Trở Về Mạt Thế

Chương 47: Tiến hành kế hoạch




Bạn nhỏ Triệu Tử Kỳ ôm lấy cánh tay của bạn nhỏ Âu Dương Linh làm nũng, vẻ mặt của anh vô cùng ủy khuất: “ Tiểu Linh Linh sao em lại bắt anh dùng mỹ nam kế với cái cô Dương Tử Yên đó chứ. Em không biết đâu cô ta lúc nào cũng muốn sà vào lòng anh, cô ta nhìn anh bằng 1 ánh mắt thèm khát. Làm anh cảm thấy rất là buồn nôn. Em xem anh bị ủy khuất như vậy, em phải đền bù cho anh xứng đáng đó.”

Cô béo hai má đang phồng lên của anh: “ Béo ca ca của em thật là đáng yêu quá đi mà. Em biết anh vì em chịu nhiều thiệt thòi. Anh muốn em bù đắp như thế nào, em sẽ bù đắp như thế đó cho anh có được không? “

Anh cọ cọ vào người cô làm nũng như 1 đứa trẻ: “ Bây giờ em hôn anh đi. Sau đó còn phải đút anh ăn nữa.” Âu Dương Linh nhìn gương mặt ngày càng phóng to trước mặt mình thì âm thầm buồn cười hôn mỗi bên má 1 cái. Bạn nhỏ Triệu Tử Kỳ vẻ mặt cực kỳ thoải mãn ôm cô vào lòng.

Những ngày tiếp theo Hứa Chí Vỹ vẫn hay đến thăm và chăm sóc cho cô vô cùng tận tình. Nhưng cô vẫn giữ 1 khoảng cách với hắn ta với lý do sợ người khác nhìn thấy sẽ hiểu lầm. Hắn ta rất buồn bực nhưng vì cô nhất quyết như vậy nên hắn ta cũng không ép buộc cô. Dương Tử Yên thì không cần phải nói gương mặt càng ngày càng tươi như hoa. Lâu lâu không biết cô ta nghĩ cái gì mà tự cười 1 mình. Mọi người trong đoàn không biết chuyện gì nhưng Âu Dương Linh thì biết, đó là kế hoạch của cô mà.

Mặc kệ tất cả mọi người Dương Tử Yên lúc này đang xuân tâm nhộn nhạo. Lúc đầu cô nhân cơ hội đưa thuốc cho Âu Dương Linh mà âm thầm tiếp cận với anh. Lúc đầu Triệu Tử Kỳ tỏ ra rất lạnh lùng vô tình với cô làm cô có hơi nản lòng thoái chí. Không ngờ những ngày sau đó vẻ mặt của anh ngày 1 hòa hoãn hơn. Bây giờ ánh mắt anh nhìn cô còn có chút tình ý, mặ dù anh cũng không động chân động tay gì với cô. Nhưng ánh mắt của anh đã có sự mê luyến. Anh đã bắt đầu yêu cô rất nhanh nữa thôi cô sẽ trèo lên giường của anh. Làm cho anh tiêu hồn thực cốt như mấy lão già kia mà mê luyến cô hơn. Về phần kỹ thuật giường chiếu này cô rất là đắc ý. Cô còn nghe Mạc Nguyệt kể lại Triệu Tử Kỳ ở thủ đô không hề có bạn gái hay tình nhân gì hết. Có thể anh còn là trai tân, cô còn có thể khai trai cho anh. Với 1 người chưa nếm mùi tình ái như vậy 1 lần ân ái với cô đương nhiên sẽ ngày càng mê luyến. Cô sẽ làm anh yêu cô không có lối về mặc cô bày bố. Dương Tử Yên càng nghĩ càng khoái chí. Cô ta hạ quyết tâm tìm 1 nơi vắng vẻ mà ăn anh.

Bên này Hứa Chí Vỹ cũng bắt đầu rục rịch hắn ta hẹn cô ra ngoài chỗ bãi xe bỏ hoang. Bình thường ở đó vô cùng vắng vẻ vì không khí u ám cộng với việc tang thi thường xuyên lui tới nên sẽ không có ai lại gần. Hắn ta nói chỗ đó là nơi hẹn hò lý tưởng hắn ta đã sắp xếp xong cả rồi, thậm chí giường cũng đã chuẩn bị xong. Âu Dương Linh nghe vậy mặt đỏ như trái cà chua mà đồng ý. Cô đưa cho anh ta 1 ly nước cam bày tỏ tấm lòng của mình. Thật ra trong ly nước cam đó có chứa thuốc gây ảo giác cực mạnh mà cô đã đứt ruột dùng 4 000 kim tệ để mua. Bây giờ cô rất nghèo đó 4 000 kim tệ nhìn mà xót. Được cái tiền nào của nấy thuốc này cực kỳ tốt luôn, nó sẽ làm cho người dùng rơi vào trong ảo cảnh mà cô tạo ra. Cảm giác vô cùng chân thực. Ví dụ như hắn ta ngủ với người mà cô chỉ định hắn sẽ nghĩ đó là cô. Nói chuyện yêu đương với cô gái kia thì hắn vẫn sẽ nghĩ đang nói chuyện yêu đương cùng với cô mà không hề có 1 chút nghi ngờ gì hết. Vì mọi chuyện đều giống y như thật vậy tùy ý cô sắp đặt.

Sau đó Âu Dương Linh cũng đã đưa thuốc này cho Triệu Tử Kỳ nói anh đưa cho Dương Tử Yên uống. Và hẹn cô ta ở nơi mà Hứa Chí Vỹ đã sắp đặt. Dương Tử Yên sảng khoái uống hết thuốc kia, vẻ mặt vô cùng thẹn thùng đồng ý đến chỗ hẹn. Trong lòng cô ta thì âm thầm đắc ý, không ngờ cô ta chưa giăng bẫy mà con mồi đã cắn câu rồi.

Mọi việc đã thu xếp xong xui Âu Dương Linh vui vẻ chờ xem kịch vui của hai người bọn họ. Còn việc khi nào để Mạc Nguyệt bắt gian tại giường thì thời cơ vẫn chưa đến. Buổi tối hôm đó xảy ra 1 màn ân ái, điên long đảo phụng vô cùng dữ dội. 2 người kia chiến đấu rất là kịch liệt Âu Dương Linh coi mà muốn rớt cả mắt.

Sáng sớm hôm sau tinh thần của Hứa Chí Vỹ vô cùng sản khoái, thật không ngờ bình thường Âu Dương Linh bảo thủ e lệ như vậy mà kỹ thuật giường chiếu kia vô cùng cao siêu. Nếu không phải anh thấy vết máu trên tấm ra giường anh còn nghĩ cô ta là gái bao cao cấp nữa chứ. Thật là quá tiêu hồn rồi, hương vị quả thật rất là mê người. Anh nhất định phải hảo hảo thưởng thức thật tốt mới được.

Ở 1 nơi khác Dương Tử Yên cũng thỏa mãn vô cùng. Không ngờ Triệu Tử Kỳ bình thường lạnh lùng như băng, lúc ở trên giường lại nhiệt tình như lửa. Anh ta cứ như hổ báo vồ lấy cô mãnh liệt đòi hỏi không biết bao nhiêu lần. Đã vậy lại còn bắn cho cô 1 bụng đầy bạch dịch. Mỗi lần cô di chuyển bạch dịch đều chảy xuống làm cô mắc cỡ muốn chết luôn vậy đó. Trong lòng cô lại vô cùng đắc ý cứ như thế này cô nhất định sẽ mang thai con của anh ta. Đến lúc đó Dương Tử Yên cô sẽ 1 bước bay cao làm phượng hoàng gả vào hào môn danh giá. Dù là mạt thế nhưng thế lực gia tộc họ Triệu ở thủ đô cũng không tầm thường. Cô mà gả vào đó sẽ làm đị thiếu phu nhân cao cao tại thượng, lại cộng thêm việc cô có dị năng không gian hiếm có. Chắc chắn cô sẽ được mọi người hầu hạ cung phụng như 1 bà hoàng không cần phải chịu khổ như bây giờ nữa. Cuộc đời huy hoàng của Dương Tử Yên cô chỉ mới bắt đầu mà thôi ha ha ha.

Âu Dương Linh thông qua màn hình giám sát thấy 2 người bọn họ như vậy trong lòng âm thầm cười lạnh. Các người cứ đắc ý đi cứ mơ mộng đi không lâu nữa đâu tất cả các giấc mộng đều phải tan thành mây khói thật là đáng tiếc. Nghĩ lại thì hình như cô đang làm 1 việc rất tốt nha, bọn họ đều thích đối phương trên giường như vậy. Cô đã tác thành được 1 cặp đẹp đôi, công đức của cô thật vô lượng. Có khi đến lúc biết được sự thật họ còn phải quay lại cảm ơn cô vì đã tạo cho họ 1 mối lương duyên mỹ mãn. Thật sự là cô đang giúp đỡ bọn họ chứ nào phải trả thù gì.

Trong khi cô đang cười khoái chí Lãnh Hàn đã vội hôn lên má cô 1 cái, rồi bắt đầu làm nũng: “ Linh Nhi dạo này em rất thiên vị tên Triệu Tử Kỳ kia nha. Em xem Lãnh Hàn ca ca bị em bỏ rơi ủy khuất biết mấy. Em nhất định phải bồi thường cho người ta. Em nhìn xem anh đã ốm đi 1 vòng luôn này.” nói xong anh đứng trước mặt cô xoay trái xoay phải bộ dáng vô cùng tội nghiệp.

Anh trước mặt cô lúc nào cũng ngốc ngốc đáng yêu như 1 đứa trẻ vậy. Cô nhịn không được vuốt ve má anh rồi đặt lên đó 1 nụ hôn: “ Lãnh Hàn ca ca nhà mình đáng yêu quá đi mất. Anh Tử Kỳ đang giúp em 1 việc, em đương nhiên phải tốt với anh ấy hơn. Nhưng mà em không có bỏ rơi Lãnh Hàn ca ca của em nha.”

Lãnh Hàn bũi bũi môi bắt lấy cánh tay của cô, dựa đầu vào vai cô nũng nụi: “ Như vậy còn tạm chấp nhận được. Sao này có việc gì cần giúp em cứ nói với anh. Đảm bảo anh sẽ làm tốt hơn tên kia nhiều.”

Hai người bọn cô đang vui vẻ nói chuyện với nhau thì có thông báo tập hợp mọi người trong đoàn xe. Khi mọi người đã tập hợp đầy đủ Hứa Chí Vỹ hiên ngang đứng giữa đám đông phát biểu: “ Mọi người cũng biết ở mạt thế mọi thứ đều rất khan hiếm. Chúng ta thật vất vả mới tồn tại được, cơn bão vừa đi qua nhu yếu phẩm của đoàn xe chúng ta đang dần cạn kiệt. Thật may mắn đội trinh sát trong đoàn đã phát hiện ra được 1 nhà xưởng lớn chứa đầy vật tư, vũ khí và lương thực. Theo thông tin tôi tìm hiểu nơi đó được người của thủ đô xây dựng để cất giữ vật phẩm phục vụ cho chiến tranh,nếu như thành phố A dám gây phản loạn. Nhưng còn chưa có sử dụng tới thì mạt thế đã đến. Đây quả thật là ông trời thương xót chúng ta trong lúc cấp bách này.

Hôm nay tôi tập hợp mọi người lại là muốn thông báo kế hoạch cướp nó. Vì nơi đó rất nguy hiểm theo như nguồn tin đội trinh sát báo lại là nơi đó có rất nhiều tang thi biến dị cấp cao. Bây giờ chúng ta chia từng nhóm nhỏ phân nhiều hướng đánh về phía chúng. Đặc biệt tôi sẽ cử ra 1 nhóm tinh anh để theo sau bảo vệ Dương Tử Yên, mọi người hãy dốc sức phối hợp với họ. Vì ở đây chỉ có mình cô ấy là có không gian dị năng có thể thu hết toàn bộ vật phẩm kia.”

Mọi người trong đoàn cùng nhau bàn bạc kế hoạch tác chiến, các anh đương nhiên cũng phải tham gia cùng bọn họ. Còn cô thì đương nhiên được ở nhà nhàn rỗi. Âu Dương Linh đang tính trở về xe cắn hạt dưa xem kịch thì nghe tiếng hệ thống nhắc nhở: “ Đã có 1 nhiệm vụ mới cho chủ nhân đây. Hãy hớt tay trên của bọn họ lấy được nhu yếu phẩm.”

Dù không có nhiệm vụ của hệ thống cô cũng sẽ không để cho bọn họ thuận lợi lấy được những thứ kia. Để Dương Tử Yên có được những thứ đó trong không gian cô ta sẽ kiêu ngạo tới tận trời. Còn chưa nói tới tên Hứa Chí Vỹ đáng ghét kia sẽ đắc ý như thế nào nữa chứ. Trong đầu sớm đặt ra chiến lược bây giờ phải chiến thôi. Khi các anh về xe chuẩn bị đồ đạc cô tỉ mĩ nói kế hoạch cho các anh biết. Sau đó phân phó nhiệm vụ cụ thể của từng người rồi mới đi ra ngoài.

Lúc mọi người chuẩn bị xuất phát thì cô đã khóc như mưa chạy ra ôm lấy các anh. Bộ dạng vô cùng yếu đuối sợ hãi: “ Hu hu hu mọi người đi hết cả rồi em phải làm sao đây. Hu hu hu rủi trong lúc mọi người không có ở đây tang thi tấn công thì em sẽ chết mất. Mọi người cho em đi với, Linh Nhi vô cùng sợ hãi hu hu hu đừng bỏ em ở đây mà.”

Khương Hạo nhíu mày nhìn cô 1 người bình thường theo họ làm gì chỉ thêm vướng chân vướng tay. Nhìn bộ dạng cô ta lúc này thật là vô dụng, nếu được anh muốn ném cô ta vào bầy tang thi cho đỡ phiền phức. Khương Hạo nghĩ nghĩ càng ngày càng chán ghét Âu Dương Linh: “ Cô chỉ là 1 người bình thường yếu đuối vô dụng đi theo mọi người làm cái gì kia chứ. Cô ngoan ngoãn mà ở nhà đi ở đây vẫn còn dị năng giả bảo vệ. Cô không cần lúc nào cũng bám lấy người khác mà sống như vậy chứ.” giọng nói của hắn ta vô cùng ghét bỏ.

Trong lòng cô cười lạnh mấy ngày hôm nay cô còn chưa tìm hắn tính sổ, hắn lại dám ở đây chán ghét cô: “ Thành Ngọc anh xem em đáng thương biết bao nhiêu bị người ta ghét bỏ. Hu hu hu có phải em rất vô dụng phiền phức không hu hu hu.” cô nắm lấy tay anh làm nũng.

“ Ai nói Linh Nhi vô dụng, Linh Nhi của chúng ta chỉ là chưa kích hoạt được dị năng thôi mà. Nếu em có dị năng chắc chắn sẽ mạnh mẽ hơn bọn họ. Linh Nhi ngoan không khóc nữa, em cứ việc đi cùng mọi người anh sẽ bảo vệ em thật tốt.” Vũ Văn Thành Ngọc dỗ dành cô.

“ Anh cũng sẽ bảo vệ em.” Lãnh Hàn lên tiếng

“ Anh cũng vậy “ Lăng Vân Hoài cũng lên tiếng.

Bọn người kia vẫn ghét bỏ nhìn cô Âu Dương Linh chạy đến bên cạnh Hứa Chí Vỹ và Mạc Nguyệt. Cô nhìn hai người bọn họ bằng đôi mắt to tròn ngập nước: “ Vỹ và Tiểu Nguyệt Nguyệt cũng không đành lòng bỏ mặc em 1 mình ở đây nơm nớp lo sợ đúng không? Hu hu hu Linh Nhi rất sợ hãi.”

Hứa Chí Vỹ thấy cô như vậy cũng đành lên tiếng cho cô đi theo. Mạc Nguyệt thì kiêu ngạo bảo cô núp sau lưng cô ta. Dù mọi người trong đoàn vô cùng ghét bỏ cô nhưng đoàn trưởng đã lên tiếng ai cũng phải ngậm miệng để cô đi theo bọn họ. Mọi người cùng nhau xuất phát, Hàn Dực thì vẫn âm thầm đi theo cô mà không làm người khác chú ý.

Âu Dương Linh lần này có cướp bóc thành công không mọi người chờ chương sau nhé.

Tg ta ngày càng lạc lối rồi sao không ai kéo ta về hết vậy. Ôi truyện của ta hu hu hu càng ngày càng dở òi.