Trở Về Làm Thiên Tài

Chương 71: 71: Trâu Già Thích Gặm Cỏ Non





Tôi bước vào nhà và hỏi Lan có muốn cùng mình đi chơi không, em ấy ngập ngừng đồng ý.

Tôi bảo Lan nhanh chóng chuẩn bị để đi, em ấy lên phòng rồi xuống rất nhanh.

Tôi dẫn Lan ra ngoài cổng, vừa đi tôi vừa hỏi em ấy đang học lớp mấy, Lan trả lời rằng mình đang học lớp 7, tôi ngạc nhiên vì đã lớp 7 rồi mà nhìn em ấy khá thấp, khoảng hơn 1m3 gần 1m4.

Tôi hỏi Lan có thể cho tôi nắm tay không, em ấy bẽn lẽn giơ tay trái ra, tôi vui vẻ cầm tay.

Đi một đoạn thì đến siêu thị, tôi chỉ tay và nói mình sẽ vào đó chơi.
Sau khi vào trong siêu thị, tôi hỏi Lan muốn đi chỗ nào trước, em ấy nói đi theo ý của tôi bởi vì em ấy chưa tới đây bao giờ.

Tôi dẫn Lan đến khu vui chơi, tôi đổi từ tiền sang xu để chơi những trò trong này.


Đầu tiên, hai anh em tôi tới máy gắp thú, tôi hỏi Lan muốn con nào tôi sẽ gắp cho, Lan nói không muốn nhưng tôi đã để ý thấy em ấy đang nhìm chằm chằm vào con thỏ bông màu hồng.

Tôi cười rồi nhét xu vào máy và gắp, tôi cố tình gắp trượt phát đầu tiên để xem phản ứng của Lan, vẻ mặt em ấy khá thất vọng, gượng cười nhìn tôi.

Tôi nhét xu lần hai, lần này tôi gắp trúng tai của con thỏ, tôi nhìn sang và thấy vẻ mặt đầy vui mừng hiện rõ trên khuôn mặt của Lan.

Em ấy nắm chặt tay nói thầm "đừng rơi, đừng rơi", tôi điều khiển cái gắp đến nơi để lấy đồ rồi bấm nút thả.

Tôi cúi xuống lấy thỏ bông rồi đưa cho Lan, em ấy giả vờ không nhận, tôi nói tôi sẽ đưa lại vào máy thì Lan vội nhận lấy.
Gắp thú xong, tôi dẫn Lan đi một vòng quanh khu vui chơi, hai anh em tôi chơi rất nhiều trò như nhà bóng, đu quay, tàu hỏa và một số trò chơi khác.

Ngoài ra, hai em tôi cũng chụp khá nhiều ảnh, tôi bất ngờ khi Lan rất ăn ảnh còn tôi thì không, trông không khác gì một ông già đang đứng với đứa cháu (tự ti thế).

Chơi xong một vòng, tôi hỏi Lan muốn đi đâu nữa không, em ấy nói mình hơi mỏi chân.

Tôi đề nghị cõng Lan để đi tiếp nhưng em ấy từ chối, tuy nhiên tôi vẫn nhấc em ấy lên ngồi trên vai tôi.

Lan bất ngờ, vội xuống khỏi người tôi, tôi nói nếu còn như thế thì tôi sẽ bị ngã, Lan đành ngồi im trên vai tôi, tôi bảo Lan đưa tay cho mình cầm để giữ thăng bằng, em ấy không ngần ngại đưa tay cho tôi.

Khám phá gần hết siêu thị, Lan bỗng nói với tôi là em ấy muốn ăn kem, tôi hơi bất ngờ khi Lan chủ động bắt chuyện với tôi.

Tôi bảo em ấy ngồi tạm chỗ ghế để mình đi mua kem nhưng Lan muốn đi cùng tôi và nói tôi vẫn chưa biết vị kem mà em ấy thích.


Tôi thấy cũng có lý nên đưa em ấy đi cùng.
Đến tiệm kem, Lan nói mình muốn xuống, tôi liền cho em ấy xuống.

Tôi nói với Lan cứ chọn vị kem mà em ấy thích và em ấy chỉ tay vào kem ốc quế vị dâu, tôi lấy nó ra khỏi tủ và đóng tủ lại.

Lan hỏi tại sao tôi chỉ mua một quen kem cho em ấy mà không mua cho mình, tôi khá vui khi biết Lan quan tâm tới mình, tôi giả vờ nói mình hết tiền và chỉ đủ tiền mua đúng một que kem.

Nghe tôi nói xong, Lan ủ rũ nói mình không muốn ăn kem nữa, tôi cười rồi mở tủ ra lấy thêm cây kem que vị đậu xanh, Lan ngạc nhiên hỏi tôi, tôi nói mình vừa kiểm tra lại tiền thì vẫn đủ, em ấy vui vẻ trở lại.
Tính tiền xong, anh em tôi tìm chỗ ngồi rồi cùng nhau ăn và trò chuyện với nhau, Lan bất ngờ khi thấy tôi cắn một miếng trên cây kem, em ấy hỏi tôi có cảm thấy buốt răng không, tôi trả lời là có nhưng nếu không làm thế thì kem rất nhanh sẽ bị chảy ra và tôi cũng quen việc ăn kem như thế này từ hồi cấp hai (của kiếp trước).

Sau khi ăn kem xong, tôi với Lan dạo qua một vòng khu mua đồ chơi, tôi dừng lại khi nhìn thấy chiếc tai thỏ màu trắng, nó còn được gắn đèn led xung quanh trông khá đẹp, tôi lấy hơn chục cái để tặng cho một số người.

Lấy xong, tôi định cùng Lan về nhà thì nhìn đi nhìn lại không thấy em ấy đâu.

Tôi vừa cầm trên tay tai thỏ vừa đi tìm Lan, tôi đi lại một vòng quanh khu vui chơi và khu bán kem vẫn không thấy Lan đâu.

Nỗi sợ bắt đầu hiện trên khuôn mặt và tâm trí tôi, tôi sợ em ấy bị bắt cóc, bị kẻ xấu lừa gạt, tôi lúc này không nghĩ nhiều chỉ dùng hết tốc lực của mình đi quanh siêu thị để tìm Lan.

Bỗng tôi nhìn thấy một bé gái dáng giống với Lan ở khu mua đồ dùng.

Tôi vội chạy thật nhanh đến và thật sự đó là Lan, cái kẹp tóc hoa hồng mà tôi tặng và tay cầm con thỏ bông mà tôi đã gắp được.

Tôi vui mừng ôm chầm lấy Lan và xin lỗi khi đã bỏ em ấy lại một mình, Lan thấy tôi lo lắng nên xoa đầu tôi nói em ấy vẫn ổn vì có người đến giúp.

Tôi vội hỏi đó là ai để cảm ơn thì Ly xuất hiện trước mặt tôi, Lan chỉ vào Ly và nói cô ấy là người giúp con bé.

Tôi định cảm ơn Ly thì cô ấy tát tôi một cái khá mạnh vào má cụ thể là bên trái.
- Sao tôi gọi mà anh không trả lời? Anh có biết tôi gọi cho anh bao nhiêu lần không? Điện thoại của anh đâu? Tại sao anh không nghe máy? Tôi lo lắng cho anh, sợ rằng đã có chuyện gì xảy ra với anh, còn anh thì sao, anh ở đây vui vẻ với con nhỏ này.

Con nhỏ này là ai? Bạn gái mới của anh à? Anh trâu già thích gặm cỏ non nhỉ? – Ly nói với giọng giận dữ..