ƈ,chắc chắn cũng không phải thứ tốt =)))

“Cái này là thật đấy,cô ấy ở Anh quốc thông đồng với rất nhiều người,Giang thái tử đội cái mũ này cũng quá xanh rồi..”

“Mẹ nó, Vân Lục cô là đồ rác rưởi.”

“Bạn trai đẹp như vậy vẫn còn thông đồng với người khác,Vân Lục tôi thật sự phục cô.”

Chồng ôm em đi,Vân Lục cô cút đi,tiểu thư tam lưu rác rưởi.”

Vốn dĩ thổ hào 【 Giang Tinh 】 còn có người hoài nghi đà Giang Úc,nhưng chứng cứ mà blogger cung cấp đều tỏ vẻ 【 Giang Tinh 】 không phải là Giang Úc, vì thế mọi người thay đổi thái độ trong chớp mắt,bắt đầu mắng chửi Vân Lục,cảm thấy Giang Úc thật đáng thương,từ khi Hotsearch này ra,bắt đầy có người dẫn dắt mọi người mắng chửi Vân Lục. 

Sau đó còn rất nhiều tin nóng thật thật giả giả, ví duh như Vân Lục ở nước Anh ngủ cùng rất nhiều người,cùng với du học dinh cùng nhau khiêu vũ,mặt kề mặt.

Những người chỉ biết nhìn mặt Giang Úc,đều bắt đầu mắng chửi Vân Lục toàn bộ Weibo chướng khí mù mịt. Hơn nữa tất cả các loại trang web tranh nhau đưa tin,có rất nhiều phiên bản khác nhau. 

Vân Lục ở trong công ty trợn mắt há hốc mồm mà nhìn các loại tin tức,Lý Viên còn gọi điện thoại cho cô hỏi :" Dưới lầu có phải có nhiều paparazzi* hay không?"

( * thợ săn ảnh)

Lưu Yến nhanh chóng đứng dậy,đi tới cửa sổ nhìn xuống,bên dưới có rất nhiều người,cô ấy quay đầu lại gật đầu với Vân Lục. Vân Lục nhấp môi,trả lời Lý Viên:"Đúng vậy."

“Giờ là sao giờ? Tớ đi đón cậu nhé? Cái thổ hào kia rốt cuộc là ai vậy ?" Lý Viên ở đầu bên kia sốt ruột muốn chết,cô ấy cũng đã từng xem qua Vân Lục livestream,cũng biết người kia không phải Giang Úc.

“Còn có, Giang thái tử có bị tức chết không?" Lý Viên dừng lại,hỏi.

Vân Lục sửng sốt.

Cô đúng thật là trước tiên nên suy xét đến vấn đề này,nói:"Tớ cúp máy đây."

Sau khi tắt máy, Vân Lục click mở WeChat.

Liếc mắt một cái đã nhìn đến cái tin nhắn của cô,cái gì mà anh nếu như bị đội nón xanh... 

Mặt Vân Lục mếu hẳn đi.

Như thế nào lại trùng hợp như vậy!

Suy nghĩ một lát,cô vẫn nghĩ là nên gọi điện thoại cho Giang Úc,hình như cô rất ít khi chủ động gọi,tính thêm lần này mới là 2 lần. 

Rất nhanh,điện thoại đã được câu thông.

Bên kia,tiếng nói của Giang Úc truyền đến:"Ơi?"

Vân Lục dừng một chút, “Giang Úc, hotsearch....”

Chàng trai ở bên kia im lặng một lát,nói:"Anh biết rồi."

“Đấy không phải sự thật đâu."Vân Lục nhanh chóng giải thích." Em chưa bao giờ sử dụng số tiền kia,em còn muốn trả cho anh ta.

Vân Lục càng nói càng khẩn trương.

Giang Úc lại ừ một tiếng, thanh âm có chút trầm thấp.

Vân Lục lại không phát hiện ra,sau khi giải thích xong,sợ hắn không tin,lại nói:"Em...em thích anh."

Nói xong,nhanh chóng tắt điện thoại,lấy tay ôm mặt,phát ngốc. Cô lại "a" một tiếng nằm xuống bàn,cầm điện thoại lên tiếp tục xem trên Weibo vẫn còn kêu gào mắng cô….. 

Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki1.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó

Bên kia.

Tập đoàn Giang thị.

Giang Úc đứng ở bên cửa sổ, nhìn cuộc gọi ở điện thoại đã bị tắt. Bên tai vẫn văng vẳng âm thanh Vân Lục thẹn thùng tỏ tình, Giang Úc xoay người,đặt điện thoại ở trên bàn,nhìn thoáng qua tin tức ở trên máy tính.

Thổ hào 【 Giang Tinh】cho Giang thái tử đội nón xanh...

Hắn..

Mẹ nó tự đội nón xanh cho chính mình?

Cửa "cạch" một tiếng mở ra, Giang Ucd ngước mắt lên,Lâm thư ký cầm lấy điện thoại tiến vào:"Giang thiếu gia,lần Hotsearch này lên xử lý thế nào?"

“Cậu có muốn tìm vị Giang Tinh này không?”

“Bên kia Thương tổng đã viết được bản thảo,chỉ chờ cậu gật đầu.”

“Có lẽ cậu nên nhờ bạn bè tìm hiểu về Giang Tinh này một chút”

Lâm thư ký cũng không tin Vân Lục sẽ nɠɵạı ŧìиɦ với người khách,cho nên hiện tại phải bắt được vị Giang Tinh phá hoại tình cảm của hai người,bảo hắn ta đi thanh minh trả lại trong sạch cho Vân tiểu thư. 

Sau khi nói liền một mạch xong,Giang Úc cũng không có phản ứng,Lâm thư ký tạm dừng,hô:"Giang thiếu gia?”

Giang Úc dựa vào cái bàn, "a" một tiếng, lười nhác.

Hắn nói: “Việc này,mọi người không cần xử lý,tôi tự mình làm.”

Lâm thư ký vừa nghe: “Giang thiếu gia, chẳng lẽ... Việc này là sự thật?”

Cậu thật sự bị đội nón xanh rồi?

Giang Úc giương mắt nhìn anh ta.

Lâm thư ky câm miệng “Không có gì.”

Anh ta xoay người đi,trong lòng nghĩ Giang thiếu thật sự bị xanh cỏ rồi sao?

Cửa mở ra,bên ngoài có một đám người tiến tới,nhìn Lâm thư ký,vẻ mặt bát quái,Lâm thư ký lắc lắc đầu,biểu tình ảm đạm.

Một đám người khiếp sợ.

Giang thiếu thật sự bị xanh rồi!!

Mẹ nó.

Hứa Điện gửi voice cho Giang Úc,mang theo mấy phần ý cười:"Internet đều đang mắng tiểu bạch thỏ nhà cậu đấy." 

Chu Dương cũng gửi vocie tới:" Cậu thật không biết xấu hổ!"

Giang Úc rũ mắt, nghe xong, đem điện thoại đặt ở trên bàn, kết quả điện thoại là vang lên,Giang Úc cúi đầu thấy,là Vân Lục gửi tin nhắn tới.

Vân Lục: Moah moah.

Giang Úc: “.....”

Tại sao lại cảm thấy như mình xong đời rồi?

*

Mấy ngày hôm trước là ánh mặt trời, hôm nay lại là mưa gió.

Toàn bộ internet đều đang mắng Vân Lục, mấy nhân viên ở Vân thị cũng nhìn chằm chằm vào tin tức của Vân Lục. Vân Lục đi tới toilet hai lần,đều nhìn thấy mấy ánh mắt của công nhân tìm tòi nghiên cứu,ánh mắt kia viết cô thật lớn mật.

Có bạn trai tốt như vậy mà còn nɠɵạı ŧìиɦ.

Nhưng cũng không có ác ý.

Vân Lục: “.....”

Cô rút khăn giấy ra lau tay,trở đại ghế dựa ngồi xuống,chỉ cần Giang Úc không tức giận với cô,thì đều dễ nói chuyện.

Cô gửi tin tức cho Tinh Diệu,những hậu trường của buổi livestream,còn có những ảnh chụp số tiền đó cô đã nhắn gửi trả lại Giang Tinh,toàn bộ đều gửi cho bộ phận xã giao Tinh Diệu.

Bởi vì GY phát triển càng ngày càng tốt,cho nên bộ phận xã giao cũng càng có năng lực hơn.

Sau khi lấy được tin tức từ chỗ Vân Lục,lập tức sửa soạn lại rồi đăng lên Weibo.

Truyền thông Tinh Diệu V: nói đến Hotsearch #Giang thái tử bị đội nón xanh#,chúng tôi muốn đối chiếu mấy cái này với Bloggers,sẽ gửi thư mời hầu tòa cho các bạn,bởi vì các người tổn hại đến danh dự của Giang tiên sinh,Vân tiểu thư. Mặt khác, hình ảnh bên dưới đã nói rõ ràng,chủ tịch nhà chúng tôi cùng với Giang Tinh tiên sinh không có nửa điểm quan hệ.

Hình ảnh / hình ảnh / hình ảnh

“Rất rõ ràng rồi,có người muốn hất nước bẩn cho Vân Lục.”

“Bảng thổ hào livestream cũng có thể lấy ra nói,những người này thật nhàm chán,mời pháp luật rất đúng.”

“Vân Lục còn gửi tin nhắn cho Giang Tinh kia muốn trả tiền cho hắn ta,nhưng vị Giang Tinh tiên sinh này không có trả lời cô ấy,chứng tỏ họ không có liên hệ”

“Vị Giang Tinh tiên sinh này đúng thật là,người ta có bạn trai rồi vẫn muốn làm tiểu tam.”

“Vân Lục với Giang Úc là bạn học,chắc chắn là đã sớm ở bên nhau rồi,vị Giang Tinh tiên sinh này thật không biết xấu hổ,còn gọi Dương Yến là mẹ vợ…"

“Chậc,thật thật giả giả chỉ có bọn họ mới biết."

Sau khi bài Weibo thanh minh này được đăng lên,một bộ phận cư dân mạng lý trí bắt đầu phân tích,bắt đầu chĩa mũi nhắm Giang Tinh tiên sinh thổ hào này,bắt đầu mắng hắn.

Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki1.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó

Nói hắn không biết xấu hổ.

Làm một tiểu tam.

Suy nghĩ hiện tại của cư dân mạng không cần nghĩ cũng biết là giống nhau.

Cũng coi như là giảm bớt áp lực cho Vân Lục, mà đúng lúc này.

Lục Soát Nguyên Media,công ty truyền thông trực thuộc Giang thị đã đăng một Weibo, làm ăn dưa quần chúng dại ra.

Lục Soát Nguyên truyền thông V: Giang Tinh tiên sinh chính là Giang thái tử của chúng tôi. @ giang

Hình ảnh/

Hình ảnh là hậu trường của Giang Úc đang ngồi chăm chú vào App livestream.

Là một bức ảnh được chụp lại,không phải là chụp ảnh màn hình,là một cái điện thoại chụp màn hình một cái điện thoại khác.

Bức ảnh tình cờ chụp được tấm ảnh,chàng trai đang ấn ngón tay của mìn vào màn hình,không chỉ như thế còn nhìn thấy được đồng hồ của hắn, đúng là chiếc đồng hồ mà Giang Úc thường đeo.

“Hả?”

“Giang Úc?”

“Hắn tự đội nón xanh cho hắn?”

“Mình làm tiểu tam của chính mình?”

“Kẻ có tiền thật dám chơi.”

“Bởi vì như vậy mà Vân Lục bị mắng một buổi sáng....”

“Vân tiểu thư,cô về giáo huấn hắn một chút đi.”

“Ha ha ha ha ha ha ha, mẹ nó là ai nói này không phải Giang Úc? Là ai nói? Ra đây, tôi sẽ không đánh chết đâu.”

“Sợ thật,Giang Úc vì thế mà mở Weibo,chúng ta xem qua đi”

Nói xong,một đám người bắt đầu ấn vào cái @ giang kia,là một tài khoản mới,không có một cái bài đăng nào,tài khoản này bắt đầu thu hút fans.

Còn có người bắt đầu tag Tinh Diệu.

Vân Lục mới xong một cái hội nghị nhỏ. 

Đã thấy Lý Viên gửi tới một tin nhắn.

Lý Viên: Giang Tinh kia chính là chồng cậu! Mẹ nó.

Viên: Hắn thừa nhận rồi,cậu mau lên Weibo nhìn xem.

Viên: Giang Thái Tử cũng quá phô trương đi.

Vân Lục sửng sốt.

Cô ấn vào vào Weibo,xem từ đầu đến cuối,đặc biệt là nhìn thấy Lục Soát Nguyên đăng lên hình ảnh cái tay kia của Giang Úc còn có hậu trường.

Cô lại nhớ tới ngay từ đầu cô cũng đã hoài nghi có phải Giang Úc hay không.

Còn đăng lên vòng bạn bè. 

Kết quả...

Giang Úc không để ý đến cô. 

Hơn nữa hắn còn báo cáo live của cô nữa.

Không chỉ như thế,hắn còn ở Livestream khiêu khích Dương Yến.

Tin nhắn cũng không trả lời.

Vân Lục: “......”

Vân Lục trầm mặc không lên tiếng mà bỏ điện thoại xuống,gọi Lưu Yến tiến vào cô ấy mở cửa ra nhìn thấy biểu cảm của Vân Lục,lập tức thu lại ý cười,nghiêm túc trở lại :" Vân tổng,có gì phân phó sao?"

Vân Lục cầm lấy văn kiện trên bàn,đưa cho cô ấy:" Phân phó mọi người một lần nữa, tôi sẽ chuyển lại cho Giang thị."

“Vâng” Lưu Yến cung kính trả lời,lại nhìn thoáng qua Vân Lục,trầm mặc vài phút,sao sắc mặt của Vân tổng lại nghiêm túc như vậy.

Lúc trước kia,cô vẫn còn rất dịu dàng mà.

Làm cô đến chân bước cũng không dám phát ra quá to.

Mà dưới lầu.

Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki1.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó

Một con sóng truyền thông lớn tụ tập ở cửa tập đoàn Vân thị,chờ Vân Lục xuống dưới thì phỏng vấn cô,ép hỏi lấy tin tức,ngay khi mọi người đang hứng chí bừng bừng có người lại nhìn thấy Lục Soát Nguyên đăng Weibo.

Một đám người trầm mặc, nhìn đối phương,lại nhìn lại cái máy ảnh,máy quay của mình.

“Chúng ta tới làm gì?” Có người hỏi.

“Tới phỏng vấn Vân Lục,xem cô ấy đội nón xanh cho Giang Úc thì sẽ như thế nào.”

Một đám người: “..... Hiện tại còn cần phỏng vấn không?”

“.... Đại khái... Là không cần nữa?”

“Có lẽ chúng ta đi phỏng vấn Giang thái tử một chút,tự mình đội nón xanh cho mình là cảm giác gì?”

Một đám người: “.....”

Không biết vẻ mặt của hắn là gì đây.

*

Vân Lục bận rộn một lát mới ngồi thẳng lên xoa xoa cổ. Điện thoại "tích tích" mà vang lên,cô mở ra thì thấy. 

Giang Úc: .

Giang Úc: .

Giang Úc: .

Vân Lục híp híp mắt.

Hắn đây là ý gì?

Bên kia.

Lâm thư ký đứng ở trước cái bàn,báo cáo công việc.

Sau khi nói xong,lại chờ Giang Úc trả lời,nhưng chỉ thấy hắn ngồi ở trên ghế,cầm điện thoại,thi thoảng lại ấn một cái..

Người Lâm thư ký cao.

Nhìn lướt qua, chỉ thấy Giang thái tử gia nhắn cho Vân Lục một loạt dấu câu“.”

Lâm thư ký: “?”

Đang thử sao?

Làm sao chuyện gì mới phải thử xem đối phương có tức giận hay không,Lâm thư ký nghĩ thầm.

Thử ba cái dấu chấm hỏi.

Vân Lục cũng chưa trả lời.

Giang Úc có chút bực bội, hắn kéo ra ngăn kéo, đưa điếu thuốc lên miệng, cúi đầu bật lửa,sau đó lại gửi một cái Wechat cho Vân Lục.

Giang Úc: Anh đêm nay sẽ về hơi muộn,em không cần chờ đâu.

Hơn mười phút sau, vẫn không được hồi đáp. 

Giang Úc: “.....”

Tại sao lại cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng thế này?

Hơn mười giờ tối, Giang Úc mới từ câu lạc bộ đi ra,sơvin áo sơmi màu đen vào trong quần,lên xe,đi về nhà.

Xe đến tiểu khu của Vân Lục.

Điện thoại đặt ở ghế phụ vang lên,Giang Úc nhìn xem.

Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki1.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó

Giang Du Du: Anh đúng là đại ngu ngốc,hại chị dâu phải bị mắng,anh thật thảm hại.

Giang Úc: “.....”

Hắn trở tay, úp màn hình điện thoại xuống,sau đó sửa sửa lại cổ áo,cầm điện thoại,đóng cửa xe,đi lên lầu.

Đi vào cửa nhà.

Ngoài cửa vẫn còn một số đồ dùng chưa đưa đi hết,Giang Úc ở cửa dừng lại một lúc,sau đó mới ấn dấu vân tay vào cửa.

Trong nhà vẫn còn bật đèn sáng trưng, liếc mắt một cái hắn đã nhìn thấy Vân Lục đang ngồi ở ghế sopha xem cái gì đó.

Giang Úc thở ra một hơi,đổi dép lê đi vào.

Đi chưa được hai bước chân đã đá phải một thứ. 

Hắn cúi đầu nhìn thấy.

Một cái ván giặt đồ màu vàng nhạt!

Giang Úc sửng sốt, hắn xoa nhẹ khóe môi, giương mắt nhìn về phía sô pha,tay Vân Lục đang để ở trên sopha, mi mắt cong cong mà nhìn qua.

Giang Úc kéo quần tây,quỳ xuống,rất tự giác.

“Anh sai rồi”

Tác giả có lời muốn nói: Đêm nay còn có, chờ.

📎📎📎📎📎📎📎📎📎📎📎📎📎📎📎

Haiz cơm tró này tôi tình nguyện ăn:(