Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 706




Chương 706

Rắc!

Mã Ngọc Quyên chết một cách rất khó coi, nhưng cũng coi là may mắn, ít nhất cô ta không phải chịu nhiều đau đớn.

Lão quản gia vẫy tay, ra hiệu cho người bên cạnh kéo thi thể của Mã Ngọc Quyên đi, sau đó cung kính làm động tác mời với Diệp Vĩnh Khang, cười nói: “Cậu Diệp, lão gia nhà chúng tôi đã chuẩn bị sẵn trà Long Tĩnh cho cậu rồi, muốn mời cậu cùng tới thưởng trà”.

Không ngờ Diệp Vĩnh Khang lại xoay người lại, bình thản nói: “Món quà này tôi rất hài lòng, nhưng tôi không thích qua lại với người không thân thiết, cáo từ!”

Nói xong anh liền xoay người đi ra cửa, không buồn quay đầu lại.

“Cậu Diệp, chuyện này…”

Lão quản gia mắc nghẹn ở cổ họng như bị người ta nhét trứng vào miệng, đứng bất động tại chỗ không biết nên làm thế nào. Lão hoàn toàn không thể ngờ được trên mảnh đất này lại có người từ chối lời mời của Vua Đông Hải.

Trên trán Lãnh Tu chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, không phải vì nguyên nhân nào khác mà vì nhìn thấy sắc mặt của Tiểu Bạch Long ở xa xa đã thay đổi một cách rõ rệt!

Tiểu Bạch Long không hút thuốc, không uống rượu, không ham mê sắc đẹp, dường như anh ta không quan tâm đến bất kỳ thứ gì trên đời này ngoại trừ thanh kiếm trên tay.

Nhưng có hai điểm anh ta đặc biệt mẫn cảm, một là trước mặt anh ta có người nhắc đến những chuyện liên quan đến Đường Tam Tạng, đặc biệt là ba từ Bạch Long Mã.

Thứ hai chính là Vua Đông Hải.

“Đứng lại!”

Quả nhiên Tiểu Bạch Long đột nhiên ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói: “Anh không nghe rõ lời quản gia vừa nói sao?”

Diệp Vĩnh Khang khẽ giật mình, sau đó chậm rãi quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của đối phương, hai bên nhìn thẳng vào nhau.

“Tôi thấy anh mới là người không nghe rõ”.

Diệp Vĩnh Khang cười nhạt: “Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, tôi không thích quan hệ với người không thân thiết, nếu như tai của anh có vấn đề thì mau chóng đến bệnh viện càng sớm càng tốt đi”.

Hít!

Ngay khi Diệp Vĩnh Khang nói ra lời này, xung quanh đột nhiên vang lên tiếng hít thở sâu, nhiệt độ trong không khí dường như đột ngột giảm xuống mức đóng băng.

Những ai quen biết một chút với Tiểu Bạch Long đều biết rằng anh ta tuy nho nhã lịch sự nhưng không phải là người hiền lành.

Tất cả mọi người khi nói chuyện với anh ta đều phải đặc biệt tôn trọng cung kính, nếu như gặp lúc anh ta đang có tâm trạng xấu, cho dù chỉ nói sai một từ cũng có thể dùng tính mạng của mình để đánh đổi.

Nhưng mà lúc này lại có người dám nói ra những lời khiêu khích như vậy, đây không phải là có lòng muốn chủ động báo danh với Diêm Vương sao?

Lãnh Tu càng tái mặt vì sợ hãi, mặc dù thời gian anh ta và Diệp Vĩnh Khang tiếp xúc với nhau không lâu, nhưng anh ta cũng không muốn cậu Diệp – người khiến anh ta kính trọng phải bỏ mạng ở nơi này.

Do dự một chút, Lãnh Tu cắn răng, đang định chuẩn bị đánh liều đi tới ngăn cản, nhưng còn chưa kịp hành động, thanh trường kiếm trong tay Tiểu Bạch Long đã phát ra một tiếng kêu chói tai!