Chương 812
Quay đầu lại nhìn, đi đầu là một chiếc xe Mercedes màu đen, sau đó là năm sáu chiếc xe màu đen khác, hạng thấp nhất là Maserati.
“Chị Phan, thật sự xin lỗi, bị tắc đường một chút nên đến muộn, xin lỗi, xin lỗi chị!”
Quách Thụy Hoa nhảy xuống xe, vội vàng chạy tới trước mặt Phan Vân Thiến, chắp tay cúi đầu, vô tình chặn xe của Diệp Vĩnh Khang ở phía sau.
“Ông là ai?”
Phan Vân Thiến cau mày hỏi.
Quách Thụy Hoa cười nịnh nọt: “Tôi chính là Quách Thụy Hoa đã liên lạc với chị trước đây, thực sự xin lỗi chị Phan, chuyện này là do tôi sơ suất nên chưa sắp xếp thỏa đáng, mong chị Phan thứ lỗi cho”.
Vừa nói Quách Thụy Hoa vừa lấy một chiếc hộp dài màu đỏ từ trong người ra, cung kính đưa bằng hai tay, nịnh nọt nói: “Lần đầu gặp mặt có chút thành ý, mong chị Phan không chê”.
Phan Vân Thiến kiêu ngạo cầm lấy chiếc hộp, mở ra, phát hiện ra bên trong là một thỏi vàng nặng ít nhất nửa kilogram!
“Thôi bỏ đi, lần sau nhớ chú ý, đúng thật là!”
Sau khi nhìn thấy thỏi vàng này, Phan Vân Thiến đã nguôi ngoai cơn giận, sốt ruột vẫy tay với Quách Thụy Hoa: “Ông chờ ở đây!”
Nói xong liền cầm hộp vàng chạy lại chỗ cửa xoắn.
“Sao ông lại tới đây, vừa nãy ông có ý gì? Tự nhiên dâng cho cô ta một thỏi vàng làm gì, ông muốn bao nuôi cô ta à, khẩu vị cũng đặc biệt thật đấy!”
Diệp Vĩnh Khang khó hiểu nhìn Quách Thụy Hoa, không hiểu vì sao ông ta lại đột nhiên xuất hiện ở đây.
Quách Thụy Hoa lo lắng đến mức suýt khóc: “Cậu Diệp, cũng may là tôi tới kịp lúc, nếu không thì lớn chuyện rồi!”
Diệp Vĩnh Khang bày ra vẻ mặt mơ hồ: “Chuyện lớn gì cơ?”
Quách Thụy Hoa cạn lời, ôm trán nói: “Vừa nãy tôi vô tình nghe sếp Hạ nói cô ấy bảo cậu ra sân bay đón Lưu Tử Phong”.
“Tôi hỏi cô ấy ai đi cùng anh, sếp Hạ nói cậu đi một mình, khi đó tôi sợ đến mức suýt tè ra quần”.
“Tôi còn lạ gì tính khí của cậu, với tính cách của con mụ Phan Vân Thiến này, nhất định cậu sẽ gây nhau với cô ta”.
“Tôi vượt đèn đỏ cả đoạn đường, hận không thể khiến cho chiếc xe này bay lên, cũng may tới kịp!”
Thấy bộ dạng sợ sệt của Quách Thụy Hoa, Diệp Vĩnh Khang khó hiểu hói: “Gây thì gây thôi, có vấn đề gì chứ? Con mụ điên đó tôi nhất định phải xử lý, đợi lát nữa tôi…”
“Cậu Diệp à, tôi coi cậu là anh ruột của tôi được chưa!”
Quách Thụy Hoa lo lắng đến mức suýt khóc: “Cô ta là người quản lý của Lưu Tử Phong, Lưu Tử Phong là ngôi sao hot nhất hiện giờ đấy!”
Thấy Diệp Vĩnh Khang vẫn còn đang ngẩn người, Quách Thụy Hoa đành phải kiên nhẫn giải thích: “Chuyện này nên nói sao đây?”
“Hiểu như thế này đi, Lưu Tử Phong là lưu lượng hàng thật giá thật, rất có quyền lên tiếng trên Internet”.
“Hơn nữa các sự kiện của buổi biểu diễn này đã bắt đầu, nếu như đắc tội với cậu ta khiến cậu đột ngột hủy hợp đồng, đến lúc đó khu sản nghiệp sẽ bị công kích bởi những fans hâm mộ não tàn của cậu ta đấy”.
“Chuyện như thế này trước đây không phải chưa từng xảy ra. Trước đây, một công ty đã thách thức Lưu Tử Phong, về sau, Lưu Tử Phong chỉ đăng bài một cách ẩn ý, kết quả công ty đó lập tức công ty đó bị biến thành con chuột qua đường bị người người ghét bỏ”.