Chương 897
Loại người thấp hèn?
Nghe thấy mấy chữ này, cổ tay Diệp Vĩnh Khang đột nhiên khựng lại, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào Gerald bằng ánh mắt bình tĩnh tới mức khiến người khác sợ hãi.
“Anh nhìn tôi…”
Gerald đang chuẩn bị tiếp tục nhục mạ, nhưng vào khoảnh khắc ánh mắt hắn chạm vào ánh mắt của Diệp Vĩnh Khang lại đột nhiên cảm thấy trái tim mình giống như bị thứ gì đó đâm mạnh vào.
Một cảm giác khiếp sợ không thể nói rõ đột nhiên dâng lên từ sống lưng mà chẳng có lý do gì.
Loại cảm giác này giống như các loài sinh vật đối diện với thiên địch của mình, cảm giác khiếp sợ sẵn có từ lúc sinh ra, ăn sâu vào trong gen.
Không khí của cả phòng bao cũng hạ thấp xuống cực điểm chỉ trong nháy mắt, cứ như đã bị rút cạn nhiệt độ.
“Vĩnh Khang!”
Nasha là người đầu tiên phản ứng lại, sợ tới mức mặt mày trắng bệch, vội vàng giữ chặt lấy cánh tay của Diệp Vĩnh Khang, sau đó lớn tiếng quát Gerald: “Gerald, còn không mau xin lỗi đi!”
Nasha dường như mang theo cả tiếng nức nở mà thét lên mấy chữ này.
Bởi vì cô ấy không chỉ biết thân phận của Diệp Vĩnh Khang mà còn hiểu Diệp Vĩnh Khang là một người như thế nào!
Mặc dù anh sinh sống ở nước ngoài trong một khoảng thời gian rất dài, nhưng bên trong máu thịt lại ẩn chứa tình yêu nước vô cùng mãnh liệt.
Anh có tính cách hiền lành, thường ngày đùa vui cười hi hi ha ha cũng là bình thường, nhưng nếu như có ai dám lấy nước Long Hạ ra để đùa thì Diệp Vĩnh Khang nhất định sẽ lập tức lật mặt!
Rất rõ ràng, Gerald thốt ra mấy chữ “loại người thấp hèn” đã mang theo cả ý kỳ thị khu vực, đây là giới hạn tuyệt đối không được phép chạm tới của Diệp Vĩnh Khang!
“Vĩnh Khang, Vĩnh Khang, em xin anh đấy, anh nể mặt em có được không, em cầu xin anh đấy!”
Nasha lắc cánh tay của Diệp Vĩnh Khang, nức nở van xin.
Bởi vì cô ấy biết Diệp Vĩnh Khang có dũng khí này, cũng có thực lực giết chết Gerald ngay tại chỗ!
Diệp Vĩnh Khang khẽ quay đầu lại, nhìn thấy Nasha ngồi đó cầu xin, đột nhiên nhớ lại ban đầu khi Nasha van xin anh đừng rời đi cũng là ánh mắt như vậy.
Một lúc sau, Diệp Vĩnh Khang khẽ thở hắt ra một hơi, hơi thở tàn bạo trên người cũng dần tan biến.
“Được, anh đồng ý với em”.
Diệp Vĩnh Khang giơ tay ra khẽ lau đi những giọt lệ trên khoé mắt của Nasha.
Đây là một lần phá lệ của anh, Gerald dám nói ra những lời như vậy, trong bộ luật của Diệp Vĩnh Khang tuyệt đối chỉ có một con đường chết!
Thế nhưng lần này, anh bằng lòng phá lệ một lần vì Nasha.
Bởi vì trước đây anh đã từng cự tuyệt lời van xin của Nasha một lần, vậy nên lần này anh không có cách nào cự tuyệt thêm nữa.
“Nasha, đợi lát nữa Wilson quay lại, nhìn thấy em thế này, với tính khí của anh ta e rằng sẽ làm ầm lên một trận cho xem”.
Gerald vừa rồi hoàn toàn bị chấn động vì khí thế trên người Diệp Vĩnh Khang, lúc này cũng không dám chọc giận Diệp Vĩnh Khang thêm nữa, chỉ có thể nói bóng nói gió đầy kỳ quái.
Lúc này Nasha mới phản ứng trở lại, vội vàng buông bàn tay đang ôm lấy cánh tay của Diệp Vĩnh Khang ra.