Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 899




Chương 899

Mà hy vọng duy nhất của anh ta chính là nhà họ Diệp ở Bắc Lý.

Chỉ khi nhà họ Diệp chịu ra tay thì anh ta mới có thể lấy lại ánh hào quang khi trước!

Ngay giữa phòng, một bà cụ mặc Hán phục, tay chống gậy đầu rồng, mặc dù tóc đã bạc trắng thế nhưng lưng vẫn thẳng tắp, ánh mắt quắc thước toát lên khí thế không giận mà uy.

Người này chính là lão phu nhân nắm giữ thực quyền của gia tộc giàu có nhà họ Diệp tiếng tăm lừng lẫy phương Bắc!

“Thứ chó má nhà cậu là cái thá gì, dựa vào đâu mà chúng tôi phải giúp cậu?”

Một kẻ bề dưới nhà họ Diệp tiến lên trước đá mạnh vào người Lưu Tử Phong.

“Dừng tay”.

Lão phu nhân khẽ giơ tay lên, sau khi nhìn Lưu Tử Phong mấy giây thì chậm rãi lên tiếng: “Cậu muốn tôi giúp cậu thế nào?”

Lưu Tử Phong chẳng buồn bận tâm tới nỗi đau đớn trên người, vội vàng bò dậy khóc lóc thảm thiết, nói: “Cảm ơn bà Diệp, cháu muốn bà giúp cháu đối phó với một người tên là Diệp Vĩnh Khang, chính anh ta đã hại cháu thành ra thảm thương như vậy”.

“Nếu như không thể báo mối thù này thì nỗi thống hận trong lòng cháu thật sự không thể xoá tan được, chỉ cần giải quyết được Diệp Vĩnh Khang là cháu có thể chờ thời trở lại được rồi. Tới lúc đó cháu nhất định sẽ dốc sức vì bà Diệp, làm trâu làm ngựa cho bà!”

“Diệp Vĩnh Khang?”

Sắc mặt lão phu nhân lập tức thay đổi, vội vàng hỏi; “Diệp Vĩnh Khang nào cơ?”

Lưu Tử Phong nghiến răng nói: “Giang Bắc, người đàn ông của tổng giám đốc dự án khu sản nghiệp, một tên chó má chỉ biết ăn bám!”

Vừa nói hết câu, bầu không khí trong biệt thự nhà họ Diệp lập tức trở nên kỳ dị.

“Bà Diệp, mấy người…”

Lưu Tử Phong nói với vẻ mặt khó hiểu.

Một lúc sau, người nhà họ Diệp đang ngồi xung quanh đột nhiên phá lên cười ha ha.

Ngay cả lão phu nhân cũng nở một nụ cười thú vị, nhìn Lưu Tử Phong rồi chậm rãi lên tiếng: “Cậu có biết Diệp Vĩnh Khang ở Giang Bắc có quan hệ như thế nào với nhà họ Diệp chúng tôi không?”

Lưu Tử Phong mơ hồ, nghi hoặc nói: “Đều cùng một họ sao?”

Lão phu nhân khẽ lắc đầu, cười nói: “Diệp Vĩnh Khang mang huyết mạch dòng chính của nhà họ Diệp chúng tôi, lúc năm tuổi, nó đã được chỉ định là người thừa kế vị trí gia chủ tương lai của nhà họ Diệp, là cháu trai ruột của tôi!”

Hả?

Lưu Tử Phong nghe thấy lời này, đột nhiên cảm thấy đầu mình như sắp nổ tung!

Cái gì?

Diệp Vĩnh Khang hóa ra lại mang huyết thống dòng chính của gia tộc họ Diệp phương Bắc!

Còn là cháu trai ruột của lão phu nhân nhà họ Diệp?

Điều này…

“Bà Diệp, cháu thật sự không biết anh ta là cháu nội của bà, xin bà tha mạng!”

Lúc này, Lưu Tử Phong sợ tới mức gần như hồn bay phách tán.