Trở Về 80 Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 389




Nhà máy thép huyện Thấm.

Khương Chi quay đầu nhìn về phía Hổ Tử, im lặng một lúc rồi nói: “Ngày mai mẹ muốn đến tiễn ba con về Bắc Kinh, con có muốn đi cùng không?”

Hổ Tử trợn mắt, nhỏ giọng nói: “Ông ấy không phải ba của con.”

Khương Chi nhìn thấy thái độ của cậu bé như vậy cũng không ép nữa, nhưng Tiểu Qua ở bên cạnh đột nhiên ngẩng đầu, dùng giọng điệu trẻ con của mình nói: “Con có thể đi tiễn ba được không?”

Trong mắt Khương Chi hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó cười nhẹ nói: “Tất nhiên là được rồi.”

Cô không ngờ rằng trong mấy đứa trẻ, Tiểu Qua sẽ là người đầu tiên tiếp nhận Thi Liên Chu, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, cô lại cảm thấy điều này cũng là hiển nhiên.

Tình tình Hổ Tử bướng bỉnh, giống như một túi thuốc nổ ngầm, một khi không đồng ý với lời nói nào thì cậu bé lập tức sẽ nổ tung, qủa là một đứa trẻ cực kỳ nhạy cảm và bướng bỉnh, muốn để cho nhóc con này tiếp nhận một người nào đó thực sự không phải là chuyện dễ dàng.

Cô tốn nhiều công sức như vậy, nhưng đến hiện tại cũng chỉ có thể khiến cho Hổ Tử không còn hận cô nữa, nhưng giữa hai mẹ con họ cũng không có cái gọi là quan hệ mẹ con thân mật gì cả.

Điều Hổ Tử mong muốn là có một người cha người mẹ luôn đặt nhóc con này lên hàng đầu, chiều chuộng cậu, yêu thương cậu, mang lại cho cậu cảm giác ‘an toàn’.

Nhưng cô không phải bậc cha mẹ sẽ làm như vậy.

Mà Thi Liên Chu càng không phải bậc cha mẹ sẽ làm như vậy.

Tính tình Thi Liên Chu lạnh nhạt, điều này có thể thấy được từ thái độ thản nhiên của anh khi đối diện với con của mình.

Cho nên, nếu muốn để Hổ Tử nhận người ba như Thi Liên Chu, e rằng đây sẽ là một chặng đường dài.

Mà trong tiểu thuyết, người duy nhất khiến cho Hổ Tử mở lòng và hoàn toàn chấp nhận, ngoại trừ mấy đứa em trai ra thì chỉ có Tưởng Nguyên Trinh.

Kế sách phủng sát [1], luôn có thể g.i.ế.c người mà không thấy máu, đồng thời có thể khiến bản thân có thanh danh tốt.

[1] Kế hoạch phủng sát: Là kế hoạch mặt ngoài tán dương khích lệ hoặc thổi phồng một người nào đó một cách quá mức khiến người đó cảm thấy tự mãn kiêu ngạo, dẫn đến bản thân bị thụt lùi, bị mất thiện cảm trong mắt người khác, thậm chí làm cho người kia sa đọa.

Tình tình Tiểu Diệu là tinh tế nhất, nhưng cũng không thích nói chuyện, có chút cố chấp, trong lòng cậu bé không có khái niệm gì về ‘ba’ cả, tự nhiên cũng coi đó như một ‘thứ’ có cũng được mà không có cũng chẳng sao, so với Hổ Tử, cậu bé là đứa trẻ khó lấy lòng nhất.

Về phần Tiểu Qua, có lẽ là bởi vì nhóc con này vẫn luôn ở bên cạnh cô, chưa từng trải qua những gì mà mấy người anh của mình đã trải qua, tính cách hoạt bát rộng rãi, cả người giống như một đóa hoa được ánh sáng mặt trời bao phủ, có lòng bao dung đối với người khác.

Cậu bé là đứa trẻ duy nhất trong bốn đứa trẻ khao khát có ba.

Hổ Tử nhìn thấy Tiểu Qua ngẩng đầu, vẻ mặt tràn đầy mong đợi nhìn về phía mình, không khỏi lẩm bẩm: “Cái đồ phản bội này.”

Tiểu Qua cũng không quan tâm, cười vui vẻ.