Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 875




Chương 875

Triệu Nhã Lan sốt ruột nói: “Vừa rồi tôi đang nghỉ ngơi thoải mái ở đây. Hai đứa này xông vào khiến tôi tỉnh giấc. Mấy ngày nay tôi ngủ không ngon. Thật là, mau đuổi hai đứa này đi nhanh lên, nhìn thấy là ngứa mắt!”

Diệp Vĩnh Khang quay đầu liếc nhìn Tô Tô sau khi nghe xong, sau khi nhận được sự xác nhận của Tô Tô, anh quay đầu lại, nhìn thẳng vào Triệu Nhã Lan với ánh mắt đặc biệt bình tĩnh.

“Anh nhìn tôi làm gì? Điếc à, tôi bảo anh đuổi hai đứa này đi cho tôi!”

Triệu Nhã Lan tức giận mắng.

Quách Thụy Hoa ở bên lo lắng đến nỗi không ngừng túm góc áo, nhưng ông ta lại biết rất rõ Diệp Vĩnh Khang đang nghĩ gì lúc này.

“Cậu Diệp, buổi biểu diễn sắp bắt đầu rồi”.

Quách Thụy Hoa sợ Diệp Vĩnh Khang nóng máu lên mà làm hỏng việc nên đã vội vàng nhắc khéo.

Diệp Vĩnh Khang cũng hiểu ý của Quách Thụy Hoa, buổi hòa nhạc sắp bắt đầu, lúc này nhất định không được phép có sơ sót, huống chi là một mắt xích quan trọng như người dẫn chương trình.

Nhưng có một số việc, Diệp Vĩnh Khang phải chỉ ra ranh giới cuối cùng cho Triệu Nhã Lan.

“Cô Triệu”.

Diệp Vĩnh Khang nhìn về phía Triệu Nhã Lan, ôn tồn nói: “Trước hết, tôi xin lỗi vì phiền phức mà chúng tôi đã gây ra cho cô”.

“Thứ hai, phòng thay đồ là khu vực công cộng, tất cả các diễn viên đều có thể tự mình ra vào. Tô Tô và Tiểu Mã là khách quý của buổi hòa nhạc mà tôi mời tới. Họ vào phòng thay đồ không có gì sai”.

“Trong trường hợp này, tôi không có lý do gì để đuổi Tiểu Mã và Tô Tô đi cả. Tôi cũng đã xin lỗi cô rồi. Đây là thành ý lớn nhất của tôi. Nếu cô Triệu vẫn chưa hài lòng, tôi tôn trọng bất kỳ sự lựa chọn nào của cô Triệu”.

Diệp Vĩnh Khang nói xong liền xoay người rời đi không thèm dây dưa dài dòng.

“Anh…….”

Triệu Nhã Lan nghiến răng giận dữ, không ngờ một tên nhân viên quèn lại dám nói chuyện với mình như thế.

Vừa rồi ý tứ của Diệp Vĩnh Khang đã quá rõ ràng, chuyện này đến đây thôi, nếu còn tiếp tục làm lớn chuyện thì mời xéo đi!

“Cô Triệu nguôi giận, lấy đại cục làm trọng. Khi chuyện này kết thúc, cá nhân tôi sẵn sàng trả thêm cho cô Triệu một khoản thù lao là năm triệu”.

Quách Thụy Hoa vội vàng bước tới hòa giải, nhưng trong thâm tâm ông ta đang kêu gào đau khổ.

Thầm nghĩ chuyện quái quỷ gì thế này, tự nhiên bản thân lại vạ lây, mất toi mấy triệu.

Có thể bởi vì năm triệu, Triệu Nhã Lan mới nén chút tức giận xua tay: “Thôi được rồi, tôi cũng không thèm so đo với loại người này làm gì, thế năm triệu kia chuyển vào số tài khoản khác của tôi, lát nữa trợ lý của tôi sẽ đưa số tài khoản cho ông”.

“Được được được, sắp tới giờ rồi, vậy tôi không làm gián đoạn việc chuẩn bị của cô Triệu nữa, có việc gì cần cứ gọi tôi”.

Quách Thụy Hoa giống như một tên hầu, cúi đầu khom lưng đi ra khỏi phòng thay đồ.

Vẫn còn nửa giờ trước khi buổi hòa nhạc bắt đầu.

Toàn bộ sân vận động đã chật kín chỗ ngồi, vô số người hâm mộ giơ cao biển hiệu của Lưu Tử Phong, nóng lòng muốn hét lên tên của Lưu Tử Phong.

Hàng chục phương tiện truyền thông đã bắt đầu phát sóng trực tiếp, buổi hòa nhạc này ngay lập tức trở thành tâm điểm của toàn bộ nước Long Hạ.