Chương 968
Mặc dù vừa rồi Phương Nhất Minh rất tự nhiên, nhưng một vài chi tiết vẫn không thể thoát khỏi tầm mắt của Diệp Vĩnh Khang.
Khoảnh khắc nhìn thấy số điện thoại người gọi, trong mắt anh ta rõ ràng hiện lên vẻ hoảng hốt và chán ghét, lúc đi ra ngoài bước chân cũng không được tự nhiên, rõ ràng là đã gặp chuyện gì đó.
Nói đến vấn đề này, đáy mắt Sở Phi Yến cũng lóe lên vẻ ảm đạm, cô ấy khẽ thở dài: “Tôi cũng không biết rõ, Nhất Minh cũng chưa từng nói với tôi”.
“Tôi chỉ biết rằng mấy ngày nay anh ấy chắc chắn gặp phải chuyện gì đó, có lần tôi nhìn anh ấy nghe điện thoại xong thì ngồi hút thuốc một mình ở ban công”.
“Sau khi ở chung với nhau một thời gian, tôi có hiểu một chút về Nhất Minh. Anh ấy là một người rất bình tĩnh, bất kể gặp phải chuyện gì đều có thể ung dung mà giải quyết”.
“Nhưng lần này có vẻ anh ấy đang gặp rắc rối nghiêm trọng, chỉ là trước mặt tôi anh ấy chưa từng nói lời nào, vẫn tỏ ra rất tự nhiên, nhưng tôi cũng có thể nhìn ra được anh ấy đang gượng cười”.
Diệp Vĩnh Khang nhẹ nhàng gật đầu, anh cũng nghĩ giống như Sở Phi Yến, có thể gây phiền phức cho người như Phương Nhất Minh nhất định không phải chuyện nhỏ.
Một lúc sau, Phương Nhất Minh tươi cười bước vào: “Thật xin lỗi, tôi nghe điện thoại, mọi người đợi lâu rồi”.
Sau đó anh ta tự nhiên ngồi lại ghế và tiếp tục nói nói cười cười.
“Anh Diệp, tôi có thể ở bên Phi Yến, phải cảm ơn tới anh. Nếu không có anh, tôi đã không gặp được một cô gái tốt như cô ấy rồi, ly này tôi kính anh”.
Phương Nhất Minh mỉm cười cầm ly rượu vang, anh ta cười vô cùng rạng rỡ, trên người lúc nào cũng là chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ.
Tuy nhiên, Diệp Vĩnh Khang không cầm ly lên mà nhìn chằm chằm Phương Nhất Minh vài giây rồi nhẹ nhàng giơ tay lên: “Chuyện cảm ơn này để sau hẵng nói, Nhất Minh, anh trả lời thành thật với tôi, gần đây có phải gặp phải rắc rối gì không?”
Phương Nhất Minh sững sờ, sau đó lập tức cười đáp: “Anh Diệp, anh nghĩ nhiều rồi, tôi có thể gặp phải phiền phức gì chứ, nhiều lắm cũng chỉ là những chuyện tầm thường, hôm nay không nói chuyện này…”
“Anh cho rằng tôi đang quan tâm anh sao?”
Diệp Vĩnh Khang nhìn vào mắt Phương Nhất Minh, nghiêm túc nói: “Tôi chỉ đang suy nghĩ thay cho Phi Yến thôi”.
“Hiện giờ cô ấy đã ở bên cạnh anh, tôi hy vọng anh có thể chăm sóc cô ấy thật tốt, vì vậy tôi cũng không mong muốn anh xảy ra chuyện gì cả”.
“Nếu anh muốn tiếp tục gọi tôi một tiếng anh Diệp thì nói thật đi. Nếu anh muốn giấu nữa cũng được thôi, tôi đứng dậy rời đi ngay lập tức!”
“Hơn nữa tôi cũng sẽ đưa Phi Yến đi, vì tôi không muốn em gái mình bên cạnh một người đàn ông mà có thể gặp nguy hiểm không biết trước bất cứ lúc nào!”
Sở Phi Yến ở bên cạnh nắm lấy tay Phương Nhất Minh nhẹ nhàng nói: “Nhất Minh, có chuyện gì thì cứ nói đi, anh Vĩnh Khang và em đều không phải người ngoài”.
Phương Nhất Minh khẽ cúi đầu, một lúc sau, anh ta thở dài một hơi, ngẩng đầu lên uống một hơi cạn ly rượu vang, lúc này mới nói ra sự thật “Gần đây tôi quả thật đã gặp phải một chuyện rất rắc rối. Sự việc này không chỉ của một mình tôi mà còn liên quan đến cả nhà họ Phương chúng tôi”.