Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 387: 387: “diệp Thiên Minh!”






Cơ thể Khỉ Gầy nhanh như chớp, chỉ thoáng chốc đã đánh trúng ba huyệt vị khác trên người Triệu Đại Lực.

“A!”
Triệu Đại Lực hét lên một tiếng thảm thiết, ba huyệt vị đó đều là những nơi tập trung đặc biệt của các thần kinh đầu mút, cộng với kỹ xảo độc nhất vô nhị của Khỉ Gầy, sau khi bị đánh trúng, cơn đau mà cơ thể phải chịu đựng không thể nào miêu tả bằng từ ngữ.

“Người dẫn chương trình còn ngây ra đó làm gì, mau lên công bố kết quả đi, tôi còn phải về ngủ tiếp nữa”.

Khỉ Gầy ngáp một cái, tỏ ra mình vẫn còn rất buồn ngủ.

Người dẫn chương trình cũng là người Nam Giang, anh ta cũng không biết phải làm sao với kết quả này.

Lúc anh ta định tuyên bố kết quả thì Trương Hiểu Đan bỗng đứng lên nói.


“Kết quả của trận đấu này không được tính!”
Trương Hiểu Đan lớn giọng nói với lên võ đài: “Theo quy tắc, cả hai bên đều phải gửi danh sách cử ra năm người, nhưng lần này họ lại chỉ có hai người, chuyện này đã vi phạm quy tắc trận đấu rồi”.

“Nếu đã vi phạm thì kết quả của trận đấu đó không được tính”.

Mặc dù những lời Trương Hiểu Đan nói hơi lợi dụng sơ hở để lách luật nhưng vì không để liên minh phòng tập boxing rơi vào tay người ngoài, quan tâm nhiều thế làm gì.

“Đúng thế, không tính, đã phạm quy rồi”.

“Chúng tôi không công nhận trận đấu lần này, đã phạm quy rồi, còn có thể tính được sao?”
Các khán giả khác cũng bắt đầu nói hùa theo, liên minh phòng tập boxing là một tín ngưỡng tinh thần với họ, bất kể thế nào cũng không thể rơi vào tay người ngoài được.


“Ha ha ha ha, không ngờ người Nam Giang các người lại thua mà không dám nhận”.

Lúc này một người đàn ông trung niên mặc bộ đồ đại cán màu đen bỗng bật cười thành tiếng từ bên ngoài bước vào.

“Diệp Thiên Minh!”
Có người bỗng ngạc nhiên thốt lên.

Hả?
Mọi người đều dời tầm mắt sang người đàn ông trung niên này, ông ta chính là Diệp Thiên Minh – kẻ thao túng ở phía sau trong lời đồn.

“Hóa ra ông ta là Diệp Thiên Minh, nhìn bộ dạng đó cũng chẳng phải người tốt lành gì, trông còn xấu hơn cả anh, anh nhìn đức hạnh đó… Anh sao thế?”
Trương Hiểu Đan nghiến răng nghiến lợi vừa nói vừa vô thức quay đầu lại nhìn Diệp Vĩnh Khang nhưng bỗng nhận ra sắc mặt Diệp Vĩnh Khang không đúng lắm.

Lúc này sắc mặt Diệp Vĩnh Khang rất kém, hai mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Minh, siết chặt nắm đấm vang lên tiếng răng rắc.