Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 749




Chương 749

Nhưng Diệp Vĩnh Khang lại không có cảm giác gì, loại động tác trẻ con này, ai trong Điện Long Thần cũng làm được, huống hồ là Điện Chủ như anh.

Đối với Diệp Vĩnh Khang, bất kể là loại súng nào, chỉ cần cầm trong tay thì chúng sẽ lập tức trở thành một bộ phận trên cơ thể như chân tay của anh!

“Cậu thua rồi”.

Diệp Vĩnh Khang bình tĩnh đặt súng trở lại mặt bàn.

Chàng trai đeo kính hơi bối rối, nhưng Diệp Vĩnh Khang có thể nhìn ra được vẻ bối rối này không liên quan gì đến cái chết.

Khi một người sợ hãi, đồng tử sẽ co rút mạnh, nhưng con ngươi của chàng trai đeo kính này lại rất bình thường, chỉ là ánh mắt hơi bất định, giống như đang tìm kiếm cái gì đó.

Vài giây sau, cậu ta đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, bình tĩnh cầm khẩu súng ngắn trên bàn lên, dí sát họng súng vào thái dương.

Lúc chuẩn bị bóp cò, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên cầm lá bài poker trên mặt bàn ném qua.

Xẹt!

Lá bài poker bay thẳng đến cổ tay đối phương, chàng trai đeo kính thả lỏng tay theo bản năng, khẩu súng lại rơi xuống bàn.

“Cậu thua rồi, mạng của cậu là của tôi, nhưng bây giờ tôi chưa muốn lấy cái mạng này”.

Diệp Vĩnh Khang bình tĩnh nói.

Tuy nhiên, chàng trai đeo kính không cảm thấy vui mừng vì điều này, thay vào đó, cậu ta tỏ vẻ sợ hãi, nắm chặt lấy khẩu súng trên bàn lần nữa rồi chĩa lên trán.

Pằng!

Tần Hạc phản ứng vô cùng nhanh, lao tới đá mạnh vào cổ tay đối phương.

Ngay sau đó, Hoàng Thử Lang tóm lấy cánh tay đối phương, ấn ngược cậu ta lên bàn.

Hoàng Thử Lang tức giận nói: “Cậu điếc sao? Cái mạng này của cậu bây giờ đã thuộc về người anh em của tôi, anh ta muốn lấy mạng cậu lúc nào thì lấy lúc đó!”

“Cho dù là chết thì cậu cũng phải được sự đồng ý của anh ta, giống như cậu dùng đồ của người khác vậy, dù thế nào cũng phải chào hỏi người ta trước đã!”

Nói xong, Hoàng Thử Lang ngẩng đầu cười nói với Diệp Vĩnh Khang: “Người anh em, anh có ý này đúng không?”

Hoàng Thử Lang có được sự coi trọng của bố con nhà họ Tần, không chỉ bởi vì hắn từng trải đời, mà là bởi vì hắn có một bộ não sáng suốt và IQ cực kỳ cao.

Khi Diệp Vĩnh Khang bắn phát súng thứ hai, hắn lập tức biết rằng người này là cao thủ có vẻ ngoài xấu xí.

Lúc chàng trai đeo kính lại cầm súng muốn tự sát tiếp, Tần Hạc liền xông lên ngăn cản, Hoàng Thử Lang càng thêm chắc chắn rằng người có vẻ ngoài xấu xí này có sức ảnh hưởng trước mặt Tần Hạc.

Vì vậy hắn quyết định thấy sang bắt quàng làm họ, trong nháy mắt đã trở thành “anh em” của Diệp Vĩnh Khang.

“Buông tôi ra, để tôi chết, cầu xin các người, hãy để tôi chết!”

Chàng trai đeo kính la hét như điên, cầu xin được chết, như thể sống là một điều vô cùng đáng sợ đối với cậu ta.

“Câm miệng!”

Hoàng Thử Lang đập mạnh đầu chàng trai đeo kính xuống bàn, cười nói với Diệp Vĩnh Khang: “Người anh em, bên cạnh có một nơi yên tĩnh đấy”.