Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 820




Chương 820

Cô ấy đánh giá cao một số đặc điểm của Tiểu Mã, chẳng hạn như năng động, thực tế, chăm chỉ và tốt với cô ấy.

Nhưng Tô Tô cũng biết anh ta đã có bạn gái ở quê, luôn giúp anh ta chăm sóc bố anh ta đang nằm liệt giường, để Tiểu Mã có thể rảnh tay ra ngoài làm ăn.

Vì vậy, dù thế nào thì Tô Tô cũng không thể đồng ý với Tiểu Mã mà chỉ đơn giản coi anh ta như một người bạn tốt và một cộng sự của mình.

Cả hai tập đi diễn lại trên sân khấu nhiều lần, cố gắng đảm bảo rằng không có sai sót nào xảy ra vào thời điểm đó.

“Tiểu Mã, vừa rồi ở đoạn ba anh hơi nhanh rồi, hơn nữa giọng lớn hơn một chút, như vậy âm sắc khi hát sẽ tốt hơn”.

Tô Tô đã chỉ ra một khuyết điểm nhỏ mà Tiểu Mã đã gặp phải trong buổi tổng duyệt vừa rồi.

Tuy nhiên, Tiểu Mã vẫn thản nhiên nói: “Đâu có được. Đặc điểm của anh là trầm ổn thâm tình. Điều quan trọng nhất đối với một ca sĩ không phải là hát hay như thế nào mà là người ta phải có đặc điểm riêng”.

Tô Tô giải thích: “Nhưng lần này chúng ta không phải để nổi tiếng mà là để lễ khai mạc của sếp Hạ náo nhiệt hơn, cho nên …”

“Tô Tô, em ấm đầu rồi!”

Tô Tô còn chưa kịp nói xong, Tiểu Mã đã bày ra vẻ mặt khó tin nói: “Chúng ta ca hát vất vả như vậy, không phải vì để nổi tiếng, vì danh vọng sao?”

“Lần này có thể đứng cùng sân khấu với Lưu Tử Phong, là cơ hội ngàn năm có một của chúng ta, vì vậy chúng ta phải mang phong cách riêng của mình, để khán giả nhớ đến chúng ta, biết đâu thừa dịp này chúng ta sẽ trở nên nổi tiếng!”

“Còn lễ khai mạc của sếp Hạ, nhân vật chính là Lưu Tử Phong, chỉ cần anh ấy đứng trên sân khấu, cho dù không phải làm gì cũng đủ hot rồi”.

“Hai người chúng ta, lúc này, điều quan trọng nhất là làm mọi cách để khán giả ấn tượng nhất có thể!”

Sau khi nghe Tiểu Mã nhận xét, Tô Tô mở miệng, nhưng cuối cùng lại không nói gì.

Bởi vì cô ấy hiểu những gì Tiểu Mã nói, và những gì Tiểu Mã nói không sai, nhưng Tô Tô luôn cảm thấy trong lòng có chút bế tắc, không giải thích được nguyên nhân cụ thể.

“Này, hai người kia, hai người sao lại chạy tới đây!”

Lúc này, một thanh niên trắng trẻo gầy guộc, trang điểm lòe loẹt bất ngờ đi qua đây gây hấn với họ.

Tô Tô và Tiểu Mã chưa kịp phản ứng, người thanh niên đã tức giận chỉ vào hai người: “Hai người điên rồi, ai bảo các người làm sân khấu thành thế này?”

“Ánh sáng này, màn hình đa phương tiện, ai bảo hai người chỉnh như này vậy? Tôi ra lệnh cho hai người, trong ba phút khôi phục lại như cũ rồi biến khỏi sân khấu cho tôi!”

Tô Tô và Tiểu Mã rất bối rối và thậm chí họ còn không biết người này là ai.

“Anh là ai, dựa vào cái gì mà ra lệnh cho chúng tôi?”

Tiểu Mã không thể không đáp lại.

Bốp!

Nhưng không ngờ rằng sau khi nghe xong đối phương lại tát bốp vào mặt anh ta.

Trên mặt Tiểu Mã lập tức xuất hiện năm vết đỏ, anh ta không khỏi tức giận, vốn định phát rồ lên, nhưng khi nghe đối phương nói câu tiếp theo, anh ta ngay lập tức chết khiếp.

“Tôi là ai à? Tôi là bạn nhảy của Lưu Tử Phong, đến đây để diễn tập!”

“Hai người thì hay rồi, làm loạn cả sân khấu, ai cho các người cái quyền ấy? Ai bảo các người tới đây?”