Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 891




Chương 891

Đương nhiên quá trình tiếp theo của buổi biểu diễn không cần phải mô tả nhiều.

Mỗi giây của toàn bộ quá trình, không khí tràn ngập sự phấn khích và cuồng nhiệt.

Người hạnh phúc nhất lúc này chính là hàng trăm nghìn người hâm mộ trên sân.

Họ thật sự rất may mắn khi có mặt tại đây, nếu như bỏ lỡ một bữa tiệc thị giác và thính giác, quy tụ toàn những siêu sao quốc tế này thì họ nhất định sẽ hối hận cả đời.

Buổi biểu diễn đã có một màn chào sân hoàn hảo.

Dự án khu sản nghiệp cũng trở nên nổi tiếng theo buổi biểu diễn này.

Điện thoại của bộ phận kinh doanh của công ty xây dựng Huyền Trúc gần như nổ tung, hàng chục nhân viên chăm sóc khách hàng nghe điện thoại đến khàn cả giọng.

Số doanh nghiệp ập tới như ong vỡ tổ, chủ động đưa ra những điều kiện và lợi ích khác nhau, mong có được một vị trí trong khu sản nghiệp.

Một chiến thắng tuyệt đối!

Tất cả mọi người trong hậu trường đều hoan hô không ngớt, động viên, ôm, chúc mừng nhau Ngay cả Hạ Huyền Trúc là người có tính cách khá hướng nội, lúc này cũng điên cuồng nhảy múa, hò hét ầm ĩ.

Tuy nhiên, không phải ai cũng cảm thấy vui vì sự hoàn hảo của đêm nhạc này.

“Anh Phong, anh đừng nóng giận, đám rác rưởi này chỉ là may mắn thôi. Không phải chỉ là thuê một đám minh tinh nước ngoài thôi sao, em không tin bọn chúng có thể một bước lên tiên được?”

“Mấy loại quê mùa này, với thân phận của anh Phong không thể tùy ý tức giận với bọn chúng được, anh Phong anh cứ đợi đấy mà xem, không bao lâu nữa, đám rác rưởi này sẽ…”

Bụp!

Trước khi anh chàng bạn nhảy nói xong, Lưu Tử Phong đột nhiên giơ chân lên đá mạnh một cái khiến hắn ngã sõng soài ra đất.

“Bây giờ tao không muốn nghe mấy lời này, mày có biết rằng buổi biểu diễn này có ý nghĩa gì không?”

“Có nghĩa rằng bây giờ tao là một thằng hề làm trò cười cho mọi người, gặp phải chuyện thế này mày còn bảo tao đừng tức giận, mẹ mày nói thì dễ nghe đấy, có lòng muốn chọc tức tao đúng không, người đâu, đánh gãy chân tên rác rưởi này cho tao!”

Lưu Tử Phong trút hết sự giận dữ lên người anh chàng bạn nhảy.

Người này tối ngày chỉ biết nịnh nọt, cuối cùng cũng bị ngã ngựa rồi.

“Anh Phong, anh Phong, cầu xin anh cho em thêm một cơ hội!”

Anh chàng bạn nhảy quỳ trên mặt đất, dập đầu cầu xin, hắn là một vũ công, nếu như chân bị tàn phế thì cả đời này của hắn cũng coi như vứt rồi.

“Anh Phong, em còn chiêu khác, bảo đảm sẽ khiến chúng biết thế nào là lễ độ, cầu xin anh đấy anh Phong, cho em thêm một cơ hội đi!”

Anh chàng bạn nhảy đau khổ cầu xin.

Lưu Tử Phong cau chặt mày, trầm giọng nói: “Được rồi, tao cho mày thêm một cơ hội, nhưng nếu như mày nói mấy lời bợ đít nữa thì tao không chỉ đơn giản là đánh gãy hai chân mày đâu!”

“Vâng, vâng, vâng, vâng, cám ơn anh Phong, cám ơn anh Phong!”

Anh chàng bạn nhảy vội vàng nói: “Buổi biểu diễn lần này của bọn chúng miễn cưỡng coi là thành công đi, các fans đang đắm chìm trong sự cuồng nhiệt với đám minh tinh nước ngoài nên đương nhiên sẽ bỏ qua một số chuyện”.

“Chúng ta có thể ngay lập tức kích hoạt bộ phận quan hệ công chúng và đăng những tài liệu đen của họ, ví dụ chuyện trước đây bọn chúng chấm dứt hợp đồng với anh, tất cả đều có thể đổ lên người bọn chúng”.