Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 874




Chương 874

Diệp Vĩnh Khang quay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh, chưa kịp nói gì, Quách Thụy Hoa bên cạnh đã nhanh chóng giải thích: “Anh Diệp, cô Triệu hai ngày nay có chút không thoải mái, nên khá kích động, xin anh thông cảm”.

“Cô Triệu?”

Diệp Vĩnh Khang khẽ nhíu mày.

Quách Thụy Hoa vội vàng nói: “Là cô Triệu Nhã Lan, người dẫn chương trình vàng trong làng giải trí. Bởi vì cô ấy thuộc về bên đài truyền hình, nên lệnh cấm của Lưu Tử Phong lần này không hạn chế được cô ấy”.

“Cô ấy sẽ là người dẫn chương trình đêm nay, đây cũng là điểm nhấn quan trọng của buổi biểu diễn này. Những năm gần đây, cô ấy rất nổi tiếng trong giới người dẫn chương trình, danh tiếng của cô ấy thậm chí còn vượt qua nhiều ngôi sao giải trí hạng nhất. Tôi cũng tốn rất nhiều công sức mới có thể mời được cô ấy đến đây đấy”.

Diệp Vĩnh Khang không nói gì, khéo léo đi về phía phòng trang điểm.

Vừa bước vào đã thấy một người phụ nữ mặc váy dài, gò má hơi cao, chỉ vào Tiểu Mã và Tô Tô chửi bới.

Hai người cúi đầu, ngay cả hít thở cũng không dám.

“Cô Triệu, cho hỏi chuyện gì đã xảy ra vậy”.

Diệp Vĩnh Khang bước tới, vẻ mặt bình tĩnh.

Anh cũng đã từng nhìn thấy người phụ nữ này trên TV rồi, vì dẫn chương trình bom tấn, nên thực sự rất nổi tiếng trong hai năm qua.

“Anh là ai?”

Triệu Nhã Lan liếc nhìn Diệp Vĩnh Khang không hài lòng.

“Tôi là Diệp Vĩnh Khang, tổng phụ trách buổi hòa nhạc này. Xin cho tôi hỏi chuyện gì đã xảy ra khiến cô Triệu không vui như vậy”.

Diệp Vĩnh Khang đáp không khiêm tốn cũng không hống hách.

Sống một thời gian trong xã hội bình thường, tính cách của Diệp Vĩnh Khang đã thay đổi rất nhiều, anh hiểu được quy luật của việc từ từ hòa nhập vào một xã hội bình thường.

Nếu không, với tính khí trước đây của anh, cho dù là người dẫn chương trình vàng đi nữa thì giờ cũng ăn bạt tai rồi.

“Cái gì, anh là người phụ trách?”

Triệu Nhã Lan chế nhạo: “Khu sản nghiệp hết người rồi hay sao? Để một người như vậy làm người phụ trách, thảo nào mấy ngày nay đen thật sự”.

“Đừng có nói nhảm nữa, mau đuổi hai đứa này đi cho tôi, lỗ mãng, chẳng có tí lễ phép nào, nhìn đã thấy ngứa mắt rồi”.

“Anh Diệp…”

Tiểu Mã vội vàng ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy hoảng sợ và cầu xin.

Anh ta vô cùng trân quý cơ hội này, nằm mơ cũng muốn thông qua cơ hội này để nổi tiếng, nếu thật sự bị đuổi đi, thì ước mơ này của anh ta sẽ tan thành mây khói.

Diệp Vĩnh Khang nhẹ nhàng nâng tay lên, ra hiệu Tiểu Mã đừng nói nữa, sau đó nhìn về phía Triệu Nhã Lan, ôn tồn nói: “Xin lỗi cô Triệu, tôi muốn biết chuyện gì đã xảy ra”.

“Sao anh nhiều chuyện thế nhỉ!”